Bị mẹ chồng liên tục nhiếc móc, trì chiết vì chuyện tự tử không thành năm xưa
Việc tự tử không thành vừa là cái may cho tôi giữ được mạng sống, bố mẹ tôi còn con gái nhưng lại đẩy cuộc đời tôi bước sang một chuỗi ngày khác, cũng uất hận, tủi nhục nhưng tôi không cãi được một lời.
Tôi đã từng đau khổ, quẫn bách đến mức tìm đến cái chết cách đây 2 năm. Và hiện giờ tình trạng cũng khá hơn một chút nhưng cuộc sống của tôi vẫn bế tắc, ngày ngày phải chịu đựng cảnh gia trưởng của nhà chồng mà chồng chẳng thể bảo vệ mình, cộng thêm thỉnh thoảng phải nghe những câu chì triết của mẹ chồng vì chuyện “tự tử” không thành năm xưa. Tôi thấy ngột ngạt, bí bách và muốn phá tung mọi thứ.
Tôi lấy chồng khi 20 tuổi, ở cái tuổi mơ mộng, hồn nhiên và đầy hoài bão tôi lại chấp nhận gắn cuộc đời mình với người đàn ông hơn đến 10 tuổi. Gia đình và chính bản thân tôi cứ ngỡ, hơn 1 tuổi thì chồng sẽ chín chắn, sẽ bảo bọc và lo được cuộc sống của tôi nhưng không phải vậy. Ngoài việc có gia đình cơ bản, có vẻ bề ngoài hào nhoáng và mồm mép dảo hoạt, chồng tôi chẳng có điểm gì để tôi đủ tự tin gắn cuộc đời mình cả. Nói thêm về gia đình chồng, đúng là một gia đình khá giả nhưng gia giáo và truyền thống đến mức hà khắc. Tôi chẳng phải lo gì đến kinh tế nhưng lúc nào cũng phải quay cuồng để làm đúng lễ giáo, gia phong nhà chồng nhưng khó quá. Ở thời hiện đại rồi, sống giữa thành phố phồn hoa vậy mà vẫn còn cảnh gia đình ăn cơm chia làm 2 mâm. Mâm trên có bố chồng, chồng còn mâm dưới là tôi, mẹ chồng và cô em gái chồng. Chỉ cần nói đến vậy là mọi người hiểu, gia đình chồng tôi có tư tưởng cổ hủ, gia trưởng đến mức nào. 20 tuổi về làm dâu, đòi hỏi tôi phải lo toan, tháo vát như một người vợ, người dâu đảm thực thụ.
20 tuổi, tôi phải quay cuồng đề làm đúng lễ giáo, gia phong nhà chồng
Video đang HOT
Nhớ hôm đầu tiên về nhà chồng, 5 giờ sáng mẹ chồng gọi như gõ mõ ở cửa phòng để tôi dậy nấu bữa sáng cho cả gia đình. Cũng cơm canh, mâm trên mâm dưới như bữa chính. Tôi hoảng hồn, luống cuống và mệt mỏi. Rồi đến chuyện nói năng, chẳng suồng sã như nhà mình mà đòi hỏi lễ phép đến hà khắc. Lúc nào cũng phải thưa bố, thưa mẹ, thưa anh, chứ chẳng được gọi bố ơi, mẹ ơi như những nhà khác. Bởi còn trẻ lại chẳng quen những điều như vậy tôi bị bố mẹ chồng trách mắng rất nhiều lần, thậm chí còn chửi um lên, bắt gọi bố mẹ đẻ đến để hợp sức “giáo dục” tôi. Đến giờ tôi vẫn nhớ như in chuyện hôm đó. Chồng tôi đi uống rượu khuya lắm mà chẳng về tôi gọi bao nhiêu lần cũng chẳng về, rồi tắt máy không liên lạc được. Tôi quyết định ra ngoài tìm chồng, khi quá nửa đêm. Cuối cùng tôi cũng tìm được anh về, và vợ chồng tôi cãi nhau kịch liệt bởi tôi thấy tủi thân và cảm giác bị chồng bỏ bê quá nhiều. Những tưởng mẹ chồng sẽ đứng về phía tôi khi rõ ràng con trai mẹ với là người sai, người cần phải chỉnh đốn thì mẹ lại chửi như tôi mới là người mang tội.
Tôi bị mẹ chồng chửi vì 2 tội: gái có chồng mà dám nửa đêm ra ngoài, mẹ còn nói tôi lấy cớ tìm chồng để đi đâu; tội thứ hai là dám chửi nhau tay đôi với chồng, dám đuổi không cho anh vào phòng ngủ. Rồi mẹ nói bằng những từ rất khó nghe như “nhà tôi không có cái thói phụ nữ đi đêm”; “cái loại mèo hoang đi đêm có hay ho gì mà to miệng”, “bố mẹ cô dạy thế nào mà cô dám cãi nhau tay đôi với chồng, đồ mất dạy”… nói chung khi ấy buồn bực, lại ấm ức tôi cảm thấy chẳng còn thiết tha gì với cuộc sống nữa. Suốt đêm nằm trằn trọc, tôi nghĩ về chuỗi ngày mệt mỏi căng như dây đàn khi sống ở nhà chồng. 20 tuổi, tôi chôn vùi cuộc đời mình trong một gia đình hà khắc, cứ không ưng việc làm của tôi lại gọi điện hoặc mời bố mẹ tôi đến tận nhà chỉnh sửa. Tôi thương mình, thương bố mẹ và bí bách cùng quẫn mà nghĩ dại, uống thuốc ngủ tự tử. Cũng may, chồng đưa đến viện kịp thời nên không chết. Việc tự tử không thành vừa là cái may cho tôi giữ được mạng sống, bố mẹ tôi còn con gái nhưng lại đẩy cuộc đời tôi bước sang một chuỗi ngày khác, cũng uất hận, tủi nhục nhưng tôi không cãi được một lời.
