Bị người yêu và bạn thân phản bội, tôi đã khiến họ phải xấu hổ
Sau này khi say rượu, anh vẫn thường điện cho tôi nói nhớ tôi, tôi chỉ cười và bảo ‘Anh là bố trẻ con rồi cư xử cho giống người lớn…’.
Học xong cấp 3 tôi thi đỗ vào trường báo chí, và ở trọ cùng 2 người bạn cùng huyện nhưng khác xã. Chúng tôi quen nhau từ khi đi ôn thi đại học, cuộc sống xa nhà, 3 người xem nhau như chị em ruột. Chúng tôi rất hay tâm sự nên chuyện của nhau đều biết hết, kể cả nghe hộ điện thoại của nhau mà không cần hỏi ý kiến.
Một hôm, Trang – cô bạn thân cùng phòng tôi, có cuộc gọi đến. Vì Trang đang tắm nên tôi nghe máy, đầu dây bên kia là một bạn nam, giọng nói nhẹ nhàng – là một người bạn cũ của cô ấy. Mới lần đầu nói chuyện nhưng tôi với anh có vẻ hợp gu, nên chém chả đến cả tiếng đồng hồ không hết chuyện. Rồi anh xin số điện thoại, tôi vẫn cho một cách hồn nhiên.
Cũng từ ngày ấy, tôi bắt đầu nói chuyện với anh nhiều hơn, cuộc gọi mỗi lúc một nhiều, thời gian gọi ngày càng lâu. Nhiều lúc nói chuyện cả tiếng đồng hồ vẫn còn muốn được nói chuyện tiếp. Sau một thời gian, anh tỏ tình với tôi. Tôi luôn cho rằng tình yêu qua mạng chỉ là ảo, thế mà tôi lại tin thật vào cái tình yêu đó.
Ảnh minh họa
Nghỉ Tết, anh hẹn mùng 2 Tết sẽ lên nhà tôi, vốn là người vô tư tôi bảo anh sang chở Trang lên cùng (vì 2 người gần nhà nhau). Đi được nửa đường anh và Trang vào đập thủy điện Hồ Cửa Đạt chơi, tại đây anh đã tỏ tình với cô bạn thân của tôi. Hai người quay về, không lên nhà tôi nữa với cái cớ trời mưa. Những ngày sau đó anh nhắn tin cho tôi rất gượng gạo chứ không nhiệt tình như trước.
Mùng 7 Tết, đứa em điện cho tôi bảo tôi đừng buồn, đừng khóc vì anh và Trang đã yêu nhau. Tôi chỉ cười bảo sao phải buồn vì một chuyện không đáng. Tôi vẫn nhắn tin cho anh như chưa có chuyện gì xảy ra.
Video đang HOT
Vài ngày sau, tôi nhắn tin cho Trang hỏi xem khi nào về trường, nhưng Trang lại nhắn xin lỗi tôi vì đã cướp mất người yêu của tôi. Tôi bảo Trang không phải áy náy, tình yêu không cưỡng ép được, thôi thì tôi chúc họ hạnh phúc.
Ngày tôi về trường, bạn bè biết chuyện nên hỏi thăm, an ủi động viên. Còn hai người đó, mới đầu còn e ngại lâu dần thì công khai luôn. Trang tuần nào cũng về thăm người yêu. 3 tháng sau Trang chuyển phòng trọ để 2 người tiện ăn ở với nhau. Một thời gian sau, Trang bảo lưu kết quả về lấy chồng vì có bầu trước. Tôi không về dự đám cưới nhưng vẫn gửi phong bì làm quà chúc 2 người.
Ảnh minh họa
Từ đó tôi và bạn thân cũng ít liên lạc, sau này tôi mới biết Trang không quay lại đi học nữa. Có lẽ đó là một sự may mắn của tôi, nếu tiếp tục yêu anh, biết đâu người bỏ học lại chính là tôi.
