“Bị vợ cắm hai chiếc sừng và tôi chính là con bò”
Sau khi vợ sinh con, tôi đi giám định ADN rồi ép plastic về tặng cho cô ấy. Vợ tôi cười mà đắng lòng. Tôi biết mình làm thế là nhẫn tâm nhưng cái giá đó chưa là gì so với tội phản bội chồng.
Đêm qua cô ấy lại về muộn. Làm chồng mà để bị cắm sừng thì còn gì nhục nhã hơn. Tôi vẫn luôn chịu đựng vì danh dự bố mẹ hai bên và cuộc sống của con. Nhưng hết hôm nay, tôi quyết tâm tìm mẹ mới cho con mình.
Tôi không muốn kể hết tội lỗi của cô ấy. Có kể thì hóa ra cùng một phường tiểu nhân. Chỉ muốn nói rằng tôi đã rất bao dung, tha thứ cũng đủ rồi nhưng cô ấy vẫn chưa quay đầu thì xin hãy cút ngay khỏi cuộc sống của cha con tôi.
Vợ tôi ngoại tình ngay trước ngày tổ chức lễ cưới của hai đứa. Hôm đấy tôi ở nhà sửa soạn để mai đón dâu. Đáng lý ra cô ấy cũng phải ở nhà làm gái ngoan trước khi về nhà chồng.
Nhưng cô ấy lại đột ngột biến mất. Gọi điện thì khóa máy. Tôi còn tưởng cô ấy đang bận làm gì. Hóa ra đang đi chia tay tình cũ. Hai kẻ đó đã công khai cắm sừng lên đầu tôi, ngoại tình ngay trước mũi tôi.
Đi với nhau từ sáng đến chiều, chắc chắn sẽ có lúc mùi mẫn bịn rịn, có ai dám khẳng định không có chuyện gì xảy ra hay không? Với khả năng của vợ tôi, với chừng ấy thời gian, tôi nghĩ họ đã quấn lấy nhau đến vài lần chứ không phải một lần.
Ngày mai tôi sẽ dắt tay người đàn bà đó lên hôn trường mà cô ta lại dan díu với người khác trước đó ít lâu. Thử hỏi có người chồng nào thông cảm được? Sinh con ra có biết chắc đó là con ai hay không? Khốn nạn quá!
Vậy mà tôi vẫn bỏ qua được. Không phải tại tôi ngu mà vì làm đàn ông là phải bao dung như thế. Tôi đâu được vạch mặt vợ tương lai và hủy hôn sát ngày cưới. Làm thế thì không chỉ có cô ta nhục nhã đến tự tử và danh dự của gia đình tôi cũng đi tong.
Vợ tôi sống với tôi như làm bà hoàng vậy mà cô ấy còn tơ tưởng. Chiếc sừng cô ấy cắm lên đầu tôi lúc mới cưới còn chưa rụng mà giờ đã cắm thêm chiếc khác. Vừa đủ một cặp tôi chính là con bò (Ảnh minh họa)
Dĩ nhiên là vợ tôi phải quỳ trước mặt, phải bò đến mà khóc ướt chân tôi, tôi mới tha thứ. Tôi cũng đã khẩn khoản cầu xin cô ấy hãy cố mà làm vợ làm mẹ cho thật tốt, đừng giở thói lăng loan nữa.
Sau khi vợ sinh con, tôi đi giám định ADN rồi ép plastic về tặng cho cô ấy. Vợ tôi cười mà đắng lòng. Tôi biết mình làm thế là nhẫn tâm nhưng cái giá đó chưa là gì so với tội phản bội chồng.
Tôi là đàn ông mà khi yêu chưa từng lăng nhăng, lúc có vợ chưa hề ngoại tình. Có con rồi càng chỉ biết cày bừa để vợ con sung túc. Vợ tôi thì ngược lại. Lẳng lơ đã là bản tính.
Video đang HOT
Tôi biết tính vợ mình nên hạn chế các mối quan hệ của cô ấy đến mức tối đa. Tôi không muốn cô ấy tham gia lớp học nhảy ngoài giờ. Tôi muốn vợ mình về nhà sau giờ làm.
