Bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, con dâu cầm theo 1 thứ khiến bà với tay níu lại
Lúc này chồng em mới sực tỉnh, vội ngăn em lại các chị ạ. Mẹ chồng cũng tò mò không biết em vừa đi lấy cái gì nên hỏi con trai mình.
Sau khi biết tường tận mọi chuyện, mẹ chồng em đột ngột thay đổi thái độ. Thấy em gom đồ, bà thét lên lôi lại rồi nài nỉ em có chuyện gì từ từ nói.
Em với chồng sau đám cưới thì thuê nhà ở và làm việc trên thành phố. Tụi em bàn với nhau, lúc nào mua được nhà mới sinh con. Sau 3 năm cày cuốc ngày đêm, cuối cùng chúng em cũng mua được nhà cách đây 2 tháng.
Vừa mua nhà xong thì mẹ chồng gọi điện bảo muốn lên ở cùng vợ chồng em. Nghĩ đến mẹ chồng chỉ có mỗi chồng em là con trai, trước sau gì chẳng phải đón bà lên chăm sóc nên em đồng ý ngay.
Không ngờ mẹ chồng vừa đến ở cùng nhà em cũng xáo xào hết cả lên. Mặc dù là nhà con trai và con dâu mua nhưng bà lập tức sắm vai chủ nhân trong nhà. “Nhà của con trai tôi thì khác gì nhà tôi!”, bà tuyên bố như thế. Bà xét nét, săm soi em và bắt em phải nghe theo bà từ những cái nhỏ nhất.
Không ngờ mẹ chồng vừa đến ở cùng nhà em cũng xáo xào hết cả lên. (Ảnh minh họa)
Bà bảo tụi em đưa tiền để hàng ngày bà cơm nước, chợ búa cho. Em nghĩ cũng phải nên đưa cho bà 10 triệu/tháng. Nhưng bữa tối bà vẫn chờ em về nấu, nhà cửa phần em về dọn dẹp. Đồ ăn bà cũng chẳng mua, toàn gọi điện dặn em đi làm về tiện qua chợ mua luôn. Trong khi tiền bà vẫn cầm đủ cả.
Chưa nói bà còn quản lý gắt gao giờ giấc đi về của chúng em. Em phải tăng ca về muộn bà lập tức nói xa nói gần rồi chửi thẳng vào mặt em rằng “đàn bà làm việc lắm làm gì, có mà đú đởn ở đâu thì có”. Tối tối hai vợ chồng muốn ra ngoài hóng gió bà cũng không cho đi. Chồng em thấy thế lại bảo thôi ở nhà, ra ngoài có gì vui đâu khiến em tức nghẹn cổ.
Nhiều chuyện lắm các chị ạ, em có kể cả ngày cũng không hết. Sự vô lý, ghê gớm và kiểm soát quá đáng của mẹ chồng khiến em sắp ngạt thở đến nơi. Thêm việc chồng luôn đứng về phía bà càng làm em chán nản. Nhưng em nghĩ một sự nhịn là chín sự lành, hơn nữa bà là mẹ của chồng em, dù gì cũng là bậc bề trên. Còn chồng em, là con trai bà thì nghe lời bà chút là bình thường.
Video đang HOT
Nhưng vừa qua đã xảy ra 1 chuyện khiến em không thể nhịn tiếp được nữa. Chẳng là tối đó em về hơi muộn vì đi gặp khách hàng với sếp. Nói muộn song cũng khoảng 23 giờ thôi. Lúc ăn tối em vì phép lịch sự mà có uống với khách hàng 2 ly rượu. Đó là điều vô cùng bình thường, hơn nữa em vẫn rất tỉnh táo khi về đến nhà.
Nhưng em vừa mở cửa thì đụng ngay mẹ chồng đang gườm gườm nhìn mình. Ngửi thấy trên người em có mùi rượu, bà liền gào lên phẫn nộ. Bà gọi chồng em ra nói em xối xả:
- Cô nhìn lại mình xem có đáng mặt làm vợ hay không? Có vợ nhà ai đi làm giờ này mới về, người còn sực nức mùi rượu? Có mà là loại đàn bà lẳng lơ, không ra gì thì có! Làm việc hay làm bồ nhí cho sếp vậy?
Cả em và chồng đều sững sờ trước những lời lăng mạ quá đáng của bà. Chưa đủ, bà tiếp tục chì chiết con trai mình:
- Mẹ cho mày ăn học tốn bao nhiêu tiền của, giờ thành tài nên người mà lấy loại vợ như thế này à? Mày làm mẹ thất vọng quá con ạ. Mẹ đến xấu hổ với bố mày dưới suối vàng, mẹ không còn mặt mũi nào gặp ông ấy nữa. Nếu hôm nay mày không đuổi loại vợ này ra đường thì đừng bao giờ gọi tao là mẹ!
Nói xong bà hùng hổ đi vơ quần áo của em rồi định ném ra ngoài hành lang. Em nhìn chồng đứng im một bên không nói năng gì thì chán đến tận cổ cái cảnh sống kiểu này. Em ngăn bà lại: “Mẹ cứ để đấy, lát nữa con sẽ tự thu dọn”. Sau đó em đi mở két sắt, cầm theo vàng hồi môn lúc cưới, 1 cuốn sổ tiết kiệm tiền mặt của em và giấy tờ căn hộ này.
