Biến mình thành Gay để trả thù bạn gái yêu Les?
Trong đầu tôi đang dần nhen lên ý định cặp kè với 1 cậu con trai để trả thù Ngọc, nhưng tôi sợ mình sẽ sa lầy khủng khiếp, sợ không thể bước chân ra khỏi thế giới không dành cho mình.
Cô ấy đã bỏ tôi để đi theo một… cô gái khác
Mối quan hệ của chúng tôi đang tốt đẹp bỗng xuất hiện một người thứ ba, giá như đó là một người con trai hơn tôi về mọi mặt thì có lẽ chúng tôi đã có thể hành xử như hai thằng đàn ông…
Tôi và Ngọc yêu nhau từ hồi năm lớp 11 và suốt 2 năm qua, chưa một lúc nào tôi không quan tâm đến cô ấy, không hết lòng yêu thương cho cô ấy. Ngọc rất xinh và cá tính nữa, những việc gì của con trai thì Ngọc đều giỏi và kể cả khi yêu tôi, Ngọc cũng rất ít khi nũng nịu người yêu. Không phải vì thế mà tôi quên trách nhiệm của người con trai. Tối nào trước khi đi ngủ, tôi cũng nhắn tin hoặc gọi điện chúc nàng ngủ ngon. Nàng đi học thêm hay đi chơi với bạn bè, tôi đều xung phong làm xe ôm đưa nàng đi đến nơi, về đến chốn. Những ngày lễ, ngày kỷ niệm, tôi cũng chưa bao giờ quên mua quà cho Ngọc hay người thân của nàng. Vì thế, cả gia đình Ngọc đều yêu quý và tin tưởng tôi như con cái trong nhà.
Thế nhưng, tất cả những việc tôi làm hầu như đều không hài lòng với Ngọc. Cô ấy rất ít khi mỉm cười với tôi. Dù yêu nhau lâu nhưng chúng tôi cũng rất ít khi có không gian riêng ở bên nhau, chỉ toàn đi ăn, đi xem phim rồi đưa nàng về nhà. Chắc chẳng ai tin nổi, một thằng con trai như tôi mà yêu 2 năm vẫn không thể nào hôn được lên môi người yêu. Cô ấy rất ít khi cho tôi ôm eo, lúc nào cũng bảo “để em ôm anh, anh ôm em, em thấy ghê người lắm”, rồi cô ấy quàng tay hờ qua bụng tôi cho có trách nhiệm. Thỉnh thoảng, Ngọc cao hứng thì cho tôi hôn vào má. Tôi đành chịu vì lý do “anh yêu em thật lòng thì phải tôn trọng và gìn giữ cho em”.
Rồi Lan xuất hiện, Lan hầu như chiếm hết thời gian của Ngọc. Đó là cô bạn thân cùng lớp đại học, nhìn Lan có vẻ hiền lành, đầu tóc cắt như con trai và rất đơn giản, khác hẳn tính cách của Ngọc. Thế mà chẳng hiểu sao, họ chơi rất thân với nhau và luôn gắn với nhau như hình với bóng. Lúc nào ở bên tôi, Ngọc cũng thao thao bất tuyệt về Lan, nào là “Lan là cô gái mạnh mẽ thông minh”, nào là “Lan rất tuyệt, sẽ rất hạnh phúc nếu được ở bên Lan”… Thậm chí, đang ăn cơm hay làm việc gì quan trọng, chỉ cần Lan nhắn tin là Ngọc bỏ hết để chạy đến chỗ Lan.
Có một lần, phải đến 2 tuần hai chúng tôi mới có thời gian đi chơi với nhau. Tôi chuẩn bị ăn mặc chỉn chu, còn mua hoa đến tặng nàng. Thế mà nàng đi ra với gương mặt lạnh tanh, bảo “Anh nhặt được bó hoa ở đâu đấy, hoa với hoét, vớ va vớ vẩn. Hôm nay em bận rồi, anh đèo em đến chỗ Lan đi”. Rõ ràng đã hẹn với tôi rồi mà nói thế, khi tôi nói lại mấy câu thì Ngọc giận dỗi và tự đi một mình.
Tôi bắt đầu nghi ngờ rằng Ngọc không yêu tôi nữa nên cứ nói đến nhà Lan để hẹn hò với người khác. Máu ghen của thằng đàn ông trong tôi trỗi dậy, tôi điều tra và can thiệp sâu vào cuộc sống của Ngọc. Những lúc vắng Ngọc, tôi hay kiểm tra điện thoại của cô ấy. Nhưng lần nào cũng vậy, chỉ toàn là tin nhắn của Lan và tôi thì không thích đọc chuyện của con gái. Tình cờ, tôi mở 1 tin nhắn ra đọc và bất ngờ với nội dung tin nhắn “Em yêu à, nhớ lắm rùi đây này! “. Tôi cuống cuồng mở liên tiếp các tin nhắn khác, mấy chục tin nhắn với nội dung yêu thương gần như nhau từ Lan gửi cho Ngọc.
