Bị vợ tiêu hết tiền lương, anh chồng nhất quyết đòi ly hôn
Anh chồng sốc khi suốt 10 năm đưa lương cho vợ nhưng chỉ có 16 triệu đồng trong tài khoản ngân hàng.
Theo thông tin đăng tai, anh Trương, 44 tuôi, ơ Thâm Dương, Liêu Ninh, Trung Quôc la môt ngươi đan ông co trach nhiêm vơi gia đinh. Công viêc ôn đinh, tiên lương hang thang cua anh Trương la 6000 tê (khoang 21 triêu đông). Kê tư khi kêt hôn, khi linh lương, anh đưa hêt cho vơ, chi đươc giư lai 500 tê (khoang 1,7 triêu đông) đê chi tiêu ca nhân. Lâp gia đinh đa 10 năm, ca 10 năm anh Trương đêu đưa tiên lương đêu đăn cho vơ.
Theo chia se, mơi đâu anh Trương không đông y. Tuy nhiên vơ anh Trương cho răng anh tiêu tiên như nươc, phai đưa cho vơ mơi tiêt kiêm đươc. Vi thê, môi thang anh Trương chi đươc tiêu trong vong 500 tê. Tuy không hai long lăm nhưng vi gia đinh, anh Trương châp nhân. Bên canh đo, do công viêc cua anh cung đêu đêu, it khi phai xa giao, tiên hâu như không dung đên nên mỗi thang tiêu 500 tê cung không quá tung thiêu.
Tháng nào anh Trương cũng đưa gần hết tiền lương cho vợ (Anh minh hoa)
Vôn tương răng đưa tiên cho vơ bao lâu nay, gia đinh cũng đa tiêt kiêm đươc kha khá nhưng cho đến môt ngay, anh Trương thuân miêng hoi vơ vê vân đê tiên nong, muôn biêt trong nha co bao nhiêu tiên tiêt kiêm gưi ngân hang. Chăng ngơ, vơ anh tra lơi răng trong tai khoan ngân hang chi con 4500 tê (khoang gân 16 triêu đông).
Video đang HOT
Bực mình, anh Trương lam âm lên, muôn biêt ro rang vơ đa chi tiêu nhưng gi. Luc nay vơ anh bâng quơ tra lơi răng: “Con trai đi hoc tôn nhiêu tiên, chi tiêu cuôc sông hang ngay cung rât tôn, lam gi con nhiêu tiên ma gưi ngân hang?”.
Không chiu nôi ly le cua vơ, anh Trương noi thăng: “Anh va em môi năm tông công tiên lương co khoang 100.000 tê (khoang 350 triêu đông). It nhât 5 năm trơ lai đây cung phai co đươc 500.000 tê (khoang 1,7 ty đông). Cư cho la đa trich ra 50.000 tê (khoang 107 triêu đông) đê mua xe, thê sô con lai đa đi đâu?”.
Ngươi vơ nghe thây thê cưng hong, không thê giai thich đươc ro rang. Kêt qua, vi không thê chiu nôi cam giac bi lưa dôi, anh Trương quyêt đinh nôp đơn ly hôn ra roa.
Tiêp nhân đơn ly hôn cua anh Trương, toa an đa cho thâm tra, xac minh, phat hiên ra môi lân rut tiên, vơ anh Trương đêu rut tư chuc ngan trơ lên. Măc du cô co giai thich răng sô tiên đo dung đê nôp hoc phi cho con trai, thê nhưng kêt qua đôi chiêu không hơp ly, cô cung không giai thich đươc ro rang. Cuôi cung, toa phat quyêt cho hai ngươi ly hôn. Kê tư giây phut đo, anh Trương đươc toan quyên năm giư tiên lương cua minh.
Theo Dantri
Muốn ăn ngon dưỡng thai lại bị chồng mắng: Ăn ít thôi, đẻ ra ăn sữa ngoài đỡ tốn hơn là...
Vẫn biết tính chồng mình chặt chẽ tiền nong, nhưng tính toán với cả vợ cả con như thế này thì tôi cũng không biết phải sống sao...
Ảnh minh họa
Không biết những người phụ nữ khác mang bầu thì sẽ được gia đình chồng và chồng chăm sóc như thế nào. Chứ bản thân tôi cũng đang bầu bí mệt nhọc, vất vả, người yếu hẳn đi mà còn phải ôm tủi thân khóc nức nở hằng đêm. Vẫn biết rằng mẹ buồn sẽ không tốt cho thai nhi, nhưng tôi cũng không thể cầm lòng mà ứa nước mắt khi nhớ lại câu nói cay nghiệt của chồng: "Ăn ít thôi, đẻ ra ăn sữa ngoài đỡ tốn hơn là tẩm bổ mẹ."
