Bí mật về đôi tất sạch mỗi buổi sáng đi tập thể dục của chồng
Vợ chồng tôi cưới nhau cũng hơn 7 năm nay. Tuy có lúc bất đồng ý kiến, nhưng chúng tôi chỉ tranh luận chứ chưa từng cãi vã, mắng mỏ nhau.
Chồng tôi tính khí hơi khô khan, bù lại, mọi hành động của anh đều vì vợ con. Vì làm kĩ sư đóng tàu nên chồng tôi thường đi làm trễ hơn tôi một tiếng. Chiều, tôi nấu nướng tươm tất anh mới về tới nhà. Có khi chạy thử tàu ngoài biển cả tuần mới về. Những khi tàu gặp sự cố, anh làm cả đêm, cả ngày chủ nhật. Lương cao thật, nhưng thấy chồng vất vả, tôi cũng xót xa.
Hai năm trước, chồng tôi phát hiện bệnh gan sau một đợt stress kéo dài. Đó là khoảng thời gian khó khăn của chúng tôi. Anh luôn nhăn nhó, cáu kỉnh những chuyện nhỏ nhặt nhất. Thậm chí, tôi đã nghĩ mình không thể chống chọi nổi. Nhờ con, tôi vượt qua được và bình yên, hạnh phúc đến nay.
Vừa điều trị bệnh gan, chồng tôi vừa tích cực chạy thể dục buổi sáng sớm. Trước đây, dù tôi rủ vài lần, anh cũng không bao giờ đi. Anh nói thời gian chạy ngoài đường từ 4h sáng, để anh ngủ cho có sức hơn vạn lần.
Ảnh minh họa
Giờ, cứ đúng 3h, anh bật dậy, sửa soạn rồi vắt khăn lên vai, rời khỏi nhà. Anh chạy tới 6h30 thì về, người đẫm mồ hôi. Đặc biệt, ngày nào tôi cũng phải giặt tất cho anh để nó khỏi bốc mùi. Vài lần, tôi cũng dậy chạy cùng anh.
Tiết trời sáng sớm rất đẹp, trong lành. Nhưng chạy mệt quá, tôi không chịu nổi, đành thôi. Còn sức khỏe của anh ngày càng cải thiện rõ rệt. Anh ăn ngon miệng hơn, làm việc cũng hăng hái hơn.
Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu cách đây 2 tháng, tôi phát hiện ra điều ra bất thường từ chính đôi tất của chồng.
Video đang HOT
Thông thường, mỗi buổi chạy về, tất chồng tôi gần như ướt và rất bẩn. Tôi phải giặt tay, chà mạnh mới sạch được. Nhưng 2 tháng nay, tất chồng tôi bẩn rất ít.
Thắc mắc, tôi hỏi anh thì anh nói do anh chạy thể dục ít nên tất không bẩn mấy. Càng nói, tôi càng thấy chồng mình khả nghi. Ngay cả chiếc áo anh mặc đi, tuy cũng có mùi mồ hôi, nhưng không đậm như trước mà chỉ thoang thoảng. Nghi ngờ, tôi quyết định tìm hiểu xem anh có thật sự đi chạy thể dục không hay đang giấu tôi chuyện gì đó.
Mới đầu, tôi nằng nặc kêu anh gọi tôi dậy để đi tập cùng anh. Anh tỏ vẻ khó chịu trước sự kiên quyết của tôi. Rồi anh lấy lý do quên, thức dậy muộn nên vội vàng… để biện minh việc không gọi tôi dậy đi cùng.
Ảnh minh họa
Biết khả nghi, tôi chơi lật bài ngửa. Tôi nói với anh tôi không muốn đi nữa, vì tôi mệt mỏi, cần được ngủ ngon. Chồng tôi mừng ra mặt. Sáng, trước khi đi, anh còn kéo chăn đắp cho tôi để tôi được ngủ ngon giấc.
