Biết em không hợp với gia đình mình nhưng tôi đang cố yêu
Em chi tiêu không hoang phí nhưng rất thoáng, được gia đình cưng chiều, không biết giặt giũ và nấu nướng gì cả.
Ảnh minh hoạ
Tôi và em là bạn thân khác giới từ thời đại học. Trước khi quen em, tôi có một mối tình gần 3 năm. Đến lúc tôi và người cũ bế tắc, em rất quan tâm và tôi đã chia sẻ với em. Em cũng trải lòng về cuộc sống của mình, có chàng trai Việt kiều muốn cưới vợ nên được người quen giới thiệu. Em đã không muốn đi Mỹ vì không thích xa gia đình, với lại cái tôi của em lớn quá, cảm thấy như mình chỉ là “người sinh em bé” cho chàng Việt kiều kia chứ không cảm nhận được tình cảm của anh ấy. Hơn nữa em cũng không có tình cảm với người ta. Em đã khóc với tôi vì bối rối. Nếu em chọn đi Mỹ sẽ có tiền trả nợ cho gia đình và một cuộc sống tốt hơn. Cuối cùng em đã từ chối cơ hội đấy, có thể thấy em không phải là người tham tiền, em sống rất tình cảm.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chúng tôi mỗi ngày đều tâm sự với nhau, dần đồng cảm, thấu hiểu và có tình cảm. Tôi là mối tình đầu của em. Trong suốt thời gian quen nhau, không biết bao nhiêu lần chúng tôi đã chia tay, tôi thấy em không phù hợp với mình về con người, văn hóa, lối sống. Nhưng rồi em đã dùng tình cảm để thuyết phục tôi. Thật sự tôi đã khóc rất nhiều mỗi lần nói chia tay, điều mà tôi chưa từng làm với 2 người trước. Bên em, tôi chính là tôi, không giả tạo, ăn gì nói gì đều rất thoải mái, không như trước mặt những cô gái khác.
Tôi và em cứ thế đi bên nhau đến giờ, trong tôi luôn lo lắng về tương lai 2 đứa, những mối lo về văn hóa và lối sống của cả 2 đã khiến tôi đang cân nhắc. Tôi lớn lên từ gia đình khó khăn, bố mẹ tay trắng lập nghiệp ở TP HCM, bản thân rất ý thức việc chi tiêu vừa phải, tiết kiệm để lo cho gia đình và con cái mai này. Em chi tiêu không hoang phí nhưng rất thoáng, được gia đình cưng chiều, không biết giặt giũ và nấu nướng gì cả. Tôi nhiều lần đề cập, không ép buộc nhưng muốn em thay đổi lối sống để phù hợp hơn, vậy mà không được. Em chẳng phải làm gì ngoài công việc.
Video đang HOT
Thương em, tôi không vội buông, kiên nhẫn chờ đợi, tôi đang học nấu ăn trên mạng để “làm gương” cho em học theo. Tôi muốn em thấy việc gia đình không có gì khó cả, chỉ là mình có muốn hay không thôi. Thật sự em rất lười làm việc nhà. Gia đình tôi không khó nhưng lười nhác thì khó sống chung, chị em chúng tôi từ bé đã được rèn tính đấy. Nếu cưới nhau, chúng tôi sẽ sống cùng bố mẹ, tôi lại là cháu đích tôn, con trai trong gia đình, phải báo hiếu bố mẹ và thờ cúng ông bà. Sống chung ắt sẽ không tránh khỏi vấn đề gia đình chồng và nàng dâu.
Tôi được bố mẹ khuyên suy nghĩ cho kỹ, nếu đã chọn thì xấu đẹp vẫn là vợ mình, có ốm đau bệnh tật bán nhà cũng phải lo cho nhau, vì nhau, không được bỏ nhau. Liệu rằng những vấn đề ở trên tôi lo lắng là vì mình quá khó tính hay là thực sự chúng tôi không hợp nhau? Tôi rất bối rối, mong sự giúp đỡ của mọi người. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Có yêu thì hãy yêu người biết phải trái, đừng yêu ai chỉ chăm chăm nuông chiều bạn!
Vì có thể khi họ tức giận thì họ chẳng còn xem bạn ra gì, trong khi người có đạo đức sẽ không làm như thế!
Chúng ta ai mà chẳng có cảm quan, nhưng đôi khi cảm quan cũng bị "lừa" rất ngọt!
Chuyện là có một cô gái mà tôi quen, mới hôm trước còn khen bạn trai chu đáo và ngọt ngào ra mặt. Thoạt nhìn thấy vẻ tươi trẻ rạng rỡ của cô khi kể chuyện tình yêu hệt như ngôn tình thì tôi cũng nghĩ rằng có thể cô ấy đã tìm được đúng người rồi, và không gì mừng hơn cho một cô gái là khi có thể chứng kiến cô ấy hạnh phúc trong tình yêu cùng sự lựa chọn sáng suốt.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, khi trải qua thời gian tán tỉnh hẹn hò, tôi gặp lại cô bạn cũ mới nhìn thấy nhiều điều trăn trở. Cô ấy nói, bạn trai của tớ khác quá xa so với hồi mới quen. Cô ấy cảm giác như hai con người trong hai khoảng thời gian liền kề ấy là hai con người hoàn toàn khác, mặc dù vẫn trong cùng một hình hài rất điển trai và phong độ.
