Bí mật không ngờ sau chiếc bụng bầu 11 tháng của vợ
Tôi thấy thái độ vợ tôi rất lạ. Bình thường cô ấy vốn là người dễ xúc động lại cả nghĩ nhưng mang thai đến tháng thứ 10 mà cô ấy vẫn bình chân như vại, ngày ngày đủng đỉnh đi ra đi vào vuốt ve bụng…
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã 4 năm mà vẫn chưa có con. Chính vì thế, ngay khi vợ gọi điện thông báo có bầu, tôi như muốn bay lên mây xanh vì sung sướng. Ngay lập tức, tôi thuyết phục vợ nghỉ việc ở nhà để dưỡng thai vì công việc của cô ấy liên quan đến thuế vụ luôn rất căng thẳng và dễ stress. Vợ tôi đồng ý, đồng nghĩa một mình tôi phải cáng đáng kinh tế gia đình. Tôi nhận thêm vài dự án online để có thêm thu nhập, dù bận rộn hơn nhiều nhưng nghĩ đến viễn cảnh được làm cha tôi hạnh phúc lắm.
Bố mẹ tôi ở quê thì khỏi phải nói, tuần nào cũng gửi thịt gà, thịt lợn, hoa quả lên để con dâu bồi bổ. Bố mẹ vợ thì chạy qua chạy lại giúp đỡ việc nhà suốt ngày. Vợ tôi chỉ cao 1m50, nặng 41 kg nên ai cũng biết việc mang thai sẽ rất vất vả, vì thế không muốn để cô ấy động tay động chân nhiều. Tôi có thời gian rảnh là cũng giúp vợ giặt quần áo, lau nhà. Nói chung, mọi người đều tạo điều kiện để vợ tôi có thể dưỡng thai khỏe mạnh, an toàn.
2 tháng đầu mọi chuyện diễn ra rất bình thường nhưng thái độ của vợ tôi thì ngày một khác lạ. Tôi phát hiện nhiều lần cô ấy lén chui vào nhà vệ sinh khóc một mình. Lo lắng gặng hỏi thì cô ấy kiên quyết không nói, thậm chí còn nổi cáu với tôi. Tôi biết là tâm lýphụ nữ khi mang thai lên xuống thất thường nên đành nhường nhịn cô ấy. Từ hôm đó, vợ tôi đòi đi 1 mình đi khám thai. Cô ấy bảo: “Có anh đi cùng em thấy áp lực lắm! Anh đừng đi với em!”. Nghĩ đến chuyện 4 năm rồi mới có thai nên vợ tôi bị áp lực cũng là dễ hiểu nên tôi nghe theo, chỉ khuyên cô ấy muốn đi khám thai thì đi taxi chứ đừng tự lái xe.
Bình thường cô ấy vốn là người dễ xúc động lại cả nghĩ nhưng mang thai đến tháng thứ 10 mà cô ấy vẫn bình chân như vại (ảnh minh họa)
1 tháng sau thì vợ tôi ổn định tinh thần trở lại, cười nói nhiều hơn, lúc nào cũng tươi tỉnh, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian thấm thoắt trôi, tháng thứ 9 của vợ tôi cũng tới. Trong khi tôi sốt sắng đếm từng ngày thì vợ vẫn đủng đỉnh, chẳng có vẻ gì lo lắng. 10 ngày nữa trôi qua mà vợ tôi vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì, tôi hỏi thì cô ấy bảo: “Bác sỹ nói không sao , thai nhi vẫn khỏe mạnh, anh đừng lo. Chắc con mình thích ở trong bụng mẹ lâu hơn người khác.”
Đến tháng thứ 10 mà vợ tôi vẫn chưa sinh. Bố mẹ tôi trong quê bắt đầu cuống quít gọi điện tối ngày xem có vấn đề gì không. Tôi liên tục phải trấn an họ rằng vợ tôi vẫn hàng ngày đi khám và bác sỹ bảo không có vấn đề gì.
Tôi thấy thái độ vợ tôi rất lạ. Bình thường cô ấy vốn là người dễ xúc động lại cả nghĩ nhưng mang thai đến tháng thứ 10 mà cô ấy vẫn bình chân như vại, ngày ngày đủng đỉnh đi ra đi vào vuốt ve cái bụng bầu tròn xoe, chẳng có vẻ gì lo lắng cả.
Lại 1 tháng nữa trôi qua, lúc này thì bố mẹ tôi không chịu được nữa, khăn gói ra Hà Nội thăm con dâu. Đúng hôm đó thì cô ấy trở dạ, thế là cả nhà 4 người tất tả vào bệnh viện. Sau 7 tiếng đồng hồ chờ đợi thì tôi được vào với vợ và con. Vợ tôi mệt mỏi nằm ngắm con còn tôi thì xúc động nâng niu đứa con bé bỏng trên tay. Cô y tá nhìn vợ chồng tôi cười:
- Chắc anh chị lần đầu làm bố mẹ nhỉ?