Sau sự cố ấy, có vẻ chồng tôi thay đổi nhiều hơn về cách đối xử với vợ, nhẹ nhàng, quan tâm hơn nhưng vẫn gia trưởng và theo khuôn phép cũ. Điều đó khiến tôi thấy nhẹ nhàng, nhưng bố mẹ chồng thì ngược lại, họ luôn lôi chuyện cũ ra mà chì triết, nhiếc móc. Cứ việc gì tôi làm không ưng mắt là mẹ chồng lại nói, “tôi nói thế được không, hay lại ép cô” hoặc “thôi ông ạ, không cô ấy lại tự tử mang tiếng nhà mình” thậm chí, mỗi lần tôi uất ức, khóc hoặc có hành động gì đó mà mẹ chồng không ưng thì bà lại nói “cô định làm gì? Lại tự tử hay bỏ đi”. Thực lòng, tôi biết, hành động năm ấy của tôi là ngu xuẩn, dại dột nhưng tôi và bố mẹ tôi đã xin lỗi năn nỉ họ bỏ qua rồi nhưng sao cứ chốc chốc lại lôi ra nhiếc móc vậy. Làm tôi và gia đình tôi khó sống, khó dung hòa với họ quá.
Giờ đây, tôi có con trai, bao vui buồn đau khổ đã trải qua, chỉ cần nghĩ đến con là tôi có thể vượt qua được hết. Tôi đã cố gắng, đã nỗ lực rất nhiều nhưng có vẻ vẫn chẳng thấm vào đâu so với kỳ vọng của nhà chồng. Giá như chồng tôi nghĩ thoáng, mới và mở hơn có lẽ cuộc sống của tôi không bí bách đến vậy. Anh chưa một lần bênh tôi, bảo vệ tôi trước những lời nói cay nghiệt, khắt khe của mẹ chồng. Ngược lại anh chỉ nói “nếu em tốt thì mẹ có phải nói nhiều vậy không?”. Chỉ chừng ấy thôi, tôi hiểu, mình sẽ chẳng bao giờ tốt được như ý họ. Tôi thấy bí bách và ngột ngạt với cuộc sống này quá. Tôi biết phải làm gì đây, để thoát khỏi cảnh sống như thế này?
Theo Công Luận
Uất hận khi chứng kiến ả nhân tình đang quấn lấy gã trai lạ trên giường
Đẩy mạnh cửa xông vào, cảnh tượng trước mắt khiến Tuấn nóng hết mặt. Vy mặc trên người mỗi chiếc váy ngủ mỏng tang trên người, đang quấn quýt lấy một gã trai lạ mặt. Cục giận này sao nuốt trôi, Tuấn hùng hổ lao đến, ....
Vy mới đến làm phục ở quán rượu ruột của Tuấn. Nghe Vy kể lể, trình bày hoàn cảnh mà Tuấn động lòng quá. Vy tuổi mới 18 đã phải rời xa vòng tay cha mẹ, lên thành phố kiếm sống để kiếm tiền phụ bố mẹ nuôi các em. Lòng trắc ẩn bị lay động, Tuấn chợt muốn che chở cho Vy. Vy suy nghĩ một lúc rồi e thẹn gật đầu. Tuấn sung sướng thơm chụt vào môi nàng một cái rõ kêu.
Tuấn đã có vợ. Lan, vợ Tuấn tuy không xinh đẹp nhưng lại rất có duyên, dịu dàng, đằm thắm. Vợ Tuấn đang mang bầu nên chỉ ở nhà nội trợ vì công việc của Tuấn cho thu nhập khá cao. Không chỉ thừa chi tiêu mà Tuấn còn lo được cho cả Vy đấy thôi. Tuấn không chán vợ, chỉ là Lan đang trong thời kỳ bấu bí, cho dù sinh con xong cũng phải kiêng khem khá lâu, mà Tuấn thì có nhu cầu cao. Tuấn nghĩ chỉ cần hoàn thành tốt trách nhiệm với mẹ con Lan là được, còn Tuấn kiếm được tiền, Tuấn cũng phải có quyền được hưởng chứ. Huống hồ Vy lại hiền lành, đáng thương như vậy. Mối tình này nếu được giấu kín sẽ chẳng gây hại cho ai cả. Nghĩ là làm, Tuấn ngoại tình từ đó.
