Bí quyết “trường thọ” của cụ bà 107 tuổi, sống qua 2 thế kỷ
Về làng Đồng Lư hỏi thăm cụ Rêu (tức cụ Chén) 107 tuổi, thì kể cả những đứa trẻ lên 6 lên 7 cũng đều biết.
Cụ Chén sinh năm 1906 như vậy năm 2013 này cụ đã 107 tuổi.
Ở cái tuổi “trời đất xưa nay hiếm” Cụ bà Đinh Thị Chén tên thường gọi là cụ Rêu sinh năm 1906, sống ở thôn Đồng Lư – Tân Thịnh – Nam Trực – Nam Định, tuy đã 107 tuổi nhưng tinh thần còn rất minh mẫn, trò chuyện nói cười tinh anh thậm chí còn đỡ đần con cháu việc nhà.
107 tuổi vẫn minh mẫn, làm được việc nhà
Về làng Đồng Lư hỏi thăm cụ Rêu (tức cụ Chén) 107 tuổi, thì kể cả những đứa trẻ lên 6 lên 7 cũng đều biết. Ai đến nhà thăm cũng đều trầm trồ khen về sức khỏe và sự minh mẫn của cụ, con cháu ở xa về thăm, hỏi han sức khỏe, cụ đều trả lời: “Nhờ giời, bà vẫn khỏe”, rồi cầm tay từng người, hỏi thăm, căn dặn đủ điều, mặc dù ánh mắt cụ đã chuyển màu, chỉ nhìn thấy mờ mờ nhưng giọng nói còn trong và rõ ràng, lưng còng phải chống gậy nhưng đôi chân cụ vẫn cứng cáp, bước đi nhanh nhẹn.
Anh Đinh Viết Thành cháu trai ở thành phố Nam Định về thăm cụ cho biết: “Năm nào về tết cụ vẫn nhận ra được, cụ còn nhớ từng đứa cháu để hỏi han xem học hành có giỏi không, phải nói là phúc đức lắm cụ mới được khỏe mạnh và minh mẫn như vậy. Phận làm con cháu tôi thấy tự hào lắm”.
Xem chứng minh nhân dân thì cụ Chén sinh năm 1906 như vậy năm 2013 này cụ đã 107 tuổi, tính đến thời điểm hiện nay thì trong xã chưa có ai nhiều tuổi như cụ.
Ông Đinh Viết Trưởng (54 tuổi) là cháu trai đang phụng dưỡng cụ Chén cho biết, cụ Chén sinh được ba người con, hai người con trai cả vì chiến tranh, nghèo đói nên đã chết từ khi còn nhỏ.
Ông Trưởng chia sẻ: “Mỗi bữa cụ ăn được 2 lưng cơm mà chỉ ăn với thịt không ăn canh, cụ có thói quen uống nước chè xanh, nên mỗi lần con cháu đi chợ là không quên mua 2 nghìn chè tươi về hãm nước cho cụ. Mặc dù răng rụng hết nhưng ngô luộc hay lạc rang cụ vẫn ăn tốt, mọi sinh hoạt cá nhân cụ đều tự làm được. Mà cụ sạch sẽ lắm! Ngày nào cũng tự tắm gội giặt giũ”.
Với tính cách hay lam hay làm cụ không lúc nào chịu ngồi yên 1 chỗ, khi thì quét nhà khi thì ra vườn nhặt cỏ. Hỏi cụ sao không ngồi nghỉ ngơi cho khỏe thì cụ lại bảo: “Bà đi lại cho cứng chân, chứ ngồi một chỗ khó chịu lắm, chân tay phù ngay”.
Video đang HOT
Uống chè xanh – Bí quyết sống thọ
Theo như lời kể của các cụ cao tuổi trong làng thì thời trẻ cụ Chén là người khỏe mạnh, chăm chỉ lại sống hiền lành nhất làng, chòm xóm xung quanh nơi cụ Chén ở ai cũng kính trọng.