Chẳng là sau khi lấy chồng, tôi cùng chồng tôi quyết định ra riêng vì ở cùng bố mẹ chồng có nhiều điều bất tiện không thoải mái. Vợ chồng tôi thu nhập cũng thuộc dạng trung bình khá chứ không nhiều nhặn gì cho cam. Cụ thể, lương của tôi 5 triệu một tháng, lương của chồng 3 triệu. Nhưng tôi thiết nghĩ được ra riêng ở với chồng cho thoải mái một tí còn hơn là ở chung ra luồn vào cúi, nên bản thân tôi vẫn hài lòng với cuộc sống vợ chồng son giật gấu vá vai.
Tôi chẳng nề hà đưa hết tiền cho chồng lo chi tiêu ăn uống... (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện bắt đầu tệ hơn đi kể từ khi tôi mang thai. Vì con muộn, lại là con đầu lòng nên tôi nghén ngẩm rất mệt, người tôi gần như yếu lả đi. Tôi bàn giao tiền cho chồng để lo chi tiêu nhà cửa và chợ búa cơm nước. Anh khỏe người hơn tôi, việc đi chợ để anh đi cũng thuận tiện hơn nhiều. Vẫn biết chồng mình tính tình chặt chẽ, không tiêu hoang phí bao giờ nên tôi cũng tạm yên tâm phần nào.
Ngờ đâu sự ki bo kẹt sỉ của anh không chỉ áp dụng trong việc chi tiêu hằng ngày, từ thời anh độc thân mà còn kéo dài cho tới tận khi tôi ốm nghén. Và cũng chính cái sự keo kiệt của anh mới khiến cho tôi cảm thấy dường như mình đã lựa chọn sai lầm.
Cụ thể, vào một ngày đẹp trời, tôi cao hứng gợi ý chồng mua gì đó về cho vợ tẩm bổ. Âu cũng là vợ mình con mình, tôi ngỡ anh sẽ vui mừng đáp ứng ý nguyện của tôi. Vì đằng nào mấy tháng liền tôi nghén ngẩm cũng có ăn được gì nhiều? Như những gia đình khác tôi thấy chồng và bố mẹ chồng hăng hái chăm cho vợ, cho con dâu ăn đồ bổ nhiều lắm, dù sao cũng là con của họ, cháu của họ cơ mà.
Nhưng phản ứng của anh khiến tôi đau điếng, tim gần như bóp nghẹn lại khi anh nói câu cay nghiệt. Anh mắng thẳng vào mặt tôi, bảo tôi ăn ít thôi. Còn con thì sau này sẽ cho ăn sữa ngoài nhiều chất hơn, bổ hơn và thiết thực hơn là tẩm bổ vào mẹ.
Lúc này, chân tay tôi như rụng rời, tôi xót thương thay cho đứa con trong bụng và cho cả số phận của mình. Ngẫm lại, tôi không biết mình đã làm gì sai để rồi đến cơ sự này. Trước khi lấy chồng, tôi cũng có chút vốn liếng tích góp được, nhưng vì quyết ra riêng với anh nên tôi dốc toàn bộ số tiền ấy để mua sắm đồ đạc. Còn chồng tôi, khi tôi hỏi đến anh chỉ ráo hoảnh: "Lương 3 triệu/tháng thì làm gì có tiền mà dành với dụm."
Cuối cùng, tôi làm ra tiền, lương lại cao hơn lương chồng, cũng có chút vốn liếng... mà tôi thấy mình chẳng khác nào phải đi "ăn xin" của chồng. Chắc chồng tôi cũng đang lo sợ viễn cảnh tôi nghỉ đẻ ở cữ sẽ lại "ăn bám" anh đây. Bây giờ mới là ốm nghén, thèm ăn mà còn không được đáp ứng. Liệu sau này, khi tôi sinh con ra, anh đã có được đứa con như anh mong muốn rồi thì anh sẽ đối xử với tôi thế nào?
Theo Afamily
Không thưởng Tết vợ chồng trẻ sợ về quê Vừa bước vào nhà Tú ném phịch cái túi xuống đất rồi nằm dài ra ghế sofa, thở dài: "Vợ à, Tết này chắc vợ chồng mình ở lại ăn Tết Hà Nội thôi, tiền không có lấy gì mà về quê bây giờ". ảnh minh họa Ngoài đường người đi lại mua sắm tấp nập, người người kéo nhau ra bến xe...