Video đang HOT
Khi nhìn thấy gương mặt hoảng hốt của tôi mà mắt không rời khỏi chiếc điện thoại của mình, Ngọc lại bình tĩnh yêu cầu tôi… chia tay.Tôi không tin đó là sự thật, nó như một cú trời giáng khiến tôi cảm giác mình rơi vào giấc mơ và muốn tỉnh thật nhanh. Mà có nằm mơ, tôi cũng không nghĩ là Ngọc và Lan yêu nhau. Rõ ràng Ngọc yêu tôi cơ mà, tôi là một chàng trai đích thực, chẳng lẽ không đủ cho Ngọc sao???
Từ hôm đó, Ngọc không gặp tôi nữa, tôi có đến tìm thì cô ấy trốn tránh. Tôi đến trường thì bắt gặp, ở nơi công cộng mà Ngọc và Lan cũng công khai thể hiện. Tôi thấy họ ôm nhau, Lan đèo còn Ngọc ngồi sau ôm cứng. Chỉ thế thôi cũng đủ làm tôi thấy ghê tởm Ngọc nhưng không hiểu sao tôi vẫn rất yêu cô ấy.
Như đổ thêm dầu vào lửa, Ngọc ghi blast trên blog là “Cuối cùng cũng tìm thấy tình iu của đời mình. NL 4ever”… NL, chính là Ngọc và Lan. Có tát cho tôi hàng trăm cái vào mặt, tôi cũng không tài nào tin nổi sự thật, người yêu mình lại bị les và đối xử với tôi phũ phàng đến vậy. Tôi có thua kém gì Lan? Tôi có đáng bị như thế này không??
Thái độ của Ngọc khiến tôi tức điên, tôi chỉ muốn lao đến giằng lấy cô ấy và đánh cho kẻ thứ ba một trận. Nhưng tôi không thể nào làm được, tôi bị tổn thương quá lớn và ý nghĩ đầu tiên của tôi là trả thù Ngọc.
Tôi bắt đầu chú ý hơn vào thế giới thứ ba, sau nhiều lần lang thang trên các website của người đồng tính. Trong đầu tôi đang dần nhen lên ý định cặp kè với 1 cậu con trai để trả thù Ngọc, nhưng tôi sợ mình sẽ sa lầy khủng khiếp, sợ không thể bước chân ra khỏi thế giới không dành cho mình.
Vậy mà mới đây, Ngọc lên blog ghi lại chuyện tình cảm cũ, trong đó có đoạn cô ấy cười khẩy vì biết tôi đi tìm Ngọc khắp nơi, cô ấy nói tôi không bao giờ hiểu tình yêu đồng tính là như thế nào… Trời ạ, entry đó khiến tôi phát điên thực sự và ý muốn tìm một người bạn đồng giới thôi thúc tôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tôi đã nghĩ đến việc nói với gia đình cô ấy toàn bộ sự thật, để cùng giúp Ngọc trở lại bình thường như bao người con gái khác và trở lại với tôi. Nhưng, nỗi đau cô ấy gây ra cho tôi vẫn quá lớn, tôi phải làm sao đây??
Theo VNE
Bi hài chuyện 'yêu' khi 4 người chung giường
Ngày vợ sinh đứa thứ nhất, tôi cũng kiêng cữ nhiều, không dám động vào. Sau đó, vợ bận tối ngày, có ân ái thì cũng là qua loa, chưa bao giờ có cảm giác thoải mái.
Vợ chồng và 2 con sống chung nhà 25 mét
Tôi lấy vợ khi bước sang tuổi 28, cũng chẳng phải là sớm nhưng cũng không phải là muộn với một gã đàn ông. Chỉ là, do với chúng bạn thì có vẻ hơi non, vì khi lấy vợ, tôi hoàn toàn chưa có gì trong tay. Vẫn công việc đi làm thuê, lương chục triệu 1 tháng và vẫn thuê nhà, bám trụ ở Hà Nội. Nhiều khi tôi nghĩ, muốn làm ăn tốt, muốn kiếm thêm ít tiền để có thể thêm góp vào lập nghiệp, nhưng lương vài triệu mà đòi bằng bạn, bằng bè, rồi đòi lập &'cú đúp' để có tiền thì đến bao giờ.
Bạn tôi, ai cũng có công việc tốt, có nhà có xe, nếu mà mong như chúng bạn thì đến bao giờ. Nói chung, con người phải hợp thời, hợp thế, bắt kịp thời cơ và có cơ hội tốt thì mới tiến thân được. Bố mẹ tôi cũng giục tôi đi lấy vợ, vì có thế mới ổn định được kinh tế và biết lo lắng cho vợ con sẽ có trách nhiệm hơn, không như khi còn độc thân nữa.
Tôi lấy vợ, chúng tôi vẫn lập nghiệp trên Hà Nội và thuê một căn phòng nhỏ 20 mét. Ngày đó, vợ tôi mang bầu trước mấy tháng, nên khi cưới nhau được hơn nửa năm, vợ tôi đã sinh con. Tôi hí hửng đón đứa con chào đời.