- Vâng. Chúng tôi chờ con 4 năm rồi đấy chị ạ
Video đang HOT
- Bé vừa đủ tháng đủ ngày, cân nặng chuẩn, da dẻ hồng hào, chúc mừng anh chị nhé
Lời nói của cô y ta làm tôi sững sờ, vừa đủ tháng đủ ngày ư, chẳng phải con tôi chậm sinh những 2 tháng sao. Tôi quay sang nhìn vợ thì thấy nụ cười của cô ấy đã tắt ngấm, thay vào đó là vẻ mặt rất phức tạp. Tôi hỏi:
- Cô y tá nói thế là sao em nhỉ? Con mình chậm sinh những 2 tháng cơ mà.
- Thì cô ấy đâu biết e mang thai 11 tháng, thấy con khỏe mạnh, bụ bẫm thì nói vậy thôi. Em mệt quá, anh bế con cho em ngủ một chút nhé.
Ngày hôm sau tôi đi làm thủ tục xuất viện cho vợ và con. Vừa về đến phòng thì nghe thấy cô ấy đang nói chuyện điện thoại với ai đó, có vẻ căng thẳng:
- Chúng ta đã giao ước sẽ không liên lạc với nhau nữa cơ mà. Anh nhận đủ tiền rồi còn muốn gì nữa?
- Không bao giờ có chuyện tôi cho anh gặp con tôi
- Anh đừng quá đáng, giao ước là giao ước, anh mà làm gì để chồng tôi biết thì anh không xong với tôi đâu!
Em.. em xin lỗi anh – Vợ tôi òa khóc (ảnh minh họa)
Tôi sửng sốt tột độ, vội đẩy cửa bước vào
- Em đang nói chuyện với ai đấy?
- Ơ.. anh.. anh.. – Vợ tôi vội tắt máy điện thoại
- Em nói đi, em giấu diếm anh cái gì?
- Em.. em xin lỗi anh – Vợ tôi òa khóc: Thực ra chuyện có thai là nhầm lẫn. Em cứ chủ quan không đi khám lại cẩn thận để đến khi 2 tháng sau mới biết là nhầm. Nhưng em không thể báo với anh là mình không có con được, vì..
- Vì sao? Em nói đi! Vì sao em lại lừa dối tôi thế này?
- Vì.. anh bị vô sinh..
- …
- Anh nhớ trước hôm em thông báo có thai 2 tuần chúng ta đi khám không? Em đã giấu anh kết quả buổi khám đó vì em không thể chấp nhận sự thật đó, em biết anh cũng vậy. Sau đó thì chuyện nhầm lẫn có thai xảy ra, em cứ nghĩ có phép màu, nào ngờ..
- Thế đứa bé này, nó là con ai?
- Em đã gọi cho Thắng..
- Em van xin người yêu cũ cho một đứa con ư? – Tôi quát to lên
- Vì em không thể chịu đựng được chuyện phải thông báo với anh chuyện có thai là nhầm lẫn và chuyện anh vô sinh…
Tôi lao ra ngoài, không thể nán lại chút nào, tìm đến quán bia và uống đến khi say mèm.
Tỉnh dậy, tôi thấy vợ mình ngồi bên, nước mắt lưng tròng. Tôi đuổi em ra ngoài rồi ôm gối nằm khóc. Người đàn ông như tôi lúc này thấy mình thật quá vô dụng. Giờ tôi phải làm sao? Chấp nhận nuôi con người khác để giữ lại gia đình ư? Nếu chuyện tôi bị vô sinh lộ ra ngoài, bố mẹ tôi sẽ không thiết sống mất…
Theo Phununews
Viết cho những ai không còn dám tin vào sự thủy chung
Ngoại tình, ly hôn, và những điều gian dối, vụ lợi trong tình yêu đã khiến chúng ta không còn tin vào lòng chung thủy. Chúng ta hoài nghi tất cả, hoài nghi người ngày ngày chung chăn, chung gối.
Tôi biết, các bạn cũng như tôi, những người đã trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời hoặc chưa từng trải qua mà chỉ nghe người ta nói, đã không còn dám tin vào sự thủy chung nữa. Các bạn sẽ chẳng bao giờ nghĩ, một người đàn ông vừa đẹp trai, vừa thành đạt, vừa giàu có lại cả đời chỉ biết một vợ và các con của mình. Người đàn ông ấy với các bạn mà nói, chắc chắn sẽ có vợ bé, có bồ, thậm chí là vài cô bồ.
