Bí mật khủng khiếp vợ giấu kín suốt 10 năm
Thằng bé vô tư cầm cuốn sổ khám bệnh của mẹ nuôi ngồi chơi rồi xé tung bày ra khắp sàn nhà. Tôi chạy lại chơi cùng con và thu dọn lại rồi bất ngờ với tờ hóa đơn làm tôi chết lặng.
Tôi và cô ấy quen nhau trong một lần tình cờ đi du lịch ở Hà Nội. Em là cô nhân viên bán đồ lụa trên phố cổ. Nụ cười như mùa thu tỏa nắng của em khiến tôi “chết đứ đừ” từ giây phút gặp gỡ đầu tiên. Em nói bằng thứ giọng Anh Mỹ lơ lớ nghe ngồ ngộ đến phì cười.
Thấy em ấp úng nghĩ mãi mới ra được vài từ mời chào hàng, tôi đành “xổ” một tràng tiếng Việt khiến em ngỡ ngàng rồi mỉm cười chuyển ngay sang thứ giọng nhẹ nhàng.
Hôm đó tôi lấy cớ đặt mối hàng xin số em luôn. 1 tuần sau tôi quay trở lại Sài Gòn để tiếp tục công tác. Tôi mở thêm một công ty xuất nhập khẩu ở Hà Nội vừa mở rộng địa bàn vừa có thêm cơ hội để được gặp em.
Sau 3 tháng hẹn hò, em nhận lời yêu. Thời gian đó, tôi ngập tràn trong hạnh phúc khi có thể đưa em đi khắp nơi, đến những nơi mình mơ ước. Ở bên em tôi cảm thấy yên bình, thoải mái không còn những mệt mỏi, lo toan công việc thường ngày.
Mỗi khi em nở nụ cười là tôi đứng hình mất mấy giây nhìn ngắm em không chớp mắt. Em đẹp đến lạ lùng, đẹp đúng kiểu Á Đông mà tôi từng ngẩn ngơ, mơ ước từ lúc còn bé. Ba tôi là người Mỹ, mẹ tôi là một người phụ nữ Trung Quốc, đẹp đằm thắm. Từ nhỏ, tôi thường được mẹ cho xem những bức hình các thiếu nữ châu Á đẹp đến mê hồn. Họ khác với những cô gái Mỹ mạnh mẽ, cá tính, đôi mắt họ cuốn hút, ẩn chứa những cảm xúc khó nói.
4 tháng sau đó tôi cầu hôn và em nhận lời. Đám cưới diễn ra ở một nhà thờ nhỏ gần nơi tôi làm. Ba mẹ tôi từ Pháp sang dự lễ cưới. Mẹ tôi vốn người Á Đông nên nhìn con dâu rất kỹ, sau đó bà lẳng lặng về khách sạn không nói gì. Ba tôi vẫn vui vẻ tiếp đón khách khứa và không quên nháy mắt với tôi hàm ý con dâu tuyệt lắm.
Video đang HOT
Em đẹp đến lạ lùng, đẹp đúng kiểu Á Đông mà tôi từng ngẩn ngơ, mơ ước từ lúc còn bé (ảnh minh họa)
Sau đám cưới, mẹ tôi bảo, “Mẹ không yên tâm lắm, ánh mắt con bé có vẻ không tự nhiên và ẩn chứa điều gì đó. Mẹ mong các con hạnh phúc nhưng con nên chú ý đến vợ”. Lúc đó tôi chỉ nghĩ chắc mẹ để ý quá, sợ mất con trai nên mới nhắc nhở như vậy rồi quên bẵng đi.
Lấy vợ 9 năm mà mãi chúng tôi vẫn chưa có con. Nhìn bạn bè, đồng nghiệp con cái đuề huề trong khi tôi gần 40 tuổi vẫn chưa có một mụn con nóng lòng lắm. Hai vợ chồng đi khám khắp nơi nhưng đều nhận được kết quả sức khỏe bình thường, không vấn đề gì. Thậm chí, bác sĩ còn bảo tinh trùng tôi khỏe.
