Biển và em
Mấy ngày qua với anh thật là dài và buồn. Anh đã cố tìm mọi cách để không nhớ đến em nhưng không thể được em ạ. Tình yêu chúng mình đang đẹp và hạnh phúc vậy mà bỗng nhiên em muốn chia tay.
Lý do ư? Em bảo rằng “chúng mình yêu nhau em cảm thấy mất tự do”. Nhưng anh co cấm đoán em thứ gì đâu. Ba năm chúng mình yêu nhau anh chưa một lần mắng em, em để ý mọi việc từ việc nhỏ nhất là cắt móng tay đến những việc khác nữa. Mỗi lần em không vừa ý là em kêu bực mình và giận dỗi, anh chỉ biết dỗ dành em và nhận lỗi về mình.
Em bảo chúng mình gặp nhau nhiều nhưng đó đâu phải anh ép buộc em. Chúng mình cùng đi chơi đấy chứ, anh chỉ chở em đi học rồi đón em về thôi mà. Mấy ngày qua không được ở bên em quả thật với anh như một cực hình tra tấn, em bảo em cần thời gian để suy nghĩ lại, nhưng thời gian đâu có đợi anh nữa. Anh sắp lênh đênh trên những đại dương để thực hiện ước mơ của mình và của chúng ta. Chúng mình đã tâm sự với nhau là một năm sau khi ra trường 2 đứa sẽ tính chuyện cưới xin, vậy mà bỗng nhiên em.
Mọi ước mơ bỗng nhiên tan biến làm cho anh cảm thấy hụt hẫng và cảm giác như mất đi thứ gì đó trên cơ thể mình. Hôm em nói chia tay em con bảo anh rằng” em muốn đổi người yêu” câu nói đó em nói mà không suy nghĩ hay sao. Anh đã rất buồn và khóc, anh không hề yếu đuối, anh khóc vì em thực sự làm tổn thương đến lòng tự trọng của anh. Biển ngoài kia rất rộng và mênh mông và anh mang theo một giấc mơ về ngôi nhà hạnh phúc của hai đứa mình nhưng có lẽ bây giờ giấc mơ đó đã bị những con sóng xô đi mất rồi. Ba năm chúng mình yêu nhau đã trải qua rất nhiều niềm vui và nỗi buồn. Em còn nhớ những ngày đi học trả nợ không, em bảo nếu anh không đèo em đi học thì chứng tỏ anh không yêu em, vậy là anh phải bỏ thú vui chơi thể thao của mình. Đến bây giờ anh cũng không hiểu lý do lớn nhất để em muốn chia tay anh là gì, em chê anh không đẹp trai hả em.
Đúng anh có làn da đen và em cảm thấy xấu hổ khi mọi người chê anh ư! Điều đó thật nhảm nhí. Anh sẽ không liên lạc với em nữa và để cho em cảm thấy tự do nhưng điều quan trọng anh muốn nói với em là ” em đồng ý làm vợ anh nhé!” Yêu em nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dù mình không được gần nhau
Yêu thương của em ơi, được ngả đầu vào vai anh, dựa lên đó làm điểm tựa cho những mệt mỏi và âu lo của mình em như trút được thật nhiều những muộn phiền mà em phải gánh chịu, và không biết san sẻ được cùng ai.
Một tuần trôi qua thật là mệt mỏi, nhiều việc chi phối em, em bị xáo trộn, quá nhiều cung bậc tình cảm khác nhau cùng tồn tại khiến em không muốn là em nữa. Em muốn trong mắt mọi người em là một người con gái thật dũng cảm và nghị lực, nhưng mà bên anh em thực sự mềm yếu, em không phải là em của những ngày thường nữa, vẫn chỉ là em nhỏ bé bên anh thôi. Anh biết không, ngay cả với anh cũng vậy, em không bao giờ muốn anh phải bận tâm suy nghĩ gì về em hết, em cũng tự hứa với mình nhiều như thế, nhưng mà sao hôm nay em không thể ngăn nổi những giọt nước mắt em chẳng muốn tí nào, nó làm anh phải suy nghĩ và làm em yếu mềm quá đi thôi. Anh biết tại vì sao không vì những nhớ nhung, những buồn tủi, những mệt mỏi cả về tinh thần lẫn thể xác nó vỡ òa ra đấy, vì bên anh nó được vỗ về bình yên hơn bao giờ hết.
Em từng nói với anh mọi việc em có thể tự lo liệu được, nhưng cũng chỉ được phần nào mà thôi, phụ nữ thì vẫn muôn đời là phụ nữ, không khác hơn được, những mệt mỏi làm em muốn kiệt sức, những nỗi buồn trong tim, những giằng xé mâu thuẫn trong tình cảm làm em không muốn tồn tại trên cuộc đời này nữa, chỉ có khi nào bên anh em mới tìm thấy bình yên. Em thấy hạnh phúc thực sự trong tình yêu vô vọng của em, mâu thuẫn thật, nhưng đó là sự thật, và em càng hạnh phúc hơn, yêu anh hơn bao giờ hết khi mình bên nhau và thực sự dành hết cho nhau. Có những tiếc nuối, những lầm lỡ mà suốt cuộc đời này em sẽ phải mang theo, để thật sâu tận đáy lòng mình, để khi nào buồn em lại trốn vào một nơi nào đó, mở nó ra và chia sẻ, chỉ là thế thôi vì em biết em cũng là một kẻ cô đơn trên chính cuộc đời em đang bước đi, dù em có anh nhưng anh cũng không thể cùng em trên con đường ấy, anh có riêng con đường của anh mà không có lối rẽ về phía em được.
Em thấy mất mát, nỗi mất mát không thể chia sẻ vì với em nó quan trọng vô cùng, nó là hạnh phúc, là tình yêu của em, em có lỗi vì em chẳng giữ được chút gì cho mình hết, để đến khi buồn em lại trách chính em. Một ngày cũ sắp trôi qua và một ngày mới rồi sẽ lại đến, không biết nỗi buồn có còn tiếp đến những nỗi buồn hay những niềm vui ? em không biết, chỉ biết mình đang tâm nguyện rằng có anh trong cuộc đời mình em đã là kẻ hạnh phúc nhất trên trần gian này rồi, phải vậy không yêu thương của em ? Bên em anh nhé, dù mình không thực sự được gần nhau ! Yêu anh thật nhiều và mãi mãi ! Chíp
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim yêu mang theo hờn dỗi Anh yêu của bé! Khi viết cho anh những dòng chữ này thì bé đang cách xa anh nửa vòng trái đất, để có được một phút bên anh tựa đầu vào vai anh mà nức nở, để có được một cái cầm tay trong đám đông nhộn nhịp, để có được một lần được biết yêu và được yêu, cả anh và...