Mọi người đừng nghĩ tôi ích kỷ. Bản thân tôi cũng không bao giờ la cà quán xá. Tan làm là tôi về nhà. Tôi muốn trông thấy vợ con mình.
Nhưng bằng cách này hay cách khác, vợ tôi cũng nghĩ ra đủ cách để ra khỏi nhà. Cô ấy đi sinh nhật, đám cưới, đầy tháng, thôi nôi… mỗi tháng vài lần.
Rồi cô ấy lại cặp bồ với thủ trưởng cơ quan. Tôi không hiểu cô ấy thiếu thốn gì mà đi ngoại tình. Tình dục đủ, vật chất đủ, đến việc nhà tôi cũng làm cho nữa. Sữa cho con là tôi pha, tã của con cũng là tôi giặt.
Vợ tôi sống với tôi như làm bà hoàng vậy mà cô ấy còn tơ tưởng. Chiếc sừng cô ấy cắm lên đầu tôi lúc mới cưới còn chưa rụng mà giờ đã cắm thêm chiếc khác. Vừa đủ một cặp, tôi chính là con bò.
Tôi không muốn theo dõi để bắt tại trận vợ vì như thế nhục lắm. Tôi muốn làm sao để cô ấy phải tự lết đến chân tôi mà xin tha thứ lần nữa. Tôi bảo cô ấy sinh thêm đứa nữa. Vì thế hãy tính toán kẻo sau này lại không biết con tôi hay con anh ta.
Vợ tôi biết tôi hay chuyện nên phát hoảng. Bản tính cũ lại gặp lại, vợ tôi rơi nước mắt và hứa hẹn. Cô vợ của tôi diễn xuất hay đến cảm động lòng người. Tôi chưa kịp tha thứ thì phát hiện cô ấy vẫn nhắn tin với gã đó. Tối trước cô ấy lại về muộn, tối qua vợ tôi cũng về muộn. Tôi nghĩ chắc cô ấy đi mở tiệc chia tay người tình trước khi quay về với chồng. Nhưng lần này tôi không còn hứng chờ đợi và bao dung nữa.
Cô ấy đã làm tôi thất vọng hết lần này đến lần khác. Đã đến lúc tôi phải dứt khoát để giải thoát cho cả hai. Từ nay vợ tôi muốn đi với ai cũng mặc (Ảnh minh họa)
Các bạn biết con tôi như thế nào không? Nó cần bố hơn cần mẹ. Mẹ động vào là nó khóc ré lên. Cô ấy không hiểu pha sữa đủ ấm là thế nào. Bế con hay chơi với con một lát thì than mỏi. Nhưng tôi biết thực ra cô ấy sợ còng lưng, nhăn áo quần hơn.
Con tôi cũng không được bú mẹ. Nguyên nhân vì sao thì các bạn cũng đoán được. Tôi đã giận và nói nặng đến mức xúc phạm “em đâu phải làm nghề mà giữ gìn đến thế”. Vậy mà vợ tôi vẫn tỉnh như ruồi.
Lúc con mấy tháng tuổi, có lần cô ấy còn tắm cho con và khiến nó sặc nước suýt chết. Cô ấy không kiên nhẫn tập dạy con nói. Cũng không phải là người dang tay chờ con lẫm chẫm tập đi. Tôi đã sống và làm mẹ thay cho cô ấy.
Tôi không cần vợ nhưng con tôi cần một người mẹ biết làm đủ thiên chức của mình. Con tôi đang ngày càng biết nhận thức hơn, tôi không muốn nó lớn lên bên cạnh một người mẹ vô tâm và vụng về.
Cô ấy đã làm tôi thất vọng hết lần này đến lần khác. Đã đến lúc tôi phải dứt khoát để giải thoát cho cả hai. Từ nay vợ tôi muốn đi với ai cũng mặc. Còn tôi, tôi sẽ bắt đầu hành trình tìm một người mẹ mới tốt nhất cho con tôi.
Theo VNE
Đám cưới không tình yêu: Tiềm ẩn những bất hạnh
Trong cuộc sống ngày nay, có rất nhiều bạn trẻ cho rằng, một cuộc sống hạnh phúc phải là một cuộc sống đầy đủ vật chất. Các chàng trai hay cô gái khi quen một đối tượng nào đó, thường đặt câu hỏi: làm gì? Công việc thế nào? Nhà cửa ra sao?.... Những người ngoài cuộc lại thường khuyên: tính cách cũng được đấy, cưới đi nhà cửa khá giả, vậy là tốt rồi công việc ổn định, yên tâm kinh tế.
