Bí mật rụng rời của chồng với vợ cũ nhờ xét nghiệm ADN
Khi cầm tờ giấy xét nghiệm ADN trên tay tôi mới giật mình hoảng hốt khi biết, chồng mình và cậu con trai vợ cũ không cùng huyết thống.
Cuộc sống của tôi luôn phải chịu những thiệt thòi, bất công từ nhỏ.
Tôi sinh ra trong một gia đình có 3 anh em, bố tôi mất khi tôi 1 tuổi, lên 5 tuổi thì hai anh trai của tôi cũng mất vì tai nạn và vì bệnh, mẹ tôi đi thêm bước nữa, lúc đó tôi thấy cuộc sống không còn ý nghĩa, chỉ muốn thoát khỏi những ngày tháng đau khổ, nhưng tôi cũng đã cố gắng gượng dậy để tiếp tục sống. Năm 24 tuổi là bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi, bởi vì tôi gặp anh. Anh sinh năm 1983, là người gốc thành phố và có 1 đời vợ, anh lấy vợ được gần 2 năm thì ly hôn do anh phát hiện vợ bị less. Vợ cũ của chồng tôi sau khi ly hôn thì chuyển ra bắc và sống cùng với bạn gái. Trong quãng thời gian yêu nhau, tôi và vợ cũ của chồng cũng thường nói chuyện khi rảnh rỗi và xem nhau như những người bạn, chị vợ cũ thi thoảng vẫn vào trong này để thăm gia đình và gặp vợ chồng tôi.
Tôi và chồng yêu nhau được 3 năm thì cưới. Lúc chuẩn bị tính chuyện đám cưới, tôi phát hiện ra chị vợ cũ có bầu với chồng tôi được 3 tháng, do tôi vô tình đọc được tin nhắn chị nhắn tin cho anh chồng tôi. Tôi không chấp nhận được sự thật, tuyệt vọng, tôi thấy ông trời sao bất công với cuộc đời mình quá, từ nhỏ tôi đã chịu biết bao khổ cực, cứ ngỡ rằng hạnh phúc đã mỉm cười với mình nhưng trớ trêu tôi vẫn không thoát khỏi những đau khổ. Tôi cãi vã với chồng, anh nói rằng vợ cũ vào đây công tác, do áp lực công việc rủ anh đi nhậu, không biết tại sao tâm sự quá trớn nhậu say, khi tỉnh lại hai người ở trong khách sạn…Tôi thất vọng, bảo anh quay lại với vợ cũ và chăm sóc con nhưng anh nói chị kia bị less nên không thể quay lại được. Do vẫn còn yêu anh, và thương gia đình tôi, lúc đó cũng đã chọn ngày cưới nên tôi tha thứ cho anh và vẫn quyết định cưới. Trước ngày cưới 5 ngày thì chị vợ cũ sinh con, là một đứa bé trai, vợ chồng tôi lo hết từ khi chị ý sinh đến lúc đón về nhà, xong xuôi mọi việc cũng đến ngày cưới.
Nhờ tờ phiếu xét nghiệm ADN tôi mới biết sự thật phũ phàng mà chồng tôi phải chịu đựng.
Video đang HOT
Cưới được 1 tháng, trong lúc đang đi làm thì tôi nhận được tin báo chồng gặp tai nạn giao thông khó qua khỏi. Nhận được tin báo tôi như chết lặng, và chỉ biết nhanh chóng đến viện. Tôi chỉ còn nhớ, trong lúc ở viện bác sĩ trưởng khoa hồi sức cấp cứu có đưa cho tôi một số giấy tờ trong người anh ấy, nhưng do lúc đó tôi đang hoang mang, tinh thần bất ổn, và ngay sau đó chồng tôi cũng qua đời luôn nên tôi không kịp xem. Sau khi lo mai táng cho chồng xong, tôi sắp xếp kỉ vật, mọi thứ liên quan của anh thì thấy mấy tờ giấy hôm ở viện, tôi bỏ ra xem thì vô cùng sốc vì đó là kết quả AND giữa anh ấy và cậu con trai mới sinh, hai người họ không cùng huyết thống. Hôm xảy ra chuyện là ngày anh đi lấy kết quả xét nghiệm AND.