Nói xong bà hùng hổ đi vơ quần áo của em rồi định ném ra ngoài hành lang. (Ảnh minh họa)
Lúc này chồng em mới sực tỉnh, vội ngăn em lại các chị ạ. Mẹ chồng cũng tò mò không biết em vừa đi lấy cái gì nên hỏi con trai mình.
- Là giấy tờ căn nhà này. Giấy tờ đứng tên cô ấy, do cô ấy tự bỏ tiền ra mua nhà chứ con không góp được đồng nào…
Mẹ chồng đâu biết con trai bà lương có 7 triệu/tháng, ra trường nhiều năm vẫn ở 1 vị trí. Còn em vừa cày “bục mặt” trên công ty, vừa kinh doanh thêm shop bán hàng online với bạn, thu nhập cũng tầm 50 triệu/tháng. Các chị đừng trách em vợ chồng mà tính toán, mua nhà còn 1 mình đứng tên. Nếu em không tính xa thì có phải ngày hôm nay em bị đuổi ra đường rồi không?
Sau khi biết tường tận mọi chuyện, mẹ chồng em đột ngột thay đổi thái độ. Thấy em gom đồ, bà thét lên lôi lại rồi nài nỉ em có chuyện gì từ từ nói. Nhưng em nhất quyết xách hành lý ra khách sạn ở, tạm thời cho họ ở nhờ căn nhà đấy, chứ chẳng lẽ lại đuổi mẹ chồng đi?
Bây giờ chồng với mẹ chồng ngày nào cũng gọi điện xin lỗi em, bảo em quay về. Nhưng em vẫn bực lắm, lại nghĩ mẹ chồng thấy em có tiền nên mới quay ngoắt thái độ chứ thực ra đâu tốt gì với em. Song chẳng lẽ vì chuyện này mà ly hôn thì có phải hơi quá không các chị?
Phù Dung
Theo Thoidaiplus
Gái nhà quê làm dâu phố cổ và cái kết không tưởng sau khi chiếc roi trong tay mẹ chồng vung lên trước đêm tân hôn
Liên cảm thấy 2 răng va vào nhau rồi, nhưng bản tính nhẹ nhàng, không quen chống đối nên Liên vẫn đứng đó chờ mẹ chồng dạy.
Sơn là trai phố cổ, có nhà to ở phố Mã Mây, nhà có 1 cửa hàng lớn, thế mà chả hiểu sao Sơn lại chọn Liên, một cô gái tỉnh lẻ, công việc là nhân viên văn phòng bình thường. Sơn nhiều lúc trêu Liên: "Anh chọn vì em ngoan. Mẹ anh còn dạy được. Với nữa là anh biết tính em có thể chịu đựng được gia phong nhà anh". Liên cười trừ, có khi ai đó tự ái nhưng cô thì không. Kệ Sơn lớn tuổi hơn mình, chắc những suy nghĩ của anh là có cơ sở. Bởi vì rõ ràng Sơn có thể chọn được những cô gái khác môn đăng hộ đối nhiều, nhưng Sơn chọn Liên đó thôi. Cô cũng thấy anh rất tốt và biết tôn trọng người con gái anh thương.
Ngày Sơn dẫn Liên về ra mắt cô ngạc nhiên rằng nhà Sơn ở phố cổ mà lại hoành tráng, quy củ đến thế. Nhà không có một hạt bụi, sạch như y như lau, trong nhà sắp xếp không có chi tiết nào thừa. Mẹ Sơn ăn vận kiểu phụ nữ Hà Nội xưa, tóc vấn cao trông thanh lịch tuyệt đối. Cách mẹ Sơn nói chuyện cũng nhẹ nhàng, chừng mực...
Liên có cảm giác hơi sợ hãi, sống quá nguyên tắc thế này có khó khăn quá không? Tuy nhiên, Liên cũng lăn vào bếp làm cơm cùng mẹ chồng tương lai. Đến đoạn xếp đồ ăn ra đĩa cô lấy đại chiếc đĩa mà bày thức ăn, nhưng mẹ Sơn bảo món nào phải dùng đĩa nào, kích cỡ ra sao, tỉa hoa trang trí kèm theo như thế nào: "Ăn không chỉ là ăn mà con ăn bằng mắt nữa cháu ạ". Liên thực lòng thấy lo lắng, nhưng Sơn động viên: "Mẹ anh tuy cẩn thận, sạch sẽ, nguyên tắc nhưng cực văn minh, em không phải lo đâu".
1 năm sau thì đám cưới diễn ra, Liên chính thức về làm dâu phố cổ. Trong đám cưới rình rang Sơn thì thầm: "Có một phép tắc nhà anh vẫn duy trì lâu nay, nghe thì hơi tối cổ nhưng là lễ nghi thôi. Nên em đừng nghĩ gì nhiều, vì anh mà đừng phản kháng về chuyện đó nhé. Sau này anh hứa sẽ không để em thiệt thòi đâu". Nghe thấy thế Liên cũng hoang mang ra trò mà hỏi cụ thể đó là điều gì. Nhưng Sơn bảo rồi Liên khác biết, chỉ cần nhớ lời Sơn dặn là được.
