Bị sỉ nhục và mất người yêu lâu năm vào tay con gái sếp vì… nghèo
Khi bị mất người yêu lâu năm vào tay con gái sếp và bị chính cô ta sỉ nhục, lăng mạ thì cô mới nhận ra tất cả đều có thể xảy đến.
Tình yêu chân thành không một chút vụ lợi trong 7 năm
Cô và anh yêu nhau từ những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường. Tình yêu của 2 cô cậu sinh viên đầy thơ mộng và lãng mạn ấy không hề nhuốm chút màu vật chất và toan tính vụ lợi. Họ có thể cùng chia nhau một cân gạo, chút cá khô từ quê gửi ra trong tiếng cười vui vẻ.
Nhà cô và cả nhà anh đều nghèo. Miền quê ven biển quanh năm mặn mòi vị cá ấy đã trở thành nỗi ám ảnh không nguôi của 2 người. Vì thế cô và anh động viên nhau cố gắng học tập để thoát ra khỏi cái nghèo đã ăn sâu bám rễ vào làng quê mình và cả trong tuổi thơ của họ.
Ra trường, chính thức bước vào cuộc sống mưu sinh đầy gian khổ, anh và cô vẫn luôn bên nhau, cùng nhau tích góp và chi tiêu dè xẻn từng đồng một. Hai người sống cùng nhau trong căn phòng trọ đơn sơ, có đôi khi trời mưa to dột cả xuống giường. Những bữa cơm đạm bạc, những buổi tối mất điện anh quạt cho cô ngủ, tất cả những điều đó đã làm nên những ngày tháng không thể nào quên được trong lòng cô. Ba năm như thế, và khó khăn dường như càng khiến anh và cô yêu thương nhau hơn.
Cô và anh yêu nhau từ những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường. Tình yêu của 2 cô cậu sinh viên đầy thơ mộng và lãng mạn ấy không hề nhuốm chút màu vật chất và toan tính vụ lợi (ảnh minh họa)
Nhưng mọi sự đã thay đổi từ khi anh chuyển qua công ty mới. Anh dọn ra ở riêng, với lí do muốn thuê nhà gần công ty đi làm cho tiện mà chỗ 2 người hiện đang ở thì chẳng tiện chút nào. Anh ít có thời gian dành cho cô hơn vì môi trường làm việc mới đòi hỏi anh phải chăm chỉ nỗ lực. Cô tin anh và chấp nhận những điều ấy một cách hiển nhiên. Đơn giản vì 2 người yêu nhau đủ lâu và đủ gắn bó để cô không cần nghi ngờ…
Video đang HOT
Cô dâu của người yêu lâu năm là con gái sếp chỉ vì cô… nghèo
Cô chỉ biết những điều anh nói đều là ngụy biện khi có một đôi nam nữ đến tận phòng trọ tìm cô, và người nam thanh niên lại chính là người yêu cô. Cô gái ăn mặc sành điệu kia chỉ thẳng mặt cô rồi bảo anh: “Anh nói đi, nói trước mặt em và cô ta rằng anh yêu em, còn cô ta chỉ là hạng chơi bời qua đường đi!”.
Cô chết sững, chưa kịp định thần lại thì anh đã nhìn cô, sau một chút lúng túng thì cũng thản nhiên nói: “N. (tên cô) này, đây là người con gái anh yêu thật lòng và muốn cưới làm vợ. Chuyện của anh với em đã là quá khứ rồi, giờ không có ý nghĩa gì với anh nữa. Em cũng quên hết đi nhé!”.
Cô tưởng như mình không thể đứng vững được nữa. Y như thể cô đang đi ngoài đường bình thản thì có chiếc ô tô ở đâu lao đến với tốc độ nhanh đâm thẳng vào cô vậy. Cô gái kia nhìn thấy khung ảnh của cô và anh chụp chung với nhau treo trên tường thì liền nhảy xổ lên, một cái ném thế là vỡ tan tành. Nghe tiếng “xoảng” ấy cô mới định thần lại, cũng lao vào cấu xé, giằng co với cô ta. Anh xông vào can, ôm ấp vỗ về và dỗ dành cô nàng đang ghen tuông kia, còn cô, tự ôm lấy trái tim chảy bê bết máu của mình.
