Biết bạn trai nghèo, có độc chiếc xe số nhưng tôi vẫn yêu tha thiết rồi sốc toàn tập khi..
Anh chỉ có gia tài duy nhất là chiếc xe số cũ kỹ này, nhưng tình yêu anh dành cho em là vô cùng lớn. Em…em có đồng ý làm cùng anh ngồi trên chiếc xe này đến hết cuộc đời không?
Ảnh minh họa
Ngày tôi gật đầu đồng ý làm bạn gái chàng trai nghèo như Khánh ai cũng bảo tôi dại dột, thậm chí có người còn vênh mặt bảo ” Để xem chúng nó hạnh phúc được trong bao lâu”. Tôi là một cô gái được mọi người nhận xét là xinh xắn, cao ráo lại là con nhà gia giáo nên người ta thấy lạ khi đồng ý yêu trai nghèo cũng không có gì là ngạc nhiên. Lâu nay người ta vẫn nghĩ mấy anh càng nghèo thì đừng có mơ được yêu gái xinh này nọ, nhưng với tôi thì hoàn toàn ngược lại. Tôi tin vào duyên số và hơn hết là nghe trái tim mình mách bảo, trong chuyện tình cảm thì tại sao phải đưa đồng t.iền v.ào để đ.ánh giá con người cơ chứ. Dù bạn nghèo nhưng bạn có ý chí vươn lên trong cuộc sống thì điều đó còn đáng quý trọng hơn những người chỉ biết sống dựa vào đồng t.iền của bố mẹ làm ra rồi tự cho mình cái quyền coi thường người khác.
Tôi và Khánh quen nhau thông qua một người bạn, lần gặp đầu tiên tôi đã rất có cảm tình với anh. Lúc đó tôi chưa hề quan tâm về hoàn cảnh của anh ngoài việc biết anh được bạn bè kính nể vì giỏi giang và rất biết vươn lên trong cuộc sống. Cứ thế chúng tôi trao đổi điện thoại rồi nói chuyện thân thiết với nhau, cả hai thừa biết là đối phương có tình cảm với nhau nhưng đều ngại không dám nói ra. Dù thời điểm lúc đó tôi được rất nhiều chàng trai công tử nhà giàu săn đón nhưng tôi từ bỏ hết chỉ để được đi chơi với Khánh. Anh luôn tạo cho tôi sự đặc biệt và cảm thấy an toàn nhất, chẳng thế mà cái lần anh tỏ tình với tôi cũng khác người chẳng giống ai. Hôm đó đi chơi đến tận 10 giờ đêm đang tính về thì anh bỗng dưng bắt tôi đứng chờ 15 phút để anh đi làm một việc bí mật, lúc đó tôi cũng tò mò muốn bắt anh khai ra càng nhanh càng tốt nhưng vì thấy anh nghiêm túc nên tôi cũng không dám đùa quá trớn nữa.
( ảnh minh họa )
Đúng là sau 15 phút thì anh có mặt và xuất hiện bên một chiếc xe số đã cũ kỹ gắn đầy hoa hồng và bong bóng. Anh tiến lại gần đến tôi mỉm cười rồi nói.
- Anh chỉ có gia tài duy nhất là chiếc xe số cũ kỹ này, nhưng tình yêu anh dành cho em là vô cùng lớn. Em…em có đồng ý làm cùng anh ngồi trên chiếc xe này đến hết cuộc đời không?
- Anh đang tỏ tình với em đấy ạ.
- Em..chỉ cần nói có đồng ý hay không thôi?
Video đang HOT
Thấy anh ngập ngừng, mặt đỏ như gấc mà tôi thấy buồn cười vô cùng, không để anh phải chờ đợi lâu tôi tiến lại gần ôm hôn anh rồi thủ thỉ” Em đồng ý”. Khỏi phải nói lúc đó cả tôi và anh hạnh phúc như thế nào, tuy sẽ có nhiều người nói tôi ngốc nghếch nên mới chọn yêu một chàng trai nghèo với chiếc xe số mà không phải là xe ga. Nhưng tôi tuyệt đối không bao giờ hối hận về quyết định của ngày hôm đó, dù nghèo khó nhưng anh vẫn luôn tạo cho tôi sự giàu có về tình cảm.