Trò chuyện với cụ về bí quyết sống thọ, cụ Chén móm mém cười nắm lấy tay tôi rồi nói: “Bà hay uống chè xanh, mỗi lần bà uống chè là thấy người tỉnh táo hẳn, bà ăn uống điều độ, nếu thấy sức còn khỏe còn đỡ đần cho con cháu việc gì thì bà làm, sáng dậy bà cũng tập thể dục bằng cách duỗi chân, duỗi tay để giãn gân cốt. Ấy thế nhưng đêm thỉnh thoảng bà vẫn đau lưng đấy, chỉ nằm nghiêng được thôi.
Cụ Chén vẫn rất minh mẫn và làm được việc nhà.
Nhìn thấy con cháu chúng nó trưởng thành lại càng vui, muốn sống lâu hơn, nhưng chúng nó lớn đi học, đi làm ở xa, mỗi lần về được có 2 ngày rồi lại đi bà nhớ lắm! bà vẫn giục chúng nó lập gia đình sớm để bà còn được bế chắt, có an cư mới lạc nghiệp các cháu ạ! “
Cụ Tuy có những đốm đồi mồi nhưng sắc mặt cụ hồng hào, khỏe mạnh, đã ở tuổi 107 nhưng giọng nói vẫn rõ ràng đến lạ thường. Có lẽ nhờ chăm chỉ vận động, sống trong môi trường trong lành, con cháu hiếu thảo, đời sống tinh thần thoải mái và do thói quen uống chè thường xuyên mà cụ mới có sức khỏe như vậy.
Bà Lịch cháu dâu của cụ niềm nở chia sẻ thêm: “Cụ hiền lành, nhân đức thương con thương cháu lắm! Từ hồi tôi về làm dâu chưa thấy cụ to tiếng với ai bao giờ. Cụ sống được đến bây giờ cũng là niềm hạnh phúc rất lớn của gia đình và là niềm tự hào của cả dòng họ”.
Chúc thọ các cụ cao niên – một việc nên làm
Là người chứng kiến những đổi thay của đất nước, từ những năm tháng khó khăn cho đến bây giờ, cụ hớp chén nước chè xanh rồi kể cho chúng tôi nghe chuyện thời xưa, chuyện của những năm đói 1945: “Bà là con thứ 2 trong gia đình có 4 anh em, giờ còn mỗi mình bà sống thôi. Bà lấy chồng từ năm bà lên 16, 17 mà hơn ông nhà bà 6 tuổi cơ.
Giấy chứng minh nhân dân của cụ Chén.
Ngày xưa đói lắm làm gì được ăn cơm gạo trắng như bây giờ, có khi đói quá phải độn thêm khoai hoặc sắn ăn rồi đi làm đồng, đi trục lúa từ sáng sớm đến 11 giờ đêm mới về, trời tối mà cũng đâu có dám thắp đèn. Khổ nhất là cái năm 45 ở vùng này ai cũng thiếu thốn, trẻ con, người già thì bệnh tật, bà lên mãi tỉnh đi buôn nhưng rồi cũng bị chúng nó cướp hết”.
Lần giở lại những giấy tờ cũ, ông Đinh Viết Trưởng mang ra cho chúng tôi xem một tờ giấy mừng thọ do phó chủ tịch nước trao tặng (năm 2012) và tờ giấy khen tặng của Hội người cao tuổi. Vừa qua nhân dịp tết nguyên đán Quý Tỵ 2013 Sở Lao động- Thương binh và Xã hội, Thường trực Ban công tác Người cao tuổi tỉnh Nam Định, đã phối hợp với UBND xã Tân Thịnh tổ chức chúc thọ cho các cụ cao tuổi trong xã và trao cho cụ là 500.000 đồng nhằm động viên cụ sống lâu, vui vẻ bên con cháu, phát huy trí tuệ và kinh nghiệm cho công cuộc phát triển đất nước.
