Bị tổn thương vì bạn trai chê không biết hôn!
Anh kể dài dòng vài câu chuyện liên quan đến tình yêu cần hòa hợp những gì, mấy chuyện của các cô gái trước đó và kết luận tôi không biết hôn, nụ hôn của tôi nhạt.
Tôi 32 tuổi, mỗi lần mở Facebook lại thấy các bạn chồng con đề huề, bản thân vẫn một mình lẻ bóng. Tôi được bạn bè đánh giá cao ráo, nhìn không đến nỗi nào, thế nhưng vẫn chưa tìm được một nửa cho riêng mình. Vài tháng gần đây tôi được giới thiệu cho một anh cùng quê, hơn gần 10 tuổi. Theo như chị con nhà bác thì anh có học hành đàng hoàng, công việc ổn định ở một công ty nhà nước, mua được chung cư ở Hà Nội. Bao nhiêu điều đó thôi cũng đủ để mọi người đánh giá là “được”, còn tôi không nghĩ thế.
Lần đầu gặp anh tại quán cà phê ven đường, tôi thấy anh có nụ cười tươi, vẻ chân thành, chất phác. Chúng tôi nói chuyện liên quan đến công việc, gia đình, sau đó anh kể về các cô gái cũ. Hôm sau anh gọi điện nói nhìn tôi cũng được, quý tôi và lại tiếp tục độc thoại các câu chuyên liên quan đến những cô người yêu cũ, khi thì cô học sư phạm, ngân hàng, nghệ thuật, rồi cô có nhà phố cổ, Mỹ Đình. Suốt cuộc điện thoại dài 1h20 gì đó tôi chỉ có một câu nói “Vâng, vâng ạ”.
Theo lời anh nói các cô gái ấy đều cao ráo như tôi (còn anh cao khoảng 1,6 m), rất khéo léo, xinh đẹp, có điểm chung là yêu anh. Anh kể từng chi tiết hẹn hò ra sao, tình cảm đến mức nào, gặp gia đình hay chưa, lý do tan vỡ. Trong tất cả những câu chuyện đó chi tiết tôi nhớ nhất anh kể đến 2 lần: Khi anh yêu cô gái rất xinh đẹp, hai bên gia đình biết nhau, chuẩn bị sang nhà nói chuyện người lớn. Anh gọi cho cô ấy hẹn cuối tuần gặp mặt gia đình, lúc đó là 21h tối, cô gái ấy nói sẽ gọi lại cho anh sau khi hỏi mẹ.
Hình Minh Họa
Anh đợi hơn 1 giờ gọi lại cô ấy không nghe máy nữa. Đến trưa hôm sau cô ấy gọi lại và không nói đến việc tối hôm trước. Anh yêu cầu giải thích lý do không nghe điện, giải thích hợp lý thì anh mới đồng ý cưới, anh không chấp nhận lý do ngủ quên vì đó là chuyện quan trọng và mới 21h tối. Dù đi chơi với bạn hay người khác thì cũng có thể xin phép ra ngoài nghe điện thoại, cuối cùng anh kết luận chỉ có thể đang ở khách sạn nào đó, anh nói nhiều từ khó nghe nữa mà tôi không tiện kể ra đây.
Video đang HOT
Qua câu chuyện này tôi thấy anh cay nghiệt và không đại lượng. Chủ đề đó có vẻ như chưa hết nếu như tôi không bày tỏ mình không thích các câu chuyện liên quan những cô gái trước. Anh nói kể nhiều như vậy mong tôi hiểu anh hơn. Hết các câu chuyện người yêu cũ anh quay sang kể vợ bạn, từ hình thức đến tính cách, cách ứng xử tốt với chồng khi chồng đi nhậu hay chơi bài, chưa bao giờ anh hỏi chuyện hay quan tâm đến tôi. Tôi thực sự chán các câu chuyện đó, thay vì ngồi quán cà phê, tôi rủ anh đi xem phim để đỡ phải nghe chuyện. Tôi nghĩ mình cố gắng chấp nhận được vì nghĩ dù gì anh cũng là người thật thà.
Vấn đề thứ hai làm tôi bực mình thật sự, anh có thói quen trễ giờ. Lần đầu tôi góp ý anh kể rất nhiều lý do, công việc bận ra sao, đi thế nào và gặp trục trặc trên đường, tôi thông cảm, bỏ qua, lần sau cũng vậy, lần sau nữa cũng thế, khi thì 30 phút, lúc một tiếng, có khi trễ tiếng rưỡi. Tôi nghĩ đó là thói quen, có thể thay đổi và kiên nhẫn chờ. Lần gần đây nhất anh lại tới trễ dù tôi đã dặn trước là anh nhớ đúng giờ, tôi vẫn giữ thái độ bình thường cho đến cuối buổi đi chơi.