Vy thật sự làm Tuấn phát điên. Sự trẻ trung mơn mởn của Vy, sự nóng bỏng, cuồng nhiệt của Vy khiến Tuấn nhiều hôm lạc lối về. Vậy mà Tuấn vẫn có thể qua mặt được Lan. Tuấn nói đi nhậu ngủ ở nhà bạn, Lan cũng tin. Tuấn nói bận công việc đi tiếp đối tác không về được nên ngủ lại khách sạn, Lan cũng tin. Bất kể Tuấn nói gì, Lan cũng tin. Cảm giác qua mặt được Lan thật tuyệt, Tuấn không nghĩ Lan lại ngốc đến thế.
Ba tháng trôi đi, mối quan hệ bí mật của Tuấn với Vy vẫn không hề bị bại lộ. Lan cũng vừa mới sinh con xong nên Tuấn để Lan về ngoại để tiện hú hí với nhân tình trẻ. Tuấn chỉ không ngờ, lần ra đi này, Lan mãi mãi không quay về bên Tuấn nữa. Và mối tình kia cũng khiến Tuấn lâm cảnh nhục, nhã ê chề.
Để tiện cho sinh hoạt của Vy, Tuấn đã thuê cho Vy một căn hộ với đầy đủ tiện nghi. Thậm chí, Tuấn còn hào phóng đến mức tuyên bố với Vy rằng, nếu Vy ngoan ngoãn nghe lời, Tuấn sẽ mua cho Vy một chiếc xe ga và hàng tháng giúp Vy một khoản tiền gửi về quê cho bố mẹ. Lan về quê được hơn một tháng rồi mà Tuấn vẫn chưa về thăm Lan được vì bận quấn quýt bên Vy. Mà Tuấn cũng thấy lạ, Lan chẳng kêu ca, cũng không phàn nàn về sự vô tâm của Tuấn. Chỉ cần Tuấn gọi điện nói bận là Lan nói Tuấn không cần về, mẹ con Lan tự lo được. Mải mê với sự tự do, thoải mái trong vòng tay nhân tình nên Tuấn đã không nhận ra được sự đổi khác của Lan. Cho đến một ngày.
Tối đó Tuấn bận công việc nên đã gọi điện báo không tới chỗ Vy được. Nhưng tới hơn 10 giờ thì công việc đã ổn thỏa, giờ về nhà cũng chán, Tuấn lại đánh xe đến nhà Vy.
Tiếng cười nói hỉ hả phát ra từ bên trong căn hộ khiến Tuấn thoáng sững sờ. Đêm rồi sao trong phòng vy còn có tiếng đàn ông vậy. Đẩy mạnh cửa xông vào, cảnh tượng trước mắt khiến Tuấn nóng hết mặt. Vy mặc trên người mỗi chiếc váy ngủ mỏng tang trên người, đang quấn quýt lấy một gã trai lạ mặt. Cục giận này sao nuốt trôi, Tuấn hùng hổ lao đến, chưa kịp làm gì Vy đã bị gã kia cho ăn ngay hai cú đấm trời giáng. Còn Vy, ả trơ trẽn đứng dậy mỉa mai Tuấn:
- Anh ngu thì anh phải chấp nhận thôi. Anh nhìn anh xem, vừa già vừa xấu trai chỉ khiến tôi muốn nôn. Tôi chỉ cần tiền của anh để chu cấp cho cuộc sống của tôi và tình yêu của tôi mà thôi. Đáng tiếc, chưa lợi dụng được triệt để thì... Mà không sao, còn nhiều kẻ như anh đang bám theo tôi lắm. Đúng là một gã đàn ông ngu xuẩn.
Bị xúc phạm, Tuấn định xông lên cho Vy vài cái tát cho hả giận nhưng nhìn gã trai bặm trợn kia, Tuấn lại chùn bước. Bây giờ có uất ức cũng chẳng giải quyết được gì, mà xông lên, Tuấn cũng bị đánh cho mềm người mà thôi. Nhục nhã, ê chế, Tuấn bỏ về nhà. Trên bàn xuất hiện lá thư, Tuấn mở ra thì bên trong là lá đơn ly hôn. Thì ra Lan đã biết hết mọi chuyện từ lâu, Lan cho Tuấn cơ hội nhưng Tuấn càng lún càng sâu. Tổn thương quá lớn nên Lan quyết định ly hôn để Tuấn được tự do với tình mới. Tuấn gục xuống, gào khóc như một đứa trẻ, chưa bao giờ Tuấn thấy đau thế này. Cái giá mà Tuấn phải trả cho sự phản bội, quá đắt so với những gì Tuấn có rồi!
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm về thăm vợ, tôi chết sững khi thấy vật lạ ấy ở ngoài cửa Mang tâm trạng háo hức dắt xe vào nhà. Nhưng vừa bước chân tới cửa, tôi đã chết sững khi phía bên ngoài xuất hiện một đôi giày nam đen bóng. Tôi và em đều từ hai vùng quê nghèo lên thành phố kiếm sống. Gặp gỡ, làm quen rồi sự đồng cảm trong hoàn cảnh đã đưa chúng tôi xích lại gần...