Bị sốc trước hành động của mẹ chồng tương lai, tôi quyết định dừng đám cưới
Cuộc đời đôi khi chỉ cần một hành động nhỏ cũng đủ để thay đổi mọi thứ. Đó là câu chuyện của tôi, một cô gái 31 tuổ.i, khi đứng trước ngưỡng cửa hôn nhân.
Ảnh minh họa.
Tôi đã từng tự hào về hành trình của mình: hoàn thành học vị thạc sĩ, xây dựng sự nghiệp vững chắc, tự lực cánh sinh mà không cần phụ thuộc vào ai. Dẫu biết tuổ.i 31 với nhiều người là “quá lứa lỡ thì,” tôi vẫn thấy không cần vội vã.
Người yêu hiện tại của tôi là một người tôi tin rằng rất hợp cả về quan điểm sống lẫn tính cách. Đầu năm nay, anh ngỏ ý muốn cưới, và tôi đã đồng ý. Nhưng khi tình yêu bước vào giai đoạn tính chuyện hôn nhân, tôi nhận ra rằng chọn chồng không phải là tất cả; phải chọn cả gia đình nhà chồng nữa.
Lần đầu gặp gỡ mẹ anh, tôi đã nhận thấy bà không hài lòng khi nghe tôi có dự định học lên tiến sĩ. “Học nhiều để làm gì, con gái chỉ cần đủ biết chăm lo gia đình,” bà buông một câu khiến tôi chế.t lặng. Điều đáng nói, anh – người yêu tôi – ngồi bên cạnh, chỉ cúi đầu im lặng.
Không dừng lại ở đó, khi tôi mang quà sang biếu, bà thậm chí không nói lời cảm ơn. Một lần, chiếc khăn tôi tặng bà được thấy đang lót ổ cho chú chó trong nhà.
Video đang HOT
Nhưng giọt nước làm tràn ly chính là lần tôi đi phố đi bộ với anh và mẹ anh. Giữa không khí sôi động, một cô gái trẻ ăn mặc cá tính thu hút ánh nhìn. Bất ngờ, mẹ anh tiến tới, buông lời ch.ỉ tríc.h: “Con gái không nên ăn mặc h.ở han.g như thế. Bố mẹ con không dạy con à?”
Cô gái lễ phép đáp lại: “Con thấy mình mặc vậy không có gì phả.n cả.m. Con chỉ làm điều mình thích.”
Tưởng chừng câu chuyện kết thúc ở đó, nhưng bà quay lại và buông lời nặng nề hơn: “Sống bản năng thế thì khác gì động vật cấp thấp!”
Tôi đứng chế.t lặng. Làm sao một người có thể dùng lời lẽ s.ỉ nhụ.c với người không quen biết, chỉ vì họ ăn mặc không vừa mắt?
Sau hôm đó, tôi suy nghĩ rất nhiều. Nếu bà có thể đối xử với người lạ như vậy, liệu tôi – một người con dâu – có được yên ổn? Anh yêu tôi, nhưng sự im lặng trước mẹ mình trong mọi tình huống khiến tôi hoài nghi: liệu anh có thể bảo vệ tôi trước những bất công?
Cuối cùng, tôi quyết định dừng lại. Tôi nói với anh rằng mình chưa sẵn sàng kết hôn, nhưng không nhắc đến mẹ anh. Anh nài nỉ, nhưng tôi biết mình không thể bước vào một gia đình như thế.
Lời kết
Cuộc sống không chỉ là chuyện tình yêu đẹp mà còn là sự hòa hợp với gia đình hai bên. Một quyết định có thể đau lòng, nhưng cũng là cách bảo vệ chính mình khỏi những tổn thương lâu dài.
Ngày cưới sóng gió: Mẹ chồng trao 20 cây vàng rồi lập tức đòi lại với lý do bất ngờ
Trong buổi lễ long trọng, mẹ chồng trao cho tôi một lượng vàng khổng lồ - tận 20 cây vàng, trước sự chứng kiến của đông đủ họ hàng và quan khách.
