Bị phụ bạc dù hiến dâng tất cả
Vì muốn giữ anh em đã dâng hiến tất cả vậy mà anh vẫn bỏ em đi với người khác.
Chị Thanh Bình thân mến!
Hôm nay ngồi lại đây để viết những dòng tâm sự này, lòng em đã rất đau khi nhớ lại những gì đã qua. Mong chị hãy cho em một lời khuyên để em vượt qua nỗi đau này khi em đã trao đời con gái để rồi bị phản bội.
Lúc đó em đã rất sốc và nghĩ rằng chắc do anh ấy không tin em vì trước đó em đã nhiều lần nói rằng em sẽ dâng hiến nhưng rồi em lại không làm thế. Em đã nói với anh rằng: hãy để e vì anh một lần rồi sẽ ra đi. Lúc đầu anh không đồng ý nhưng sau đó lại gật đầu. Khi ấy, em cứ nghĩ rằng chỉ cần em cho thì anh sẽ quay lại. Nhưng sau đó anh bảo với em là chấm hết rồi mà, em hãy giữ lời hứa. Lúc đó em đã sốc, lòng em tan nát. Em không ngờ anh lại là người như vậy. Em không can tâm, không chịu ra đi, em đòi gặp anh nhưng anh không chịu. Em đã định bỏ cuộc nhưng rồi anh lại nhắn tin cho em rằng sẽ gặp em. Thế là em gặp anh và chuyện đó lại xảy ra.Em năm nay 21 tuổi. Cách đây một năm rưỡi em đã gặp anh trong một lần rất tình cờ. Anh lớn hơn em 2 tuổi, đang học đại học. Thế rồi em và anh đã yêu nhau. Bên nhau được 4 tháng, người đó bắt đầu đòi em phải dâng hiến. Em không đồng ý. Thế là em và người đó giận hờn, cãi nhau và anh ấy nói với em rằng hãy chia tay vì em và anh ấy bất đồng quan điểm sống. Em đã yêu anh ấy hơn bản thân mình, yêu anh rất nhiều và lúc đó em thật sự sợ mất anh ấy. Em đã níu kéo và hy vọng người đó sẽ thay đổi suy nghĩ của mình nhưng càng níu kéo thì anh càng chà đạp và xem thường em vì e là một người lụy tình, sống không được nếu không có anh ấy. Thế là em quyết định sẽ “cho” anh ấy nhưng anh ấy đã không muốn và nói rằng mọi chuyện chấm dứt rồi.
Cứ ngỡ trao cho anh tất cả, em sẽ giữ được chân anh vậy mà anh vẫn phụ bạc em (Ảnh minh họa)
Sau đó anh coi em như người xa lạ. Em và anh ấy gặp nhau được 5 lần trong 7 tháng. Lần gặp thứ 5 là cách đây 3 ngày, em thật sự đau lòng và biết mình nên chấm dứt tại đây. Anh đã có người yêu mới. Vì chở người yêu đi học nên anh mới gặp em chứ không anh cũng không gặp. Thật chua xót. Lúc đó em thấy mình thật tội lỗi. Em vì anh chấp nhận bỏ đi lòng tự trọng nhưng hôm nay em thật sự đã sai, đã sai lại càng thêm sai. Em nhận ra những việc mình làm là vô ích. Em cứ nghĩ chỉ cần mình cố gắng yêu anh thật nhiều thì anh sẽ về bên em. Bây giờ người ta khinh thường em. Em giống như một thứ con gái hư hỏng, giống như em làm gái vậy. Sự thật quá cay đắng và nhục nhã.
Thì ra anh chưa bao giờ yêu em. Em đã nghĩ anh là 1 người tốt nhưng không phải vậy. Em đã sai lầm. Con người thật đáng sợ. Với người yêu mới người ta sẵn sàng làm mọi chuyện, yêu anh em hết lòng và đặc biệt trân trọng anh. Nhìn thấy anh trân trọng người yêu bây giờ, không đòi hỏi dâng hiến em thấy tim mình như có trăm mũi dao đâm vào. Em thấy anh khinh thường em ra mặt. Em biết kết quả ngày hôm nay là do bản thân em tự mình chuốc lấy. Em có một băn khoăn, không biết nếu ngày đó em không trao cho anh tất cả thì anh có bỏ em đi không?