Hôm nay cũng đã được gần 49 ngày kể từ ngày chồng tôi mất. Đang ở trong phòng thì tôi bất ngờ nhìn thấy chồng mình, cứ tưởng mơ hay hoa mắt nhưng không phải, anh ấy ngồi ngay trước mắt tôi, tôi định bật đèn lên nhưng anh ấy lắc đầu và ngồi nhìn tôi khóc mà không nói gì, được một lúc thì mẹ chồng tôi thấy tiếng chó sủa sợ có chuyện gì nên gọi tôi thì chồng tôi đi luôn, trước khi đi anh có ra hiệu gì đó, tôi nghĩ chắc anh bảo sẽ quay lại. Tôi xuống nhà và đến bàn thờ định thắp cho chồng nén hương, nhưng mẹ chồng tôi bảo đêm rồi, thắp hương chồng tôi lại không yên nên bảo để mai thắp sau, bà vừa nói với tôi vừa khóc. Ngồi nói chuyện với mẹ chồng một lúc, tôi đang định đi lên phòng thì không biết có một con bướm ở đâu bay vào và đậu vào vai tôi. Mẹ chồng tôi giật mình, bà ra ban thờ thắp 3 nén hương và bảo “con N về phải không con, nếu là con thì con bay vào tay mẹ nào con”, rồi con bướm đó bay vào tay bà được khoảng 2 phút thì bay đi. Mẹ chồng tôi, cô út và ông nội vẫn ngồi dưới nhà, tôi xin phép lên phòng đi nghỉ trước. Cuộc đời tôi vẫn đau khổ như vậy, tôi tự hỏi không biết bao giờ ông trời mới thôi đầy đọa mình nữa.
Theo Kien Thuc
Mẹ chồng bắt chọc dịch để xét nghiệm ADN, tôi quyết định phá thai để trả thù
Tôi chỉ định dọa mẹ chồng bởi muốn mình được hả dạ một phen. Nhưng cơn giận dữ không cách nào kìm xuống được khiến tôi phạm một sai lầm khủng khiếp.
Mẹ chồng ghét tôi vì tôi ở quê lên thành phố, làm bưng bê cà phê (Ảnh minh họa)
Hùng đã đưa đơn li hôn cho tôi hơn một tuần nay nhưng tôi chưa kí, tôi cũng không hề có ý định kí. Tôi không muốn Hùng bỏ tôi. Anh là người chồng mà tôi yêu thương, là người tôi muốn sống cùng cả đời này. Hùng giận lắm, anh không gọi điện cho tôi, cũng không tìm gặp tôi. Hẳn mẹ chồng tôi được một dịp hả hê vì cuối cùng, bà đã đẩy tôi ra khỏi nhà thành công, không rõ bà có xót xa không khi cháu bà đã chết rồi.
Mẹ Hùng có lí do để ghét tôi. Con trai bà là người thành phố, được học hành tử tế, còn tôi chỉ là con bé nhà quê, theo bạn bè lên phố bán cà phê. Số phận run rủi khiến tôi gặp được Hùng, được anh yêu thương và cũng chính anh đã bất chấp mọi sự phản đối của gia đình để lấy tôi làm vợ. Ngày cưới, mẹ Hùng xấu hổ với làng xóm, với bạn bè với cả họ hàng nên chỉ làm đúng sáu mâm cơm để cúng tổ tiên và hai gia đình ra mắt nhau.
Năm đó, mẹ tôi khóc hết nước mắt, khuyên can tôi chớ về làm vợ trai thành phố bởi sướng ít, khổ nhiều, cả đời sẽ ê chề vì bị người ta coi khinh, mỉa móc. Tôi không để ý đến những lời mẹ nói bởi khi ấy, tôi đang ngất ngây trong hạnh phúc.
Sau khi lập gia đình, tôi ở cùng bố mẹ chồng. Biết mẹ không ưa mình nên tôi luôn cố gắng thức khuya dậy sớm, chu toàn mọi việc trong nhà những mong mẹ dần thay đổi cách nhìn về tôi. Nhưng những ác cảm ban đầu rất khó để xóa bỏ. Mẹ chồng luôn tìm cách để chỉ ra lỗi sai của tôi và khiến tôi bẽ mặt. Nếu không tìm ra lỗi, bà sẽ tự dựng lên tội cho tôi. Mẹ Hùng lấy tiền giấu dưới gối của tôi rồi hớt hải loan tin mất tiền, nhà có trộm. Tôi đứng người khi thấy mẹ moi từ trong gối tôi ra năm triệu đồng. Bà cười đắc ý. Tôi chết lặng, không giải thích được bất cứ lời nào. Hùng không quát mắng, chỉ nói: "Nếu em thiếu tiền thì nói với anh. Đừng lấy tiền của mẹ".
Sau lần ấy, tôi bắt đầu dè chừng và để ý mẹ chồng nhiều hơn. Giữa tôi và bà luôn có sự thù địch vô hình, cực kì khó chịu. Dù vậy, trong thâm tâm, tôi luôn mong muốn có ngày nào đó, mẹ thay đổi cách nhìn về tôi, cởi mở với tôi hơn và có thể coi tôi như con gái của bà.
Biết mẹ mong có một người con dâu học rộng, biết nhiều, có nghề nghiệp ổn định, tôi quyết định ôn thi đại học với sự giúp đỡ của Hùng. Vì phải ôn thi và lo làm thêm kiếm tiền học nên tôi chưa vội sinh con. Hùng nói đỡ với mẹ rằng hai vợ chồng muốn kế hoạch để kinh tế ổn định rồi mới có em bé. Mẹ không vừa lòng nhưng cũng không đả động nhiều đến chuyện này. Tôi trượt đại học nên theo học hệ trung cấp ngành kế toán. Sau hai năm, tôi ra trường và xin được việc tại một công ty tư nhân.
