Bí quyết “săn rau” và cú tai nạn chết người của gã thanh niên sát gái
Vân đã trông thấy hết, cô ấy tiến lại phía em và nói: “Anh quen với cái Huyền sida à? Nó là cave ở nhà nghỉ cạnh nhà em…”.
“Trước đến giờ em toàn dùng… “ rau sạch”. Ai ngờ, nó là cave…” (Ảnh minh họa).
Chiếc xe khách xóc mạnh khiến tôi choàng tỉnh. Chiếc ghế bên cạnh tôi đã xuất hiện một thanh niên trẻ khá đẹp trai. Tôi phát hiện ra trong lúc ngủ thiếp đi, mình đã ngả đầu vào vai cậu ta. Thoáng ngượng ngập, tôi nhìn sang định xin lỗi thì thấy trên tay thanh niên đó là một chiếc khăn choàng lông lấp lánh kim tuyến. Chột dạ tôi nghĩ thầm, chả nhẽ thằng này bị gay. Chỉ có gay mới để im cho một người đàn ông khác ngả đầu vào vai mà ngủ như thế. Tôi thăm dò: “Khăn đẹp đấy! Cô gái nào mà được cậu tặng chắc là hạnh phúc lắm nhỉ?”. Gã thanh niên thả dài trả lời: “Không đâu anh. Em vừa bị người yêu trả lại đấy”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm: “Chắc lại mối tình đầu phải không?”. “Không phải anh ạ! Em cũng kinh nghiệm tình trường lắm. Cô này là người thứ bao nhiêu thì em cũng không nhớ nổi nữa. Em là “nông dân chăn rau” có hạng chứ có phải vớ vẩn đâu! Biết bao cô đau khổ vì em, thế mà giờ đây em lại sống dở chết dở vì gái mới lạ chứ…”.
Phong – tên gã thanh niên – bắt đầu giảng giải cho tôi về lối sống thực dụng mà không ít người trong giới trẻ đang theo đuổi: “ Con gái bây giờ dễ lắm anh ạ Các em mới 15, 16 tuổi đã có người yêu. Rồi các mối tình trẻ con đó tan vỡ là chuyện đương nhiên. Các em đã đánh mất sự trong trắng rồi thì rất dễ lao theo một người đàn ông nào đấy, có khi chẳng phải để yêu mà là để có cảm giác bình yên hoặc để đua đòi. Bọn em gọi những cô gái dễ dãi đó là “rau sạch”, có nghĩa là vô tư sử dụng mà không sợ mắc bệnh truyền nhiễm như những cô gái bán hoa. Còn những người chuyên đi cưa gái và dùng chán rồi chia sẻ cho những gã đàn ông khác thì gọi là “nông dân”, tức là những người chuyên “ săn rau”. Hình thức, học vấn của em cũng khá nên việc cưa đổ các cô gái trong vòng 1,2 “nốt nhạc” tức là một buổi nói chuyện là việc quá bình thường. Sau khi chiếm được thân xác của “rau”, em rất nhiệt tình chia sẻ số điện thoại, thông tin, sở thích của các cô gái cho bạn bè. Đổi lại, những gã bạn kia cũng cho em thông tin về các em “rau” khác. Vân – cô người yêu vừa chia tay cũng là do một người bạn chia sẻ cho em. Nhưng đến khi yêu nhau thực sự, em mới biết rằng Vân không phải là “rau” mà là một cô sinh viên ngành du lịch, rất ngoan và có cá tính. Một gã bạn đến cưa Vân nhưng không được, nó uất quá liền đưa tên tuổi, số điện thoại của Vân cho những gã đàn ông khác để trả thù. Nó nói Vân là “rau” rất khó nhằn và khiêu khịch mọi người có thể “hạ” Vân trong vòng một tháng. Bị khích, em nổi máu “chinh chiến” lập bản đánh cược, rằng nếu quá một tháng mà không hạ gục Vân thì em sẽ phải chiêu đãi cả bọn một đêm đi bar.
Từ thông tin của gã bạn, em biết là cuối tuần đó Vân sẽ về quê. Em cũng thu xếp hành lý và thuê xe ôm bám theo Vân ra bến xe. Quê Vân là một vùng ven biển có khu du lịch rất nổi tiếng. Từ Hà Nội về quê, Vân phải đi xe khách về trung tâm thành phố rồi đi tàu cánh ngầm hoặc tàu thủy mất vài tiếng nữa. Chờ Vân lên xe, em cũng lên theo và chọn chỗ ngồi cạnh Vân.. Không có gì dễ làm quen hơn là cùng chung một chuyến hành trình anh ạ. Sau một hồi hỏi han làm quen, em giới thiệu là mình đi tìm hiểu văn hóa vùng biển đảo để lấy tư liệu cho công việc. Vân cười rất tươi nói: “Em ở vùng biển đây. Nếu anh cần gì thì em sẽ giúp”. Vân nói thế có nghĩa là cô có cảm tình với em và “công việc” của em đã hoàn thành được 30%.
