Biết có bầu bạn trai chia tay luôn nhưng vẫn ra vẻ tử tế gửi cho 200 ngàn đi phá
Nhưng rồi đúng lúc vị bác sĩ ấy định cho thứ đó vào phần phụ của cô thì bất ngờ có tiếng nói vang lên chắc nịch: “Dừng lại”. Chị bác sĩ dừng tay, Hoài quay ra ngoài thì ra là vị bác sĩ trẻ đó.
Yêu nhau đã 2 năm rồi, cũng vượt quá giới hạn vài lần nên Hoài tin tưởng Trung sẽ cưới mình. Lần đó 2 người vào nhà nghỉ với nhau và không dùng biện pháp bảo vệ. Cuối tháng ấy Hoài chậm kinh, cô liền mua que thử thai về thử để rồi vui mừng tột độ khi nó hiện lên 2 vạch. Cô gọi ngay cho bạn trai:
- Anh ơi, em có bầu rồi.
- Cái gì? Sao em bất cẩn thế anh tưởng em đó em phải uống thuốc tránh thai như mọi khi chứ?
- Sao lúc trước anh không dùng bao đi, anh chỉ thích sướng bản thân anh thôi. Em dùng thuốc tránh thai nhiều sau vô sinh thì biết làm thế nào.
- Ừ, tôi thế đấy. Nhưng cũng nói luôn có thì phá đi nhé chứ chẳng cưới xin gì được đâu. Yêu chơi bời vậy thôi, em ngu thì ráng chịu.
- Anh…
Ảnh minh họa
Hoài lúc đó chỉ còn biết ôm mặt khóc, cô trách được ai bây giờ. Có trách chỉ là trách cô đã quá mù quáng yêu nhầm 1 kẻ sở khanh mà thôi. Trung từ bỏ bạn gái nhưng lại tỏ ra tử tế khi chuyển vào tài khoản cho Hoài 200 ngàn đồng:
- Tôi vừa gửi vào tài khoản cho em 200 ngàn đấy, lấy mà đi phá thai nhé. Không lại bảo tôi dám làm mà không dám gánh hậu quả, coi như thế là giải quyết êm đẹp cho cả đôi bên em nhé.
- Đồ khốn nạn, cút đi, cút ngay khỏi cuộc sống của tôi.
Đáp lại những lời của Hoài, Trung chỉ cười qua điện thoại, điệu cười man rợ kinh khủng. Hoài không thể sinh con mà không có chồng, con cô sẽ là con hoang, gia đình cô không bao giờ chấp nhận điều đó. Lúc này, cô đã phải nghĩ tới chuyện phá thai vì không còn cách nào khác nữa rồi.
Hoài đau đớn tìm tới phòng phá thai, cô rụt rè ở bên ngoài cô không dám vào. Thực sự cô rất sợ đau đớn và trong sâu thẳm cô không muốn làm hại đứa con bé bỏng đang hình thành trong bụng mình. Nhưng rồi nhớ đến hình ảnh người cha nghiện rượu sau sỉn suốt ngày kiếm cớ gây chuyện đuổi đánh mẹ con cô. Nếu biết cô chửa hoang ông sẽ tống cổ cô ra khỏi nhà, thậm chí mẹ công cũng sẽ bị liên lụy vì tội lỗi của con gái.
Vậy là cô bước vào, tiếp cô là 1 vị bác sĩ trẻ:
Video đang HOT
- Qua siêu âm em có thai 4 tuần 6 ngày rồi.
- Thế hả bác sĩ, nhưng anh có thể bỏ nó giúp em được không? Em chưa có gia đình…
- Thế bố đứa bé đâu?
- Anh ta không muốn chịu trách nhiệm… Anh ta chạy rồi…
- Anh có giải quyết ngay được giúp em không? Cần bao nhiêu tiền hả anh?
- 3 ngày nữa em quay lại nhé, cũng không hết nhiều lắm đâu.
Hoài quay về, 2 người bạn của cô đã đừng bỏ thai ở đây rồi, chúng nó nói phòng khám này làm cẩn thận và không lấy đắt nên Hoài cũng yên tâm. Đúng hẹn Hoài quay lại nhưng cô lại không gặp được vị bác sĩ trẻ hôm trước mà lần này là 1 bác sĩ nữ. Cô được đưa ngay lên bàn phá thai.
