Biết anh không thể cưới mà tôi vẫn hết lòng yêu
Tôi khóc nhiều nhưng phải cố tỏ ra mạnh mẽ để anh không cảm thấy có lỗi. Tôi không níu kéo và nói những lời làm anh đau. Tôi cũng đau như anh vậy.
Ảnh minh họa
Tôi 20 tuổi, cái tuổi không còn nhỏ nhưng cũng chưa đủ trưởng thành, được mọi người nhận xét là trắng trẻo và dễ thương nhưng cuộc đời bao phủ bằng bóng tối. 18 tuổi, tôi cũng thi đại học như bao người nhưng không đậu vào trường mình yêu thích, lúc đó tôi thích ngành công an. Học xong kỳ một năm nhất, tôi quyết định thi lại, khỏi phải nói tôi đã quyết tâm thế nào, không mạng xã hội, tôi lao vào học như điên. Nhưng dường như mọi cố gắng đều vô vọng khi tôi lại thiếu 0,5 điểm. Bầu trời như sụp đổ trước mắt và tôi rơi vào trầm cảm trong một khoảng thời gian dài. Dường như bố mẹ cũng cảm nhận được điều đó nên khi tôi xin lên thành phố để ôn thi bố mẹ đã đồng ý.
Nói là lên thành phố ôn thi thôi chứ mục đích chính của tôi là muốn thoát khỏi quê nhà, đến nơi sôi động để chữa căn bệnh của mình. Lúc này tôi đã không thiết tha gì với ngành mình yêu thích nữa. Năm tôi 19, gặp một người đàn ông 37 tuổi, chín chắn và thành công. Anh kể cho tôi rất nhiều về tuổi thơ, về công việc và anh phải cố gắng ra sao để có được ngày hôm nay. Anh luôn động viên tôi học tập và tặng những quyển sách hay. Tôi đã thầm ngưỡng mộ anh và coi anh như một người thầy. Tôi trao anh sự trinh trắng của người con gái và đó cũng là khởi đầu của chuỗi ngày tồi tệ sau này. Anh đến với tôi chỉ khi có nhu cầu, tôi nhận ra anh không hề yêu tôi, chỉ yêu công việc, những lần nhắn tin cũng thưa dần từ đó.
Video đang HOT
Thời điểm đó tôi ở phòng trọ chị gái, có một người con trai ở sát phòng chị tôi, lúc bế tắc tôi đã kể chuyện của mình cho anh nghe, anh dụ tôi quan hệ. Mới đầu vì lo sợ anh sẽ kể cho chị gái nghe nên tôi ngoan ngoãn làm theo nhưng ngày càng quá đà, anh ta đụng chạm tôi mọi lúc, khi phòng chỉ có mình tôi là anh ta lại xông vào cưỡng hiếp mặc dù tôi chống cự quyết liệt nhưng chẳng thắng nổi. Sau này tôi đã chuyển phòng nhưng khi về phòng chị gái chơi là tình trạng đó lại diễn ra, lúc nào ở một mình tôi đều khóa trái cửa.
Rồi người đàn ông tôi muốn kể chính trong câu truyện này đã xuất hiện. Anh và tôi quen nhau trên trang Báo, tôi vốn là độc giả từ lâu của trang. Anh 29 tuổi, là con trai cả, dưới anh có một cô em gái đã lấy chồng, vì đặc thù công việc nên anh hay phải đi công tác, lâu lâu mới về thăm gia đình. Ba mẹ anh đã lớn tuổi nên việc thúc ép anh lập gia đình cũng là điều dễ hiểu, hình như họ đã định hướng cô dâu cho anh. Anh là người con có hiếu, nói chỉ cần một người yêu anh, yêu gia đình anh là đủ mặc dù không hề yêu người con gái đó. Tôi là người đến sau nhưng lại chiếm được trái tim anh, chúng tôi hòa hợp trong cả cách nói chuyện và trong chuyện ấy. Anh là người đầu tiên cho tôi biết cảm giác lên đỉnh như thế nào. Anh cũng quan tâm, chăm sóc tôi tận tình khiến tôi càng thêm yêu anh.
Trong thời gian quen nhau anh luôn làm tư tưởng cho tôi về chuyện 1,2 năm nữa anh sẽ lập gia đình. Tôi rất đau nhưng đã biết chuyện đó từ trước khi đến với anh nên phải chấp nhận. Giờ anh muốn dừng lại vì tình cảm cứ lớn dần sẽ không tốt cho cả hai. Đêm đó tôi cũng hình dung ra anh quyết tâm muốn dứt khoát. Tôi khóc rất nhiều nhưng phải cố tỏ ra mạnh mẽ để anh không cảm thấy có lỗi. Tôi đã không níu kéo và nói những lời làm anh đau. Tôi cũng đau, đau như anh vậy.
Sáng hôm sau khi tôi còn chưa tỉnh ngủ đã bị trộm vào rinh luôn cái laptop, đúng là định mệnh khi những chuyện xui xẻo cứ đến với tôi dồn dập. Tôi nhắn tin cho anh mà không hề thấy hồi âm lại, chưa bao giờ tôi thấy anh lạnh lùng và tuyệt tình như thế. Đã mấy ngày trôi qua, dù nhớ anh nhưng tôi không nhắn tin vì lòng tự trọng không cho phép làm thế. Tôi nghĩ sẽ quên anh bằng cách cặp kè với những người con trai khác, tôi biết như vậy là sai nhưng xin các bạn độc giả cho những lời khuyên tích cực để tôi có niềm tin vào cuộc sống. Thực sự lúc này tôi rất bế tắc.