Đó cũng chính là nguyên nhân khiến họ quyết định cưới. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là những gia đình nhỏ bé ấy rồi sẽ đi đến đâu khi nền tẳng của nó là những thứ ngoài thân dễ tan.
Đám cưới không tình yêu: Tiềm ẩn những bất hạnh
Tôi quen một cô nàng đã đến tuổi cập kê, có đủ nền tảng cho một cuộc sống gọi là thành đạt, chỉ thiếu một anh chồng bên cạnh, cho xứng danh với xã hội. Nàng có quen biết, với một anh chàng, công việc tử tế, gia đình đàng hoàng nhưng không có mấy cảm tình. Sau những lần hẹn hò nhạt nhẽo, gia đình nàng khuyên nên cân nhắc:"Giờ tìm được một người đàn ông có sự nghiệm thành đạt như nó hiếm lắm. Con đừng bỏ lỡ cơ hội". Thế là nàng lung lay. Nàng cũng chẳng muốn bố mẹ lúc nào cũng phải càu nhàu vì chuyện chồng con của nàng nữa.
Ở bên cạnh một người không yêu thì lấy đâu ra xúc cảm để chăm sóc, để vun vén?
Nghĩ đi nghĩ lại nàng cũng muốn có một gia đình nhỏ biết bao nhiêu. Nàng cũng mơ đến giấc mơ những bữa cơm ăm ắp tiếng cười, hạnh phúc, những nụ hôn nồng say,... đủ đầy những điều mà hai vợ chồng có thể cùng nhau. Vậy là nàng chậc lưỡi, ừ thì cưới thôi. Cưới rồi yêu dần dần.
Cưới rồi nàng mới vỡ lẽ rằng cái mộng ước của mình thật quá viễn vông. Ở bên cạnh một người không yêu thì lấy đâu ra xúc cảm để chăm sóc, để vun vén. Vậy là chồng một đường, vợ một phương. Tiền anh anh tiêu, tiền tôi tôi xài. Nước sông chẳng chạm nước giếng. Nàng lấy chồng nhưng đi đâu vẫn lủi thủi một mình. Tôn trọng nhau từng milimet trong cuộc sống, nhưng sự tôn trọng ấy khiến nàng thất vọng. Càng sống với nhau càng hời hợt càng mệt mỏi.
Những câu nói với nhau giữa nàng và chồng chỉ là khách sáo, tẻ nhạt. Vợ chồng nàng chẳng bao giờ bất đồng, chẳng khi nào to tiếng, chỉ lặng lẽ nói rồi quyết, dù là việc gì. Tùy anh. Tùy em. Gia đình nhỏ bé có một cái nền móng mong manh nên đổ lúc nào cũng chẳng hay. Nàng nuốt nước mắt chấp nhận, và cố gắng thử yêu người đàn ông đã là của mình. Rồi nàng ngậm ngùi nhận ra rằng cả nàng và chồng nàng đều không thể dần dần yêu nhau như nàng nghĩ được.
Điều tồi tệ nhất là những khi hai vợ chồng gần gũi nhau. Nàng nhắm mắt cho qua chuyện. Chồng nàng chẳng thèm quan tâm xem cảm xúc của nàng thế nào mà nâng niu. Những ái ân cũng trở nên vụng về, thô thiển. Cảm giác cô đơn, lạc lõng dâng đầy trong lòng. Lúc như thế, nàng mới ngấm dần cái cảm giác mà dân tình vẫn thường nói là "đồng xàng dị mộng". Nàng thèm ôm ấp, thèm yêu thương. Giá như... Nàng cứ xanh xao dần đi với những dằn vặt, đau khổ.
Cuộc sống ổn định mà nàng đang có chỉ là một thứ hạnh phúc giả tạo hệt như một mặt hồ phẳng lặng với những vực xoáy ngầm bên dưới.