Nhưng rồi đúng lúc vị bác sĩ ấy định cho thứ đó vào phần phụ của cô thì bất ngờ có tiếng nói vang lên chắc nịch: “Dừng lại”. Chị bác sĩ dừng tay, Hoài quay ra ngoài thì ra là vị bác sĩ trẻ đó.
Ảnh minh họa
- Em dậy đi, ra ngoài tôi nói chuyện 1 lát.
- Có chuyện gì hả anh? Hay hôm trước anh khám phát hiện em bị bệnh gì?
- Không phải. Tôi chỉ muốn… khuyên em… đừng phá thai. Tôi sẽ… nhận trách nhiệm về cái thai trong bụng của em. Tôi không phải là bác sĩ ở đây, tôi là bạn của bác sĩ mở phòng khám này. Hôm đó gặp em… thực sự rất… thương em và con. Đừng bỏ con tội nghiệp.
- Anh… Có lẽ đây chỉ là cảm xúc nhất thời. Dù sao cũng cảm ơn anh, em xin phép vào trong không bác sĩ đợi.
- Tôi nói thật lòng, xin em hãy tin…
Vị bác sĩ nắm chặt tay Hoài nhưng chứng minh cho cô thấy câu nói của anh hoàn toàn thật lòng. 2 hàng nước mắt của Hoài bắt đầu chảy, cô khóc vì quá hạnh phúc. Ngay chiều đó, chàng trai ấy đã dẫn Hoài về nhà nói chuyện với bố mẹ cô.
Anh về rồi, Hoài cầm tờ 200 ngàn cùng với bức thư ngắn mang tới để trước cổng nhà Trung: “Trả lại anh số tiền anh đưa bảo tôi giết con anh. Nhưng ông trời thương nên đã giữ con lại và đưa đến cho tôi 1 người đàn ông tử tế, nhận trách nhiệm với đứa bé trong bụng tôi suốt cuộc đời này rồi. Đời có nhân quả đấy, anh cứ đợi đi”.
Minh Lâm/ Theo Thể thao xã hội
Báo tin có thai bạn trai chỉ ném lại 200 ngàn rồi phóng xe đi mất
Tôi trấn tĩnh lại cười khẩy:"Chúng tôi khỏe vô cùng, không có anh vẫn sống rất tốt." Tuấn bật khóc:"Anh sai rồi, cho anh nhận lại con được không, xin em tha thứ cho anh."
ảnh minh họa
Ngày yêu Tuấn, tôi cứ nghĩ cuộc đời mình thế là đã tìm được 1 bến đỗ bình yên sau nhiều năm FA trường kỳ. Khi ấy, đối vơi tôi tất cả thế giới đều là 1 màu hồng đáng yêu và hạnh phúc.
Lúc đó, tôi là cô công nhân nhà máy ít học còn Tuấn lại là dân tri thứ. Khi anh yêu tôi, tôi cũng đã nghe rất nhiều lời đồn đoán không tốt, họ nói rằng Tuấn chỉ chơi bời qua đường chứ không thật lòng với người như tôi. Nhưng mỗi khi nghe được những lời đó, Tuấn lại ôm tôi nói:
-Em đừng nghĩ linh tinh, miệng người ta gần tai người ta tự nghe. Anh là con người thế nào em phải biết chứ.
Tôi đương nhiên sẽ tin người yêu mình, hơn nữa khi ấy Tuấn đối xử với tôi rất tốt, cưng chiều tôi vô cùng, anh cũng không ngại khi dẫn tôi đi gặp bạn bè anh. Chỉ có điều, yêu nhau đã 3 năm nhưng anh vẫn không hề nhắc đến chuyện cưới xin.
Có lần, tôi chủ động hỏi anh:
-Bao giờ anh định cưới em đây??
Tuấn trả lời:
-Chờ kinh tế vững chắc, 1 thời gian nữa nhất định anh sẽ kiếm thật nhiều tiền để hỏi em làm vợ, em yên tâm đi.
