Biết chồng phản bội, vợ bỏ đi 3 ngày sau trở về người chồng biến mất, thay vào đó là…
Chiều tối ngày thứ 3, chị đột ngột trở về. Cảnh tượng trước mắt khiến chị kinh ngạc. Chị cứ tưởng chị đi rồi anh sẽ được thả cửa với nhân tình chứ.
Chị tin tưởng anh lắm, ai nói gì về anh chị cũng bỏ ngoài tai cả. Chị và anh đã cùng nhau trải qua chuyện tình 10 năm và đã có 5 năm chung sống với nhau dưới một mái nhà. Anh là người ra sao , lẽ nào chị còn không hiểu. Anh đường hoàng, chững chạc, những chuyện mờ ám, khuất tất, anh nhất định không bao giờ làm chứ đừng nói tới chuyện anh phản bội chị. Nhưng chuyện đời có ai biết được chữ ngờ đâu cơ chứ.
Chị luôn cố gắng hết sức để xứng đáng với anh. Chị nhận được nhiều lời khen ngợi khi là người dâu hiền, vợ đảm. Chuyện con cái, nhà cửa, chị luôn lo chu toàn. Dường như chị chưa từng sai sót điều gì để ai đó phải chê trách chị. Vậy mà có ngờ đâu anh lại…
Chị nhận được cuộc gọi từ nhân tình của anh vào lúc nửa đêm. Cái đêm mà anh nói anh đi công tác.
- Người ta dành cho chị nhiều lời khen ngợi, còn riêng tôi, tôi chỉ tặng chị một từ thôi: “Ngu”. Mà chị phải ngu thì tôi mới có cơ hội ở bên người đàn ông hoàn hảo của chị chứ.
Giọng cười lảnh lót của cô ta ám ảnh chị suốt cả đêm đó. Chị gọi cho anh nhưng không liên lạc được. Chị đã nghĩ là có ai đó bày trò chọc phá gia đình chị. Cho đến khi những bức ảnh thân mật của anh và người con gái khác hiện rõ mồn một trước mắt chị thì chị mới bật khóc. Cổ họng chị nghẹn đắng lại nên chỉ có nước mắt lăn dài trên má.
Anh đã trở về, anh vẫn tỏ ra niềm nở và còn kể cả cho chị nghe về chuyến công tác của anh. Chị đột ngột bật cười, cười như điên dại khiến anh hốt hoảng. Chị ném những bức ảnh kia về phía anh, cười nửa miệng. Chị không chửi mắng anh. Chị chỉ im lặng, sự im lặng của chị khiến anh hoảng sợ. Sáng hôm sau anh tỉnh giấc thì chị đã không còn ở nhà. Vội vã chạy sang phòng con, anh cũng không thấy nó đâu. Lục tìm đồ đạc của chị, anh tái mặt khi thấy mất đi vài thứ.
Cứ tưởng chị cho con về bên nội hoặc bên ngoại, anh nhấc điện thoại gọi thì nhận được câu trả lời là không. Trong anh bỗng dấy lên nỗi lo lắng, bất an. Nhưng anh vẫn cố tự an ủi mình là chị chỉ đi chơi đâu đó. Rồi tối hôm ấy, chị không về. Cả đêm hôm đó, anh gọi cho chị thì chỉ thuê bao. Bạn bè chị, anh cũng đều liên lạc cả nhưng không ai gặp chị ngày hôm nay. Anh càng không dám làm rùm beng mọi chuyện nên chỉ còn cách âm thầm tìm chị, mọi nơi. Màn đêm buông xuống, một mình anh bị bao trùm trong căn nhà lạnh vắng, anh thấy sợ. Đã từ lâu lắm rồi anh mới có cảm giác sợ hãi như thế. Anh sợ cô đơn, anh sợ bóng tối tĩnh lặng, anh sợ mất chị, mất con.
