Bí mật sau tấm bình phong của chồng và cô đồng nghiệp, khiến tôi đau đớn vô cùng
Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. Nhưng cuộc sống bộn bề, đâu mới là nơi chị có thể tìm thấy bình an.
Chị Xuân quanh năm chỉ làm việc, chăm lo gia đình. Anh Hoàng, chồng chị cũng thuộc dạng hiểu chuyện, biết trước sau, là người đàn ông tốt. Hai vợ chồng từ bàn tay trắng tạo dựng vùng trời riêng. Nhiều năm sống bên nhau, không thể bằng một câu nói là có thể kể hết nỗi gian nan, khổ cực. Sau khi đứa con gái vào cấp 3, hai vợ chồng đã cố gắng làm việc để con có được điều kiện học tập tốt nhất.
Dạo gần đây chị bận rộn việc công ty, anh thì cũng than việc ở cơ quan nặng nề. Anh đang nhận dự án mới nên cần gấp rút chuẩn bị. Chỉ duy nhất giờ cơm tối là thời gian cả nhà đông đủ, xong anh lại sang nhà trưởng phòng để làm việc cùng nhóm của mình. Nghe đâu dự án này có giá trị lên đến hàng tỉ nên cần cố gắng rất nhiều.
Nhà chị trưởng phòng ở đầu hẻm cách nhà anh tầm chục căn. Mỗi lần ăn xong, anh lại mặc vội quần áo rồi ôm hồ sơ, giấy tờ sang bên ấy. Chồng chị ấy đi định cư nước ngoài từ hai năm trước, đứa con gái vào đại học rồi sang bên ấy với cha. Nhà còn một mình chị với mẹ già, nghe bảo sang năm cũng qua bên ấy đoàn tụ gia đình.
Phụ nữ yếu lòng thường làm chuyện dại dột. (Ảnh minh họa)
Công việc của vợ chồng chị Xuân không cùng lĩnh vực nên nhiều khi chị cũng không chia sẻ được với chồng. Mỗi người một cõi riêng, mạnh ai nấy đeo đuổi. Sự nghiệp càng vững mạnh, thời gian hai người bên nhau càng ít. Có một dạo, chị đi công tác suốt, về đến nhà phải làm việc liên tục nên chị thường ngủ luôn tại phòng khách đỡ ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh Hoàng.
Video đang HOT
Cứ như vậy một thời gian dài, anh chị tạo thành thói quen ngủ riêng. Chị cũng quên mất vòng tay chồng mình như thế nào, quên luôn cả việc vui vẻ với chồng. Anh cũng không nói gì, lại còn giúp vợ chia sẻ công việc nhà. Chị thấy rất vui vì đã được anh ủng hộ và thấu hiểu.
Nhưng chị có ngờ đâu, đó chỉ là bức bình phong che đậy cho mối quan hệ mờ ám của anh với chị trưởng phòng bên ngoài. Chẳng có dự án nào cả, chị ta cũng đã xin nghỉ việc từ mấy tháng trước vì nghe bảo phải ở nhà chăm sóc mẹ già và chuẩn bị đi định cư. Chị ta sống xa chồng, con gái lại không kề bên, mẹ già cũng đã có giúp việc trông nom thì lại cảm thấy rảnh tay rảnh chân và cô đơn.
Trước anh Hoàng và chị ta học cùng trường, cách nhau hai khóa, sau đi làm lại trở thành đồng nghiệp, chưa kể mối quan hệ hàng xóm láng giềng nên trong cơ quan tình cảm của họ cũng không tệ. Chị Xuân nhớ có một dạo, chồng chị ta ở nước ngoài có cô bồ nhí nên tâm trạng của chị rất tệ.
Chuyện ấy cả làng cả xóm đều biết. Lúc ấy chị còn xót xa cho thân phận phụ nữ bị chồng phản bội, thật cay đắng. Nhưng rồi cũng nghe đâu anh ta nhận lỗi, cô con gái sang ở cùng nên cũng không tái phạm. Riêng chị ta thì khoảng thời gian đó được anh Hoàng giúp đỡ và động viên rất nhiều. Không lẽ từ lúc ấy, cả hai đã nảy sinh tình cảm với nhau? Phụ nữ yếu lòng thường làm chuyện dại dột.
Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. (Ảnh minh họa)
Chị Xuân thật không ngờ là chồng mình lại đi ngoại tình. Giờ đây, chị càng thấu hiểu cảm giác chua xót, tê tái khi bị phản bội. Lúc chị phát hiện, chị cũng không muốn làm ầm ĩ nên đã nói chuyện với chồng. Cả hai đều là người có học, địa vị trong xã hội cũng có, hai bên gia đình cũng chẳng muốn bị xấu mặt nên anh mong chị Xuân tha thứ. Với cả con của anh chị đang bước vào giai đoạn nhạy cảm nếu chị làm lớn chuyện thì sợ ảnh hưởng đến tâm lý của con.
Hiện giờ anh chị sống với nhau chủ yếu vì tình nghĩa. Nhưng không phải vì hết yêu mà chị có thể buông tay. Suốt nhiều năm bên nhau, anh luôn là một người chồng mẫu mực, một người cha tốt. Có lẽ vì một phút nông nỗi mà anh đã bước sai chân? Chị muốn tha thứ nhưng đâu đó trong trái tim, cảm giác bị người đàn ông mình yêu thương lừa dối thật khiến chị đau thương vô cùng. Tuy nhiên, chọn buông tay thì lại mất nhiều hơn được. Lòng chị ngổn ngang lắm, chị muốn đi đâu đó một thời gian để bình tĩnh suy nghĩ. Nhưng cuộc sống bộn bề, đâu mới là nơi chị có thể tìm thấy bình an!
Theo Phununews
Gửi người chồng vô tâm: Ngay cả khi em đã buông tay, anh vẫn chưa hề hay biết...
Ngay cả giờ phút này, khi em đã quyết định buông tay anh, anh cũng chẳng hề hay biết. Vì em đã quá mỏi mệt với những cô đơn buồn tủi. Cuộc đời đàn bà của em đã quá héo mòn đến mức chẳng còn chịu nổi nữa.
Khi em viết những dòng này, chắc anh vẫn đang mải mê những cuộc vui không dứt. Hôm nay là kỷ niệm 7 năm ngày cưới của em và anh, là lần thứ 4 em đợi mải miết chẳng thấy anh về. Rồi em lại thu dọn đồ đã làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Anh về khi trời đã tờ mờ sáng, vẫn chẳng để ý trong tủ là bao món em đã chuẩn bị, là chiếc bánh kem em đã học làm từ lâu. Anh cũng chẳng màng em đã trải qua một đêm chẳng chợp mắt nổi. Vừa đặt lưng xuống giường là như hai kẻ xa lạ nằm bên nhau. Em và anh đã như thế hơn 5 năm nay, liệu anh có nhận ra?
Em luôn biết anh có những ước mơ và đam mê rất lớn. Em bằng lòng đứng sau những điều đó và chấp nhận nó ngay từ khi đồng ý làm vợ của anh. Vì em tôn trọng anh và em đã tin mình có thể là hậu phương vững chắc để anh thực hiện điều mình mong muốn. Mọi người vợ trên thế gian này đều có thể làm điều đó vì chồng. Nhưng với một điều kiện đơn giản lắm anh à, rằng em cũng cần được yêu thương. Chẳng phải vợ là để yêu thương sao anh? Không phải chỉ để đợi chờ, để lên giường, để chăm lo mải miết không biết mệt nghỉ cho gia đình.
Ảnh: Internet
Anh biết không, đàn bà vốn rất đơn giản. Anh cho họ một yêu thương, họ có thể trả lại anh trăm ngàn những thiết tha ấm áp khác. Em đã luôn nghĩ, chẳng có sự bận rộn nào có thể vượt qua cả yêu thương và quan tâm mà ta muốn dành cho người mình trân trọng. Nhưng có lẽ điều này đã không đúng với anh. Anh bận rộn đến mức một tin nhắn, một lời hỏi thăm chỉ mất vài giây cũng tiếc rẻ với em. Anh bận đến mức quên rằng mình cũng có một người vợ đang đợi chờ yêu thương ở nhà. Vậy sao anh vẫn luôn nhớ những cuộc rượu chè, dâm bận tiệc tùng không dứt? Anh à, em đã đứng đây đợi anh quay lại quá lâu rồi. Lâu đến mức đã không đếm xuể nổi bao ngày anh không tồn tại trong cuộc sống của mẹ con em.