Tình yêu của chúng tôi trôi qua nhẹ nhàng, ngồi trên chiếc xe số đã cũ kỹ tôi không hề cảm thấy xấu hổ hay tủi thân và trái lại tôi thấy mình may mắn vô cùng. Như người ta yêu nhau thì đưa nhau đến chỗ sang trọng, ăn những món đắt t.iền còn với chúng tôi thì rong ruổi trên những con đường, ăn những món ăn vỉ hè nhưng lại thấy nó hạnh phúc gấp trăm ngàn lần. Nhiều dịp lễ gì đôi khi anh cũng không có quà cho tôi nhưng tôi không hề trách cứ điều đó vì hơn ai hết tôi hiểu rõ hoàn cảnh của anh như thế nào.
- Em tủi thân lắm khi yêu anh đúng không? Hay là anh giải thoát cho em nhé _ Khánh buồn bã
- Anh mà nói câu đó thêm một lần nữa thì đừng trách em đấy nhé. Với em thì ở bên anh là hạnh phúc nhất rồi, những thứ khác chỉ là phù phiếm mà thôi.
Cứ thế tình cảm của chúng tôi không những ngày càng gắn bó mà chúng tôi đã tính đến chuyện sẽ đi đến hôn nhân với nhau. Trong suốt thời gian yêu nhau gia của tôi thì anh hoàn toàn biết rõ thì mấy lần anh đã đến chơi và ăn cơm cùng gia đình tôi. Vậy nhưng gia đình anh thì tôi cũng chưa thể nắm rõ, theo như anh nói thì bố mẹ anh chỉ làm nghề nông nên thật sự rất nghèo khó. Vì nghĩ không sớm thì muốn cũng phải về ra mắt bố mẹ anh để bàn chuyện cưới xin nên tôi thúc giục anh đưa tôi về ra mắt sớm.
- Em sẽ không bỏ chạy khi nhìn thấy hoàn cảnh gia đình anh chứ? Anh chỉ sợ mất em thôi.
- Bao năm yêu nhau mà anh vẫn còn chưa tin tưởng em sao? Nếu có ý định đó thì em đã không gật đầu cùng anh ngồi trên chiếc xe số cũ kỹ kia bao lâu nay. Chưa bao giờ em có ý nghĩ sẽ coi thường gia đình anh hay không tôn trọng bố mẹ anh. Hơn lúc nào hết em tự hào và phải cảm ơn bố mẹ vì đã sinh ra một người đàn ông tuyệt vời như anh.
Tôi dứt lời thì anh ôm trọn tôi vào lòng òa khóc như một đ.ứa t.rẻ, tôi hiểu là anh đang lo lắng những gì. Chính vì thế mà tôi luôn cố gắng để cho anh cảm thấy thoải mái nhất, thú thực là tôi cũng lo lắng không biết bố mẹ anh có chấp nhận một đứa con dâu như tôi hay không?, có thấy khoảng cách khi tiếp xúc với tôi hay không. Và rồi điều gì đến cũng đến ngày theo anh về quê ra mắt bố mẹ và họ hàng tôi lo lắng vô cùng. Ngồi trên xe mà tôi cứ tưởng tượng hàng trăm tình huống xảy ra, lúc đó tôi nghĩ chắc nhà anh cũng chỉ là nhà cấp 4 nghèo nàn…Đang suy nghĩ thì bỗng dưng anh dừng xe trước căn biệt thự hoàng tráng rồi bảo tôi xuống.
- Sao anh không đi tiếp mà dừng trước cổng nhà người ta làm gì vậy_ Tôi hốt hoảng.
- Đây là nhà anh chứ nhà người ta nào nữa _ Anh cười tủm tỉm
- Là sao? Anh nói nhà anh nghèo cơ mà, anh đừng có đùa em nữa. Chở em đến ngôi nhà cấp 4 của anh đi.
- Anh không đùa đâu, anh đang rất nghiêm túc. Đây chính là ngôi nhà của gia đình anh và cũng là của em kể từ bây giờ.