Anh, chỉ là ham vui nhất thời, anh không thể cưỡng lại sự quyến rũ từ cô nhân viên mới. Anh biết anh sai rồi. Ngồi trước hiên nhà vắng, gió lạnh lùa se sắt, nước mắt anh vô thức rơi. Anh nhớ chị…
Video đang HOT
Đàn ông thật lạ, nó ở bên cạnh mình hàng ngày, thấy nó thường xuyên nên không nghĩ nó quan trọng, chỉ đến khi nó đột ngột biến mất mới thấy hốt hoảng, sợ sệt. Anh cũng là một trường hợp tương tự. Anh chỉ mong chị quay lại để anh được chuộc lỗi mà thôi. Không, anh phải làm gì đó chứ. Và rồi…
Chiều tối ngày thứ 3, chị đột ngột trở về. Cảnh tượng trước mắt khiến chị kinh ngạc. Chị cứ tưởng chị đi rồi anh sẽ được thả cửa với nhân tình chứ. Đằng này, người chồng phản bội chị dường như đã biến mất, trước mắt chị là anh – chồng chị. Anh đang tưới nước cho mấy luống hoa yêu thích của chị. Thấy chị và con, anh bỏ cả lại, chạy tới ôm chặt lấy hai người. Chị ngạc nhiên vô cùng.
- Anh nấu xong cơm rồi, rau có hơi khét, cơm có hơi nát nhưng cố ăn em nhé! – Anh gãi đầu, ấp úng
Chị thừa hiểu hàm ý trong câu nói đó của anh là gì. Anh đang muốn cầu xin sự tha thứ của chị đấy thôi. Anh xách đồ giúp mẹ con chị, miệng tươi cười hớn hở. Căn nhà tràn ngập hoa tươi, mặc dù cắm quá xấu nhưng được cái ngăn nắp, sạch sẽ còn hơn cả khi chị ở nhà. Suốt cả bữa cơm, anh cứ liến thoắng liên hồi, khoe những việc anh đã làm trong mấy ngày mẹ con chị vắng nhà. Tối hôm đó, anh ôm chặt lấy chị, thì thầm:
- Cho anh một cơ hội được không? Anh xin thề sẽ không làm em thất vọng hay rơi bất cứ một giọt nước mắt nào nữa. Nếu không thì anh sẽ…
Chị lấy tay che miệng anh lại. Chị tin anh, sự thay đổi của anh, mấy ngày qua, chị đều nhìn thấy hết. Chị chỉ giả vờ bỏ đi để thử lòng anh mà thôi. Anh thực sự cần mẹ con chị. Chị gật đầu, mỉm cười nhìn anh. Trăng đêm nay sáng lắm, mây đen che phủ hạnh phúc của chị đã bay mất rồi.
Theo Phununews
Chết đứng khi nghe tiếng ô sin nhí nhéo trong phòng tắm: 'Chồng ơi, vào lau người cho em'
Tiếng nhí nhéo đó vừa dứt thì Phong lật đật chạy ra từ phòng ngủ chỉ với duy nhất chiếc quần đùi trên người.
Đã nghe quá nhiều câu chuyện không hay ho về ô sin nên quyết định thuê giúp việc, Mai đã rất đắn đo, cân nhắc. Không thuê thì việc nhà dồn đống lên, con cái không có ai cơm nước. Nhưng thuê thì lại sợ...
Đảo qua rất nhiều vòng, nhờ rất nhiều người đưa mối mà Mai vẫn chưa chọn được người ưng ý. Già quá thì không làm được việc, nhỏ quá thì không biết việc, còn trẻ quá thì giỏi việc này cũng giỏi luôn cả việc khác.
Và trong lúc tình hình nguy cấp nhất thì Hưng, bạn thân của Phong - chồng Mai tìm tới nhà và dẫn theo một cô gái còn khá trẻ. Khuôn mặt xinh xắn nhưng có cách ăn mặc giản dị nên nhìn khá chân chất. Cô bé cúi người chào Mai rất lễ phép. Mai mỉm cười đáp lại. Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Mai, Hưng nhanh nhẹn:
- Đây là cháu họ tôi, nhà nó ở quê nghèo lắm nên nó lên thành phố xin việc. Nó chăm chỉ, khéo léo, nhanh nhẹn, được việc lắm. Biết vợ chồng em đang cần người giúp việc tin tưởng nên anh đưa tới cho em xe thử có được không?
- Cháu chào cô, cháu là Na ạ. Mong cô giúp đỡ cháu ạ! - Con bé cung kính
Sau câu nói ấy, Na mắt chữ O, miệng chữ A, rồi nhanh chóng quỳ sụp xuống. (Ảnh minh họa)
Hưng là chỗ thân tình với nhà Mai nên sự giởi thiệu của Hưng chắc cũng xứng đáng để tin tưởng. Hơn nữa nhìn Na cũng thật thà, giản dị. Mà không phải ô sin nào cũng xấu, xã hội cũng có người nọ người kia. Và Mai đã gật đầu đồng ý. Chợt nhớ ra chưa hỏi ý kiến Phong, Mai định nhấc điện thoại lên gọi cho Phong thì Hùng ngăn lại:
- Anh cũng có hỏi qua ý kiến thằng Phong rồi. Nó bảo mọi chuyện do em quyết định hết, nó không có ý kiến gì cả.