Nhưng điều gâ.y số.c đã xảy ra chỉ vài giờ sau đó.
Ảnh minh họa.
Ngay sau khi tiệc tan, bà đột ngột tiến đến và yêu cầu lấy lại một số vòng vàng với lý do phải trả lại người khác. Cảm giác khó xử lẫn tức giận trào dâng, tôi bình tĩnh đáp: "Mẹ đã trao vàng công khai cho vợ chồng con trước tất cả mọi người. Điều đó có nghĩa số vàng này giờ thuộc về chúng con. Nếu mẹ muốn lấy lại, con nghĩ mẹ nên làm điều đó cũng công khai như lúc trao."
Câu nói của tôi khiến mẹ chồng trợn mắt, không nói được lời nào. Bà lập tức gọi cả gia đình vào để "kể tội" tôi. Bố chồng, dù tỏ ra giận dữ, lại quay sang mắng bà vì thói thích khoe khoang: "Không có của mà cứ làm như giàu lắm, tự đi thuê vàng đeo trong một ngày, giờ lại muốn lấy về. Đúng là mất mặt!"
Thấy không khí ngày càng căng thẳng, bố chồng khuyên nhủ tôi trả lại số vàng để tránh việc "phạt tiề.n gấp đôi" do không kịp trả vàng thuê. Dù lòng đầy ấm ức, tôi đành tháo hết số vàng ra, trả lại cho mẹ chồng, tự an ủi rằng mọi chuyện sẽ qua đi.
Sự thật phơi bày: Chiếc hộp bí ẩn dưới gầm tủ
Một ngày nọ, trong lúc dọn dẹp phòng bố mẹ chồng, tôi tình cờ phát hiện một chiếc hộp cũ kỹ được giấu kỹ dưới gầm tủ. Tò mò mở ra, tôi không tin vào mắt mình: đó chính là số vàng mà mẹ chồng đã trao cho tôi trong ngày cưới!
Quá tức giận, tôi mang chiếc hộp ra hỏi rõ. Trước sự chất vấn của tôi, mẹ chồng miễn cưỡng thừa nhận đây là số vàng bà tiết kiệm cả đời, không phải vàng thuê như bà từng nói dối. Nhưng điều khiến tôi phẫn nộ hơn cả là câu nói lạnh lùng của bà: "Vàng là của tôi, tôi thích cho thì cho, thích đòi thì đòi. Chẳng ai có quyền giữ số vàng đó ngoài tôi!"
Khi lòng tin bị đán.h cắp
Không chấp nhận sự bất công này, tôi kể lại toàn bộ sự việc với chồng, hy vọng anh đứng về phía mình. Nhưng câu trả lời của anh càng khiến tôi thất vọng hơn: "Chuyện đã qua rồi thì cho qua đi. Mẹ không muốn trả thì thôi."
Tôi cay đắng tự hỏi: Làm sao tôi có thể im lặng khi số vàng đã công khai trao tặng trước hai họ, bạn bè và đồng nghiệp? Bây giờ, chẳng lẽ tôi phải chấp nhận mang tiếng rằng được trao số vàng khủng nhưng thực chất không có gì trong tay?
Câu chuyện này không chỉ khiến tôi mất niềm tin mà còn đặt ra một câu hỏi nhức nhối: Liệu có ai chấp nhận việc trao tặng rồi lại lén lút đòi lại như thế? Làm sao tôi có thể giành lại công bằng mà không gây thêm tổn thương cho mối quan hệ gia đình?
Mẹ tôi dõng dạc hủy đám cưới sau khi mẹ chồng tương lai đọc "diễn văn" miệ.t th.ị thông gia May mà mẹ tôi tỉnh táo dừng lại kịp lúc, nếu không chưa chắc đã hạnh phúc như bây giờ. Nói thì nghe hơi buồn cười nhưng bây giờ thi thoảng mẹ tôi vẫn nhắc lại chuyện cũ hồi tôi 15 tuổ.i. Bố tôi mất sớm, mẹ tôi ở vậy nuôi tôi ăn học. Thấy mẹ lẻ bóng một mình hơn chục năm...