Sau đó tôi hỏi anh lý do, bày tỏ quan điểm không thích người đến muộn, như vậy là không tôn trọng chính mình và người khác. Anh ngạc nhiên trước những điều tôi phản ứng, nói rằng đi chơi chứ có gì đâu mà cần đúng giờ, rằng tôi đang nghiêm trọng hóa vấn đề, khó tính, soi mói người khác. Anh kể chuyện mấy người vợ bạn ngầm ý người phụ nữ không nên phàn nàn, phải luôn vui vẻ. Đương nhiên tôi không đồng ý với điều anh nói, tôi không khó tính, góp ý mong cả hai điều chỉnh.
Câu chuyện làm tôi sốc hơn khi gặp gỡ một vài lần anh ngỏ lời yêu, tôi không từ chối nhưng cần thời gian. Anh vẫn hôn tôi, nụ hôn mang tính chất ép buộc. Sau đó anh kể dài dòng vài câu chuyện liên quan đến tình yêu cần hòa hợp những cái gì, mấy câu chuyện của các cô gái trước đó và kết luận tôi không biết hôn, nụ hôn của tôi nhạt. Tôi cảm thấy mình bị tổn thương, không gặp anh đến hai tuần rồi, những ấn tượng ban đầu gần như tan hết.
Tôi viết câu chuyện này muốn các bạn cho tôi lời khuyên, có nên tiếp tục với anh nữa không? Nếu tiếp tục tôi phải ứng xử ra sao? Bình thường tôi là cô gái có công việc ổn định, độc lập tự tin, môi trường làm việc tiếp xúc với nhiều người nhưng sao thấy tìm được người đàn ông cho mình thực sự khó. Cảm ơn các bạn.
Theo VNE
Đàn bà giỏi thường không được yêu
Bạn có bao giờ tự hỏi, tại sao mình xinh thế này, mình dáng dấp đẹp thế này, mình trẻ trung năng động thế này nhưng lại &'vô duyên' đến giờ?
Và chẳng có anh chàng nào có ý định nghiêm túc với mình hay tại vì sao, họ chỉ là công việc thuần túy, không ai có ý định tiến xa hơn, như chuyện hẹn hò, cà phê tán tỉnh chẳng hạn? Rồi bạn lại thắc mắc không biết lý do là gì mà ai cũng bảo mình kén chọn, ai cũng bảo mình tiêu chuẩn cao, họ phán mình như thần là &'hạ thấp chỉ tiêu xuống đi' trong khi họ thật sự không biết tiêu chí chọn người yêu hay chọn chồng của mình là gì. Và chắc chắn bạn cũng chúa ghét những người tự cho rằng đã &'đi guốc trong bụng bạn'.
Không phải những chuyện đó là không có lý do. Tôi dám chắc rằng, bạn vừa xinh đẹp, vừa cao ráo, vừa năng động nhưng bạn lại đang là người phụ nữ quá giỏi, được nhiều người ca tụng vì cái sự giỏi của bạn. Cũng rất có thể, bạn đang nắm chức quyền ở một cơ quan nào đó. Xin thưa, lý do bạn đang tìm chính là cái sự... bạn quá giỏi.
Vì sao người ta nói đàn bà giỏi thường không được yêu. Chỉ là &'thường' thôi nhé, không phải ai cũng vậy. Tôi xin dẫn ra đây một vài giả thuyết như thế này!
Không phải những chuyện đó là không có lý do. Tôi dám chắc rằng, bạn vừa xinh đẹp, vừa cao ráo, vừa năng động nhưng bạn lại đang là người phụ nữ quá giỏi, được nhiều người ca tụng vì cái sự giỏi của bạn. (ảnh minh họa)
Nếu như, trước khi gặp gỡ người đàn ông nào đó, họ đã biết bạn là người cực giỏi dù bạn có trẻ trung, đang ở tuổi xuân sắc, rất muốn có người yêu và lấy chồng, họ cũng cho bạn khó có thể là đối tượng của họ.