Chúng tôi ngồi cạnh nhau để bàn thêm dăm ba câu chuyện xung quanh nữa. Điều đáng buồn là bạn tôi vén tay áo, để lộ những vết bầm tím, với ánh mắt long lanh như tủi thân. Bây giờ thì tôi hiểu thật rồi, nàng công chúa không phải đã tìm gặp được hoàng tử, mà là đã nhầm với một ai đó trong dáng dấp của một hoàng tử mà thôi...
Chỉ tiếc là, không chỉ cô bạn tôi, mà còn rất nhiều những cô gái khác rơi vào cái vòng luẩn quẩn tự làm khổ thân mình như thế. Các cô dễ xiêu lòng bởi một vài quy chuẩn về hình mẫu đàn ông lý tưởng của bản thân mà quên mất rằng thực chất ra, để đi được đường dài với nhau hay không còn phải xem người ta có lòng với mình không đã. Hoặc giả như có lòng, thì ấy phải là một người như thế nào, có đáng để đặt trọn vẹn niềm tin hay không?
Nhưng nào ai nghĩ nhiều như thế khi yêu, nhỉ? Đa số chúng ta chỉ yêu vì cái nhìn ban đầu quá ư hợp mắt, người ấy cư xử quá ư lịch thiệp và nhẹ nhàng, lại còn rất biết cách nuông chiều trái tim yêu non nớt của chúng ta. Vậy là đổ cái "rầm"! Chúng ta bỏ mặc tiếng gào thét từ trong tâm tưởng của lý trí để suy xét kỹ lưỡng mà thả rông cho con tim được nhảy nhót. Thậm chí còn sẵn lòng dọn đường cho nó cao chạy xa bay cùng người tình mà mình thấy ưng ý vô cùng, bỏ mặc những khuyên can của bao người xung quanh.
Và cho đến khi bị "lừa" rồi mới thấm thía: hóa ra, yêu một người nào phải chuyện giản đơn...
Để rồi đến một ngày nọ, cũng chẳng xa xôi là mấy đâu, khi đã có được tình yêu và sự tin tưởng nơi bạn rồi, câu chuyện cổ tích với cái kết ngược đời sẽ được viết tiếp như sau. Người ta chẳng còn quan tâm tới bạn nghĩ gì và muốn gì, hoặc cần gì. Người ta có thể sẽ vẫn nuông chiều bạn, nhưng kèm theo đó là những quy tắc ứng xử rất oái oăm mà bạn chỉ có thể răm rắp nghe theo. Ơ, bởi vì đã trót yêu rồi, bỏ làm sao được nữa?
Có nhiều chàng trai, khi được lòng cô bạn gái thì ngay lập tức cởi bỏ chiếc mặt nạ đạo đức của mình xuống. Chuyện vũ phu hay bạo lực, mắng nhiếc và lăng mạ cũng không phải là chuyện gì quá xa xôi hay to tát. Bởi vậy, gánh chịu lấy hậu quả lúc này nếu không phải là những nàng công chúa "mộng mơ" sống trong lâu đài "ảo tưởng" thì còn ai vào đây nữa?
Nào, lúc bấy giờ, có khóc cũng chẳng khóc được với ai, than cũng không ai nghe thấu. Hoặc giả như có biết, người ta cũng mặc kệ. Bởi vì người là do bạn chọn. Bạn có nhớ mình đã từng đắm đuối và say mê như thế nào khi quyết nắm tay người ấy để cùng đi tung tăng trên con đường tình ái? Bạn có nhớ mình đã quá nhanh và vội để quên đi việc suy xét kỹ lưỡng những phẩm chất tốt đẹp hay xấu xa còn đang ẩn giấu sâu bên trong lớp mặt nạ nuông chiều?
Cho nên, nếu có khôn ngoan thì hãy biết đường lựa chọn sao cho sớm, đừng để đến khi quá muộn. Không cần quan tâm đến lúc vui vẻ họ đối xử với bạn tốt ra sao, cái quan trọng là khi bực dọc họ còn có thể đối xử tử tế với bạn được như lúc đầu hay không? Một người có đạo đức có thể sẽ không ngọt ngào, nhưng chắc chắn là sẽ luôn đối xử tốt với bạn. Mà ở đời, để sống về lâu về dài cùng với nhau, chúng ta cũng chỉ cần một người luôn đối xử tốt với mình thôi là đủ!
Theo Trí Thức Trẻ
Bạn trai có nhiều tật xấu nhưng tôi vẫn cố yêu Đi chung với tôi nhưng anh hay nhìn những cô gái bốc lửa ngoài đường và khen họ trước mặt tôi, đôi lúc tôi cũng thấy tủi thân và ghen tuông một chút. Ảnh minh hoạ Tôi và bạn trai là đồng nghiệp chung trong công ty, quen nhau được hơn một năm, anh đang bàn tính chuyện hôn nhân với tôi nhưng...