Hơn 2 tiếng trên xe khách để em thể hiện hết khả năng quyến rũ của mình. Em thử bâng quơ nói một số từ lóng về đặc điểm sinh lý của đàn ông thì cô ấy lại hiểu theo cách… hoàn toàn trong sáng. Điều này có nghĩa là Vân chưa biết gì về đàn ông và chưa hề yêu ai.
Ngay từ lúc trên xe khách, em đã biết Vân thích em. Cô ấy bảo: “Sáng nay dậy sớm nên em buồn ngủ quá. Lúc nào đến bến, anh gọi em nhé!”. Thế là cô ấy nhắm mắt thiêm thiếp. Em biết là cô ấy chỉ nhắm mắt thôi chứ không ngủ. Lúc ấy em mới có dịp ngắm kỹ gương mặt cô ấy. Làn da trắng bóc, môi đỏ hàng mi dài cong vút.
Có vẻ như cô ấy hé mắt và phát hiện ra em đang ngắm nhìn. Làn da trắng mịn ở gò má bỗng ửng hồng.Em để ý thấy những ngón tay búp măng trắng muốt của Vân cứ xoắn vào với nhau. Cô ấy đang bối rối, tại sao lại bối rối, nếu không phải trái tim cô ấy đang xao xuyến. Cô ấy giả vờ ngủ thôi, em biết là cả cơ thể cô ấy đang căng ra để cảm nhận những tín hiệu của em. Em khẽ thì thầm vào tai cô ấy: “Anh xin lỗi vì đã ngắm trộm em. Nhưng thú thật là em giống như công chúa trong truyện cổ tích đang ngủ vậy. Nếu em đã ngủ rồi thì anh chúc em có một giấc mơ thật đẹp. Còn nếu em chưa ngủ thì hãy nhận lời xin lỗi của anh nhé”. Em thấy đôi môi của cô ấy hơi mỉm cười, gò má không phải là hồng nữa mà là màu đỏ. Con gái mà tự dung đỏ mặt thì có chuyện rồi, đấy chính là dấu hiệu của một cô gái khi thích mình.
Xe đến bến, Vân định đợi khoảng một tiếng nữa mới có chuyến tàu thủy để về quê. Không bỏ lỡ cơ hội, em nhờ cô ấy trông hành lý và đi mua ngay một cặp vé tàu cao tốc cánh ngầm. Chìa tấm vé cho Vân, em nói là thấy cô ấy mệt nên mua vé này để cô sớm được về nhà. Vân có vẻ xúc động lắm.
Video đang HOT
Đến nơi, Vân nằng nặc mời em về nhà nhưng em từ chối với lý do đi đường mệt mỏi và hẹn đến chiều sẽ gặp lại. Chiều hôm đó, em chọn một bộ quần áo lịch sự nhất, cắm thùng, đi giày tây bóng loáng, mang theo một chiếc máy ảnh đến ra mắt nhà Vân.
Kinh tế gia đình Vân thuộc loại khá giả. Bố mẹ em có một căn nhà khá lớn quay mặt ra biển, tầng 1 và 2 để làm phòng ngủ. Người vùng biển ăn sóng nói gió và rất thật thà. Họ tin em là người nghiên cứu văn hóa và còn nhờ em sau này bồi dưỡng kiến thức thêm cho Vân. May là em hay đi phượt chụp ảnh nên cũng đủ kiến thức “chém gió” khiến cả nhà cứ há hốc mồm nghe.
Tối hôm đó, em rủ Vân ra bãi biển. Bãi tắm vắng tanh, em dắt tay Vân trèo lên một tảng đá lớn gần mép nước. Hai đứa ngồi sát nhau, làn tóc Vân xòa vào mặt em tỏa ra mùi thơm mát dịu. Tay em siết chặt tay Vân và đặt lên môi cô ấy một nụ hôn. Chưa bao giờ em có được nụ hôn ngọt ngào đến như vậy. Em cứ hôn mãi, hôn miên man cho đến khi một cơn sóng xô đến tung bọt làm ướt cả quần áo. Thủy triều đã dâng cao, Vân như choàng tỉnh, cô với tay té nước biển vào em và cất tiếng cười trong sáng như thiên thần. Em nhận ra tình cảm mà mình dành cho Vân là tình yêu thực sự, một tình yêu mà trước đây em chưa hề cảm nhận được với các cô gái khác. Sự trong sáng của Vân khiến em quên hết mọi thủ đoạn tăm tối trong đầu. Đến sáng hôm thứ 3 thì Vân phải lên Hà Nội học, còn em ở lại “nghiên cứu văn hóa” để Vân không nghi ngờ.
