Bị ruồng bỏ vì không sinh con trai…
Tôi và anh yêu nhau 5 năm, rồi quyết định tiến tới hôn nhân… Tưởng như không gì chia cắt được tình cảm của chúng tôi. Vậy mà hôm nay, anh chìa cho tôi lá đơn ly hôn, chỉ vì tôi không sinh cho gia đình anh được một thằng cu…
Anh đã hứa không bao giờ bỏ tôi. Anh bảo tôi là người hiểu anh nhất, thương yêu và biết chia sẻ với anh… Nhìn lá đơn ly hôn, lòng tôi đau đớn quá!
Anh là con trưởng trong một gia đình có hai người con trai. Em trai anh vì mải làm ăn nên không tính chuyện lấy vợ. Bố mẹ anh đã ngoài 70 tuổi, ông bà lúc nào cũng muốn có một thằng cháu đích tôn để nối dõi tông đường. Suốt thời gian tôi mang thai, mẹ chồng tôi lụi cụi chăm chút từng miếng ăn cho tôi… Đồ dùng sơ sinh, từ cái quần áo đến mũ, giày đều của con trai. Tôi đi siêu âm, biết là con gái nhưng chỉ dám nói với chồng, chồng tôi an ủi thôi không sinh con trai lần này thì sinh lần sau. Vợ chồng tôi quyết định giấu bố mẹ chồng việc tôi mang thai bé gái.
Gánh nặng tâm lý luôn đè nặng và ám ảnh tôi. Tôi không ăn ngon, ngủ ngon, nên suốt thai kỳ tôi tăng cân rất ít…Tôi phải sinh mổ vì bị tim bẩm sinh, nếu sinh thường tôi không đủ sức rặn, có thể thai nhi sẽ bị chết ngạt.
… Bố mẹ chồng tôi buồn lắm, bố chồng không tỏ thái độ gì, nhưng mẹ chồng tôi thì khó chịu ra mặt, như thể tôi là kẻ gây tai họa cho gia đình bà vậy!
Tôi không được kiêng cữ, mà sự thật thì nhìn vẻ mặt đăm đăm của mẹ chồng, tôi không bụng dạ nào ngồi nhìn bà chăm sóc mình một cách miễn cưỡng như thế…
Thái độ và cách đối xử của mẹ chồng tôi cũng thay đổi, bà thường soi mói từng việc làm nhỏ nhặt của tôi, nếu tôi có thể hiện quan điểm bà chẳng nói gì lúc đó mà gọi luôn chồng tôi ra bảo rằng tôi cãi bà…
Tôi không muốn chia tay chồng khi trong tôi tình yêu với anh còn sâu đậm…
Tôi có thai lần thứ 2. Ơn trời lần này là con trai. Chồng tôi báo tin này với bố mẹ, ông bà vui hẳn lên, mẹ chồng bớt soi mói và chuyển thái độ vui vẻ với tôi… Nhưng một sự thật đau đớn xảy ra với tôi, tôi bị thai lưu. Bác sĩ bảo do tôi quá yếu, lại bị tim bẩm sinh, nếu cứ tiếp tục chửa đẻ thì hiện tượng thai chết lưu vẫn tiếp tục xảy ra. Nếu cố tình chửa đẻ có thể tôi cũng không giữ được tính mạng của mình.
Tôi nói sự thật này với chồng. Chồng tôi cũng buồn, anh sợ nếu biết sự thật này bố mẹ anh sẽ dằn vặt tôi. Anh an ủi tôi và bảo anh sẽ tìm thời điểm thích hợp để nói với bố mẹ của anh…
Rồi cái ngày định mệnh của đời tôi cũng đến. Mẹ anh khóc lóc ầm ĩ, bỏ cả ăn khi biết tôi không có khả năng đẻ cho ông bà một thằng cu. Mặc dù chồng tôi bảo rằng ông bà đừng hết hy vọng như thế, còn cậu em trai chưa lấy vợ, biết đâu nó sẽ đẻ vài thằng cu cho ông bà có người chống gậy… Nhưng mẹ chồng tôi cứ khăng khăng rằng chồng tôi là con trưởng, con của chồng tôi mới là đích tôn, nếu tôi không đẻ được con trai thì chồng tôi phải lấy vợ hai…
Video đang HOT
Chồng tôi lầm lì chống đối, nhưng chẳng ăn thua vì mẹ chồng tôi tuyên bố sẽ từ bỏ chồng tôi nếu anh không nghe lời bà.