Tin là như vậy, tôi cũng không nhắc lại chuyện đó lần nào nữa mà để anh từ từ phấn đấu cho sự nghiệp. Tuy nhiên, 1 lần Tuấn uống say về đến phòng anh liền bế thốc tôi lên giường rồi làm chuyện đó mà không dùng bảo hộ gì cả.
Ngờ đâu, 1 lần đó mà tôi đã dính bầu. Sau khi xét nghiệm xong, tôi nửa mừng nửa lo, cho đến khi về thông báo với Tuấn thì đột ngột mặt anh biến sắc rồi khuyên tôi bỏ thai vì chưa phải thời điểm thích hợp. Nhưng vì tôi không đồng ý nên Tuấn nổi giận:
-Nếu thế thì cô muốn làm gì thì làm, không liên quan đến tôi, đây, còn nếu đi phá thì 200 ngàn đây, cầm lấy.
Vừa nói anh vừa nhét tờ 200 ngàn cũ vào tay tôi rồi phóng xe đi mất, cũng từ đó anh trốn tránh tôi và để mặc tôi sinh nở nuôi con 1 mình. Đó là những ngày tháng tủi cực nhất trong cuộc đời tôi, không dám kêu ca than vãn với ai, chỉ 1 mình mình chịu đựng tất cả.
Sinh xong được 2 tháng tôi đã phải bế con đi làm, tôi làm ngày làm đêm để có tiền nuôi con gái. Mặc dù vất vả cực nhọc nhưng tôi phải biết ơn ông trời vì đã cho tôi 1 đứa con ngoan ngoãn, xinh xắn. Mỗi lần nhìn thấy con, tôi lại như được tiếp thêm sức mạnh để chiến đấu với những khó khăn phía trước.
Dù khổ sở đói rét thế nào tôi cũng không để con gái phải chịu cực, tôi luôn cho con học hành bằng chúng bạn, dành cho con những điều tốt đẹp nhất để bù lại điều thiệt thòi không có cha.
Càng lớn, con gái càng xinh đẹp, ai cũng nói nó không giống tôi, nhưng tôi biết con gái giống bố nên mới được như vậy.
Thế mà từ đó đến nay đã được 8 năm ròng rã, con gái tôi cũng đã được 8 tuổi. Đúng năm đó, người anh họ của tôi đến nhà và khuyên tôi đưa con gái đi thi chương trình "hoa hậu nhí" lần đầu tiên được tổ chức trên toàn quốc.
May mắn thế nào, con gái tôi lại đạt giải cao nhất khiến tôi vô cùng bất ngờ và tự hào. Nhưng ngày nhận giải, vừa xuống dưới sân khấu thì bỗng nhiên thấy Tuấn từ đâu lao tới. Nhìn thấy anh ta, tôi điếng người, Tuấn nhìn con gái còn đang đội vương miện bị vây quanh bởi báo chí thì vội nắm tay tôi:
-Em và con có khỏe không??
Tôi trấn tĩnh lại cười khẩy:
-Chúng tôi khỏe vô cùng, không có anh vẫn sống rất tốt.
Tuấn bật khóc:
-Anh sai rồi, cho anh nhận lại con được không, xin em tha thứ cho anh.
Tôi không dám chửi anh ta ở chỗ đông người nhưng ghé sát vào tai anh nói:
-Có phải vì giải thưởng 500 triệu nên anh mới đến đây không?? Anh vẫn hèn hạ như ngày nào.
Tuấn vội giải thích rằng anh ta thật lòng nhớ nhung tôi, đến giờ vẫn chưa lấy vợ, ngày đó do anh ta chưa suy nghĩ thấu đáo nên mới làm vậy. Nghe anh nói 1 hồi, tôi cũng mủi lòng, không biết tôi có nên tha thứ cho cha của con gái mình hay không??
Theo Blogtamsu
Cô gái báo tin có thai, bạn trai chỉ ném lại 200 ngàn rồi phóng xe đi mất Ngờ đâu, 1 lần đó mà tôi đã dính bầu. Sau khi xét nghiệm xong, tôi nửa mừng nửa lo, cho đến khi về thông báo với Tuấn thì đột ngột mặt anh biến sắc rồi khuyên tôi bỏ thai vì chưa phải thời điểm thích hợp... Ngày yêu Tuấn, tôi cứ nghĩ cuộc đời mình thế là đã tìm được 1 bến...