Bí mật tày đình của người yêu bại lộ sau 5 năm giấu kín
Em đã từng xây dựng cho mình một “tượng đài” niềm tin bằng tình yêu và nước mắt. Và em đã nghĩ dựa vào đó để mình có thể vượt qua mọi xót xa để sống nhưng sự thật với em lại quá phũ phàng…
Chào mọi người, khi viết lên những dòng tâm sự đầy chua xót này là lúc tôi đang cố gắng để vượt qua quãng thời gian tăm tối nhất của cuộc đời mình.
Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Hải Dương yêu dấu. Sinh ra là con nhà nông nên tôi rất cần cù và chịu khó phụ giúp bố mẹ công việc đồng áng.
Như bao cô gái khác tôi cũng có một ước mơ là được theo đuổi đến cùng con đường học tập. Với quyết tâm và nỗ lực của bản thân tôi đã đậu vào trường Học viện Báo chí và Tuyên Truyền. Nhưng cũng chính từ đây, tôi mới thấm thía cái gọi là tình yêu đầu đời…
Tôi đau đớn khi biết sự thật bạn trai đã giấu bấy lâu nay (Ảnh minh họa).
Cách đây 6 năm vào năm 2009, như bao bạn bè cùng trang lứa, tôi hồ hởi cắp sách đi thi và may mắn đậu vào một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Đỗ đại học tôi vừa mừng vừa lo, mừng vì được theo đuổi đam mê của mình còn lo vì thương bố mẹ ở nhà sẽ vất vả hơn. Được sự an ủi, động viên của bố mẹ tôi khăn gói lên Hà Nội nhập học, có nhiều điều mới lạ xung quanh để tôi dần dần khám phá. Nhưng việc học cũng được tôi thu xếp vẹn toàn.
Không muốn lãng phí thời gian thời sinh viên, sáng đi học tối về tôi đi làm thêm rồi cứ thế năm học đầu tiên cũng qua đi. Trong khi nhiều bạn bè của tôi mới lên Hà Nội là đã kịp làm quen thậm chí yêu đương thì tôi vẫn là “gái quê” chính hiệu.
Sang năm thứ hai đại học, trong một lần sang phòng trọ của bạn học cấp 3 chơi tôi đã gặp anh một chàng điển trai, cao ráo và hiền lành, anh công tác trong một cơ quan nhà nước và hơn tôi 3 tuổi (Lúc đó trong con mắt tôi anh là người như vậy).
Video đang HOT
Ngay từ ánh mắt đầu tiên tôi và anh đã cảm mến nhau ngay, rồi những tin nhắn, những cuộc trò chuyện điện thoại của tôi và anh mỗi ngày một dày đặc.
Trong một buổi chiều dạo công viên cùng anh, anh đã bất ngờ nắm tay tôi và nói “Anh yêu em, em đồng ý làm bạn gái anh nhé”, lúc đó tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì lần đầu tiên tôi nhận được lời tỏ tình ngọt ngào đến vậy từ một chàng trai mà tôi cũng thầm thương trộm nhớ. Không nhớ rằng lúc đó tôi trả lời anh ra sao nhưng sau ngày hôm đó, tình cảm của chúng tôi ngày càng quấn quýt.
Trong suốt thời gian yêu nhau, anh tỏ ra là một người biết quan tâm, chăm sóc bạn gái. Luôn bên tôi mỗi lúc tôi ốm đau và cần người tâm sự. Tôi cũng thích thú và hạnh phúc khi được chăm sóc người yêu.
Tôi tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu và cũng bắt đầu bận rộn với những công việc mới mẻ cho bản thân. Còn anh công việc cũng dần đi vào ổn định và bắt đầu có những mối quan hệ làm ăn riêng.
Anh thường xuyên đi làm về muộn, có hôm còn nói ở lại công ty làm thêm. Vì yêu nhau được gần 5 năm nên tôi tin tưởng tuyệt đối vào anh. Không mảy may nghi ngờ. Thế nhưng chính sự “buông lỏng” của tôi đã khiến tôi phải trả cái giá quá đắt cho tình yêu đầu đời.
Bên cạnh anh đã có một cô gái khác, tôi chưa được gặp cô ấy nhưng cô gái này lấy được số điện thoại của tôi trong danh bạ của anh ấy và nhắn cho tôi những dòng tin khiến tôi chết lặng.
“Em yên tâm, anh T. được chị chăm sóc rất chu đáo…”, rồi lần khác lại với dòng tin nhắn “Em nhường lại anh ấy cho chị đi, em không giữ anh ấy ở bên mình được lâu đâu”.