Với nàng, cuộc hôn nhân ngày càng trở nên tồi tệ. Vợ chồng nàng như hai kẻ xa lạ sống chung trong một ngôi nhà. Chỉ vậy. Đêm đêm nàng vẫn trốn chồng ngồi thơ thẩn một mình, rồi lang thang blog, facebook tâm tình với những người khác trong thế giới ảo. Cuộc sống ổn định mà nàng đang có chỉ là một thứ hạnh phúc giả tạo hệt như một mặt hồ phẳng lặng với những vực xoáy ngầm bên dưới.
Câu chuyện của nàng có lẽ là một câu chuyện phổ biến quá rồi. Bất hạnh không chỉ thuộc về nàng, mà ngay chính người chồng của nàng chắc hẳn cũng chẳng hạnh phúc hơn nàng. Cái nhà của nàng và chồng nàng chỉ là một căn nhà lạnh lẽo mà thôi. Câu chuyện của nàng có thay đổi được suy nghĩ cho những người đang có ý định kết hôn với một nền tảng không tình yêu chăng?
Tôi cũng phải nói ngay rằng không phải cuộc hôn nhân nào không có tình yêu cũng đều là bất hạnh, nhưng tôi tin rằng, các bạn sẽ đồng ý với tôi rằng, hạnh phúc sẽ thật khuyết thiếu nếu không bắt đầu từ tình yêu.
Tình yêu là điều kiện cần cho hạnh phúc
Kinh tế ổn định là một điều quan trọng trong cuộc sống, nhưng tình yêu mới chính là điều kiện cần để có được hạnh phúc trong cuộc sống gia đình.
Hãy để tình yêu sống trong cuộc sống của chính bạn, để dù sau này cuộc hôn nhân của bạn có không được như mong muốn của bạn, nhưng ít ra bạn cũng sẽ tự hào vì mình đã biết thế nào là tình yêu, và đã từng được yêu thực sự.Một cuộc hôn nhân bắt đầu bằng việc hai người khác giới đến với nhau và tự nguyện gắn bó với nhau bằng tình yêu chính là sợi dây tơ hồng chắc chắn nhất, gắn kết bền lâu nhất.
Tình yêu khiến bạn khao khát được cùng nhau vun đắp cho cuộc sống gia đình của mình. Dù gặp nhiều những khó khăn trong cuộc sống, các bạn vẫn sẽ nắm chặt tay nhau để cùng vượt qua, bởi tình yêu sẽ đem lại niềm tin, sức mạnh cho cả hai.
Tôi không khẳng định những cặp đôi yêu nhau càng lâu sẽ càng hạnh phúc, bởi hạnh phúc được xây nên từ rất nhiều những chất liệu khác nhau trong cuộc sống này, nhưng tôi có thể đảm bảo rằng, để có được hạnh phúc cần phải có một nền tảng thật sự vững chắc. Và tình yêu chính là cái nền tảng ấy. Tình yêu là điều kiện cần không thể thay thế.
Mỗi người chúng ta đều không thể đòi hỏi một hạnh phúc trọn vẹn, nhưng ít nhất hãy nâng niu và giữ gìn những hạnh phúc mà mình có được.
Mỗi người chúng ta đều không thể đòi hỏi một hạnh phúc trọn vẹn, nhưng ít nhất hãy nâng niu và giữ gìn những hạnh phúc mà mình có được. Hãy để tình yêu sống trong cuộc sống của chính bạn, để dù sau này cuộc hôn nhân của bạn có không được như mong muốn của bạn, nhưng ít ra bạn cũng sẽ tự hào vì mình đã biết thế nào là tình yêu, và đã từng được yêu thực sự.
Bởi vậy, tôi tin rằng bạn sẽ sáng suốt để đừng vì bất kì lý do gì mà vội vã kết hôn và phải đối diện với một bi kịch dai dẳng sẽ khiến bạn hối hận.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bắt gặp chồng và người tình ân ái ngay trong nhà Một ngày rất buồn đã đến với Mai, khi bước chân vào căn hộ Mai yêu thích, và không thể tin vào mắt: người đàn ông nằm trên giường là chồng mình bên cạnh một người phụ nữ trần như nhộng. Ngày hôm ấy, Mai đã để người đàn ông của mình ra đi cùng với người phụ nữ đó, Mai chẳng biết...