Bị vợ bắt vía
Hồi chúng tôi mới cưới nhau, bố mẹ tôi cũng đã đi xem khắp nơi. Thầy nào cũng bảo là số tôi sau này sẽ bị vợ bắt vía. Tôi sinh năm 76, t.uổi Bính Thìn nên sẽ bị t.uổi vợ tôi là Đinh Tỵ lấn át.
ảnh minh họa
Yêu nhau thì ai chẳng mong muốn được gây dựng gia đình cùng nhau. Tôi bỏ qua mọi lời cảnh báo và quyết đi tới hôn nhân. Tuy nhiên càng sống với nhau tôi càng ngẫm thấy lời thầy nói chẳng sai tí nào.
Vợ tôi nhìn ngoài thì rất ngoan ngoãn, hiền lành. Nhưng thực chất nàng rất sắc sảo. Cái sắc sảo của người rất khôn ngoan, không bao giờ để lộ ra tí suy nghĩ nào của mình. Ai cũng bảo tôi là người làm chủ trong gia đình. Vì đến thời điểm này tôi cũng đã gây dựng cho mình một sự nghiệp tương đối ổn định. Công ty cũng đã ăn nên làm ra. Nhà cửa, xe cộ đường hoàng.
Vợ tôi hiện đang làm kế toán tại một công ty của bạn tôi. Công việc thì cũng không có gì bận rộn. Tôi cũng xác định quan điểm là vợ đi làm cho vui, còn để dành thời gian mà chăm sóc con cái, gia đình. Trách nhiệm k.iếm t.iền là của đàn ông chứ không phải do phụ nữ gánh vác.
Thế nên vợ tôi ngoài thời gian đủng đỉnh lên cơ quan làm việc thì chăm sóc con. Hiện tại chúng tôi cũng chỉ có một đứa con năm nay học lớp 2. Bé ngoan ngoãn và rất chăm chỉ học. Thế nên nói là chăm sóc gia đình nhưng công việc cũng rất nhàn vì nhà tôi cũng thuê giúp việc theo giờ nữa.
Video đang HOT
Tưởng là người làm ra t.iền bạc trong gia đình, lại có trong tay một sự nghiệp làm ăn tương đối ổn, tôi đích thực là người chủ gia đình. Nhưng thực tế không phải vậy. Trong nhà, việc lớn, việc nhỏ đều do vợ tôi quyết định. Từ việc mua nhà, mua xe… vợ tôi đều chủ động tìm kiếm, nộp t.iền hoàn thiện thủ tục. Thậm chí đến cả các mối làm ăn của tôi đều nằm trong tầm ngắm của vợ. Vợ tôi thường xuyên hỏi han công việc của tôi và không biết từ khi nào mọi quyết định của tôi đều do vợ định hướng.
Tôi hiện đang có một công ty chuyên làm đồ nội thất, vừa sản xuất theo đơn đặt hàng để xuất khẩu sang Đài Loan, vừa làm bán ra thị trường trong nước. Thế nhưng điều kỳ lạ là các hợp đồng của tôi vợ đều nắm trong lòng bàn tay.
Sau này tìm hiểu ra tôi mới biết, kế toán do tôi tuyển đã được vợ tôi điều tra và kết bạn làm chị em thân thiết. Nhất cử nhất động của tôi ở công ty như đi gặp đối tác nào, ký kết hợp đồng với ai, hay có khoản nào vào tài khoản đều được vợ tôi nắm vững trong lòng bàn tay.
Nhiều lúc tôi bức bối vì cách quản lý từ xa của vợ, nhưng cũng phải nể phục vợ mình.
Nói ra điều này thì chắc ai cũng cho rằng tôi là kẻ sợ vợ, là gã hèn nhưng quả thật đến khi vợ tôi ngoại tình mà tôi cũng không thể làm gì. Tôi phát hiện ra trong điện thoại của vợ tôi những tin nhắn tình cảm từ một số điện thoại mà nàng ghi là bạn cũ. Thậm chí họ còn gửi ảnh chụp rất tình tứ từ những chuyến đi công tác cho nhau. Thế nhưng khi tôi hỏi thì vợ tôi đã tỏ ra rất giận dữ thay vì sợ hãi .