Và cứ như thế, tôi đi làm, hao công tổn sức kiếm tiền nuôi vợ chăm con, để vợ yên tâm. Tôi không còn nghĩ đến chuyện chơi bời tụ tập nữa, tuy vậy, tiền để ra vẫn không có. Tôi buồn vì không lo được mái ấm tốt cho vợ con. Nhưng rồi, vợ tôi lại có bầu và sinh đứa con nữa. Vợ cũng muốn ổn định để còn đi xin việc. Có xong hai đứa con thì không cần phải suy nghĩ gì nữa, cứ tập trung làm việc, cứ cố gắng vì vợ vì con là được.
Khi đứa con thứ hai ra đời thì phải nói, cuộc sống của chúng tôi chật vật hơn nhiều. Vợ tôi không có thời gian để làm bất cứ việc gì. (ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, chúng tôi thuê một căn phòng lớn hơn chút vì đã có 2 con. Một phòng nhỏ 25 mét, hai vợ chồng và hai đứ con sống chung. Nhà chỉ kê được một chiếc giường lớn, còn các đồ dùng gia đình để xung quanh, còn dành khoảng nhỏ kê cũi cho bé chơi. Nói chung, cuộc sống khá chật chội và phức tạp.
Con quấy khóc suốt ngày, hơi tí là làm ầm lên. Lắm lúc về nhà, đang mệt thì chớ lại đón mấy đứa trẻ về, quậy tưng bừng mà tôi cảm thấy mệt vô cùng. Chỉ muốn có được một ngôi nhà rộng cho trẻ có sân chơi. Nói không sai chứ lâu lắm rồi, tôi và vợ chưa có những màn ân ái mặn nồng.
Ngày vợ sinh đứa thứ nhất, tôi cũng kiêng cữ nhiều, không dám động vào. Sau đó, vợ bận tối ngày, có ân ái thì cũng là qua loa, chưa bao giờ có cảm giác thoải mái.
Khi đứa con thứ hai ra đời thì phải nói, cuộc sống của chúng tôi chật vật hơn nhiều. Vợ tôi không có thời gian để làm bất cứ việc gì. Ngay cả chuyện chăn gối cũng không còn thời gian nữa. Chúng tôi nhiều khi cảm thấy thiếu thốn tình cảm vô cùng.
Chật chội, ngại con, vợ chồng &'vui vẻ' trong nhà tắm
Khi con còn nhỏ, chúng tôi còn có thể để con ngủ trên nôi, trên cũi. Nhưng khi con lớn lên rồi, chuyện đó không hẳn dễ. Vì là, con quấy bố mẹ, và nằm gác chên lên người bố mẹ khiến chúng tôi không thể nào làm được gì.
Chuyện nói ra thì có vẻ là buồn cười nhưng đó là câu chuyện hoàn toàn tế nhị. (ảnh minh họa)
Khi con lớn hơn chút nữa, con đã biết cái chuyện ôm ấp của bố mẹ. Có lần, khi về quê ngoại chơi, con trai tôi ngẫu nhiên kể: "Bố toàn nằm lên người mẹ..." khiến tôi ngượng chín mặt. Trời ạ, không hiểu tại sao lúc đó tôi chỉ muốn chui xuống đất cho xong. Trẻ con dại nhưng có bao giờ nói sai vì nó chưa biết nói dối, nghĩ mà sợ. Nhỡ mà sau này, có những đêm vợ chồng ân ái, con mang ra kể với người ngoài thì chắc là mất mặt.
Rút kinh nghiệm lần trước, bây giờ, mỗi lần như thế, chúng tôi đều lừa con ngủ say và lúc đó mới có chuyện chăn gối vợ chồng. Có hôm bí bách quá, con thì cứ nằm quấy, tí lại tỉnh, lại đòi ôm mẹ, nằm chen vào giữa bố mẹ, chúng tôi đành rủ nhau và nhà tắm.
Chuyện nói ra thì có vẻ là buồn cười nhưng đó là câu chuyện hoàn toàn tế nhị. Với những gia đình không có điều kiện, nhất là những gia đình ở quê, chuyện chăn gối, quan hệ vợ chồng quả thật rất khó nói. Nên có rất nhiều câu chuyện hài hước xung quanh vấn đề này. Nếu ai đó đã từng có con cái lớn, ở chung một phòng thì mới thấy cái sự bất tiện của nó.
Vợ chồng tôi sống trong một căn phòng nhỏ, đối với tôi mà nói, con cái cũng thiệt thòi, bố mẹ cũng thiệt thòi. Thế nên, tôi chỉ mong mau mau có được một chút tiền vốn để thuê một căn phòng lớn hơn, hoặc là mua được cái chung cư để gia đình đỡ khổ. Chứ sống thế này, cứ phải trốn con để vợ chồng chăn gối, đúng là chuyện mệt mỏi vô cùng.
Theo VNE
Giữ chồng nhạt mới thật khó Trên đời này có hai loại chồng, chồng đậm và chồng nhạt... Tưởng rằng giữ chồng đậm khó, chồng nhạt dễ nhưng hóa ra không hẳn.... Phụ nữ ngày càng mạnh mẽ và độc lập. Có thể vì thế mà nam giới bị bớt đi cơ hội được làm trụ cột. Có hẳn một làn sóng than phiền rằng đã qua thời của...