Trong khi tôi chưa hết ngạc nhiên thì bỗng bố mẹ anh bước ra đon đả bảo tôi vào nhà. Là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với bố mẹ anh, nhưng cả gia đình anh đều đã biết rõ về tôi thông qua lời kể của anh. Vì thấy tôi vẫn chưa hết bàng hoàng nên mẹ anh bắt đầu kể rõ đầu đuôi câu chuyện. Hóa ra gia đình anh cực kỳ giàu có, vì muốn anh trưởng thành trước khi kế thừa sự nghiệp của gia đình thì bố mẹ anh quyết định cho anh ra ngoài bươn chải. Và rồi anh gặp tôi, ban đầu anh định sẽ nói rõ hết sự thật về thân phận giàu có của mình nhưng anh sợ tôi không yêu anh thật lòng nên anh cứ âm thầm giấu kín chuyện đó để đến bây giờ mới tiết lộ sự thật. Khỏi phải nói là tôi vô cùng choáng váng không dám tin vào chính việc mắt thấy tai nghe lúc đó nữa. Tôi có trách cứ anh là vì sao không tin tôi nhưng sau đó anh nói vì sợ đ.ánh mất tôi nên mới phải nghĩ ra hạ sách đó. Đúng là tôi có giận anh nhưng tôi lại thấy yêu anh nhiều hơn, dù anh nghèo chứ không phải giàu có như thế này thì tôi vẫn chấp nhận làm vợ anh như lâu nay vẫn một lòng chung thủy với anh.
Theo blogtamsu
Vợ bày kế chồng bị bệnh nặng và cái kết nhận được từ cô bồ chồng yêu tha thiết
Cuối cùng thì tôi cũng chấp nhận ra đi vì trong cuộc chiến tình ái này, tôi là người thua cuộc.
Ngày phát hiện chồng ngoại tình tôi tự tin vì nghĩ rằng, đàn bà yêu đàn ông có vợ, kẻ nào chả như nhau. (ảnh minh họa)
Ngày phát hiện chồng ngoại tình tôi tự tin vì nghĩ rằng, đàn bà yêu đàn ông có vợ, kẻ nào chả như nhau. Chỉ là vì chồng tôi có t.iền nên cô ta mới yêu, tôi dám chắc như vậy. Giá như chồng tôi là một gã nghèo khó, bệnh tật xem, cô ta có bén mảng mà yêu chồng tôi không.
Nên khi tôi gọi điện dọa nạt cô ta, dù cô ta nói là, &'em yêu anh ấy thật lòng, em nguyện ở bên anh ấy và cả đời này hi sinh vì anh ấy, mong chị hiểu cho em và nhường anh ấy cho em nếu như chị và anh không còn tình yêu nữa', thì tôi vẫn không mảy may động lòng. Tôi biết, đàn bà như các cô ấy thì thiếu gì, người nào chả nói sống c.hết yêu vì hàng tháng nhận được t.iền chuyển vào tài khoản và hàng tháng được chu cấp những món đồ đẹp.
Cô ấy nói chưa từng nhận thứ gì của chồng tôi dù anh nhiều lần gợi ý, tôi lại càng khinh bỉ, cười vào mặt người đàn bà đó. Con gái chưa chồng yêu đàn ông có vợ không vì t.iền thì vì cái gì. Nói là yêu cho sang nhưng thật ra cũng chỉ là một dạng bán thân ă.n t.iền mà thôi.
Tôi cực kì ghét những dạng đàn bà như vậy, nhưng chồng tôi lại nói, cô ta yêu anh thật lòng và anh cũng muốn tôi giải thoát cho anh để anh cưới cô bồ. Tôi nói với chồng, &'rồi anh sẽ trắng mắt ra mà xem, anh là loại đàn ông ngu muội, tin vào lời đường mật của các cô gái đẹp rồi quên vợ mình'. Tôi và chồng lâu nay đã không còn tình cảm, nói đúng hơn là cuộc sống và những mâu thuẫn đẩy tôi vào chốn lao tù này, nhưng tôi là người còn yêu chồng. Tôi chỉ là không thể cứu vãn được cuộc hôn nhân này nhất là khi có người thứ ba chen vào.
Muốn đ.ánh bật người đàn bà này ra nhưng lại không thể làm được. Cô ta và chồng tôi yêu nhau. Tôi đã nói với chồng, cho tôi 3 tháng để làm một cuộc thử thách với cô ta, và chồng tôi trong thời gian đó không được gặp cô ta nữa. Nếu như cô ta thật lòng yêu anh, tôi sẽ tự nguyện ra đi. Chồng tôi hỏi về kế hoạch của vợ và cuối cùng anh nhận lời.
