Bí mật không nói của chồng khiến vợ c.hết lặng khi biết sự thật.
Chị đã trách hờn anh sao vô tâm không để chị chia sẻ những đau đớn, khó khăn cho anh, anh lại biến chị thành người vô tâm. Anh chỉ nở nụ cười, xoa đầu chị mà bảo: “Em xứng đáng sống những tháng ngày hạnh phúc”.
Anh bảo chị xếp đồ cho anh đi công tác TP Hồ Chí Minh. Chị không biết vì sao thời gian gần đây anh hay đi công tác đến vậy. Công việc có gì trục trặc mà sức khỏe, da dẻ anh xuống lắm. Chị lo lắng có hỏi anh cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Anh không nói, chị cũng chẳng dám làm căng. Từ đó, mỗi khi anh ở nhà, chị lại lo chợ búa cơm nước tẩm bổ cho anh. Vậy mà, có bữa phải tỏ ra hờn giận anh mới ăn được nhiều hơn tí.
Mật độ đi công tác của anh bắt đầu dày hơn. Chị có hỏi mà nhân viên của anh cũng bảo công việc ổn cả. Chị biết nhân viên có biết gì cũng không dám nói, phần sợ chị lo, phần anh rầy la nếu biết chuyện. Rồi chị chợt nghĩ hay anh có bồ cũng nên. Nhưng nhìn sức khỏe, gương mặt anh không giống lắm. Bởi có bồ người ta vui vẻ chứ đâu có buồn rười rượi như vậy. Vợ chồng sống với nhau hơn 30 năm, con cái lớn lập gia đình ở riêng hết. Chị ngẫm lại chưa có lần nào anh tỏ thái độ kỳ lạ như vậy. Mỗi ngày, ngoài giờ làm, anh đều về nhà đúng giờ. Dù là người có chức vụ nhưng anh ít khi “hết mình” ở các cuộc tiếp khách, nhậu nhẹt, chỉ vừa đủ. Anh không uống rượu, hút thuốc. Anh chỉ làm vài ly bia khi có việc gì trọng đại, khách quý hay ngày lễ, kỷ niệm của công ty.
Gần cả tháng nay, anh trở mình thức giấc nhiều hơn, ôm bụng mãi. Chị bảo anh ăn gì hay đau gì, mai chị đưa đi khám. Anh gạt đi, không chịu.
Video đang HOT
Rồi cuối cùng, bí mật của anh cũng bị lộ khi đêm trở mình dậy, chị thấy anh mồ hôi ướt trán, không nói nên lời rồi ngất lịm. Vừa đưa anh đến bệnh viện cấp cứu, các bác sĩ đã nhận ra người quen. Gần sáng, bác sĩ gọi chị vào, tiết lộ anh đang là bệnh nhân của các bác sĩ, anh bị bệnh ung thư. Chị ngất xỉu.
Trước đó, gia đình đã đưa anh đi TP Hồ Chí Minh nhưng cũng bị bệnh viện trả về. Không ai nói với chị điều này, vì anh dặn vậy. Anh biết bệnh cả năm nay và cố gắng chạy chữa nhưng không thể.
Chị đã trách hờn anh sao vô tâm không để chị chia sẻ những đau đớn, khó khăn cho anh, anh lại biến chị thành người vô tâm. Anh chỉ nở nụ cười, xoa đầu chị mà bảo: “Em xứng đáng sống những tháng ngày hạnh phúc”.
Công Hiếu
Tôi c.hết lặng khi phát hiện ra mình và vợ sắp cưới của anh có thai cùng một lúc
Lúc tôi định báo tin có bầu với anh cũng là lúc anh nói đã làm người khác có bầu và sẽ lấy người ta làm vợ.
Tôi và anh quen nhau trong một lần sinh nhật bạn. Tôi là đứa khá trầm tính, khép kín, còn anh ngược lại, là người năng nổ, hòa đồng, đặc biệt hát rất hay. Hôm sinh nhật, nói chẳng ngoa anh còn nổi bật hơn cả nhân vật chính vì lên hát mấy bài, ai cũng reo hò cổ vũ vì anh hát quá hay.
Thật không ngờ chính anh lại là người để ý đến tôi, sau ngày đó anh xin số, làm quen với tôi. Tất nhiên, tôi là đứa quá đơn giản so với anh, một đứa trong sáng, chưa yêu bao giờ, chẳng chút tỳ vết đã bị người đàn ông phong trần, khéo léo như anh đ.ánh gục. Tôi yêu anh nhiều lắm, khó có thể nào diễn tả thành lời được.
Chúng tôi hẹn hò, anh rất chiều chuộng, cưng nựng tôi, hưa hẹn cũng nhiều ghê lắm. Lúc ở bên tôi, anh vẽ ra viễn cảnh tương lai, rằng chúng tôi sẽ lấy nhau, sinh con, vợ chồng cùng nhau đi làm, cùng nấu ăn, cùng nuôi dạy con cái... mỗi lúc nghe anh nói, tôi lại thấy hạnh phúc vô cùng.
Thế nhưng tình cảm của chúng tôi lại vấp phải sự phản đối của gia đình anh, mẹ anh nói tôi không hợp t.uổi, lấy về là sát chồng. Cũng vì thế nên hai đứa cũng trục trặc, ảnh hưởng đến tình cảm lắm.
Thế rồi một thời gian sau, tôi vô tình phát hiện ra anh nhắn tin với một người khác, tôi ghen, khóc... Anh nói chỉ là bạn bình thường chứ có gì đâu mà tôi vô lý.
Hơn 3 tháng sau, tôi phát hiện mình có bầu. Lúc này tình cảm hai đứa thú thật không được tốt, tôi thấy anh cũng lạnh nhạt đi nhiều, nhưng tôi nghĩ nếu biết tôi có bầu, chắc anh sẽ cưới tôi, rồi hai đứa sẽ chung sống vui vẻ và hạnh phúc. Ai ngờ đâu, lúc vừa gặp anh, còn chưa kịp nói anh đã báo tin rằng cô gái kia có thai, anh phải chịu trách nhiệm, hơn nữa gia đình anh cũng rất quý người đó, tôi không hợp t.uổi nên dù thế nào cũng không được chấp nhận đâu.
Tôi c.hết lặng, còn chưa kịp nói tôi cũng đang mang trong mình giọt m.áu của anh. Hôm đó về tôi đã khóc rất nhiều, tôi có nên nói không, tôi phải làm sao bây giờ đây. Tôi hiện đang bế tắc lắm, xin hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo KhoeDep
Nếu tin mình đủ mạnh mẽ và sắt đá thì hẵng yêu một người vô tâm! Tôi đã nghe đâu đó có bài hát rằng "cạnh bên một người vô tâm là nước mắt tuôn âm thầm". Đúng vậy, bạn đừng chọn yêu một người vô tâm khi bạn chưa thật sự mạnh mẽ. Và vẫn còn lòng tin rằng tình yêu của bạn có thể thay đổi đc sự vô tâm ấy. Bạn hãy nghĩ đến cảnh một...