Sau hôm đó, cô mới biết cô gái đó là con gái của sếp công ty nơi anh mới vào làm. Còn những diễn tiến của câu chuyện thì quá đơn giản để hình dung rồi. Tình cảm anh dành cho cô 7 năm qua, cô không hề nghi ngờ. Cô cũng không tin anh có thể yêu cô gái kia một cách nhanh chóng như thế được. Có chăng, chỉ là vì cô ta giàu có, còn cô thì… nghèo. Cay đắng làm sao, đau đớn làm sao nhưng đó là sự thực và cô phải cắn môi mà chấp nhận cho dù bật máu.
Nhưng dường như cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Mấy hôm sau buổi gặp gỡ tay 3 ấy, cô nàng kia rủ người đến tận công ty cô đánh ghen, mạt sát, lăng nhục cô đủ điều như thể cô cướp chồng của cô ta vậy.
Cô ta không yên lòng và ghen tức với quá khứ đã có giữa cô và anh vì cô và anh đã từng thân thiết và gần gũi như thể tuy 2 mà một. Cô ta lo sợ cho dù có lấy được anh nhưng tâm trí anh thì vẫn còn hướng về cô.
Cô chỉ cười mỉa mai: “Con người như anh ta, sẵn sàng rũ bỏ tất cả để đi đường tắt đến giàu sang thì làm gì còn nghĩ đến tình nghĩa nữa chứ. Có lẽ anh chẳng yêu ai cả, anh chỉ yêu tiền và bản thân mà thôi!”.
Khi chính mình là người trong cuộc, bị mất người yêu lâu năm vào tay con gái sếp và bị chính cô ta sỉ nhục, lăng mạ thì cô mới biết tất cả đều có thể xảy đến (ảnh minh họa)
Sau lần đó, cô ta còn đến vài lần nữa. Không thể chịu đựng nổi sự sỉ nhục và xúc phạm danh dự và cũng chẳng thể làm được gì khi bản thân là kẻ thân cô thế cô còn cô ta giàu có bề thế hơn hẳn. Cô đành xin nghỉ việc, chuyển chỗ làm và chỗ ở, đoạn tuyệt hoàn toàn với 2 con người ấy. Cô lại một lần nữa phải cười mỉa mai: “Không biết anh có biết việc cô ta làm không nhưng không hề có một động tĩnh gì cả. Quả là tiền và địa vị có sức mạnh thật vô biên…”.
Trước đây, mỗi khi cô đọc được ở đâu đó câu chuyện tựa như thế này thì cô đều phẩy phẩy tay nghĩ bụng, làm gì có những chuyện bạc bẽo và bội bạc kinh khủng như thế. Nhưng khi chính mình là người trong cuộc, bị mất người yêu lâu năm vào tay con gái sếp và bị chính cô ta sỉ nhục, lăng mạ thì cô mới biết tất cả đều có thể xảy đến. Cô tự hỏi, nếu cô không nghèo thì cô chắc hẳn sẽ là cô dâu của anh và chắc hẳn là anh sẽ vẫn mãi yêu cô, chẳng có khe hở nào để cho kẻ khác có thể chen chân cả…
Theo VNE
3 năm sau cưới tôi mới phát hiện vợ nhiễm HIV
Mẹ ruột tôi tình cờ nghe được kết quả dương tính với HIV từ câu chuyện giữa vợ với người bác sĩ. Cô ấy và bên ngoại đã biết điều này từ trước khi cưới, nhưng giấu nhẹm đi.
Ảnh minh họa
Tôi vốn là một trí thức, có được vị trí quan trọng tại một công ty. Năm 30 tuổi, khi sự nghiệp tạm gọi là ổn tôi bắt đầu tính đến chuyện hôn nhân với người con gái đã quen một năm trước đó. Cô ấy tuy trình độ học vấn ở mức trung bình (chỉ học hết cấp 3), nhưng tôi vốn không quan trọng chuyện bằng cấp, miễn đó là người bản thân thương yêu. Cuộc hôn nhân của tôi không được suôn sẻ và hạnh phúc vì gia đình không muốn tôi cưới cô ấy (không phải vì vấn đề học vấn).
Bố mẹ tôi đã nghe được những chuyện không tốt về cô ấy, mẹ tôi cất công tìm hiểu nhiều người và được biết em từng yêu nhiều người, thậm chí từng phá thai. Vượt qua tất cả những cản ngăn, tôi nhất quyết cưới, cuối cùng bố mẹ cũng phải chịu. Khi về sống với nhau em mới thể hiện hết bản tính mà khi yêu chưa bao giờ tôi thấy, luôn giám sát xem tôi đang làm gì. Nếu có việc phải ra ngoài em hỏi cụ thể đi đâu, làm gì, với ai. Quá khứ của em tôi chưa bao giờ hỏi lại nhưng với tôi em luôn hỏi trước đây đã yêu những ai và làm gì chưa.
