Bí quyết buộc chồng
Ông bà vẫn dạy: “Lạt mềm buộc chặt”. Thế nhưng, hình như đàn ông thời nay “hư” quá nên phụ nữ khó mà mềm mỏng trong việc bảo vệ hạnh phúc gia đình, nói cách khác, khó mà tỉnh táo giữ chồng.
Mạng xã hội vừa ồn ào quanh quan niệm “tại sao chị em phải giữ chồng, chồng đâu phải vật dụng mà giữ”… Bài viết này từ cái nhìn của một người đàn ông và chỉ dành cho chị em có quan niệm giữ chồng chính là giữ gia đình; những ai không cần giữ hay không thích chồng giữ, xin bỏ qua.
Ông bà vẫn dạy: “Lạt mềm buộc chặt”. Thế nhưng, hình như đàn ông thời nay “hư” quá nên phụ nữ khó mà mềm mỏng trong việc bảo vệ hạnh phúc gia đình, nói cách khác, khó mà tỉnh táo giữ chồng (tuy nhiên, trước khi muốn áp dụng “ kỷ luật thép”, chị em nên hiểu rằng, người chồng không dám bỏ vợ con, cho dù có giây phút nào đó yếu lòng. Chúng ta cần bao dung, bởi hiểu rằng đàn ông mà để mất vợ con hoặc ruồng rẫy gia đình sẽ không còn là “thằng đàn ông” đúng chất nữa.
Điều vừa trình bày thuộc về vấn đề “ chiến lược”. Song song đó, chị em còn có những “chiến thuật” cụ thể hơn để “buộc” kẻ làm chồng.
Vợ tôi khá thoải mái với chồng về vấn đề giờ giấc “nắng sớm mưa khuya”, các chuyến công tác xa hoặc quẳng chồng ở nhà một mình… Nàng đã có những cách “chỉnh trị” chồng con của riêng mình. Mỗi lần làm mẹ, nàng cứ thế tính trên đầu mỗi đứa con khoản xu nhất định mà chồng phải đưa mỗi tháng. Chẳng hạn, tầm 3-4 triệu/con hằng tháng, cứ thế… nhân lên với số con. Nàng quan niệm rằng, “chiến thuật” khóa hầu bao có thể giúp chồng mình cùng lắm là “qua đường”, chứ chẳng thể nào bám sâu vào kẻ thứ ba (nếu có). Tôi cho rằng vợ mình có lý.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Bạn tôi lại có người vợ dùng “chiêu” chiếu vào bản năng của chồng. Cô ấy biết rằng, đàn ông “chuộng” cái mới, chứ chưa hẳn là cái đẹp. Thay vì trả lời câu hỏi: “Làm sao để giữ chồng?”, cô nàng tìm cách trả lời cho câu hỏi khác: “Làm sao để giữ cho chồng mình vui, khỏe?”.
Theo “chiến thuật” đó, cô áp dụng triệt để hàng loạt cách thức khiến chồng cảm thấy… “happy”: thể hiện sự tôn trọng mọi lúc, quan tâm đến sở thích của chồng, hào hứng chuyện chăn gối, làm điều gì đó bất ngờ, luôn là chính mình trong mọi tình huống, để cho anh ta đi và “sẵn sàng” tha thứ cho anh ta, chăm sóc chồng chu đáo, tin tưởng chồng đến nỗi chả bao giờ mò mẫm điện thoại của chồng, không cố gắng thay đổi chồng. Cô ấy nấu ăn ngon, tự chăm sóc bản thân, thường xuyên nói với chồng rằng cô ấy yêu chồng, cô không mong đợi quá nhiều, bởi cuộc sống không phải là kết cục đẹp như trong chuyện cổ tích và nếu chẳng may có điều gì đó không hay xảy ra, hãy cố gắng làm cho mọi thứ trở về đúng trật tự.
Tôi nêu những trường hợp điển hình trên đây để thấy, mỗi người vợ sẽ có những “chiến thuật” riêng nhưng đừng quên “chiến lược” là giữ người đàn ông ấy bên mình, bên con.
Xin nhắc lại, hãy tỉnh táo giữ chồng trong bối cảnh gia đình. Vì chưa cần biết có kẻ thứ ba hay không, quan trọng hơn, gia đình chính là nơi con cái học được những bài học đầu tiên và quan trọng nhất về đạo đức làm người.
Theo phunusuckhoe
Chỉ vì quên làm theo lời dặn này của mẹ chồng mà tôi bị dọa "đuổi thẳng cổ" ra khỏi nhà
Những ngày đi công tác xa, mẹ chồng tôi giao con Milu cho tôi chăm sóc, chẳng ngờ đâu sau đó tôi phải hứng chịu một cơn thịnh nộ kinh hoàng.
Trước khi bắt đầu cuộc hôn nhân này, tôi đã nhận được nhiều lời khuyên can từ gia đình và bè bạn. Mọi người cho rằng gia đình tôi và gia đình chồng căn bản không cùng đẳng cấp, nếu tôi về làm dâu sẽ rất khó sống. Nhưng lúc bấy giờ, tôi vẫn tin rằng tình yêu có thể vượt qua tất cả, và chỉ cần chồng tôi yêu tôi là được.