Những năm qua, Đảng và Nhà nước ta luôn có chính sách quan tâm, hỗ trợ người cao tuổi. Chỉ thị 59 ngày 27/9/1995 của Ban Bí thư “Về chăm sóc người cao tuổi” đã góp phần nâng cao nhận thức của toàn xã hội về người cao tuổi, khơi dậy tiềm năng, sức mạnh, trách nhiệm của mỗi gia đình, cộng đồng, các tổ chức xã hội và nhà nước đối với người cao tuổi. Nhưng vì lý do nào đó chưa đăng ký kỷ lục nên cụ Chén vẫn chưa được vinh danh.
Ông Trần Công Tiếm chủ tịch hội người cao tuổi xã Tân Thịnh cho biết hiện nay trong xã có 106 cụ thọ từ 90 – 95 tuổi và 6 cụ trên 100 tuổi trong đó có cụ Phạm Văn Bá, cụ Phạm Thị Râng là 103 tuổi còn cụ Đinh Thị Chén là 107, cao tuổi nhất trong xã. Ông Tiếm cho biết hàng năm hội cao tuổi xã lại tổ chức đi thăm và chúc tết, động viên các cụ. Để nâng cao tinh thần sống vui sống khỏe hội đã thành lập những câu lạc bộ dưỡng sinh cho ở các thôn như Đồng Lư, Nam Hà, Ngọc Thỏ.
Theo Xahoi
Một cụ ông sống... 256 năm
Hai tạp chí Time và New York Times từng đăng một bài viết nói về trường hợp cụ ông Li Ching-Yun (Trung Quốc) sống trường thọ tới 256 mùa xuân. Cụ có đến 23 bà vợ, 180 con cháu chắt chút và bán thảo dược trong 100 năm đầu đời. Thị lực của cụ luôn tốt, sắc mặt không có gì khác so với những người kém cụ 2 thế kỷ.
10 tuổi đi hái thảo dược, học phương pháp sống thọ
Theo tiết lộ của nhóm tác giả bài viết trên, sở dĩ họ biết được thông tin này từ một người đưa thư ở thành phố Trùng Khánh. Trước khi mất, cụ Li đã phải chứng kiến 23 người vợ của mình qua đời, tổng số con cháu của cụ lên tới 180 người. Nhóm tác giả cho hay, ông cụ Li sống lâu đến vậy là nhờ có tâm hồn thanh thản và luôn tin rằng mỗi một con người có thể sống ít nhất 1 thế kỷ nếu đạt được thư thái nội tâm.
Về cuộc đời cụ lúc còn nhỏ thì không có nhiều tài liệu ghi lại. Cụ sinh ra và mất đi tại tại ngôi làng Kaihsien thuộc tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc). Cụ từng nói rằng mình sinh năm 1736. Tuy nhiên, dựa vào nhiều tài liệu, hồ sơ thì vào năm 1930, giáo sư người Trung Quốc, Wu Chung-Chien của trường Đại học Thành Đô đã phát hiện ra "giấy chứng sinh" của Hoàng gia cũng như những bức thư chúc thọ của các Hoàng đế nhà Thanh, cho thấy rõ Li được sinh ra vào năm 1677 (năm Khang Hy thứ 17) tại huyện Kỳ Giang (tỉnh Tứ Xuyên). Vào các năm 1827 và 1877, triều đình nhà Thanh đã cử hành lễ mừng thọ 150 tuổi và 200 tuổi cho cụ một cách long trọng. Trong các bức thư chúc mừng này còn khẳng định: cụ Li Ching-Yun là chuyên gia thảo dược, lão võ sư kiêm cố vấn chiến thuật, đồng thời cũng là một bậc thầy khí công danh tiếng lẫy lừng Trung Quốc thời đó. Thời báo New York Times vào năm 1928 ghi rằng nhiều người già gần nơi ông cụ Li Ching-Yun sinh sống cho hay ông nội của họ đã biết ông Li Ching-Yun từ lúc còn nhỏ, và khi ấy ông Li đã lớn tuổi rồi.