Tôi đã rất nhiều lần nghi ngờ về tình yêu, sự thủy chung của một người đàn ông. Vì tôi nghĩ, người ta giàu có, đẹp trai, ắt người ta sẽ có nhiều nhu cầu. Một là có bồ có bịch, hai là chơi bời, nhậu nhẹt. Người ta sẽ nghĩ, đồng tiền mình làm ra là phải tiêu xài cho thích, cho sướng tay. Nên chuyện gái gú với họ là chuyện bình thường. Tôi đã nghĩ, đàn ông ai cũng giống ai, không ai muốn chỉ có một vợ. Cho đến khi tôi gặp chồng tôi, người đàn ông giàu có, đẹp trai và thành đạt. Tôi thậm chí còn không dám tin anh yêu tôi chân thành, vì suy cho cùng, đàn bà con gái thiếu gì người xinh đẹp, tôi đâu phải người xinh gì cho cam. Cứ nghĩ như thế nên tôi nghi ngờ anh suốt mấy năm. Rồi tôi lại nghĩ, anh chắc chỉ kiên trì với tôi được một thời gian ngắn thôi chứ làm gì yêu tôi được dài lâu. Vì sự nghi ngờ nên lúc nào tôi cũng cau có, khó chịu, đa nghi với anh. Vậy mà anh vẫn chấp nhận.
Lâu dần tôi nhận ra tình yêu của anh dành cho tôi là thật. Anh đi sớm về sớm với vợ con, anh không muốn tôi phải suy nghĩ, đi đâu anh cũng đưa tôi đi cùng. Anh nói với tôi, &'đời này không phải ai cũng lăng nhăng như em nghĩ. Em phải tin rằng, có những người đàn ông họ thật sự yêu thương vợ con, thật sự họ không muốn ngoại tình. Vì có nhiều khôn ngoan để hiểu được rằng, đàn bà ở bên ngoài chỉ là thú vui tạm bợ. Và người đàn bà bên cạnh họ mới thực sự là người đã hết lòng vì họ, yêu thương họ. Rồi đến cuối đời, người đàn bà ấy mới là người để họ nương tựa, được con cái họ yêu thương, trân trọng. Tôi đã tin như vậy và cũng tin vào tình yêu của anh dành cho mẹ con tôi.
Cứ tin vào tình yêu, vì chỉ khi tin, chúng ta mới yên tâm và sống vui vẻ, thoải mái. Cuộc sống này chỉ hoài nghi nhau thì thật là mệt mỏi. (ảnh minh họa)
Ngoại tình, ly hôn, và những điều gian dối, vụ lợi trong tình yêu đã khiến chúng ta không còn tin vào lòng chung thủy. Chúng ta hoài nghi tất cả, hoài nghi người ngày ngày chung chăn, chung gối. Chúng ta sợ hãi khi chồng chúng ta tài giỏi, có tiền, sợ chồng lăng nhăng, sợ những người đàn bà khác lao vào chồng mình vì ví tiền. Chúng ta không còn dám tin vào cái gọi là chung thủy.
Nhưng tôi tin trên đời này không có thứ gì là tuyệt đối. Người ta ngoại tình nhiều, lăng nhăng nhiều cũng vì nhiều lí do. Một là vợ chồng nhạt nhẽo, hai là vợ quá can thiệp và chuyện của chồng, đôi khi là ghen tuông thái quá. Có những người thuộc bản tính thì không nói làm gì, nhưng chuyện ngoại tình cũng phần lớn do chúng ta chưa thực sự chia sẻ, thông cảm và hiểu cho nhau. Hãy sống thật tâm, chân thành, sự đối xử hết lòng sẽ dễ dàng đón nhận được tình yêu thương. Vì khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ được nhận lại như những gì chúng ta có.
Cứ tin vào tình yêu, vì chỉ khi tin, chúng ta mới yên tâm và sống vui vẻ, thoải mái. Cuộc sống này chỉ hoài nghi nhau thì thật là mệt mỏi. Cũng đừng quá chạy theo tình yêu vì một người quá lụy tình, người khác sẽ lợi dụng chính tình cảm ấy của bạn.
Trên đời này, ngoại tình nhiều, lăng nhăng nhiều nhưng cũng không phải không có người biết nghĩ, biết sẻ chia. Lòng thủy chung vẫn luôn tồn tại, vì họ thực sự hiểu, gia đình mới là điều quan trọng nhất và họ quý trọng tình yêu đang có. Họ sợ, nếu lầm lỡ một lần sẽ mãi mãi không được tha thứ và sẽ mất cả gia đình. Đó là tình yêu và cũng là nỗi sợ hãi thường trực.
Dành cho những người đã mất niềm tin vào tình yêu và sự thủy chung...
Theo Phununews
Đêm đầu tiên 'thất thủ' của ông chồng hot boy trước cô vợ vụng về Anh không nghĩ lần đầu tiên gần gũi lại chính vợ là người đưa cuộc chơi trở nên ngọt ngào như thế. Vậy mà bấy lâu nay cứ chê vợ lóng ngóng nên nghĩ chẳng làm ăn được gì. Lâu rồi Tài mới thấy thích thú trước 1 cô gái như vậy, ai nói gì trêu gì thì Hồng cũng chỉ cười tủm...