Anh vô tâm đến mức không hề biết em đã từng có ý nghĩ sẽ ngoại tình nữa mà. Đó là người đàn ông luôn lặng lẽ bên em những ngày anh không về. Là người đàn ông sẵn sàng nghe em nói khi anh vẫn đang một chén hai ly với bạn bè thâu đêm. Là người đàn ông chỉ cần một tiếng em nhờ vả là đã có thể chạy ngay đến bên em. Em không phải đợi, chẳng phải chờ, cũng thôi mong ngóng. Đã có lúc em đã muốn buông tay anh, chỉ là anh chẳng hề hay biết.
Khi ấy, em đã mong mỏi đến xót xa rằng chỉ cần một cái níu tay của anh thôi, em sẵn sàng quay về thú tội. Chỉ cần anh một lần nhìn về phía em cũng đã đủ kéo em ra khỏi sai trái đó. Nhưng ngay cả một cái nhìn anh cũng không dành cho em. Em bảo có anh bạn đến đón đi cà phê, anh vẫn không ngẩng đầu khỏi màn hình laptop. Em đứng một hồi lâu thật xinh đẹp trước mặt anh, anh cũng chẳng màng, chỉ bảo em đi chơi với bạn đi. Em đi thật, vì giận, vì không cầm lòng được buồn tủi. Đó là lần đầu tiên trong đời em muốn ly hôn, với người em tin sẽ ở bên đến cuối đời.
Ảnh: Internet
Nhưng đàn bà vẫn luôn nghĩ cho gia đình, ngay cả khi lòng đã đầy những vết thương đau lòng. Em không muốn con mình thiếu vắng ba, dù người cha ấy đến cả việc con học lớp mấy rồi cũng có khi nhầm lẫn. Em vẫn nuôi hy vọng có thể cho con một gia đình đầy đủ cả cha lẫn em. Em đã từng nghĩ em sẽ yêu con luôn cả phần của anh, dù mỗi ngày anh vẫn quay về nhà. Em đã nghĩ những đắm say ngoài kia chỉ là dại dột. Và cũng có thể vì em yêu anh hơn hết thảy những vụng dại ấy. Em cũng đã từng nghĩ, phải chi em có thể hư hỏng một lần để anh có thể níu em ở lại. Nhưng dần rồi em lại nhận ra, chẳng điều gì có thể khiến anh thôi vô tâm với em nữa. Em vẫn đứng sau hằng dài những thứ anh quan tâm như thế.
Ngay cả giờ phút này, khi em đã quyết định buông tay anh, anh cũng chẳng hề hay biết. Vì em đã quá mỏi mệt với những cô đơn buồn tủi. Cuộc đời đàn bà của em đã quá héo mòn đến mức chẳng còn chịu nổi nữa. Em đã chấp nhận buông tay, cũng thôi hy vọng anh có thể quay lại. Vì với em bây giờ, mọi điều đều đã trở nên vô nghĩa. Người đàn bà đã từng yêu thương và hy sinh đến quên mình, cũng có lúc trở nên hờ hững với hết thảy như thế. Tất cả cũng vì đàn ông, vì sự vô tâm đến tàn nhẫn của đàn ông...
Tạm biệt anh, người chồng vô tâm!
Theo Phununews
'Hôm nay em cần bao nhiêu thời gian cho Hygge của chúng ta?' Nếu không gặp anh, một chàng trai đến từ Đan Mạch thì tôi chẳng bao giờ có thể tìm được câu trả lời... Đan Mạch được biết đến là một trong những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới. Có lẽ nhiều người vẫn tự hỏi tại sao và người Đan Mạch có bí quyết gì? Nếu không gặp anh, một chàng trai...