Theo những câu chuyện lưu truyền ở tỉnh Tứ Xuyên, ông Li biết viết và đọc từ rất sớm. Năm lên 10 tuổi, ông đã tìm đến Sơn Tự, Tây Tạng, Cam Túc, Mãn Châu và Thái Lan để thu mua thảo dược. Trong 100 năm đầu tiên, ông tiếp tục theo đuổi nghiệp này, sau đó chuyển sang bán thảo dược do người khác thu mua.
Cũng từ năm lên 10, ông bắt đầu học hỏi các phương pháp trường thọ, với khẩu phần ăn uống chính là các loại thảo mộc và rượu gạo. Ông đã sống theo cách này trong 40 năm đầu tiên của cuộc đời mình. Năm 1749, khi đã 71 tuổi, ông gia nhập quân đội ở huyện Khai, trở thành thầy dạy võ thuật kiêm chuyên gia cố vấn chiến thuật.
251 tuổi vẫn trẻ, dẻo dai như tuổi 60
Năm 1927, ông nhận lời mời của tướng Yang Sen (Trung Hoa dân quốc) tới huyện Tứ Xuyên làm khách trong nhà. Ngay từ khi mới gặp mặt cụ Li, tướng Yang Sen hết sức ấn tượng và khâm phục trước sự trẻ trung, sức dẻo dai và tài nghệ võ thuật của cụ. Khi ấy, tướng Yang Sen tự hỏi mình: "Làm thế nào mà cụ Li tuổi đã cao như vậy rồi mà vẫn trẻ khỏe như đang thời trung niên vậy nhỉ? Chẳng lẽ cụ có thần dược". Bức chân dung nổi tiếng về cụ được chụp trong thời gian này.
Sau khi trở về được một năm, cụ Li mất. Một số nói rằng, cái chết của cụ là do nguyên nhân tự nhiên, nhưng cũng có người bảo, trước khi mất cụ Li nói với người nhà: "Tôi đã làm xong những việc mà tôi cần phải làm, tôi sắp sửa trở về nhà (tạ thế)". Quả thật sau đó một thời gian ngắn, ông tịch. Sau cái chết của cụ Li, tướng Yang Sen có những điều tra về ngày tháng năm sinh của cụ Li. Mục đích của cuộc điều tra này nhằm làm sáng tỏ sự trường thọ kỳ lạ của cụ Li. Không lâu sau đó, tướng Yang Sen đã viết những phát hiện của mình liên quan đến tuổi đời, cuộc sống sinh hoạt của cụ Li trong một báo cáo. Bài viết mang tựa đề "Câu chuyện có thật về một người đàn ông 250 tuổi", trong đó mô tả "Li Ching-Yun mắt rất sáng, cao khoảng 2m, bước chân mạnh mẽ, nước da hồng hào đầy sức sống".
Năm 1933, sự ra đi của Li Ching-Yun đã được báo chí khắp thế giới đưa tin, bao gồm cả những tờ báo uy tín nhất thế giới đương thời như tạp chí Time và New York Times. Căn cứ vào một tài liệu có đề cập đến đời sống hôn nhân của người đàn ông nhiều tuổi nhất thế giới này, người ta biết được ông Li đã tiễn 23 bà vợ về suối vàng và đang sống với đứa con thứ 24 - khi đó đã ngoài 60 tuổi. Trong một tài liệu khác có ghi năm 1928 nói rằng ông có 180 người con cháu chút chít, gồm 11 thế hệ và chỉ kết hôn có 14 lần.