Em biết khi em nói ra chuyện này mọi người sẽ cười nhạo em, chửi em là ngu ngốc. Em tự làm thì em phải tự chịu nhưng em không thể nào chấp nhận được sự thật này. EM phải làm sao để quên đi tất cả, nhìn vào tương lai tươi sáng hơn hả chị? Em muốn nói điều gì đó với anh ấy, muốn nói anh ta thật tồi tệ. Em thực sự quá bế tắc, mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Video đang HOT
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang vô cùng đau khổ khi người con trai mà em hết lòng yêu thương, trao đời con gái cuối cùng lại phụ bạc em. Em cảm thất tuyệt vọng và không biết làm thế nào để thoát khỏi nỗi đau khổ này.
Em không sao nguôi ngoai được nỗi đau này (Ảnh minh họa)
Câu chuyện của em cũng như rất nhiều cô ấy khờ dại khác. Thực ra, cũng rất khó để trách người con trai đó, bởi anh ta không phải lừa dối yêu thương em, nịnh nọt có được cái ngàn vàng rồi mới bỏ em. Anh ta cũng đã thẳng thắn chối từ, nói rằng giữa hai người không còn gì nữa nhưng em vẫn ngay thơ tin rằng tình dục, sự trong trắng của em sẽ là thứ níu giữ được anh ta ở lại. Em đã phạm sai lầm nghiêm trọng. Chỉ có tình yêu mới là điều giữ được trái tim một người ở lại bên mình còn tất cả những điều khác chỉ là pfu phiếm mà thôi. Lẽ ra, khi anh ấy nói chấm dứt, em nên biết cách dừng lại nhưng vì nghĩ rằng không đòi được “chuyện ấy” nên anh ấy ra đi mà em đã dại dột trao đi đời con gái để rồi giờ bị khinh thường.
Có nói gì bây giờ cũng đã là quá muộn, nhưng câu chuyện của em vẫn chỉ là quá đỗi bình thường trong cuộc sống này. Em cũng dại dột, mất đi sự trong trắng không phải là mất đi tất cả, điều quan trọng nhất là em cần lấy lại niềm tin để bước những bước vững vàng hơn. Nếu như em còn tiếp tục đổ gục, còn yếu đuối và mộng mị nghĩ về anh ta như thế thì vô hình chung sự khinh rẻ mà anh ta dành cho em càng có cơ sở. Em sẽ không bao giờ khiến anh ta tôn trọng em hơn được nữa.
Điều em cần làm bây giờ là quên đi chuyện đó. Có rất nhiều cô gái không chỉ mất đi đời con gái mà còn phải làm mẹ ở tuổi rất trẻ chỉ vì yêu một gã Sở Khanh nhưng nếu họ biết vươn lên, nỗ lực, họ vẫn có thể hạnh phúc. Anh ta càng coi thường em thì em càng cần phải sống mạnh mẽ hơn để chứng minh cho anh ta thấy anh ta đã sai lầm. Để làm được điều đó, em cần tập trung vào công việc, học tập để tránh cho mình những phút giây rảnh rỗi và nghĩ suy. Em hãy ở bên cạnh người thân, bạn bè, tình yêu thương ấm áp đó sẽ chữa lành cho em vết thương này.
Em cần nhớ rằng, hãy coi nỗi đau tình đầu này là bài học răn mình. Sự dễ dãi trong việc trao đời con gái, cả tin và cho rằng tình dục có thể là cái níu giữ là điều tối kị trong tình yêu. Hi vọng rằng em đủ mạnh mẽ để vươn lên.
Chúc em mạnh khỏe và sớm bình tâm trở lại.
Theo Eva
Tôi luôn là người lấp chỗ trống
Tôi đau đớn vì niềm tin bị đạp đổ, sự quan tâm và lo lắng của tôi đã trao nhầm.
Hơn ba năm trước tôi đã cùng mẹ đi Đắc Lắc ăn cưới nhà bà con, vô tình gặp em tôi đã thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi chủ động xin số điện thoại của em và bắt đầu quen em từ đó. Tôi nghe bạn bè em nói em mới chia tay người yêu được ba tháng, lúc đó em chưa hết sự đau thương và cô đơn. Tôi đã đến bên em động viên, an ủi giúp em nguôi bớt đi phần nào. Tôi mới chỉ ở đó ba ngày nhưng đã mến em và thương em. Sau ba ngày tôi trở về nhà và chuẩn bị vào Sài Gòn làm thì tôi nghe em nói em cũng đi vào đó. Tôi vui mừng đến nỗi mong cho ngày em xuống Sài Gòn thật nhanh để tôi được gặp em.