Anh đâu biết, khi anh vừa ra khỏi nhà, tôi cũng đi theo bám sát phía sau. Vì điện đường nên tôi đi cách anh khá xa. Chạy tầm 1km, tôi thấy anh rẽ vào một đường tối dẫn vào xóm trọ nhỏ dành cho công nhân khu công nghiệp. Một người phụ nữ trẻ mở cửa, đứng đợi sẵn phía trước.
Chồng tôi đi vào, rồi họ đóng cửa lại ngay tức thì. Đứng bên ngoài, tôi sững người, điếng ruột điếng gan. Hóa ra, mỗi sáng, anh tập thể dục trên giường người đàn bà kia. Vì thế, tất, áo anh không hề bẩn.
Tôi đi về, lòng rối bời. Chưa bao giờ tôi nghĩ chồng lại nhẫn tâm cắm sừng mình. Đã thế, anh còn ngoại tình một cách thông minh, ngay trước mũi tôi. Hai ngày đã trôi qua, tôi vẫn giữ im lặng. Chồng tôi nghĩ tôi chưa biết gì nên vẫn ngọt ngào, tỏ ra thương yêu tôi lắm.
Giờ tôi hoang mang và hận chồng mình quá. Tôi có nên đến nhà trọ gặp người đàn bà kia để nói rõ mọi chuyện không đây?
Theo Netnews
Trung thu, mẹ chồng mắng mỏ bắt nghỉ làm về quê ăn uống, dọn dẹp
Lấy chồng, khổ hơn cả là sống với nhà chồng không dễ dàng. Khổ hơn nữa nếu như gặp phải người mẹ chồng khó tính.
Đời người phụ nữ, tưởng lấy chồng ở xa, tự lập là sướng, ai ngờ, vẫn bị mẹ chồng quản ở sau. Tôi đã không nói ra câu nào để phiền lòng chồng nhưng Trung thu thì nhất định không thể
Đời người phụ nữ khi lấy chồng, đúng là bất hạnh. Đâu phải cuộc đời được sống theo ý mình. Người ta thường đứng ở ngoài và khuyên mình phải mạnh mẽ lên, phải đấu tranh đòi quyền phụ nữ, phải cho đàn ông thấy, ta có quyền được sống như họ. Đúng đó, nhưng mà nghĩ vậy mà không được vậy. Vì nếu có làm theo ý mình, sống đúng như người đàn ông đang sống thì phụ nữ lập tức bị &'sa thải'. Vì vấn đề là, đàn ông không chấp nhận người phụ nữ của mình được tự do, được bay nhảy khi đã có gia đình. Và càng không chấp nhận chuyện mình vượt quá khuôn khổ của người làm mẹ, làm vợ, làm con dâu...
Lấy chồng, khổ hơn cả là sống với nhà chồng không dễ dàng. Khổ hơn nữa nếu như gặp phải người mẹ chồng khó tính. Mẹ chồng tôi là một ví dụ điển hình. Kể ra, thiên hạ sẽ cười vào mặt mình, nói mình là vạch áo cho người xem lưng, nhưng không. Tôi nào có làm điều đó, chỉ là, những ấm ức trong lòng không nói, sẽ khổ tâm vô cùng.
Tôi phải đấu tranh khi đứng giữa chồng và mẹ chồng. Sống ở thành phố đã lâu, bố mẹ chồng thì ở quê, tôi và chồng có nhà riêng, tự lập cuộc sống của mình. Ấy vậy mà, mẹ chồng lúc nào cũng bắt chúng tôi về. Nhà cách hơi xa, gần 100km, vậy mà mẹ cứ bắt chúng tôi về liên tục. Cuối tuần cũng bắt về vì bảo nhớ cháu. Giỗ chạp, dù là giỗ cụ từ xa xưa, dù là rằm, mùng 1, mẹ chồng đều bắt về hết. Mẹ không cần biết công việc nghỉ rất khó, cũng không cần quan tâm chuyện chúng tôi sắp xếp thế nào, chỉ cần mẹ muốn về là phải về.