Cụ Li Ching-Yun khi còn sống rất minh mẫn, khỏe mạnh, và cụ đã giữ được trạng thái đó cho tới tận lúc qua đời. Năm 1928, khi đó cụ đã 251 tuổi, một bài báo được đăng trên tờ New York Times đã miêu tả cụ trông chỉ như một người khoảng 60 tuổi. Thị lực của ông Li vẫn rất tốt. Có một điều kỳ lạ mà những người từng thấy ông Liu nói rằng sắc mặt của ông không có gì khác so với những người kém ông tới 2 thế kỷ. Móng tay bàn tay phải ông dài đến khoảng 15cm. Điều này đã làm cho nhiều nhà nghiên cứu về con người nghi ngờ về tuổi thọ thật sự của cụ.
Một người có thể sống ít nhất 1 thế kỷ nếu nội tâm luôn thư thái?
Một phóng viên New York Times viết: Có những câu chuyện đã được chứng minh là đúng 100% mà ta vẫn không thể không hoài nghi. Bạn có tin một cụ ông ở Trung Quốc có thể sống trường thọ tới... 265 tuổi không? Ông cụ sinh năm 1736 hay 1677, chỉ xác định được năm mất - 1933? Theo tất cả các tài liệu tôi tìm thấy, hình như trong chế độ ăn uống của cụ Li Ching -Yun chủ yếu là thực vật và trái cây hoang dã có trên núi. Các dược thảo mà cụ ăn hàng ngày gồm có wolfberry (một loại trái cây thơm ngon đuơc biết từ lâu là bổ mắt và não), He Shou Wu (hay còn gọi là Hà thủ ô, có tác dụng hồi phục sức khỏe nhanh chóng và chống lão hóa) và nhân sâm. Ông cụ ăn Wolfberry sống và nấu chín He Shou Wu với nhân sâm. Cũng có bằng chứng nói rằng khoảng 2 năm một lần cụ ăn cá và thịt động vật hoang dã.
Qing Li yun, người đứng đầu quân đội Trùng Khánh đã từng mời ông Li về tư gia của mình với mong muốn được truyền bí quyết sống tới năm 250 tuổi. Trong một bài phỏng vấn năm 1920, lúc này ông Qing đã 139 tuổi, cho biết: Năm 50 tuổi, tôi có đi đến một ngọn núi để thu thập một số loại thảo mộc. Ở đây, tôi đã gặp một cụ ông lớn tuổi. Qua trò chuyện, tôi biết cụ sống hàng chục năm trên ngọn núi hẻo lánh này. Cụ xuất hiện không phải là một người đàn ông phi thường, nhưng những bước đi của cụ nhanh như thể cụ đang bay trong không khí. Tôi dồn mọi sức lực cố gắng đi theo cụ mà mãi vẫn không thể theo kịp... Đến lần thứ hai gặp mặt, tôi đã thành tâm quỳ trước mặt cụ và cầu xin cụ truyền cho bí mật sức khỏe dẻo dai phi thường đó. Cụ đã cho tôi một số loại trái cây, nhiều nhất là quả wolfberry và nói "bí mật duy nhất của tôi là chỉ ăn những loại trái cây này". Kể từ đó, tôi ăn các loại trái cây đó hàng ngày.
"Luôn giữ một trái tim ôn hòa, ngồi tĩnh lặng như một chú rùa chậm chạp, đi nhanh nhẹn như chú chim câu và ngủ ngon lành như chú cún". Đó là những lời khuyên quý báu mà cụ Li chia sẻ với Qing Li yun, người từng đưa cụ Li tới ngôi nhà của ông với mong muốn có được bí quyết về sự trường thọ.
Theo Anninhthudo
Nghị trường 'nóng' vì biến tướng mại dâm ở Sài Gòn Đa số đại biểu HĐND TP HCM đều bày tỏ bức xúc trước tệ nạn mại dâm đang gia tăng, biến tướng trong khi các cơ quan chức năng chưa có biện pháp hữu hiệu phòng chống. Tại phiên chất vấn Giám đốc Sở Lao động - Thương binh và Xã hội chiều 12/7 (ngày làm việc thứ 3 kỳ họp thứ 10...