Sau phần lễ nghi cho đám cưới được hoàn thiện thì cũng là lúc về nhà. Đêm đầu tiên xa nhà, đêm tân hôn nữa Liên rất lo lắng. Mẹ Sơn bảo 2 đứa thay quần áo đi rồi xuống đây mẹ dạy. Linh tính có chuyện không lành nhưng Liên vẫn mau mau thay bộ quần áo mặc nhà rồi chạy xuống, cô đã thấy mẹ chồng đứng đó với chiếc roi mây trong tay. Liên cảm thấy 2 răng va vào nhau rồi, nhưng bản tính nhẹ nhàng, không quen chống đối nên Liên vẫn đứng đó chờ mẹ chồng dạy.
Bà bảo: "Hôm nay con chính thức làm dâu trong nhà. Mẹ nhắc để con nhớ, nhà mình luôn có trên có dưới nên việc lễ nghi phép tắc phải nhớ hàng đầu. Những việc nữ công gia chánh nếu con làm chưa tốt mẹ sẽ dạy. Tuy nhiên, 2 vợ chồng luôn phải có thái độ nhường nhịn lẫn nhau, biết kính trên nhường dưới mới có được hạnh phúc. Hôm nay mẹ đánh con 3 roi theo phép tắc nhà mình xưa nay vẫn thế, để con không quên những lời mẹ dặn ngày hôm nay". Sơn bấm tay Liên đại ý là bảo đừng sợ, không sao đâu. Liên vừa nói vâng thì 3 roi đã quật xuống, khá đau.
Có lẽ như người khác có lẽ đã bỏ của chạy lấy người rồi, nhưng Liên thì ngoan hiền từ tấm bé nên cô cố chịu. Sau vụ đó cô luôn nhìn mẹ chồng bằng ánh mắt khác, người đâu mà vừa ác vừa làm những lễ nghi không tưởng. Cô cũng cảm thấy lo lắng cho tương lai phía trước của mình.
Ấy thế mà, điều ngạc nhiên là đến giờ đã đi qua 9 năm chung sống, làm dâu của mẹ mà mọi chuyện vẫn ổn, Sơn cũng là một người chồng tuyệt vời. Đòn roi ngày đấy không phải làm cô sợ mà răm rắp nghe lời, mà thực ra là mẹ chồng chưa hề làm khó cho cô điều gì. Liên cũng học được bao nhiêu điều tinh tế, lối hành xử trong cuộc sống đúng đắn mà trước đó mẹ đẻ cô chưa bao giờ dạy.
Mẹ chồng dù cô có làm sai, làm hỏng vẫn kiên trì, nhẹ nhàng chứ không hề đánh cô thêm 1 roi nào nữa. Đôi lúc bà nhớ lại chuyện cũ bảo: "Hôm đó đánh con mẹ cũng xót lắm. Nhưng lệ nhà mình bao nhiêu năm như thế. Mẹ cũng đã từng bị bà đánh cho như vậy và sau này bố mẹ sống với nhau yên ổn, hạnh phúc. Vì thế, mẹ cũng tin và coi như một lễ nghi phải thực hiện. Yêu cho roi cho vọt, chắc giờ con không giận mẹ nữa đâu nhỉ?". Liên vâng dạ hết lời.
Có lúc cô chặt gà nát bét, gói nem to đùng ngã ngửa nhưng mẹ chồng chỉ cười bảo: "Không sao, có như thế nào ăn thế. Nhưng lần sau con nên làm thế này, thế này...". Vì thế Liên phục mẹ chồng lắm, cô cũng quên béng chuyện 3 roi trước đêm tân hôn ngày ấy.
Giờ Liên mới ngộ ra rằng trong cuộc sống cũng vậy, nhiều việc nhìn vậy mà không phải vậy. Hôn nhân ban đầu có dữ dội nhưng không có nghĩa là sau này cũng ắt sóng gió theo mãi. Điều quan trọng là mình bình tĩnh và tiếp nhận nó một cách chân thật. Nếu ngày đó cô vùng lên ngay ngày đầu bước vào hôn nhân có phải đã bỏ lỡ những điều tốt đẹp mà cô đang được hưởng hiện tại này không cơ chứ.
Theo ĐX/Helino
Sốc nặng vì mẹ chồng xúi con trai lập quỹ đen và sang tên sổ đỏ hòng đuổi con dâu ra khỏi nhà nếu ly hôn Trước mặt tôi, mẹ chồng luôn "chỉnh" con trai phải chăm lo vun vén cho vợ con, nhưng dần dần tôi mới biết bà luôn ép con trai nộp tiền quỹ đen đề phòng nhỡ sau này ly hôn. Tôi và chồng ra ở riêng được 3 năm nay, những tưởng tôi "thoát" được sự can thiệp, xét nét của mẹ chồng nhưng...