Sau này khi say rượu, anh vẫn thường điện cho tôi nói nhớ tôi, tôi chỉ cười và bảo ‘Anh là bố trẻ con rồi cư xử cho giống người lớn. Em không còn ngốc nghếch đến mức quên rằng anh đã đối xử với em như thế nào. Hay giờ anh thấy tiếc hả? Quá muộn rồi. Anh đã có gia đình rồi thì nên sống cho tử tế, đừng để em khinh’. Kể từ đó anh không liên lạc với tôi nữa.
Sau này đi công tác gần nhà anh và Trang, tôi mua bánh kẹo, quà cáp vào thăm, nhưng 2 người khi gặp tôi, ánh mắt luôn tỏ ra áy náy và xấu hổ. Tôi trong tâm thế của người ngoài cuộc, cảm thấy thật may mắn vì ngày đó mình đã buông bỏ được dứt khoát. Đến bây giờ tôi cũng chỉ coi chuyện đó như bài học xương máu của mình, nhắc nhở mình về sau nhớ chọn người mà yêu. Còn các bạn thì sao?
Theo Afamily
1 lần thấy em cởi áo làm chuyện đó trong siêu thị, tôi về bắt mẹ chuẩn bị lễ ăn hỏi ngay
Hùng thực sự bất ngờ trước câu nói ấy của Mai. Bất giác, Hùng thấy xấu hổ, có lỗi với Mai.
Đời này mà không lấy được Mai làm vợ, chắc Hùng sẽ phải nói câu hối tiếc cả đời mất thôi. (Ảnh minh họa)
Tính tới nay cũng đã tròn 10 năm Hùng yêu Mai. Hùng là nhân viên phòng, hơn Mai 1 tuổi. Còn Mai, chỉ là cô gái bán trà đá vỉa hè vì thất học từ nhỏ. Nhà Hùng ở cách nhà Mai chừng 100 mét thôi nên có thể nói Hùng và Mai đã có mối quen biết từ rất lâu rồi trước khi quyết định yêu nhau. Nhà Mai nghèo khó lắm, bố mẹ đau yếu thường xuyên nên Mai chẳng được học hành đầy đủ. Vậy mà chỉ với quán nước nhỏ, Mai đã chăm sóc tốt được cho cả bố mẹ mình để anh trai yên tâm đi làm xa. Chính sự đảm đang, tháo vát, ngoan ngoãn của Mai đã gây được cảm tình với Hùng. Vào năm Mai 15 tuổi, Hùng mới vào lớp 10. Trái tim của chàng trai mới lớn đã rung động trước cô gái nhỏ bé ấy. Hùng đã ngỏ lời yêu Mai ở cái tuổi mà người ta cho là vu vơ nhất, bồng bột nhất.
Tình yêu ấy, cả Hùng và Mai đều giấu kín vì nghĩ rằng tuổi mình còn nhỏ, nói ra sẽ bị mọi người ngăn cấm, có khi còn bị chê cười nữa ấy. Cả hai chỉ biểu lộ tình cảm với nhau bằng những ánh mắt yêu thương mỗi khi Hùng đi học ngang qua quán nước nhà Mai mà thôi. Tình yêu trong sáng ấy cứ thế lớn dần lên trong tâm tư của hai người trẻ...
Tới khi Hùng tốt nghiệp ra trường, xin được công việc, khi ấy, Hùng mới tự tin công khai tình yêu của mình và Mai. Tuyên bố của Hùng khiến ai cũng sững sờ. Bố mẹ Mai thì sợ gia đình mình không môn đăng hộ đối với gia đình Hùng. Còn bố mẹ Hùng, cũng biết gia đình Mai từ lâu, hiểu Mai là cô gái ngoan ngoãn, hiền lành, chịu thương chịu khó nên đồng ý để Hùng được phép tìm hiểu Mai. Bố mẹ Hùng cho phép Hùng tự quyết định cuộc đời mình, sướng khổ Hùng sẽ tự nhận lấy.