Hôm sau trên chuyến tàu cao tốc cánh ngầm từ đảo vào thanh phố, em lại ngồi cạnh một cô gái cũng khá xinh đẹp. Cô ta nói là đi Hà Nội rồi bắt xe về Phú Thọ. Thế là “tiện mồm”, em lại mặc sức cưa cẩm. Xe về đến bến thì đã 10h tối, chẳng còn chuyến xe nào đi Phú Thọ, cô gái theo em vào một nhà nghỉ. Đến sáng thì chúng em chia tay, ai đi đường nấy.
Những ngày sau đó đối với em vô cùng đặc biệt. Vân đã chính thức là người yêu của em. Một tuần sau, em cùng Vân về dự đám cưới bà chị họ của Vân. Trước khi đoàn đón dâu đến, em cùng Vân tranh thủ chụp mấy bức ảnh phong cảnh biển thì bỗng một người xô mạnh vào vai em và cười ré lên. Em giật mình nhìn lại thì ra là cô gái mà em đã qua đêm ở nhà nghỉ gần bến xe. Cô ta tíu tít hoi thăm và nắm tay em rất thân thiết, còn em thì tái mặt vì sợ. Vân đã trông thấy hết, cô ấy tiến lại phía em và nói: “Anh quen với cái Huyền sida à? Nó là cave ở nhà nghỉ cạnh nhà em…”. “Cave thì sao? Anh này ngủ với tao rồi đấy”, cô gái tên Huyền cong cớn trêu tức Vân..
Vân bật khóc bỏ chạy, còn em tối sầm mặt mũi, bên tai chỉ nghe tiếng văng vẳng tiếng sida, cave… Thế là hết, Vân đuổi em thẳng cổ và trả lại hết những món quà mà em tặng cô ấy”.
Nghe chuyện của Phong, tôi giật mình ngồi xích ra: “T hế cậu đã đi thử máu chưa?” Em cũng sợ lắm, nhưng phải chờ đủ 3 tháng mới đi xét nghiệm máu được”.
“Thế khi ngủ với cô cave kia cậu không dùng biện pháp an toàn à?”. “Trước đến giờ em toàn dùng… “rau sạch”. Ai ngờ, nó là cave…”, Phong trả lời tôi mà mặt mũi méo xệch.
Theo xahoi
Công nghệ chăn cave đội lốt "rau sạch" của "tú bà" Sài thành
"Tú bà" đào tạo các cave "già" phong cách để trở thành gái quê.
Trong giới buôn hoa bán phấn ở khu vực Q. 8 (TP. HCM) hầu như chẳng ai là không biết đến cái tên Nguyễn Thị Thu Thủy (SN 1981, quê ở Ô Môn, Châu Thành, Cần Thơ). "Tú bà" này không chỉ nổi tiếng về khoản ôm nhiều "hàng đẹp" mà còn "trứ danh" về công nghệ biến gái bán dâm chuyên nghiệp thành những cô nàng "gái quê rau sạch".
Cho đến trước khi bị bắt, "tú bà" này đã dẫn dắt hàng tá gái quê ôm mộng lên thành phố "ăn trắng mặc trơn" sa chân vào con đường tội lỗi. Theo hồ sơ từ phía Cơ quan Công an Q. 8 (Công an TP. HCM), trước đó, chồng cũ của Thủy cũng tham gia điều hành một đường dây gái gọi. Sau này, do nhiều mâu thuẫn nên hai người chia tay, mỗi người có một "sự nghiệp" riêng.