Em đi đâu với bạn tôi để cho thoải mái, mấy giờ về cũng được, tôi sẵn sàng tự nấu cơm ăn một mình (vợ chồng tôi ở riêng), nhưng tôi ngoài giờ đi làm phải về nhà, không giao lưu, không bạn bè. Hôm nào công ty có việc đột xuất tôi phải ở lại làm thêm y như rằng về nhà sẽ có chuyện và trong thời gian làm sẽ không được yên thân vì những cuộc điện thoại liên tục của em. Tôi thấy ngột ngạt và khó chịu, vẫn cố gắng chịu đựng vì danh dự của gia đình, không muốn bố mẹ phải mang tiếng có đứa con bỏ vợ.
Sau ba năm chung sống, một công chúa xinh xắn chào đời, khỏi phải nói niềm vui của tôi và gia đình lớn đến nhường nào vì tôi chờ đợi kết quả mấy năm trời. Thế nhưng, niềm vui còn chưa được bao lâu thì tôi nhận một tin sét đánh. Vợ mang trong mình căn bệnh thế kỷ, khi sinh các bác sĩ làm xét nghiệm và phát hiện ra cô ấy nhiễm HIV. Điều đặc biệt là vợ tôi đã biết kết quả này từ trước khi cưới, không những vậy cả mẹ và hai chị gái cô ấy đều biết, điều này do chính chị vợ xác nhận. Khi tôi trách thì chị vợ nói đã định gặp riêng tôi để trình bày, nhưng không có cơ hội. Sao ở đời lại có chuyện như này chứ!
Một điều nữa, bác sĩ ở bệnh viện nơi vợ sinh đã có kết quả rồi mà không nói cho tôi biết, chỉ nói riêng với vợ tôi. Có lẽ tôi sẽ không thể biết được sự thật nếu mẹ ruột không tình cờ nghe được câu chuyện giữa vợ tôi với người bác sĩ kia. Bà đã sụp đổ hoàn toàn sau tin dữ, khóc rất nhiều, ốm nặng và già đi trông thấy. Vậy là mọi thứ chấm dứt với tôi, bao nhiêu ước mơ, hoài bão, dự định còn dang dở.
Trước đây, khi nghe nói đến căn bệnh này, tôi chả bao giờ để ý, cứ nghĩ nó ở tận đâu đâu xa lắm, vì mình có đời sống lành mạnh, không thể nào mắc căn bệnh này được. Vậy mà không ngờ giờ đây tôi lại dính phải. Sau thời gian khủng hoảng, tôi cố gắng gượng và quyết định đến trung tâm làm xét nghiệm, đưa cả con gái đi cùng, tôi đã xác định mình bị và xét nghiệm cũng chỉ để khẳng định thôi, mong con gái được bình an còn tôi thế nào cũng được. May mắn sao cả hai bố con đều có kết quả âm tính, đúng là ông trời có mắt.
Tôi vẫn chưa tin vào kết quả lần một vì đã chung sống hơn 3 năm, trong suốt thời gian đó khi vợ chồng quan hệ tôi không bao giờ dùng bao cao su cả. Tôi đang chờ đủ 6 tháng để tiếp tục làm xét nghiệm lần thứ 2.
Kể câu chuyện này, tôi muốn nhắc nhở các bạn một điều: Không phải cứ có đời sống lành mạnh là sẽ không mắc bệnh. Hơn hết tôi muốn nhận được lời khuyên của quý độc giả là nếu kết quả lần 2 tốt thì tôi nên xử sự ra sao với gia đình bên vợ, những người rắp tâm đưa tôi vào chỗ chết (có thể tôi dùng từ hơi nặng) nhưng giờ đang rất uất ức. Tôi có nên kiện vị bác sĩ kia vì không nói cho tôi kết quả? Dẫu sao nó cũng ảnh hưởng trực tiếp đến tính mạng của tôi mà. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Mất người yêu chỉ vì vội vã "đòi hỏi" Em không kiềm chế được đã "đòi hỏi" và rồi cô ấy tát em, nói em chỉ lợi dụng cô ấy mà thôi. Chị Thanh Bình thân mến! Giờ em đang xấu hổ và hối hận quá, em biết mình đã sai nhưng em không hề có dã tâm gì xấu xa cả. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên để...