Chồng tôi đứng giữa nên khổ tâm vô cùng, anh buồn bực nên bắt đầu đi sớm về khuya, rượu chè, nhậu nhẹt. Anh né tránh không muốn chia sẻ với tôi bất cứ điều gì…
… Cho đến hôm nay, anh chìa ra trước mặt tôi lá đơn ly hôn, lý do duy nhất là anh không muốn làm tôi khổ, không muốn tôi phải chịu đựng nhiều hơn nữa… Tôi hỏi có phải vì tôi không sinh được cho anh thằng con trai? Anh lắc đầu, tôi thấy trong đáy mắt anh có những giọt nước mắt…
Trong sâu thẳm, tôi biết anh còn dành cho tôi rất nhiều tình cảm. Nhưng còn bố mẹ anh, anh không đủ can đảm từ bỏ bố mẹ vì tôi… Anh nói anh sẽ không lấy vợ hai, anh sẽ đợi bao giờ bố mẹ anh nguôi ngoai, hoặc em trai anh lấy vợ sinh con, anh sẽ tìm tôi…
Tôi biết rằng, bố mẹ anh sẽ không thay đổi quan điểm với tôi, trừ khi bố mẹ anh mất đi… Tôi có nên ly hôn chồng để chờ đợi một sự thay đổi hạnh phúc của mình, hay cứ tiếp tục sống trong cảnh oái oăm này…???
Tôi vẫn yêu chồng vô cùng, nếu rời xa anh, cuộc sống của tôi cũng sẽ rơi vào khủng hoảng, bế tắc…
Tôi còn cách lựa chọn nào khác không???
Xin hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Phát điên vì vợ hay ghen với tình cũ
Có hôm tôi đi làm về đã thấy vợ sụt sùi bên máy tính. Lúc thấy chồng thì lườm một cái thật dài rồi bỏ lên giường nằm khóc vật vã.
Đọc bài "Bế tắc vì đã gần như làm chồng của cả hai chị em", tôi khẩn cấp cảnh báo bạn Đỗ Nam đừng bao giờ yêu những người phụ nữ có mối liên hệ gần gũi, thân tình với nhau. Bởi tính ích kỷ đã là máu thịt đàn bà, cánh đàn ông chớ dại manh động.
Ở lập trường phái yếu, dẫu có chia tay thì họ vẫn muốn sở hữu người yêu cũ dù chỉ trong... tưởng tượng. Ngoài miệng, họ có thể chúc bạn hạnh phúc nhưng trong lòng vẫn sôi sục lên nếu biết bạn quen với người mới. Còn với người phụ nữ đến sau, họ cũng không để cánh đàn ông chúng ta yên thân. Họ sẽ ghen tuông, tra hỏi và giày vò chỉ vì ta trót yêu một người khác trước cô ấy. Đặc biệt là họ khó chấp nhận nếu tình địch là một người quen biết.
Thế nên, ở trường hợp của bạn, chọn cô chị hay cô em đều dở. Theo tôi là nên dứt áo ra đi và chẳng chọn ai. Bởi có lẽ bạn chưa lập gia đình nên chưa hiểu hết lòng dạ phụ nữ nói chung.
Tôi yêu một cô bạn thân của vợ trước khi yêu và lấy vợ tôi bây giờ. Trong logic của tôi luôn rạch ròi người cũ là quá khứ, vợ tôi - người hiện tại mới quan trọng. Tôi lại chia tay người cũ hẳn một năm mới yêu và lấy vợ. Rõ ràng nước sông không phạm nước giếng.