Tới khi Hùng tốt nghiệp ra trường, xin được công việc, khi ấy, Hùng mới tự tin công khai tình yêu của mình và Mai. (Ảnh minh họa)
Còn về phía Hùng, sau khi tình yêu ấy được công khai, suy nghĩ trong Hùng bắt đầu có những thay đổi. Hùng yêu Mai, đúng Hùng thực sự yêu Mai rất nhiều nhưng:
- Dù gì cũng đường đường là anh nhân viên ngân hàng, đẹp trai, lương lậu tốt, gia đình cũng khá giả mà lại đi yêu con nhỏ bán trà đá. Mày điên rồi, hay hết khôn lại dồn đến dại.
Ngày nào đi làm cũng nghe quá nhiều những câu nói ấy. Cộng thêm với việc xung quanh Hùng luôn có hàng tá những cô gái xinh đẹp, gia cảnh tốt vây quanh làm cho Hùng bắt đầu lung lay ý chí về chuyện cưới Mai. Mai tuy có xinh đẹp, đảm đang, ngoan hiền thật đấy nhưng lại chỉ là cô gái bán trà đá bình thường. Bỗng chốc, Hùng thấy mình và Mai chẳng hề xứng đôi vừa lứa như Hùng vẫn nghĩ. Và ý định cưới Mai bị Hùng gác lại, tuy nhiên, Hùng vẫn không thể ngăn mình ngừng yêu Mai, ngừng nghĩ Mai. Trong cái tình cảnh ngang trái ấy thì chuyện không ngờ đó đã xảy ra.
Hôm ấy, Hùng theo mấy người bạn đi siêu thị chơi. Tất cả đang cười hỉ hả với nhau thì bị thu hút bởi đám đông trước mặt ấy. Vội vã kéo tới thì đó là một cô gái xin rách rưới, đang run cầm cập vì cái lạnh tê tái của điều hòa siêu thị. Nhìn cô ta, chẳng một ai dám lại gần để giúp vì khuôn mặt biến dạng của cô gái nhìn khủng khiếp vô cùng. Mấy cô bạn đi đang để ý Hùng cũng chỉ biết chỉ trỏ, đứng cười cợt. Bất ngờ, Mai từ đâu xuất hiện, nhanh chóng cởi áo khoác ngoài của mình khoác cho cô gái, dìu cô gái đứng dậy. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mai điềm giọng:
- Xuất thân nghèo khó, bộ dạng nhếch nhác nhưng đã là người thì họ luôn xứng đáng được tôn trọng.
Hùng thực sự bất ngờ trước câu nói ấy của Mai. Bất giác, Hùng thấy xấu hổ, có lỗi với Mai. Chẳng phải chính bản thân Hùng cũng đang vì cái xuất thân của Mai, cái nghề nghiệp không cao quý của Mai mà có phần coi thường, không muốn lấy Mai đấy hay sao? Như sực tỉnh sau cơn mê dài, lý trí trở lại, tình yêu 10 năm kia Hùng không muốn nó chấm dứt, Hùng muốn nó sống mãi, Hùng không thể mất Mai được, đời này mà không lấy được Mai làm vợ, chắc Hùng sẽ phải nói câu hối tiếc cả đời mất thôi.
Bỏ đám bạn, Hùng lao nhanh về nhà, vừa gặp mẹ, Hùng đã dõng dạc:
- Mẹ ơi, mau giúp con chuẩn bị sính lễ ăn hỏi đi, con muốn lấy Mai làm vợ.
Nhìn bộ dạng sốt sắng, vui vẻ của Hùng, mẹ Hùng nở nụ cười hiền từ. Có lẽ bà biết, con trai mình đã lựa chọn đúng.
Theo blogtamsu
Bị người yêu và bạn thân phản bội, tôi đã khiến họ phải tự xấu hổ Từ đó tôi và bạn thân cũng ít liên lạc, sau này tôi mới biết Trang không quay lại đi học nữa. Có lẽ đó là một sự may mắn của tôi, nếu tiếp tục yêu anh, biết đâu người bỏ học lại chính là tôi. Tôi luôn cho rằng tình yêu qua mạng chỉ là ảo, thế mà tôi lại tin thật...