Ngày em xuống Sài Gòn tôi đã ra bến xe đón em về nhà chị họ em. Em xin được vào làm ở một công ty may vì em mới xuống nên còn lạ lẫm. Thời gian đó tôi cũng rảnh rỗi sáng đưa em đi làm, tối đến lại đón em về, chỉ sau một thời gian em xuống chúng tôi đã chính thức yêu nhau. Những lúc hai đứa ở bên nhau em ôm tôi thật chặt tôi cảm nhận được tình yêu từ em, khi đó tôi vui sướng và hạnh phúc biết bao. Tôi đã không ngần ngại trao em tình cảm chân thành từ đáy lòng dành cho em. Khi yêu em tôi chưa một lần lớn tiếng hay giận em, và làm em buồn phiền về tôi cả.
Nhưng ở đời đâu ai biết được chữ ngờ, em vẫn giấu tôi về người yêu cũ của em. Khi yêu em được ba tháng thì tôi chính thức lên Đà Lạt làm, lúc này mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Tôi lên được nửa tháng thì em lấy cớ giận tôi rồi nói chia tay, khi đó tôi không hiểu chuyện gì xảy ra. Sau đó tôi cũng đã biết sự thật, người yêu cũ của em đã quay lại và xuống Sài Gòn thăm em. Hai bên gia đình người kia và em đã định ngày cưới của hai người mà tôi không hề hay biết. Khi nhận ra tôi chỉ là kẻ lấp đầy khoảng trống của em tôi đau khổ vô cùng, nhưng tôi đâu có khóc vì một người như vậy. Ngày cưới của em, em vui cười vì hạnh phúc nhưng đâu biết rằng tôi đang âm thầm đau khổ mà em đau hay quan tâm.
Và thời gian qua đi đã hơn ba năm, trong ba năm đó cũng có mấy cô gái đến với tôi nhưng chỉ quen được một thời gian ngắn là tôi chủ động nói lời chia tay bởi vì tôi không hề có chút rung động. Tôi làm trên Đà Lạt được hơn ba năm thì chuyển về Sài Gòn xin vào một công ty. Thời gian đầu tuy công việc có hơi mệt mỏi nhưng tôi thấy vui và tôi gặp một người con gái làm cùng. Được nói chuyện với em và được em chia sẻ trong công việc tôi cảm thấy thoải mái và vơi đi những mệt nhọc trong công việc, tôi đã mến em lúc nào không hay. Từ đó tôi đã chủ động tán tỉnh em, quan tâm em và tiến lại gần em hơn. Dường như em cũng nhận ra rằng tôi mến em, tôi nghe các anh chị cùng làm nói em cũng mới chia tay người yêu hơn một tháng từ khi tôi về. Bề ngoài em luôn vui vẻ tươi cười nhưng thật sự trong lòng em đang khóc, khóc bởi vì em đang bị tổn thương.
Chúng tôi chính thức quen nhau trong vòng một tháng, tôi cũng đã động viên em và quan tâm em nhiều hơn. Tôi cảm nhận được em cũng vơi đi nỗi buồn phần nào trong trái tim. Em lo lắng cho tôi, nhắc tôi từng bữa ăn giấc ngủ, tôi đã rất hạnh phúc khi được em quan tâm nhiều như vậy nên tôi không ngần ngại dâng hiến tất cả tình cảm của tôi ấp ủ bấy lâu nay dành cho em. Tôi cũng đã tự hứa với bản thân mình rằng sẽ không để em buồn phiền vì tôi. Em nói với tôi khi ở bên tôi em rất thoải mái và vui vẻ vì tôi hay làm em cười. Tôi đã rất vui sướng khi em nói " Em quen anh là em xác định, anh đừng làm em tổn thương nữa nha"... tôi cũng đã hứa với em rằng tôi sẽ mang lại hạnh phúc cho em. Nhiều lúc em có cáu với tôi nhưng tôi không hề nói lại một câu, tôi chỉ mỉm cười rồi quay đi buồn một mình. Tôi biết em tổn thương quá nhiều rồi nên tôi tự nhủ sẽ phải cố gắng bù đắp cho em nhiều hơn.