Có hôm tôi đi làm về đã thấy vợ sụt sùi bên máy tính. Lúc thấy chồng thì lườm một cái thật dài rồi bỏ lên giường nằm khóc vật vã.
Nhưng trong suy nghĩ của vợ tôi thì khác. Với vợ, cho dù là đồ ôi thiu bỏ đi không yêu nữa cũng đừng ai mong được động vào. Cô ấy lúc nào cũng hay ghen tuông vô cớ khiến tôi mệt mỏi quá. Chẳng lẽ tôi phải tặng vợ vài bạt tai vì tính hay ghen vớ vẩn này?
Tuy chúng tôi mới lấy nhau vài tháng nay nhưng cuộc sống vợ chồng son của tôi không được như ý dù cho 2 chúng tôi vẫn mặn nồng. Nguyên nhân là bởi không ngày nào tôi được yên vì vợ luôn ghen với quá khứ của chồng.
Vợ tôi là người phụ nữ 25 tuổi. Cô ấy còn khá trẻ và cũng rất năng động. Còn tôi, tôi thuộc mẫu người hấp dẫn trong mắt chị em nên lúc nào cũng có một vài em chân ngắn chân dài vây quanh. Nhưng lạ là, vợ của tôi chẳng mảy may để ý đến số phụ nữ này mà chỉ thường bắt bẻ lý trấu lý sự về tình cũ của tôi.
Có hôm tôi đi làm về đã thấy vợ sụt sùi bên máy tính. Lúc thấy chồng thì lườm một cái thật dài rồi bỏ lên giường nằm khóc vật vã. Tôi chột dạ hỏi thăm thì được lời như cởi tấm lòng, trút hết giận dữ lên chồng.
Kể thì to tát chứ nội dung chỉ xoay quanh việc vợ tôi lục hộp thư cũ của chồng thì thấy mail của tôi và người cũ. Tôi thấy đàn bà khéo rước khổ vào thân. Vợ tôi tò mò tọc mạch hết các mail ấy. Và cô ấy tự tưởng tượng ra những lúc chúng tôi còn mặn nồng bên nhau và ghen tuông ầm ĩ.
Chuyện bé như muỗi và sáng như ban ngày mà vợ tôi giận dỗi bỏ ăn bỏ uống mấy hôm liền. Lại còn ấm ức "biết 2 người sâu đậm như thế tôi chẳng thèm xen vào". Tôi giải thích hết nước hết cái rằng đó là quá khứ thì vợ tôi càng được thể. Hỏi có vô lý không?
Được đà, vợ tôi đem cô ấy và tình cũ của tôi - tức bạn cô ấy lên bàn cân rồi so đo tình cảm mà tôi dành cho hai người. Sau một hồi huyên thuyên anh yêu cô ta thế này, yêu em thế nọ thì em phát biểu một câu xanh rờn "Anh lấy tôi để trêu tức cô ta phải không?". Bó tay.com với tính ghen tuông của vợ!
Sau khi càn quét mọi thứ trong bộ nhớ máy tính, điện thoại, vợ tôi còn lên kế hoạch xóa sạch trí nhớ của tôi về tình cũ. Cô ấy như phát rồ khi thấy đó đây trong quyển sổ lưu niệm vẫn còn lưu một số tấm ảnh của tình cũ của tôi.
Trong khi vợ tôi cứ lồng lên ghen tuông thì thật sự từ khi quen và lấy vợ, tôi quên hẳn tình cũ. Thậm chí bây giờ nhìn lại vẫn còn ngờ ngợ không biết có phải là người xưa của mình không. Đàn ông là thế, tình hết là chấm hết, không quyến luyến rườm rà như phụ nữ. Sao cô ấy không hiểu rằng từ lâu trong đầu tôi đâu còn nghĩ đến ai khác ngoài vợ.
Cứ thế, cô ấy lại còn ghen kiểu rất trẻ con. Cô ấy thường xuyên rình rập tình địch trên facebook như thú rình mồi. Mỗi status, mỗi hình ảnh, comment mới của người ta đều được vợ tôi cập nhật kịp thời và thuộc lòng như đếm.
