Bị tôi đày đọa về quá khứ, bạn gái lên chùa đi tu
Tôi không thể ngờ hành vi tồi tệ của tôi đã khiến cho cuộc đời của người bạn gái thay đổi, chỉ vì chê cô ấy mất trinh mà cô ấy đã rời xa gia đình lên chùa xuống tóc.
ảnh minh họa
Tôi gặp cô ấy trong một buổi chiều đi siêu thị. Khi đó tôi đang phân vân lựa chọn món quà tặng cho bạn thì cô ấy cũng đứng xem hàng ngay bên cạnh. Tôi đã nhờ cô tư vấn mua quà cho tôi, sau hôm đó tôi đã làm quen được với cô ấy và được cho số điện thoại. Tất nhiên cô ấy chỉ cho tôi số điện thoại phụ nhưng tôi đã thấy vui lắm rồi.
Những ngày sau, tôi và cô ấy thỉnh thoảng gặp nhau, nhưng mỗi lần gặp tôi đều thấy rất vui, ở bên cô ấy tôi luôn cảm thấy bình yên và không còn ưu phiền lo lắng vì bạn gái tôi có nụ cười rất đẹp, cô ấy là người ít nói chỉ hay cười và chẳng bao giờ than thở về bản thân cũng như chẳng nghĩ xấu một ai. Vì cô ấy kín tiếng, nên càng yêu tôi càng muốn khám phá về cô ấy nhiều hơn, có lần tôi nhịn không được hỏi cô ấy đã từng yêu ai, cô ấy chỉ nhìn tôi rồi một lúc sau khẽ hỏi: “Anh muốn nghe điều gì?”, nhìn vào đôi mắt cô ấy, tôi có cảm giác như mình đã hỏi một câu thật có lỗi nên tôi đã gạt bỏ đi, không nói tiếp nữa.
Cô ấy càng gây cho tôi hứng thú bao nhiêu thì tôi càng tò mò bấy nhiêu. Khi cả hai chúng tôi yêu nhau được hai tháng thì chuyện đó đã xảy ra. Nhưng đó là vì tôi ép cô ấy trong lần cô ấy đến phòng tôi chơi chứ không tự nguyện. Nhưng thật bất ngờ là cô ấy đã mất trinh, điều đó khiến tôi suy nghĩ bởi nhìn biểu hiện bên ngoài cô ấy khá đứng đắn và giữ quan hệ với những người khác giới rất có chừng mực.
Tôi rất sốc khi thấy điều đó, cô ấy nhìn thấy tôi như vậy nhưng cũng không hỏi câu gì mà chỉ tỏ ánh mắt rất buồn bã. Dù thật sự không vui, nhưng tôi vẫn tỏ vẻ cao thượng tỏ ra không có gì. Tôi đưa cô ấy về và cả đêm không nhắn tin gọi điện cho cô ấy lần nào nữa.
Video đang HOT
Nhiều lần sau tôi vẫn có quan hệ với cô ấy, hầu hết là do tôi ép, nhưng cô ấy vẫn chiều theo tôi mà không kêu ca câu nào. Nhưng tôi vẫn có cảm giác bị ám ảnh khi nghĩ cô ấy đã lên giường với một người đàn ông khác. Nhưng tệ hơn là cô ấy không hề nói lời xin lỗi tôi câu nào khiến tôi càng khó chịu bực tức. Giá như cô ấy cứ thoải mái kể lể cho tôi nghe để rồi tôi trút giận cho cô ấy thì tôi còn thấy đỡ tồi tệ hơn là việc cô ấy cứ im lặng
Cuối cùng cô ấy nói với tôi là đã có thai. Nhưng tôi chỉ lạnh lùng nói: “Em đi phá đi, anh sẽ đưa tiền cho em đi”. Cô ấy nhìn tôi như người hành tinh khác đến, mãi sau hỏi lại tôi: “Anh chắc chắn chứ”. Đương nhiên, vì tôi đâu muốn có con lúc này, và tôi đâu muốn cưới cô ấy. Phải hơn một tuần sau tôi và cô ấy không gặp nhau, khi tôi gọi điện cô ấy chỉ kêu mệt. Tôi tưởng rằng cô ấy đi phá thai nên về đau đớn nên cũng không gặp nữa để cho cô ấy nghỉ ngơi. Nhưng sau đó khi gặp nhau tôi mới biết cô ấy chưa hề đi phá thai, cô ấy muốn giữ đứa con lại.
Lúc đó thì tôi thực sự tức giận, cô ấy đã làm trái lời tôi. Từ lúc đó trở đi, tôi dùng đủ mọi cách để hành hạ cô ấy. Lúc đó tôi không hiểu sao thú tính trong người lại nổi lên như vậy, mặc cô ấy khóc, tôi vẫn chửi bới không tiếc lời. Đến khi cái thai được 4 tháng, tôi nói với cô ấy: “Em không phá, chúng ta sẽ chia tay nhau từ đây, tôi đã có quan điểm rõ ràng nhưng nếu em làm thế, tôi cũng không níu kéo em được nữa”. Sau đó tôi bắt cô ấy lên xe và tôi chở thẳng ra phòng khám sản phụ ép cô ấy phải phá. Sau khi phá xong, chính cô ấy đã chủ động cắt hoàn toàn liên lạc với tôi. Cho dù có chút hối hận nhưng tôi nghĩ, dù sao tôi cũng không thể cưới một người vợ mất trinh như vậy nên chia tay cũng hợp lý.
Hơn một năm sau, khi tôi chuẩn bị kết hôn với người khác thì bỗng nhiên chị gái cô ấy tìm đến tôi với khuôn mặt hốc hác. Tôi được biết sau khi tôi bắt cô ấy đi phá thai về, cô ấy đã bị ra rất nhiều máu, khi khám lại bác sĩ bảo cô ấy bị ảnh hưởng tử cung nên khó có con trở lại. Từ lúc đó cô ấy rơi vào trầm cảm và hai lần tự tử nhưng đều được phát hiện và cứu sống.
Và giờ cô ấy đã…lên chùa đi tu vì không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh phá bỏ đứa con và cảm giác đau khổ lúc nào cũng ám ảnh cô ấy. Mặc cho gia đình khuyên giải, cô ấy vẫn nhất quyết khăn gói lên chùa, bây giờ trông cô ấy tiều tụy và gầy hốc hác, không muốn nói chuyện với bất cứ ai trong nhà. Gia đình cô nói, nếu tôi không giải quyết việc này đến nơi đến chốn cho cô trở lại bình thường thì họ sẽ phá nát đám cưới của tôi vì những gì tôi đã gây ra.
Tôi là một kẻ tồi tệ nhất thế gian này, tôi đã giết chết tâm hồn một người con gái. Nếu tôi có liêm sỉ một chút, chắc bạn gái cũ của tôi đã không quyết định như thế. Tôi là một kẻ vô trách nhiệm, kẻ táng tận lương tâm…Tôi đau đớn và ân hận vô cùng.
Những ai đọc câu chuyện này có thể mắng chửi tôi, tôi đáng bị như vậy nhưng mong các bạn hãy cho tôi biết tôi phải làm gì để lòng mình được thanh thản?
Theo VNE
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...