Nhiều quý ông "ôm" ổ bệnh chỉ vì tin vào "rau sạch"
Hành trình đào tạo gái bán hoa
Tại cơ quan công an, "tú bà" Nguyễn Thị Thu Thủy này khai rằng, thị không giống với cách kinh doanh thân xác theo kiểu "truyền thống" của chồng. Để cạnh tranh với những "ổ chứa" khách, Thủy đã cất công nghiên cứu khá kỹ về thị hiếu "khách làng chơi". Sau một thời gian, "tú bà" này nhận định, các "quý ông" ngày nay không chỉ muốn "no xôi, chán thịt" mà nhiều người muốn "trải nghiệm" với món "rau sạch" giá "rẻ". Do đó, nếu biết "săn" và điều chế được "nguồn hàng" thì đây chính là một thị trường vô cùng béo bở
Có được định hướng kinh doanh, Thủy bắt đầu chiến dịch đi săn nguồn "hàng". Lục lại các mối quan hệ của mình, thị nhớ đến một đối tượng chưa xác định họ tên ở Miền Tây (Cơ quan công an chưa cung cấp tên đối tượng này - PV). Đây là đối tượng mà Thủy đã quen cách đây hai năm. Nghe "tú bà" kể về dự định "làm ăn" của mình, người này đã gật đầu, bắt tay hợp tác. Theo đó, Thủy sẽ lo "đầu ra" trên địa bàn TP. HCM, còn đối tượng kia sẽ lo "đầu vào" là những cô gái miệt vườn ở dưới miền Tây.
Sau khi thống nhất phương thức hoạt động, ngay lập tức đối tượng này đã cho người đi "gom hàng" ở các tỉnh. Mục tiêu đầu tiên của bọn chúng chính là những cô gái chân quê có gia cảnh khó khăn và thiếu hiểu biết. Bên cạnh đó, những người đã có gia đình nhưng không hạnh phúc hay những người muốn có thu nhập thêm cũng được bổ sung vào đường dây của Thủy.
Thậm chí những "cave" làng "tú bà" cũng chấp nhận cho "đầu quân". Tất cả đều được chúng lôi kéo dụ dỗ bằng những khoản lợi khủng mà không cần phải làm việc nặng nhọc. Họ được bao ăn ở, có xe đưa rước. Chỉ cần "làm" một tuần hoặc 10 ngày là thu nhập bằng cả tháng của công nhân may lao động cật lực.
Cái viễn cảnh về Sài thành phồn hoa với nhà lầu, xe hơi, đèn hoa rực rỡ khiến nhiều người sa ngã. Nó khác hẳn những kênh mương, ruộng đồng nơi các cô sinh ra và lớn lên. Họ chấp nhận những lời mời gọi này như một cơ hội đổi đời. Cứ mỗi khi "đầu mối" ở miền Tây gom đủ năm người, các cô gái này được đưa lên bến xe miền Tây. Xe bắt đầu lên đến Sài Gòn, Thủy sẽ sắp xếp cho người đón và đưa "hàng" về tập kết "đại bản doanh". Đó là nhà mà Thủy thuê tại xã Bình Hưng (Q. Bình Chánh. TP. HCM) để chờ đi khách.
Nhờ mối quan hệ quen biết từ trước, cùng với những lời chào hàng vô cùng hấp dẫn, thời gian đầu hình thức làm ăn của Thủy khá trơn tru. Thị giàu lên nhanh chóng. Tuy nhiên, ít ai biết được, đó là số tiền mà thị kiếm được trên thân xác của các cô gái thôn quê nghèo. Về phương thức làm ăn, Thủy hẹn khách ở một nhà nghỉ "ruột" rồi cho người chở "hàng" đến. Sau khi "giao dịch" xong, những cô gái này lại được chở về nhà ở Q. Bình Chánh chờ sự điều động của "tú bà" cho những mối khách mới.
Để có thể đánh lừa khách làng chơi, tất cả những "đào" của Thủy dù là hàng đẹp hay hàng "tầm tầm" đều ăn mặc khá giản dị. Họ để mặt mộc hoặc có trang điểm thì cũng chỉ rất nhẹ. Ngoài ra những "gà" này còn được Thủy đào tạo một cách bài bản. Họ được hướng dẫn phải cố tạo cách đi đứng bẽn lẽn, thẹn thùng theo đúng chất gái quê. Đặc điểm này đã khiến nhiều quý ông dù khá sành sỏi cũng bị mê hoặc vì cái chất "mộc mạc", vừa đảm bảo "chất lượng an toàn" của những "rau sạch" nguyên chất.
Bên cạnh thương hiệu "hàng sạch", Thủy còn mời kéo khách bằng chiêu thức lấy giá khá bình dân. Ở những nơi khác, để có thể kiếm được "rau sạch" có khi khách phải bỏ ra cả bạc triệu, nhưng với mối của Thủy, khách chỉ phải bỏ ra khoảng 500.000 đồng. Tại cơ quan công an, các đối tượng trong đường dây khai nhận: Bình thường, gái bán dâm được hưởng 50%, còn lại 50% là Thủy trả công môi giới, người đưa đón, lo ăn ở và đút túi mình. Với những thủ đoạn này, chỉ trong một thời gian ngắn, "tú bà" đã thu về một khoản tiền bẩn khổng lồ.