Nhiều lần vợ tôi khóc lóc bảo tôi ra ngoài kiếm một đứa con rồi về cô ấy sẽ xem như là con đẻ nhưng tôi không đồng ý. Với tôi, có con cái chắc chắn là niềm vui và mong mỏi của bất cứ ai đã kết hôn nhưng vợ tôi cũng chính là niềm hạnh phúc mà Chúa ban cho nên tôi không thể phản bội cô ấy được.
Tôi quyết định đi nhận một đứa con nuôi về. Ban đầu vợ tôi phản đối, nhiều lúc thấy cô ấy một mình ngồi trầm ngâm trong phòng khiến tôi thương cảm và thấy cần phải chở che cho cô ấy hơn nữa. Sau đó, thằng bé con suốt ngày cười khúc khích khi được tôi cưng nựng khiến cô ấy thay đổi, quan tâm thằng bé hơn.
Cuộc sống của chúng tôi từ đó tràn ngập tiếng cười. Với tôi dù thằng bé không phải là con ruột của mình nhưng nó chính là sợi dây thắt chặt tình cảm gia đình, đưa vợ tôi và tôi đến gần nhau hơn. Có lẽ đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc hôn nhân của tôi. Nhưng nó không kéo dài lâu.
Một ngày cuối tuần tháng 7, khi vợ tôi đang lúi húi nấu ăn dưới bếp, tôi và thằng bé đùa nghịch ở trong phòng. Bất chợt, tôi thấy thằng bé lấy một cuốn sổ mang ra chơi. Thằng bé vô tư cầm cuốn sổ khám bệnh của mẹ ngồi chơi rồi xé tung bày ra khắp sàn nhà. Tôi chạy lại chơi cùng con và thu dọn lại rồi bất ngờ với tờ hóa đơn làm tôi chết lặng.
Đó là tờ hóa đơn tiền thuốc tiêm tránh thai của cô ấy. Đây chính là lý do suốt 10 năm kết hôn chúng tôi không thể có con. Tôi thẫn thờ ngồi lặng trong phòng.
Tôi vô tình biết được bí mật bao lâu nay vợ che giấu (ảnh minh họa)
Khi cô ấy lên gọi hai bố con xuống ăn cơm, nhìn tờ hóa đơn trên giường, cô ấy cũng hoảng hốt không thốt nên lời. Rồi cô ấy khóc thanh minh rằng, tất cả đều là lỗi của cô ấy. Trước khi đến với tôi, cô ấy từng yêu một người rất sâu đậm. Họ từng thề ước sẽ không bao giờ rời xa nhau. Rồi một lần, vào đúng ngày sinh nhật của cô ấy, vì biết cô ấy mơ ước có một chiếc áo dài bằng lụa thêu tay mà anh ta cất công đi tìm và gặp tai nạn qua đời khi đang trên đường mang quà đến tặng “người yêu”.
Day dứt và luôn mang cảm giác tội lỗi, cô ấy quyết sẽ không yêu ai cho đến khi gặp tôi. Cô ấy khóc nức nở rằng, mặc dù có tình cảm với tôi nhưng lại đan xen cảm giác tội lỗi với người cũ. Vì vậy mà cô ấy quyết định sẽ không sinh con để giữ trọn tình cảm với người ấy.
Thực sự là bây giờ, dù mọi chuyện đã qua và tôi chấp nhận nhưng cô ấy vẫn chưa mở lời với tôi. Vợ tôi càng ngày càng sống trầm lặng. Cô ấy thậm chí còn không cười với tôi một lần như trước đây. Tôi biết, cô ấy đang day dứt cảm giác tội lỗi với người cũ và với cả chính tôi. Chính tôi cũng đang đau đớn khi biết sự thật nhưng làm sao tôi có thể ghen với một người đã khuất. Xin hãy cho tôi lời khuyên lúc này để có thể cân bằng lại cuộc sống. Xin hãy giúp tôi.
Theo blogtamsu
Chồng chê vợ sồ sề rồi hết lời khen bồ dáng người mẫu
Tôi không thể quên được khi chồng nói: 'Cô ta cũng sinh con như em mà sao em lại sồ sề còn cơ thể cô ấy đẹp và cân đối như người mẫu'.