Vợ tôi cho rằng tôi đã không tin tưởng vợ, từ trước tới nay làm gì vợ tôi cũng nghĩ cho chồng con trước tiên. Rằng vợ tôi không bao giờ có ý nghĩ ngoại tình chứ đừng nói là làm trò đó với ai. Thế nên vợ tôi mới thấy những chuyện chụp ảnh đồng nghiệp như thế là bình thường và không có ý gì đen tối nên cũng không thèm phải cất giấu làm gì.
Tôi đuối lý trước lý lẽ của vợ. Nên đành phải im lặng, cố nuốt cục tức đang dâng lên nghẹn ở cổ. Nhưng từ đấy tôi để ý thấy vợ cũng hạn chế đi công tác cùng người đó. Không biết là tôi có bị lừa không, nhưng tôi vẫn cứ bấu víu lấy niềm tin ở vợ mình, rằng nàng chung thủy và rất yêu thương chồng con. Cầu trời tôi không bị nhầm!!!
Chẳng nhẽ vợ tôi đang át vía tôi?
Theo VNE
Em phải làm sao khi nhớ anh?
Sau một buổi tối đi chơi cùng bạn bè và em trở về nhà trong trạng thái mệt mỏi vô cùng. Em nhớ anh!
Thời gian gần đây trời cứ mưa suốt, buổi sáng ngủ dậy chỉ nghe tiếng mưa vậy mà hôm nay em nghe tiếng cuộc sống ngoài kia náo nhiệt lắm, trời xanh và nắng nhẹ nhưng lòng em rượi buồn. Đã lâu rồi em không có một ngày vui, đêm qua đi chơi với bạn bè em đã tưởng mình vui lắm, nhẹ nhàng lắm... em uống một chút, nhưng không, thứ nước uống đó trong tiếng nhạc ồn ào chỉ chỉ như một liều thuốc gây ảo giác, khiến em nhớ anh hơn, và làm chính bản thân mình tổn thương thêm anh ạ.
Đã lâu rồi em không biết chia sẻ chuyện của mình cùng ai, từ ngày anh đi, những người bạn thân của em đã không còn muốn nghe em nhắc về anh nữa. Em chịu đựng một mình tất cả, lúc nhớ anh em viết vào điện thoại, vào máy tính, vào sổ tay... tất cả mọi thứ trong cuộc sống của em vẫn còn vương vấn hình ảnh của anh nhiều lắm. 2 năm qua cứ đều đặn như vậy, để em có thể vượt qua nỗi nhớ anh hàng ngày...
Em đã cố quên anh bằng tất cả sự cố gắng của mình, từ việc lao vào công việc từ sáng tới tối, thậm chí chuyển công ty và sau đó là chuyển tới một thành phố khác để bắt đầu công việc lại từ đầu. Nhưng em thất bại với chính mình anh ạ, nên em không cố nữa, cứ để nó mặc nhiên như vậy thôi.
Em nhớ rõ lắm, ngày chúng mình còn yêu nhau, đi đâu anh cũng dẫn em theo cùng, anh luôn tự hào khi ai đó hỏi về em và luôn nhắc đến em trong niềm hạnh phúc. Anh có nhớ ngày em mua cho anh cái áo mới không? Anh mặc ra sân bay và bạn anh chọc em rằng cẩn thận mất anh đó, hôm nay anh mặc đồ đẹp ai cũng nhìn cả. Rồi cũng ngày hôm đó anh đứng đó kể với đồng nghiệp về dự định đám cưới của chúng mình, anh nhắn tin cho em là anh hạnh phúc lắm khi nói về điều đó.