Theo VNE
Không thể cưới vì bị bố chồng tương lai chê tôi "lẳng lơ"
Tôi đang trong tình huống khó xử, không biết bố chồng tương lai quan sát kiểu gì mà nói với cả gia đình anh là không thể để anh cưới tôi vì tôi lẳng lơ.
Tôi năm nay 27 tuổi. Bố mẹ tôi đều là công chức đã về hưu và tôi hiện đang làm ở một công ty liên doanh. Nguyện vọng của tôi là được lập gia đình sớm để ổn định cuộc sống. Tuy nhiên bạn trai tôi dù muốn kế hôn nhưng lại gặp phải phản ứng dữ dội từ gia đình.
Bản thân tôi là một người thẳng thắn và tự tin trong cuộc sống. Tuy gia đình có điều kiện bình thường nhưng từ khi học cấp 3 tôi đã tự hướng mình đi du học để đổi đời. Tôi chọn Trung Quốc vì nó phù hợp với tài chính của tôi. Sau khi học, ra trường tôi về Việt Nam xin việc.
Tôi gặp người yêu hiện tại của tôi ở công ty. Anh cao lớn và đĩnh đạc. Lúc đó anh là phó phòng, sau một thời gian anh trở thành trưởng phòng (phòng của anh có khoảng 40 nhân viên). Sau khi quen biết thì tôi biết được gia cảnh n hà anh , bố mẹ anh một người là giám đốc và phó giám đốc của một Sở tại tỉnh. Có lẽ vì bản thân và gia thế như vậy nên có rất nhiều người để ý đến anh. Trong đó có rất nhiều cô gái xinh đẹp, con nhà muôn đăng hộ đối với anh.
Thế nhưng anh lại thể hiện tình cảm sâu sắc và có nguyện vọng gắn bó với tôi. Tôi là người sống nghiêm túc và hiểu giá trị của mình mình. Bởi thế tôi còn nguyên trước khi đến với anh. Cảm động trước tình yêu của anh, tôi đã tự nguyện dâng hiến cho anh. Biết tôi như vậy, anh càng yêu và coi tôi như "viên ngọc" của mình.
Tháng trước anh dẫn tôi về nhà ra mắt. Bố mẹ anh tỏ ra rất lịch thiệp khi tiếp đón tôi. Ông bà đối với tôi như khách của con trai của ông bà. Tôi đến nhà để ra mắt như người yêu nhưng bố mẹ anh không cho tôi làm gì cả. Hai người chỉ nói chuyện với tôi một lát rồi đi giải quyết việc riêng.
Sau này chia sẻ về cảm giác "hơi khác thường" đó với anh, anh bảo tôi rằng, anh cũng thấy lạ, tại sao bố mẹ anh không quý em? Trong lúc thân mật, thương yêu tôi đã bảo anh về nhà dò hỏi tại sao. Trong khi chưa tìm được câu trả lời cụ thể thì anh buồn bã nói với tôi, chúng ta không thể cưới nhau vì bố mẹ anh phản đối rất dữ. Tôi bị choáng váng khi anh thông báo như vậy, tôi gặng hỏi anh thì anh bảo: Bố anh chê em... Tôi hỏi mãi anh mới bảo là chê tôi có hình thức lẳng lơ, sợ tôi sau này không chung thủy.
Sau chuyện này tôi rất buồn. Nhiều lần tôi gặng hỏi anh, anh yêu tôi thì thấy tôi như thế nào? Anh luôn nói: Anh đã chọn em rồi có nghĩa là mọi nhược điểm của em đều bằng 0, anh không có gì chê trách cả. Tôi hỏi anh có quyết tâm yêu và mãi mãi bên tôi không? Thì anh bảo: Em hỏi vớ vẩn, thấy biểu hiện của anh như vậy, em biết rồi. Tôi có chút yên lòng nhưng là người cầu toàn, tôi không muốn mọi chuyện thành ra như vậy.
Tôi tự hỏi, bề ngoài tôi chỉ ưa nhìn, tôi tỏ ra tự tin và lễ phép thì có gì là lẳng lơ mà bố mẹ chồng tương lai lại ghét tôi đến mức phải đối đám cưới của chúng tôi như vậy? Nhà anh rất có điều kiện, nhà tôi thì khó khăn hơn, liệu có chuyện nhà anh soi xét với điều kiện nhà tôi mà phải đối hôn nhân của chúng tôi hay không?
Nếu chuyện hình thức bề ngoài của tôi có biểu hiện là lẳng lơ, xin bày cho tôi cách để khắc phục nhược điểm này để tôi lấy được lòng của bố mẹ chồng. Tôi muốn hôn nhân của tôi được trọn vẹn và gia đình chồng hết lòng chúc phúc. Tôi xin cảm ơn.
Theo Vietnamnet
Có nên cưới khi biết anh là gay? Nếu lấy anh, tôi sợ không thể giữ được chung thủy tuyệt đối về thể xác, vì vẫn còn ham muốn thực sự, chưa thể dập tắt được ngọn lửa đó trong lúc này. Có lẽ, phải 20 năm nữa mới có thể làm được điều đó, nhưng mất anh quả thật tôi cảm thấy khó chịu đựng. Tôi đã yêu một người...