Ảnh minh họa
Thực sự khi tôi viết những dòng này thì cuộc sống của gia đình tôi gần như đã trở về bình thường ở mặt hình thức, tức là nhìn vào ai cũng nghĩ gia đình tôi hạnh phúc, vợ chồng có việc làm ổn định, hai con một trai một gái đẹp như tranh, nhưng thực sự sau đó là những con sóng ngầm khủng khiếp, chỉ chờ có dịp là bùng lên dữ dội.
Chúng tôi yêu nhau và đến với nhau cũng như bao cặp đôi khác, tất cả bình yên và bằng lặng cho đến khi tôi phát hiện ra việc chồng mình có người khác. Lúc đó tôi rất bình tĩnh và phân tích cho anh hiểu, nhưng anh đã đi quá xa và không coi trọng lời nói của tôi. Đến khi tôi không thể bình tĩnh được nữa và làm ầm lên thì anh mới tìm cách chấm dứt mọi chuyện. Nhưng việc đó nếu đơn giản như lời tôi viết thì có lẽ tôi không buồn đau như vậy. Những hành động, những lời nói của anh cứ như những con dao găm chặt vào tim tôi và đến tận giờ đây, khi sóng gió đã tạm qua mà tôi vẫn còn thổn thức, còn đau đớn vô cùng.
Là một người nhậy cảm nên tôi cảm nhận được tình cảm của anh dành cho người đàn bà đó. Những cử chỉ, những lo lắng của anh dành cho người ấy khiến tôi đau đớn. Tôi không thể nào quên được lần con ốm, hai mẹ con bơ vơ trên bệnh viện còn anh viện cớ công việc để đến với người phụ nữ đó. Tôi không quên ngày cha tôi mất, anh không ngủ lại nhà ngoại mà về nội (hai nhà gần nhau) để có thể tự do nói chuyện điện thoại với người phụ nữ đó. Tôi không thể quên được khi tôi chắt bóp từng đồng thì anh vung tiền mua xe, thuê nhà và cho cô ta đi học nghề. Tôi không thể quên được ngày anh gần như cầu xin tôi liên lạc và khuyên người phụ nữ ấy đi học lại vì cô ta buồn tránh mặt, không nghe điện thoại của anh.
Tôi cũng không thể quên được lời anh nói rằng: "Em là người có học hành nên em sẽ không đau như cô ấy và rằng cô ấy còn trẻ nên sẽ nông nổi hơn em" và tôi cũng không thể quên được khi anh nói: "Em làm sao mà hiểu nổi nỗi bất hạnh của một người muốn học hành nhưng không được học, còn em từ nhỏ được bố mẹ cho ăn học đoàng hoàng nên đừng tính thiệt hơn".
Tôi không thể quên được cái đêm khủng khiếp ấy, cái đêm mà anh thú nhận với tôi rằng: hai người họ đã làm tình với nhau ngay từ lần gặp đầu tiên và anh tả cho tôi về những vết sẹo trên cơ thể cô ta. Tôi không thể quên được khi anh nói: "Cô ta cũng sinh con như em mà sao em lại sồ sề còn cơ thể cô ấy đẹp và cân đối như người mẫu"...
Mọi người ơi, sao tôi cứ quanh quẩn với những lời nói đấy, lý trí mách bảo rằng: mọi việc đã qua rồi, thôi cố lên mà đi tiếp, nhưng con tim tôi lại thổn thức không nguôi. Tôi phải làm sao, làm sao đây để có thể vững vàng đi tiếp con đường này?
Theo NgoiSao
Tôi ôm lấy vợ thật chặt sau khi nghe về quá khứ khủng khiếp của cô ấy Đôi mắt An vương nước, cô ấy vội mặc lại quần áo và ôm lấy cánh tay tôi nhưng tôi lại đẩy mạnh cô ấy ra. Tôi lao vào xé rách chiếc áo ngủ mỏng manh trên người An, tra hỏi dồn dập vì sao cô lại lừa dối tôi. An là mối tình đầu của tôi. Với một thằng đàn ông phải...