Với người đàn ông kém hơn bạn, họ sẽ luôn có suy nghĩ: "Cô ấy giỏi thế thì lấy gì mình? Chắc tiêu chuẩn của cô ấy cao lắm, phải là người đàn ông giỏi hơn cô ấy, có điều kiện hơn cô ấy mới đáp ứng được tiêu chí đặt ra. Mà mình như thế này, lấy phải người vợ giỏi như thế thì có mà về nhà nó cưỡi lên đầu, nó khinh cho. Tốt nhất là không nên tiến xa hơn, chỉ là công việc và công việc mà thôi".
Những người đàn ông ở cương vị kém hơn bạn với suy nghĩ đó, họ không sai. Đó là suy nghĩ chung của rất nhiều đàn ông, họ sợ lấy phải cô vợ tài năng quá, rồi họ sẽ bị lép vế, kém cạnh, rồi họ sẽ chẳng dễ sống chút nào khi người khác cứ nhòm ngó vào gia đình, thậm chí là của cải của họ. Có nhiều người sẽ &'ác khẩu' mà nói rằng: "Nhà ấy thật tốt phúc, cô vợ giỏi như thế kiếm được bao tiền. Anh chồng may mắn thật!".
Đó là lý do những anh chồng kém hơn bạn sợ cô vợ giỏi. Có chăng, khi họ trót lấy vợ giỏi, đó chỉ là sự ngưỡng mộ, nể phục mà thôi, còn tình yêu, tôi không dám chắc.
Quay lại với câu chuyện người ngoài nghĩ như thế nào khi một anh chồng lấy được một cô vợ giỏi. (ảnh minh họa)
Người đàn bà giỏi là người đàn bà không thể trọn vẹn đường: việc nhà, việc công sở. Vì thế, bạn sẽ bị cho là người vợ kém, sẽ không được chồng yêu chiều. Hơn nữa, những người trong gia đình có thể sẽ không thừa nhận tài năng của bạn, nhất là nhà chồng. Họ cho rằng con trai họ lép vế bạn là chuyện không nên, họ cũng khó lòng mà thừa nhận chuyện cái gia đình này là do mình bạn gánh vác, dù bạn chẳng bao giờ kể công. Chồng bạn cũng đang sống trong điều kiện sung túc do chính tay bạn làm ra, nhưng vì quen thế nên anh ta sẽ coi đó là chuyện thường và lại coi nặng cái chuyện, bạn không thể là người vợ đảm, không thể chăm sóc bếp núc, cơm nước, con cái như bao người phụ nữ khác. Cũng có thể, cái sự giỏi của bạn lại cho là đã nhờ vả các mối quan hệ không chân chính để thăng quan tiến chức như khối người. Đàn bà giỏi thường khó được công nhận, khó được yêu thương, luôn chịu sự nghi hoặc rằng có người &'chống lưng, đỡ đầu'.
Nhưng nếu thử hoán đổi, nhất là khi anh ta không kiếm được tiền nhiều, liệu anh ta có chấp nhận sống cảnh nghèo cùng với người vợ chỉ biết dọn dẹp nhà cửa hay không? Hay là khi đó, mỗi lần đi làm, anh ta sẽ nổi cáu và nói &'cô là đồ ăn hại'? Về điều này, tôi cũng một lần nữa không dám chắc.
Quay lại với câu chuyện người ngoài nghĩ như thế nào khi một anh chồng lấy được một cô vợ giỏi. Chắc chắn người ta sẽ nói (không phải là suy nghĩ của các anh chồng): "Gã chồng này khéo chọn vợ thật". Đó, vô hình chung họ đang khẳng định công sức của người chồng chứ không phải khẳng định cái sự giỏi giang của người vợ. Và trong cuộc hôn nhân này, trong cuộc chiến kinh tế cho gia đình này, người vợ thật ra chẳng có công trạng mấy, chỉ là người chồng tốt số, lại là người chồng giỏi nên kiếm được cô vợ tuyệt vời. Xét cho cùng, đàn bà giỏi không được công nhận và yêu thương. Dù có thể nào cũng vẫn bị mang tiếng mà thôi!
Theo VNE
Yêu con sếp, xin đừng! Ông sếp được cái quý mến tôi vô cùng. Ngay từ khi tôi bước chân vào gia đình ấy, sếp đã ưng, và thích cái khả năng làm việc của tôi. Người ta nói &'con thầy, vợ bạn, gái cơ quan' chẳng sai chút nào. Đúng là không nên yêu con của thầy mình, cũng không nên thích vợ của bạn, và gái...