Người phụ nữ ấy còn nhắn tin thách thức tôi (Ảnh minh họa).
Với bản tính hiền lành, tôi không dám hỏi trực tiếp anh mà âm thầm dò hỏi. Tôi biết được người phụ nữ đó làm việc cùng cơ quan bạn trai tôi cũng được 5 năm nay, và cả hai có mối quan hệ rất mật thiết.
Biết tôi nảy sinh nghi ngờ, anh lại trở nên quan tâm đặc biệt tới tôi nhiều hơn, thậm chí còn yêu chiều hơn trước. Anh cũng thề là không có chuyện gì xảy ra giữa anh và người phụ nữ ấy.
Năm lần bảy lượt bắt gặp anh đi cùng với người phụ nữ ấy vào trong một tòa chung cư, anh vẫn chối đây đẩy. Tôi đã bỏ qua cho anh quá nhiều nhưng ngày định mệnh hôm đó đã khiến tôi như gục ngã hoàn toàn khi tôi biết cả hai người đã có con chung với nhau, họ bước đi cùng nhau như một gia đình hạnh phúc từ tòa chung cư mà tôi đã bắt gặp vài lần trước…
Nước mắt tôi lã chã tuôn rơi, tôi chạy đi trong vô thức mặc cho lúc đó đường phố đang tấp nập xe cộ. Từ hôm đó, tôi cắt đứt liên lạc với anh và trở nên trầm tính, ít nói. Tôi đã yêu anh và trao cho anh cái đáng giá nhất của đời con gái, vậy mà anh đã nỡ nói dối tôi suốt 5 năm trời. Tình yêu đầu của tôi tan vỡ một cách thảm hại. Tôi đã nghĩ đến cái chết nhưng thương bố mẹ già nên vẫn gượng dậy để sống và tự hứa với bản thân phải sống thật tốt để cho anh thấy rằng không có anh tôi vẫn hạnh phúc.
Đây cũng là lần cuối tôi nói về anh, tôi muốn nhắn đến anh những lời nói, lời chia tay anh cuối cùng từ tận đáy lòng mình rằng:
“Em đã từng xây dựng cho mình một “tượng đài” niềm tin bằng tình yêu và nước mắt. Và em nghĩ, dựa vào đó mình có thể vượt qua mọi xót xa để sống và để chiến thắng.
Nhưng hôm nay, từng con sóng lớn nhỏ lại kéo nhau tràn về xô em quỵ ngã. Em nhớ mình đã từng có những nỗi đau, những mất mát lớn hơn thế ngàn lần. Em biết mình cũng đã từng quên đi, từng thứ tha. Nhưng dường như vết thương cũng cần có chốn, mà trái tim em lại hết chỗ thật rồi”.
Theo Afamily
Tôi muốn li dị vợ để tìm người phụ nữ hoàn hảo
Tôi không ngừng nghĩ về chuyện ly dị, nhiều lúc nhìn vợ mà tôi chán đến mức muốn ly dị ngay lập tức để tìm người phụ nữ khác hoàn hảo hơn.
Tôi không nghĩ là một ngày nào đó những suy nghĩ về việc ly dị lại thường xuyên hiện hữu trong đầu tôi đến vậy. Vợ tôi là người cũng khá biết điều, cô ấy cũng giỏi đối nội đối ngoại. Nói chung, có vợ tôi thì tôi hầu như không phải lo bất cứ việc gì trong nhà mà yên tâm ra ngoài xã hội kiếm tiền. Tôi làm nhân viên kinh doanh của một hãng dược phẩm, nói chung về lương cộng với doanh số khá cao, đủ để nuôi cả gia đình. Còn vợ tôi ở nhà có một cửa hàng rau nhỏ, lợi nhuận hằng ngày chả đáng là bao nhiêu. Mỗi buổi sáng tôi quần là áo lượt xách cặp đi làm thì vợ tôi bắt đầu dọn hàng với những mớ rau vại cà. Xuất phát từ buổi sáng của chúng tôi hoàn toàn trái ngược nhau như vậy.
