Bí mật kinh hoàng trong ngày cưới
Câu chuyện người đồng tính với tôi lẽ ra chẳng có gì đáng phải sợ. Tôi cũng không bao giờ có suy nghĩ tẩy chay những người có giới tính thứ ba, hay không chơi với họ chỉ vì họ đồng tính. Cái khái niệm người đồng tính xưa và nay đã khác nhau. Nhưng chơi là một chuyện, còn lấy phải người đồng tính lại là chuyện khác. Chuyện mà cả đời này tôi cũng không dám nghĩ tới. Nhưng cuối cùng, tôi lại là nạn nhân…
Ngày ấy, tôi yêu anh mê muội, không còn hay biết chuyện gì xung quanh nữa. Với lại, chuyện chồng đồng tính, người yêu đồng tính, nếu mà người ta cố tình giấu thì mình khó mà phát hiện. Nhiều người nói chồng tôi hơi &’bóng’ thì tôi bảo họ ăn nói linh tinh. Đàn ông bây giờ ai chẳng thế, điệu tí, làm nũng tí cũng có gì đâu mà lo lắng. Chứ bóng vì chải chuốt thì có mà &’bóng’ hết à?
Tôi vốn không tin vì lúc nào chồng tôi cũng tỏ ra rất đàn ông trước mặt tôi. Anh thể hiện mình là người đàn ông ga lăng thực sự. Với lại, đồng tính thì ai lấy tôi. Nhưng những suy nghĩ ấy chỉ thoáng qua đầu tôi và chưa kịp dừng lại thêm vài giây, nhanh như chớp, rồi tôi lại cho nó vào quên lãng. Tôi yêu anh và quyết định lấy anh. Dù thiên hạ có vài lời xì xào thì cũng chẳng sao, ai chả bị khen chê, tránh sao được.
Ngày cưới, anh ăn diện bóng bẩy, đúng là nhìn anh có tí &’bóng’ thật, hôm đó tôi mới nhận ra. Anh chải chuốt một cách quá đà, ăn nói thì õng ẹo trước mặt bạn bè, quan khách.
Khi một người đàn ông hết sức chững chạc, đẹp trai bước tới, anh ra ôm chầm lấy, tay bắt mặt mừng, nắm tay người ta rồi nhìn chằm chằm vào mắt người ấy, như ra hiệu điều gì. Chỉ có người nào tinh ý mới nhận ra.
Video đang HOT
Đêm tân hôn đầy nước mắt. Tôi không thể nào thay đổi được số phận nữa. Tôi chỉ biết khóc. (ảnh minh họa)
Trong suốt đám cưới, tôi thấy tâm trí anh cứ để ở đâu đó. Anh cứ nhìn về phía đàn ông vừa nãy, rồi lại liếc mắt sang, cười trừ với tôi. Có lúc tôi thấy anh bỏ đi rất lâu, và tôi đã đi theo anh. Tôi hoảng khi phát hiện anh đang cãi cọ rất to với người đàn ông kia. Anh đang nói đến đoạn: “Anh đã hứa là để em lấy vợ thoải mái mà, anh cũng nói sẽ vui khi em lấy vợ nhưng tại sao anh lại tỏ thái độ như vậy. Nếu anh làm gì quá, khéo mà người ta phát hiện ra hết thì em mất vợ, em còn mặt mũi nào nữa. Anh cố gắng kìm chế đi, chỉ cần xong cái đám cưới này nữa thôi là em lại là của anh. Chúng ta vẫn yêu nhau như trước mà”.
Nghe những gì anh nói, tôi nổi da gà. Tay chân tôi như rụng rời, bủn rủn hết người, không tin vào tai mình nữa. Câu chuyện của hai người đàn ông và họ đang yêu nhau. Còn tôi chỉ làm lá chắn cho anh mà thôi. Tôi trở thành công cụ để anh lợi dụng, anh kết hôn để che mắt thiên hạ. Còn người anh yêu chính là người đàn ông ấy.
Nghe xong tất cả những gì anh nói, tôi nín lặng, nuốt nước mắt vào trong, coi như không có chuyện gì xảy ra. Quá muộn rồi, quá muộn để hoãn lại mọi việc. Tôi cũng không thể từ bỏ đám cưới này khi mà ngoài kia, bố mẹ tôi đang vui mừng, quan khách, bạn bè đang vui mừng. Vậy tại sao, ngày yêu nhau, anh luôn ân cần, quan tâm tôi đúng như một gã đàn ông thực thụ? Tôi không tài nào lý giải nổi. Tôi không làm được gì nữa rồi, đành cố gượng cười, chấp nhận sự thật đớn đau này và chấp nhận hủy hoại cuộc đời.
Đêm tân hôn đầy nước mắt, đó là nỗi kinh hoàng của tôi. Tôi không thể nào thay đổi được số phận nữa. Tôi chỉ biết khóc, còn anh thì cứ ngồi đó, nhìn tôi chằm chằm và không nói được lời giải thích nào. Anh đang hối hận hay thấy hả hê vì đã lừa được người con gái là tôi lấy anh làm chồng. Giờ thì tôi phải sống với anh ta, ít nhất là nửa năm, một năm để thiên hạ không cười vào mặt tôi. Chứ làm sao tôi có thể chịu được cảnh, ngày ngày chồng mình chung chăn gối với người đàn ông khác, rồi lại về làm chồng tôi. Tôi chỉ còn biết cố gắng sống và vượt qua cú sốc kinh hoàng này thôi!