Thậm chí em còn ra vào nhà người ta nhiều hơn facebook nhà mình. Lần nào em vào chỉ cốt để phát hiện những cái xấu của tình địch chứ không like hay bình luận.
Mấy lần, tôi để ý thất, hôm nào vợ tôi vui thì quả đúng như là tình địch có status buồn hoặc bị tung ảnh dìm hàng. Ôi tình bạn của phụ nữ! Đôi khi cũng thấy tội nghiệp tình cũ của tôi, nhiều lúc vô cớ bị vợ tôi săm soi ghét bỏ.
Mà hình như cô người yêu cũ của tôi cũng chẳng phải hạng xoàng. Thỉnh thoảng cô ấy có nhắn tin hỏi vu vơ về công việc và dặn dò kiểu quan tâm rất dễ khiến người khác cảm động. May mà tôi nhanh tay xóa ngay những tin nhắn đó.
Kiểu ghen tuông lặt vặt như vậy của vợ tôi xảy ra liên tục. Vụ lớn nhất là em tình cờ bắt gặp tôi và tình cũ giữa đường. Hôm ấy tôi đi làm về thì thấy tình cũ đang loay hoay dắt bộ xe vì thủng lốp. Bản tính nam nhi trỗi dậy nên tôi dừng lại hỏi thăm và dắt giúp chứ không có ý gì. Vậy mà số tôi rõ đen. Đi cùng người cũ có mỗi đoạn mà vợ lại trông thấy!
Vợ tôi nhảy dựng lên khóc lóc ầm ĩ và trên đường về phải đi qua cây cầu nên em còn có ý đòi nhảy cầu tự tử khiến tôi vừa hãi vừa ngượng. Sau đó là chiến tranh lạnh của vợ chồng kéo dài không dưới 2 tuần. Tôi phải xuống nước năn nỉ và thề thốt sẽ không bao giờ gặp lại tình cũ vợ mới tạm tha.
Nhiều lúc nói thực với mọi người, vì quá mệt mỏi khi vợ cứ ghen tuông vô lối, tôi chỉ muốn vả cho vợ vài vả cho chừa tật này.
Sự tích về cuộc chiến ngấm ngầm giữa vợ tôi và tình cũ còn nhiều. Gần đây em lại có kiểu đá đểu để thăm dò chồng như: "Con V. dạo này xinh thế, trắng trẻo trông thích chồng nhỉ?" hay "Ôi trông nó có chồng rồi mà như gái son í". Tôi nghe mà sởn gai ốc vì hãi vợ chứ chẳng ham hố tò mò về tình cũ chút nào.
Nhiều lúc nói thực với mọi người, vì quá mệt mỏi khi vợ cứ ghen tuông vô lối, tôi chỉ muốn vả cho vợ vài vả cho chừa tật này đi. Nhưng 2 đứa mới cưới như này, tôi chỉ sợ em sốc. Song hình như em cứ càng được đằng chân lân đằng đầu. Song chẳng lẽ đánh vợ vì tính ghen tuông không thì hèn hạ quá. Thực sự, tôi phát điên lên mỗi lần thấy em vô cớ khóc lóc hay mặt nặng mày nhẹ hỏi dò.
Xin bạn đọc giúp tôi chữa bệnh hay ghen tuông của cô ấy cho tôi được thoải mái và vui vẻ hơn với! Tôi sợ cứ tình trạng này, chúng tôi sẽ sớm đổ vỡ khi bị tức nước vỡ bờ ngay cả khi chưa có con cái quá!
Theo VNE
Tôi ngoại tình vì quá nghèo Tôi nấc lên trong tiếng nghẹn ngào: "Em van anh. Ngàn lần lạy anh! Em đâu có muốn đi ngoại tình, nhưng em không đi lấy đâu tiền cho bốn đứa con ăn học". Chồng tôi không nói một câu gì. Anh tắt phụt bóng đèn để che đi những giọt nước mắt của một người đàn ông không nuôi nổi vợ con....