3 tháng biền biệt không gặp mặt, cô ta lo lắng sốt sắng, gọi cho chồng tôi liên tục. Tôi nói với cô ta, chồng tôi đang bị bệnh, rất nặng, bây giờ đang trong viện và phải điều trị lâu dài, sợ không có ngày hồi phục. Nếu như cô thật lòng yêu thương chồng tôi thì cô tới chăm sóc anh ấy.
Cô ta lao tới thật, chăm sóc chồng tôi chu đáo. Tôi cũng nói với cô ta rằng, nếu như cô ta quyết định chăm sóc, yêu thương chồng tôi thì của cải sau này cũng không có gì, anh đã chuyển toàn bộ tài sản cho con trai của anh vì anh nghĩ mình không sống được bao lâu nữa. Tôi tưởng khi mình nói như vậy cô ta sẽ bỏ đi ngay và không đoái hoài. Vì khi đó, tôi cũng không chăm sóc chồng mình, mặc anh ta cho cô ta ngồi đó.
Được vài hôm, tôi thấy cô ta rất tận tình, có một hôm không tới, tôi nghĩ cô ấy sẽ bỏ mặc chồng tôi nhưng nào ngờ, ngày hôm sau, cô ta lại tới với bộ mặt hốt hoảng, đầy lo lắng. Rồi cô ấy còn mang bao nhiêu thứ tới cho chồng tôi chăm sóc anh như người thân trong nhà.
Tôi nhìn cảnh ấy mà chạnh lòng. Liệu rằng, đó là tình yêu đích thực, của người con gái chưa từng có ai với người đàn ông có vợ mà đang bị bệnh nặng. Tôi không tin có thứ tình yêu như thế..
Tôi nhìn cảnh ấy mà chạnh lòng. Liệu rằng, đó là tình yêu đích thực, của người con gái chưa từng có ai với người đàn ông có vợ mà đang bị bệnh nặng. Tôi không tin có thứ tình yêu như thế...(ảnh minh họa)
Hôm sau tôi mang tới trước mặt cô ta tờ đơn ly hôn, nói rằng, từ nay cô ta và chồng tôi sẽ được ở bên nhau, người chồng bệnh tật tôi không cần nữa, tôi còn phải nuôi con của mình. Tôi mong cô ta hiểu điều này và nếu yêu anh thì có thể đưa anh về chăm sóc, và hi vọng sống không được nhiều. Tôi còn bảo cô ta phải đưa ngay chồng tôi về nhà vì tôi không còn trách nhiệm gì sau khi chồng tôi kí vào đơn ly hôn.
Tưởng như vậy cô ấy sẽ bỏ mà đi nhưng không, ngày hôm sau tôi tới, đã thấy cô ta chuẩn bị mọi thứ để đưa chồng tôi đi. Tôi đứng mà nước mắt lưng tròng. Vậy là, tôi mất chồng thật rồi, vĩnh viễn mất anh. Tình yêu của tôi dành cho chồng bao nhiêu năm có lẽ không lớn bằng tình yêu của người con gái đó.
Tôi thua cuộc rồi. Tôi đành lòng nhường chồng cho người đàn bà đó và tất nhiên cả nửa số tài sản của anh. Anh vẫn sẽ giả bệnh, đến bao giờ là tùy anh nhưng tôi cũng cảm thấy thanh thản vì anh có người khác yêu thương chân thành và chăm sóc anh chu đáo.
Chúc cho anh và người con gái đó hạnh phúc bên nhau. Tình yêu đích thực, có lẽ thứ đó có trên đời này với người có vợ và cô gái chưa từng có người yêu. Tôi đã tin và cầu chúc cho hai người họ hạnh phúc. Chỉ cần anh hạnh phúc, tôi cũng vui rồi. Không nên níu kéo một người đàn ông không còn yêu mình trong cái mác gia đình mà đã rất lâu không có được một tiếng cười vui vẻ.
Tạm biệt anh, chồng của em!
Theo Eva
Biết bồ đang trốn dưới gầm giường, vợ khóa cửa lại rồi lôi chồng xuống sàn “đổi gió” suốt 2 tiếng khiến cô bồ sợ chạy mất dép Đại thấy lần đầu tiên vợ mình hành động lạ như thế thì vừa vui vừa sợ. Anh biết lúc này, cô bồ của mình đang nằm dưới gầm giường nhìn ra và tức điên. Tiên làm cho một công ty nước ngoài nên thời gian cô đi công tác nhiều hơn ở nhà. Mọi người khi nghe đến công việc của Tiên...