Những ngày anh đến công ty em làm việc, phải nhìn trước ngó sau chờ mọi người không để ý anh mới vội vàng nói nhớ em, và hai đứa mình cười thật hạnh phúc, thậm chí làm việc với nhau mà chỉ lén nhìn vì bạn bè em mà thấy là xúm vào chọc em không chống đỡ nổi. Rồi những khi anh đi làm về tiện ghé đón em, hai đứa ngồi sau xe anh cứ lén cầm tay em còn em thì rút lại vì sợ anh tài xế nhìn thấy, vậy là anh giả bộ giận hờn mà trong lòng hai đứa thì ngập tràn hạnh phúc.
2 năm đã qua rồi em vẫn chưa thể quên anh để yêu thương một người khác (Ảnh minh họa)
Rồi hai đứa mình lên kế hoạch cho đám cưới, mọi thứ cũng đâu vào đó rồi anh nhỉ, khi chúng mình chắc chắn sẽ thành vợ chồng rồi thì những chuyện không đâu lại xảy ra, và chúng mình xa nhau thật. Không có ngôn từ nào có thể diễn tả hết những đau khổ trong em cả. Em đã vượt qua 2 năm không có anh như thế, cho đến tận bây giờ, chưa ngày nào em thôi nghĩ về anh.
Anh bảo anh hài lòng về con người em nên em không cần thay đổi gì cả, chỉ cần cố gắng học nấu ăn, chỉ cần em nấu thì có dở mấy anh cũng ăn được. Rồi lần đầu tiên em nấu cho anh ăn, em chiên trứng và nấu món canh gì đó, anh bảo em làm như vậy là tốt lắm rồi chứ cứ tưởng em không biết làm gì cả. Em nghĩ lại những chuyện đó và bật cười một mình, em thật sự rất nhớ anh.
Em tự tin rằng mình có thể mang lại cho anh hạnh phúc, và anh cũng đã rất hài lòng về tình yêu của em đúng không anh? Nhưng em đã không có may mắn để được ở bên anh. Anh là sự ao ước của nhiều người nhưng anh chỉ biết đến em, chưa bao giờ em phải lo lắng về tình yêu của anh cả. Em cũng vậy, yêu anh tuyệt đối. Vậy mà một sự hiểu lầm đáng tiếc đã xảy ra kéo theo tất cả những sự việc khác, anh quyết định xa em, xa em mãi vì anh bảo anh cần một người vợ tạo cho anh sự tin tưởng để anh yên tâm làm việc, anh đã mất niềm tin ở em rồi. Anh hận em, vì anh đã yêu em đến vậy mà tại sao em...
Em đau lòng biết mấy, oan ức biết mấy biết không anh? Em yêu anh còn hơn yêu chính mình, luôn chỉ biết yêu anh và nghĩ về anh nhưng chúng mình xa nhau vì một tin nhắn. Nếu tình yêu của anh không đủ lớn để tìm hiểu kĩ vấn đề thì em phải chấp nhận để anh đi, nhưng việc khiến em đau khổ vô hạn là em chỉ biết yêu anh mà cả gia đình anh, bạn bè anh đều không còn coi em ra gì cả. Tại sao bỗng dưng em biến thành con người tồi tệ như thế hả anh?
Em không trách gì anh cả, chỉ thấy mình không có được may mắn để cùng anh đi đến cuối con đường, và một sự không may mắn nữa là 2 năm đã qua rồi em vẫn chưa thể quên anh để yêu thương một người khác. Giờ em sống ở thành phố này một mình, không có gia đình và không có cả anh. Em biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ đến đây, vậy mà em vẫn không thôi tìm kiếm bóng hình anh trên phố. Em phải làm sao bây giờ...
Theo VNE
Thư gửi ba mẹ chồng Con đã làm tất cả vì anh, con chỉ đổi lấy sự thực phũ phàng của ngày hôm nay sao? Kính gửi "Ba Mẹ" của con! Con xin phép hai bác cho con gọi hai bác là ba mẹ, mong ba mẹ đừng buồn con vì sự bất ngờ này. Chắc ba mẹ không biết con là ai? Là người như thế nào?...