Tiền lương của tôi không hề thấp. Thậm chí, có tháng, cộng cả thưởng, số tiền tôi kiếm được còn nhiều hơn Hùng. Nhưng mẹ chồng không công nhận những cố gắng của tôi. Bà cho rằng trước đây, tôi làm ở quán cà phê nên quen thói "đưa mắt, trao tình" với đàn ông nên giờ tôi cũng dùng chiêu này để lấy lòng sếp và được sếp ưu ái hơn. Tôi giải thích không được nên đành mặc kệ.
Sau bốn năm lấy nhau, vợ chồng tôi quyết định có con. Kinh tế gia đình tôi đã ổn định, bố mẹ hai bên vẫn còn khỏe mạnh nên có thể giúp đỡ tôi chăm sóc con. Những tưởng đứa con sẽ là chất gắn kết giúp vợ chồng tôi gần nhau hơn, mối bất hòa giữa mẹ chồng và tôi cũng sẽ giảm đi nhưng tôi không ngờ, mọi thứ không đi theo điều tôi nghĩ mà tất cả hỏng hết.
Đã cố gắng hết sức nhưng tôi vẫn không hòa hợp được với mẹ chồng (Ảnh minh họa)
Khi tôi thông báo mình đang mang thai hơn một tháng, trong nhà, chỉ có Hùng là mừng vui. Mẹ chồng tôi hững hờ đón nhận tin ấy. Mẹ Hùng bóng gió về việc bà không tin cái thai trong người tôi là máu mủ của Hùng. Bà nói, khi cái thai đủ tháng để có thể chọc dịch làm xét nghiệm ADN thì tôi phải làm ngay để tránh sinh ra nghiệp chướng.
Nghe mẹ nói vậy, tôi giận lắm. Tôi thấy tủi thân và thương cho thân mình. Từ ngày về làm dâu, tôi đã cố gắng hết sức để làm vừa lòng mẹ nhưng với mẹ, bao nhiêu cũng là không đủ, bà vẫn muốn tôi ra khỏi nhà dù cho tôi có mang trong mình máu mủ của con trai bà. Mới đầu, Hùng còn chịu khó vỗ về, an ủi tôi nhưng sau thì anh bỏ mặc. Hùng nói, anh đi làm đã mệt mỏi, về nhà lại phải làm quan tòa hòa giải cho mẹ chồng và tôi thì anh không làm được. Chồng tôi nói: "Mẹ có nói gì thì em cũng coi như không biết đi. Em là con dâu, chịu nhịn đi một tý là nhà cửa êm ấm". Hùng không hiểu, ở đời, không phải chuyện gì cũng có thể chịu nhịn và không phải cứ chịu nhìn là giải quyết được mọi chuyện.
Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng lên tới đỉnh điểm khi tôi mang thai ở tháng thứ tư, mẹ đưa về nhà một bác sĩ, nói là chuyên gia về ADN. Mặc kệ sĩ diện và suy nghĩ của tôi, mẹ thao thao bất tuyệt hỏi chuyện bác sĩ rằng xét nghiệm ADN đứa trẻ trong bụng tôi hiện tại đã được chưa, nếu nó không phải là con của Hùng thì có bỏ luôn được không hay nhất định phải sinh ra. Mẹ còn thảo sẵn đơn li hôn và ra điều kiện với tôi, nếu đứa trẻ không phải là con Hùng, sau khi tôi sinh con ra, tôi lập tức sẽ phải li hôn. Không giữ được bình tĩnh, tôi gào lên: "Con sẽ phá ngay cái thai này cho mẹ hả lòng". Mẹ chồng không giữ tôi lại mà gọi với theo: "Nếu cô làm thế thật thì tôi mang ơn cô quá".
Và tôi đã làm thật. Hùng đánh tôi bất tỉnh khi biết tin. Bố mẹ ở quê vội vã lên đón tôi về, rồi tôi nhận được đơn li hôn từ chồng. Cuộc đời tôi vậy là đổ vỡ chỉ trong nháy mắt. Tôi đã sai rồi, tôi biết mình đã sai khi giết con chỉ vì sự tức giận với mẹ chồng. Giờ tôi biết phải sống thế nào khi tôi đã mất con, mất chồng. Tại sao mẹ chồng ác nghiệt với tôi như vậy? Lẽ nào kiếp trước, tôi đã nợ bà rất nhiều để kiếp này phải trả hay sao???
Theo blogtamsu
Nhà người yêu bắt chọc ối xét nghiệm ADN, bố tôi cấm cưới Giờ nhà trai xin cưới, bố tôi cũng không đồng ý. Ông bảo cứ đẻ ra, bố mẹ nuôi cho... Nhà người yêu bảo tôi có bầu trước cho chắc chắn mà giờ lại giãn ra, không muốn cưới (Ảnh minh họa) Tôi đang mang bầu ở tuần thứ 12, đã nhiều lần nghĩ đến chuyện bỏ con vì đứa trẻ chưa ra...