Tôi sẽ cố quên em vì tôi biết trong trái tim em không có vị trí dành cho tôi (Ảnh minh họa)
Thời gian hạnh phúc cứ thế trôi qua chúng tôi yêu nhau được hơn một tháng thì mọi chuyện bắt đầu khi em về quê thăm bố mẹ. Tôi cảm nhận tình cảm của em dành cho tôi không nhiều như ban đầu, em xóa hết hình ảnh và tên tôi trên Facebook của em, tôi hỏi thì em lấy lý do sợ người nhà em nhìn thấy rồi nói em. Em gọi điện và nhắn tin cho tôi ngày một ít hơn. Cách đây vài ngày tôi có hỏi thì em lấy lý do vì gia đình em, nhưng tôi nghĩ đâu phải vậy? Và ngày hôm nay em cũng đã nói với tôi sự thật. Tôi như chết đứng, em nói khi đến bên tôi chỉ để che lấp khoảng trống trong trái tim em, tim tôi như vụn vỡ khi nghe em nói ra câu đó.
Em nói " Nếu anh thương em thì hãy cho em thời gian. Em muốn buông xuôi tất cả"... thật sự tôi đã bị tổn thương khi em nói ra câu đó. Tôi quá khờ dại thật thà khi trao em hết tình cảm chân thành từ đáy lòng mình giờ đây tôi âm thầm lặng lẽ một mình ôm nỗi buồn. Bao nhiêu mơ ước của tôi em đã xé tan nát, trái tim tôi tưởng như đã thức tỉnh nhưng giờ đây em đã làm nó chết hẳn rồi. Hạnh phúc ở đời ngắn ngủi thế sao? Tôi đau đớn vì niềm tin bị đạp đổ, sự quan tâm và lo lắng của tôi đã trao nhầm. Tôi đã phải rơi nước mắt vì em, tôi sẽ nhớ mãi vì em là người tôi yêu thương và gửi gắm tình cảm cho em nhiều nhất. Tôi sẽ nhớ vì em là người đâu tiên tôi trao những nụ hôn nông nàn và chân tình nhất. Tôi sẽ phải quên em vì tôi biêt khi hôn em, người em nghĩ đên không phải là tôi.
Tôi sẽ cố quên em vì tôi biết trong trái tim em không có vị trí dành cho tôi. Đối với em tôi là ai hả em? Tôi chỉ là người thay thế thôi phải không em? Tôi buôn lắm và cay đắng lắm, trái tim tôi như thắt lại vì biêt tôi chẳng có vị trí nào quan trọng trong trái tim em và tôi nhân ra quanh mình vân còn nhiều người quan tâm và yêu mên mình thực sự. Những người muốn đem lại cho tôi niêm vui, hạnh phúc, mái ấm gia đình, cho tôi một chô dựa bình yên và vây tại sao tôi không đón nhân?
Tôi chúc em sẽ tìm được hạnh phúc đích thực của mình. Giờ đây tôi đã không còn tin vào tình yêu nữa rồi, cho đi bao nhiêu thì tôi chỉ nhận được sự đau thương hụt hẫng bấy nhiêu.
Em chỉ coi tôi như một trò chơi, khi chơi chán em sẽ vứt bỏ nó. Tôi cũng không hề khóc bởi vì nước mắt tôi đã cạn rồi, cứ sống cho người khác vì sợ người ta tổn thương để rồi ngoảnh mặt lại người đáng thương nhất lại là mình.
Đôi lúc vì quá yêu mà con người ta trở nên mù quáng tin tưởng rằng chỉ cần một tình yêu chân thành và sự cố gắng người ta có thể thay đổi một con người khác. Rốt cục, khi kết thúc người chân thành và cố gắng hơn lại là người đau nhất.
Tình cảm của tôi vẫn thế, không oán trách không thù hận. Tôi sẽ bước đi trên con đường mà không có thêm một ai, chỉ mình tôi lặng lẽ bước đi.
Em hãy ngủ yên nhé tình yêu của tôi. Tôi sẽ nhớ em lắm, nhưng tôi sẽ nhớ đê mà quên. " Và khi anh ra đi em sẽ nhận ra không ai yêu em như anh đã từng yêu"...
"Nếu quên được em anh phải đi vạn dặm, anh nguyện sẽ đi vạn dặm thiên thu."..
Theo 24h
Anh bỏ đi vì em không "dâng hiến" Em chỉ mới là cô sinh viên năm thứ nhất nên em không thể dễ dàng "dâng hiến" cho anh được. Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Sau một thời gian đau khổ, dằn vặt vì chuyện tình cảm, hôm nay em quyết định gửi những dòng tâm sự của mình tới Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời khuyên, những...