Theo VNE
Tự sự ngày sắp cưới
Nhiều bạn thân thiết, cả người đã có gia đình cũng tò mò muốn biết cảm giác và suy nghĩ của em khi ngày cưới cận kề. Hôm nay em sẽ kể hết, những niềm vui kèm cả sự lo lắng, hồi hộp không biết ngày mai ra sao.
Gia đình anh ấy giống nhà em và đương nhiên về cơ bản là tốt. Dù ở đó hơi khác nơi em đã từng sống nhưng với em đây là chốn yên bình, tĩnh lặng. Vài cái bị "kênh" em sẽ gắng tìm hiểu và thích nghi dần dần.
Em cũng thấy mến mẹ anh, một người phụ nữ chịu khó, đã rất tận tâm, kỳ công nuôi dưỡng anh nên người, anh được như ngày nay, để dành cho em hoàn hảo như bây giờ, công lớn thuộc về mẹ. Chưa một lần nói cảm ơn mẹ điều này, nhưng sự thực trong tim em luôn biết ơn, chắc chắn em sẽ răn mình thường xuyên, phải suy nghĩ và hành động thật chín chắn, không để mẹ buồn hay tủi thân.
Nói thật, giờ chúng em nghèo, nhà chồng cũng thế, nên khi sắm đủ chăn ga gối đệm về, còn thiếu cái màn em định mua cái vừa tiền thôi, nhưng mẹ đã ngỏ ý tặng hai vợ chồng cái màn khung như của công chúa mà em rất thích, cho đủ bộ. Hôm đó em xấu hổ pha lẫn với cảm động và thương mẹ như thương mẹ em vậy. Mẹ vất hơn mẹ em nhiều, sáng sáng khi em còn trong chăn ấm thì mẹ đã đội sương gió ra đồng trồng rau, chăm lúa, trong khi em còn chưa biết ruộng nhà chồng ở đâu, từ bé em chưa xuống ruộng bao giờ...
Em sẽ luôn nuôi trong mình cảm giác gần gũi, thích thú mỗi khi theo anh về quê, tối tối được nằm bên mẹ chồng thủ thỉ nghe kể chuyện, hệt như hồi bé mẹ em kể em nghe câu chuyện cổ tích về công chúa, hoàng tử. Giờ mẹ chồng hay kể về hoàng tử của lòng em. Chồng em ngày bé cũng hiếu động ra trò, cũng có vài cô bạn xinh xắn thầm thương trộm nhớ anh chàng chăm chỉ nhất làng, em biết hết. Nên mỗi lần về đó em lại thấy tự tin và thêm yêu ông xã mình.
Những ngày em bận không thể về, anh lại cặm cụi một mình đi đến thăm ông bà nội ngoại kể lể, phân trần, để được thông cảm. Giúp em bớt áy náy khi lần sau về mọi người quan tâm, hỏi han.
Em không biết sau này vật đổi sao dời thì lòng người có đổi thay, nhưng em sẽ luôn nhắc mình đối xử với gia đình mới, trước sau như một, em tin mọi người cũng sẽ vẫn yêu quý em như bây giờ. Mình biết ý biết điều, bố mẹ sẽ chẳng ghét bỏ đâu.
Em sẽ gắng để tâm gìn giữ những xúc cảm tươi đẹp về gia đình chồng, luôn tự làm mới và gắng chau chuốt cho mình hoàn thiện hơn để đẹp lòng người thân, bố mẹ em ở nhà cũng được yên tâm.
Do điều kiện công tác chúng em không ở gần bố mẹ chồng, nên mâu thuẫn chắc cũng khó xảy ra, quan trọng là vào những dịp lễ tết, ngày cuối tuần về nghỉ mình cư xử ra sao thôi, cái này ở nhà mẹ dạy dỗ em nhiều lắm, đây sẽ là năm đầu tiên em thực hành tại căn nhà thứ hai, nơi sẽ gắn bó với em cho đến... rất lâu sau.
Em đang lên dây cót, chuẩn bị tinh thần... vì đã xác định buổi ban đầu khó khăn, sẽ phải cố gắng rất nhiều. Và em nghĩ, tình yêu đưa hai đứa đến với nhau thì ắt sẽ dẫn lối cho chúng em đi đúng hướng.
Theo VNE
Đắng lòng khi mẹ chồng chê vụng về Mẹ anh đến xin phép bố mẹ tôi cho hai đứa đi lại và không tiếc lời chê trách tôi. Yêu nhau mới chỉ nửa năm nhưng gia đình anh đã giục cưới. Bởi lẽ, hai cụ cũng đã ngoài 60, anh lại là con trai độc nhất nên bố mẹ mong có cháu nội bồng bế. Gần đây, mẹ chồng tương lai...