Mai thoáng ngỡ ngàng vì sự nhanh nhẹn quá đỗi của Hùng. Nhưng Hùng với Phong là bạn thân thì chắc chuyện này cũng là thường tình.
Từ ngày có Na, mọi việc trong nhà Mai đều đâu ra đấy hết. Na được cái nấu ăn ngon và khéo chăm trẻ con nên thằng cu nhà Mai quấn Na kinh khủng. Nhờ đó mà Mai có nhiều thời gian cho công việc của mình hơn. Những đợt công tác cũng xuất hiện nhiều hơn. Mai không ngờ, sự vắng nhà thường xuyên của mình lại là cơ hội để chuyện mà Mai lo sợ nhất xảy ra.
Mọi người đã khuyên Mai nên chú trọng vào gia đình hơn là công việc nhưng chẳng phải Na đang lo rất tốt đấy hay sao . Hơn nữa, Phong và Na cũng không có bất kì biểu hiện lạ nào cả. Vì vậy, lòng tin tưởng của Mai dành cho Na lại càng cao hơn nữa. Cho tới một ngày...
Trở về sau chuyến công tác sớm hơn dự kiến, Mai đoán cả nhà sẽ ngạc nhiên lắm vì sự xuất hiện đột ngột này của Mai. Giờ này chắc Phong đã đi làm về và đang chơi với con. Còn Na thì chắc đang đứng làm bếp. Nhưng những gì Mai được chứng kiến lại không hề như những gì Mai tưởng tượng ra.
Vừa bước chân vào cửa nhà, Mai đã nghe thấy tiếng Na nhí nhéo phát ra từ trong nhà tắm:
- Chồng ơi, vào lau người cho em!
"Tôi cho cô 15 phút để biến khỏi nhà tôi. Nếu không thì đừng trách tôi ác". (Ảnh minh họa)
Tiếng nhí nhéo đó vừa dứt thì Phong lật đật chạy ra từ phòng ngủ chỉ với duy nhất chiếc quần đùi trên người. Thấy Mai, Phong tái mặt, á khẩu nên không thể đánh động cho Na biết. Vì thế nên Na vừa dưỡn dẹo bước ra từ nhà tắm, vừa làu bàu:
- Làm gì ngoài ấy mà người ta kêu hoài. Định để người ta chết rét trong ấy hay sao?
Sau câu nói ấy, Na mắt chữ O, miệng chữ A, rồi nhanh chóng quỳ sụp xuống:
- Chị... Chị về khi nào... Không báo trước. Em... Em chỉ đùa... - Na lắp bắp
Mai cười nhếch miệng. Có thể nào chỉ là chuyện đùa. Đùa mà chân thật, sống động đến từng chi tiết.
- Tôi cho cô 15 phút để biến khỏi nhà tôi. Nếu không thì đừng trách tôi ác. - Mai gằn giọng
Quay sang nhìn Phong, không kiềm chế được, Mai cho Phong hai cái tát trời giáng. Người chồng mà Mai hết lòng tin tưởng lại cho Mai một cú phốt đau đớn đến tận tâm can như vậy. Nhìn lá đơn ly hôn trước mặt, nước mắt Mai rơi lã chã. Đúng là người chân thành, chung thủy khi họ chưa bị thử thách mà thôi. Nhưng cũng tại Mai, ai bảo Mai đặt trọn niềm tin như vậy. Người phụ nữ không có gì quan trọng hơn gia đình. Sự đổ vỡ trong cuộc hôn nhân này sẽ vừa là bài học, vừa là nỗi đau theo Mai và Phong đến cuối cuộc đời.
Theo Phununews
Là phụ nữ nhất định đừng tin 3 điều này từ miệng đàn ông thốt ra Không ai quá bận để không thể gọi một cú điện thoại hay cho đi một cử chỉ quan tâm, chỉ là trong lòng anh ta, bạn xếp thứ mấy trong danh sách quan trọng thôi. Bởi thế đừng tin... 1. Anh không quan tâm đến ngoại hình, anh yêu tâm hồn em Có thể đàn ông thật sự yêu vẻ đẹp tâm...