Ôm cả ổ bệnh vì tin "rau sạch"
Trước lời bảo đảm nguốc gốc "rau sạch" của bà chủ cũng như vẻ mộc mạc của các "đào", nhiều "quý ông" "hám của lạ" trên địa bàn các huyện Bình Chánh, Quận 8, Quận 6 (TP.HCM) và tỉnh Long An đã cứ thoải mái vỗ ngực tự hào là "ăn rau sạch". Nhờ phương thức rất tinh vi này mà một thời gian khá dài hoạt động, đường dây của Thủy đã qua mắt cơ quan công an.
Hơn thế, "tú bà" này "sống khỏe" nhờ số lượng khách khá đông và đều đặn. Tuy nhiên, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, đường dây của "tú bà" này không thể thoát khỏi sự chú ý của trinh sát Đội Cảnh sát Điều tra tội phạm về Trật tự xã hội, Công an Quận 8. Tất cả đã bị rơi vào tầm ngắm và chỉ còn chờ thời điểm thích hợp để bị hốt cả ổ.
Sau một thời gian điều tra theo dõi, khoảng 18h30 ngày 18/4, các trinh sát phát hiện hai thanh niên xuất hiện ở một khách sạn nằm trên đường Cao Lỗ (phường 4, Q. 8) với nhiều biểu hiện nghi vấn. Sau đó, một số cô gái được chở đến và vội vã đi vào. Khách sạn này trước đó đã bị đưa vào danh sách "đen" của lực lượng công an từ lâu.
Tiến hành kiểm tra hành chính đột xuất khách sạn trên, cơ quan điều tra đã phát hiện hai đôi nam nữ đang có hành vi mua bán dâm tại các phòng 4A, 4B lầu 4. Khai thác nóng các đối tượng, công an khẳng định đây là vụ mua bán dâm. Được biết hai "đào" đều sinh năm 1983 quê tại Sóc Trăng. Ngồi bên cạnh, hai vị khách mua dâm là thanh niên ngụ huyện Cần Giuộc (tỉnh Long An).
Lấy lời khai nhanh, hai đối tượng gái bán dâm khai nhận họ tham gia đường dây mại dâm do "tú bà" Thủy làm chủ. Ngay sau đó, Nguyễn Thị Thu Thủy cùng với Nguyễn Minh Nghĩa (SN 1985, là em bà con xa cùng quê, lãnh nhiệm vụ chở gái đến khách sạn bán dâm) bị bắt khẩn cấp.
Từ lời khai của các gái bán dâm, cơ quan công an biết được, nhiều "quý ông" ham vui vì tin lời của Thủy lại muốn thưởng thức trọn vẹn "hương đồng gió nội" nên sẵn sàng "quan hệ" mà không dùng "đồ bảo hộ". Tuy nhiên những người trên có lẽ phải giật thột mình lo đứng lo ngồi khi mới đây ổ mại dâm này bị phá. Bởi vì theo lời khai của "tú bà" cho thấy chị ta đã dùng những chiêu "tút tát" để biến "gái làng chơi già đời" thành "gái quê". Có những đối tượng bán dâm khi bị bắt mang cả ổ bệnh trên người".
Đổi "hàng" để lừa khách Để có thể giữ vững thương hiệu "rau sạch" để làm ăn lâu dài, Thủy móc nối với một số đối tượng kinh doanh dịch vụ "ăn bám" trên thân xác phụ nữ ở một tỉnh miền Tây. Họ cùng nhau thỏa thuận cứ 7 - 10 ngày sẽ đổi "đào" một lượt. Tức là cứ khoảng một tuần, sẽ có một nhóm năm cô gái được đưa lên Bến xe miền Tây và cùng với đó là năm cô gái cũ theo xe đi đến tỉnh khác. Với chiêu thức này, các đối tượng kinh doanh khiến cho khách làng chơi tin là những cô gái kia thuộc hàng "chân quê" 100%. Các "thượng đế" lầm tưởng, đây chỉ là các "đào" ham vui mà hoạt động vài ngày chứ hoàn toàn không phải hạng "hàng" chuyên nghiệp được "mua đi bán lại" nhiều lần.
Theo NDT
Trai công sở lên diễn đàn "sạch" tìm... "rau" Thú vui bệnh hoạn này được đám chuyên xơi "rau" giải thích "Rau trên diễn đàn phụ nữ toàn các em ngoan, lành, không thì cũng là gái chán chồng. Sạch hơn ối hàng họ ngoài đời". Câu chuyện về một em thỏ non, suýt trở thành "rau" ngon miệng của một vài kẻ săn rau chuyên nghiệp đã nổi đình đám trên...