Chồng tôi lại nghe lời mẹ, nên thường hay xin nghỉ để tranh thủ về trong ngày. Tôi thì khó khăn hơn nhiều nhưng nói ra, mẹ có hiểu cho tôi đâu. Mẹ luôn nói tôi kiếm cớ để trốn tránh trách nhiệm làm dâu. Nghỉ việc nào phải việc đơn giản như đi mua một mớ rau. Mà cuối tuần thì còn không nói, đằng này, mẹ cứ bắt về thì dù là ngày nào cũng phải về. Tôi đau khổ vì mối quan hệ của tôi và mẹ ngày càng trở nên trầm trọng. Tôi cãi lại thì mẹ chửi bới, mắng mỏ. Mẹ đi nói với cả xóm làng họ hàng là tôi không có trách nhiệm với gia đình chồng, lười biếng, sợ nấu nướng dọn dẹp.
Đời người phụ nữ, tưởng lấy chồng ở xa, tự lập là sướng, ai ngờ, vẫn bị mẹ chồng quản ở sau. Tôi đã không nói ra câu nào để phiền lòng chồng nhưng Trung thu thì nhất định không thể về. Còn ở trên này đưa con cái đi chơi. Nhưng mẹ không đồng ý. Mẹ còn khóc lóc với chồng tôi là số khổ vì có một cô con dâu không biết nghe lời.
Nhà xa hơn 100km, nói thật, hai tháng về một lần đã mệt rồi chứ không nói là dịp gì cũng phải về. Có những việc quan trọng thì về, việc không quan trọng thì xin bố mẹ hiểu cho. Ấy vậy mà...
Nay Trung thu, tôi đang ở nhà chồng ăn uống, dọn dẹp, nghỉ cả một ngày rồi sáng mai lại phải dậy từ sớm để đi rồi đi làm. (Ảnh minh họa)
Bao năm làm dâu, tôi cũng chu toàn, có bao giờ tiếc bố mẹ gì đâu. Tôi khổ tâm vì những điều mà mẹ chồng nói về mình. Bị mang tiếng nên lần nào về nhà chồng, họ hàng và hàng xóm cũng nhìn tôi bằng con mắt khó chịu.
Cuộc sống xa nhà, riêng tư, tưởng là được tự do ai ngờ, vẫn bị phụ thuộc vào gia đình chồng. Mẹ chồng không hiểu chuyện, hay bắt bẻ, gây khó dễ thật khiến người làm con dâu như tôi mệt mỏi. Về quê xa như thế, nghỉ việc là một chuyện, đi lại mệt nhọc, tốn kém là chuyện đáng nói. Tôi đâu phải người giàu có gì. Mỗi chuyến đi lại như vậy mất bao nhiêu tiền mẹ có biết không. Tôi như thế thì làm gì còn tiền tiết kiệm. Đó là chưa kể, tháng nào chúng tôi cũng phải gửi về biếu bố mẹ vài triệu xem như là tiền đóng góp, phụng dưỡng ông bà với anh chị em.
Nay Trung thu, tôi đang ở nhà chồng ăn uống, dọn dẹp, nghỉ cả một ngày rồi sáng mai lại phải dậy từ sớm để đi rồi đi làm. Thật tình, tôi không thể không nói ra điều này nhưng đã có lúc, tôi muốn bỏ chồng ngay tức khắc dù lòng còn vô cùng yêu anh. Chỉ là, mẹ anh không cho tôi được sống thoải mái. Cãi lại thì bị anh mắng mỏ, khó xử. Tôi không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Hay tôi cứ làm găng, kệ mẹ chồng thích nghĩ sao thì nghĩ rồi chuyện đến đâu hay đến đó. Lúc đó li hôn cũng vừa...?
Theo Phununews
Những con sao biển ấy Một sớm tinh mơ, khi mặt biển còn mù sương, tôi bắt đầu chạy thể dục với chiếc walkman đeo bên hông. Ở phía xa, tôi thấy một cậu bé có vẻ bận rộn. Cậu chạy lăng xăng, cúi nhặt những vật gì đó rồi quăng nó xuống biển. Nếu đó là trò chơi thi ném đá thì tôi có thể trổ tài...