Sau khi về làm dâu, đúng là tôi phải sống chung với mẹ chồng thật, vì chồng tôi là con trai độc nhất. Không bao lâu kể từ sau khi kết hôn, chồng tôi có lịch đi công tác dài hạn ở nước ngoài. Vừa làm dâu mới lạ nhà lạ người, lại mất khoảng thời gian vợ chồng son, tôi cũng cảm thẩy tủi thân nhiều lắm. Cũng may chồng tôi yêu thương và tâm lý với vợ, anh vẫn luôn dỗ dành tôi để tôi không có cảm giác cô độc trong căn nhà mới.
Những ngày đầu chồng đi công tác, tôi vẫn làm tròn nghĩa vụ của một nàng dâu. Mặc dù đi làm nhưng tôi thường dậy sớm để cơm nước và quét dọn đầy đủ, mẹ chồng tôi cũng có vẻ hài lòng, vì bà chưa bao giờ to tiếng với tôi một lần. Chỉ có điều chuỗi ngày bình yên của tôi không tồn tại quá lâu, nhất là khi mẹ chồng tôi cũng có lịch đi công tác xa vài ngày.
(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi có một con chó cảnh bầu bạn, tên gọi là Milu. Bình thường bà quấn quýt và cưng nựng nó không khác nào yêu thương một đứa trẻ, thậm chí bà còn gọi nó trìu mến là "con" và xưng "mẹ". Nhiều lúc tôi thấy mẹ chồng tôi đối xử với con Milu còn tình cảm hơn cả với tôi - con dâu bà nữa.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như mẹ chồng không giao cho tôi trọng trách ở nhà phải chăm sóc Milu. Tưởng chỉ là con chó thì cho ăn uống đúng giờ là được nên tôi đồng ý. Nhưng không, tôi thề là chăm con chó cảnh này còn mệt hơn cả chăm một đứa trẻ.
Nào là phải cho nó đi tắm nắng buổi sáng, đi dạo công viên buổi chiều, ngoài ăn 3 bữa chính còn phải ăn vặt, ăn bánh thưởng, uống sữa hoặc ăn hoa quả để bổ sung vitamin. Thôi thì cho ăn uống, dắt đi chơi dù có rắc rối tới đâu tôi cũng vẫn cố mà ghi nhớ. Nhưng cái khoản đi spa để cho nó tắm táp và tỉa lông thì tôi chịu chết, vì tôi đã đi bao giờ?
(Ảnh minh họa)
Vậy là trong suốt một tuần mẹ chồng tôi đi công tác, tôi chỉ mải mê loanh quanh cho con Milu ăn, uống, đi vệ sinh nặng, đi vệ sinh nhẹ chứ không nhớ gì tới lịch cho nó đi spa. Về tới nhà, con Milu chạy ra mừng mẹ chồng tôi ríu rít, bà cũng reo lên khi vừa nhìn thấy nó. Nhưng rất nhanh sau đó bà lại chau mày, rồi bà nổi cơn thịnh nộ, trừng mắt quát tôi:
"Mẹ thật không hiểu sao con lại đối xử với con Milu tệ bạc như thế. Mẹ đã dặn đi dặn lại là con phải cho nó đi spa để tắm rửa, chải lông, cắt móng cơ mà? Con cố tình không nghe lời mẹ phỏng?"
Tôi rơi vào thế bí, chỉ biết ngậm hột thị im lặng, mẹ chồng tôi lại tiếp tục, vừa bế con Milu lên tay vừa rít lên: "Riết rồi cái nhà này không còn ai coi tôi ra gì. Cô mới về đây mà đã bắt nạt bà già này rồi, bắt nạt chó cưng của tôi có khác nào coi thường tôi đâu. Tôi nói cho cô biết, cô mà cứng đầu cứng cổ thì tôi đuổi cô ra khỏi nhà tôi đấy. Ở trong nhà này, sau con trai tôi thì Milu là số 1, cô không bao giờ có cửa!"
Nói rồi mẹ chồng tôi đóng sầm cửa lại, tôi chỉ biết đứng như trời trồng, nước mắt giàn giụa. Đúng là tôi số khổ, sinh ra trong nhà nghèo khó, giờ đây được gả vào nhà giàu cũng chẳng bằng một con chó tây...
Theo Afamily
Quyết định chấm dứt mối tình 10 năm, cuối cùng tôi đã tìm thấy an yên bên hạnh phúc bé nhỏ của đời mình Lý trí của tôi giờ đây mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi quyết định kết thúc mối tình 10 năm khi vẫn còn rất yêu anh. Tôi dừng lại khi chúng tôi quyết định cưới vào năm sau, tôi dừng lại khi tôi sắp ra trường, khi tôi quyết định về lại Việt Nam cùng anh xây dựng tương lai... Có thể...