Công việc của tôi phải tiếp xúc nhiều với những khách hàng thành đạt giỏi giang, trong đó có nhiều phụ nữ, lúc nào tôi gặp họ nhìn cũng mát mắt với váy áo là lượt, khuôn mặt trang điểm kỹ càng, giọng nói dịu dàng. Còn vợ tôi, cô ấy suốt ngày với mấy bộ đồ ngủ rẻ tiền của Trung Quốc, tôi bảo cô ấy ăn mặc cho lịch sự thì cô ấy bĩu môi bảo tôi: "Anh vẽ chuyện vừa thôi, ở nhà bán rau mà cũng ăn mặc lịch sự làm gì, cứ quần áo ngủ cho thoải mái". Cứ mỗi cuối ngày trở về nhà, nhìn cô ấy đầu bù tóc rối, bụng thì toàn mỡ ngồi giữa đống dưa cà, tôi cảm thấy thật ngán ngẩm. Tôi muốn xin cho vợ tôi chỗ làm khác cho tử tế thì cô ấy từ chối luôn với lý do giờ thích bán hàng đỡ phải suy nghĩ đầu óc cho mệt người.
Tiếp xúc với những khách hàng của tôi, tôi thấy họ càng ngày càng cách xa vợ tôi. Nói chuyện với họ chỉ là công việc, nghệ thuật hay triết lý sống. Họ cũng giúp tôi nhiều trong suy nghĩ cá nhân để làm thay đổi bản thân. Những câu chuyện của họ thường chứa đựng những hiểu biết về xã hội thật sâu sắc. Còn về nhà với vợ, vợ tôi chỉ quanh quẩn quanh chuyện giá cả rau tăng lên giảm xuống, rồi thì hàng xóm có chuyện gì hay chuyện cãi nhau với người mua hàng... Nhiều khi tôi chán chẳng muốn nói chuyện, để mình cô ấy luyên thuyên với mớ giá cả thịt, ga, điện, nước...
Tôi muốn ly dị vợ để tìm người phụ nữ hoàn hảo (ảnh minh họa)
Có lần cơ quan tôi tổ chức hội nghị tri ân nhân viên. Trong đó các thành viên trong gia đình đều được mời, sếp tôi bảo tôi phải đưa vợ đến vì mấy lần tôi chỉ cho con đi mà không thấy vợ đâu. Bắt buộc tôi phải đưa đi, nhưng đưa cô ấy đi mà tôi phát ngại. Trong khi vợ/chồng của đồng nghiệp quần là áo lượt váy vóc tha thướt thì vợ tôi ăn mặc nhìn nhếch nhác quê mùa, nói chuyện chả ra đầu ra đũa, ăn uống thì nhồm nhoàm, lại còn lấy phần bỏ vào túi bóng để mang về tối ăn. Thật, nhìn ánh mắt của đồng nghiệp tôi không còn nỗ lẻ nào mà chui xuống nữa. Tiếp xúc nhiều với những người phụ nữ thơm mát dịu dàng, về nhà phải ôm người vợ lúc nào cũng đầy mùi rau cỏ dầu mỡ mà tôi chán nản. Hai vợ chồng tôi cứ ngày một xa nhau hơn.
Gần đây tôi thường gặp một khách hàng nữ, cô ấy và tôi nói chuyện rất hợp nhau, tôi biết rằng mình không nên đi quá giới hạn nhưng thật sự ở nhà lúc nào tôi cũng nghĩ về cô ấy, đặc biệt là mỗi khi hai vợ chồng tôi cãi vã nhau. Cô ấy chưa có chồng và sẵn sàng đến với tôi, kể cả biết tôi đã có vợ. Cô ấy bảo luôn sẵn sàng chờ đợi tôi. Nếu đến với cô ấy, cuộc sống của tôi sẽ thêm phần thi vị, vì cô ấy là người phụ nữ khá thành công trong công việc, không bị phụ thuộc vào kinh tế và có nhan sắc khá ổn, khác hẳn với vợ tôi ở hiện tại. Tôi không biết nếu ly dị thì có quá đáng lắm không bởi xét cho cùng, mâu thuẫn của vợ chồng tôi cũng chưa phải lớn đến mức nghĩ đến chuyện ly dị. Nhưng tiếp tục thế này thì tôi thấy mệt mỏi quá. Vợ tôi có thể hài lòng với cuộc sống như thế, nhưng tôi thì không.
Mấy đêm nay tôi mất ngủ, không biết nên làm thế nào cho trọn vẹn. Tôi có phải là người tham lam và ích kỷ quá hay không? Và liệu đó có phải là một quyết định đúng đắn?
Theo Gia đình VN
Về với chồng hay lông bông... ngoại tình Tôi và chồng ly thân khá lâu, giờ anh muốn quay lại nhưng lòng tôi lại đang yêu người mới. Tôi lấy chồng cách đây 5 năm. Khi ấy tôi cũng còn khá trẻ. Nhưng vì trót có bầu nên tôi cưới. Cưới xong, tôi sinh con rồi còn phải học tiếp 2 năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Có lẽ chính...