Bí mật khiến chồng 10 năm không được đụng vào vợ
10 năm, anh Lưu (Hà Nội) sống như cái bóng trong nhà bởi vợ không thèm nói chuyện, cũng chẳng cho chạm vào người, chỉ vì một hiểu lầm
Bài viết dưới đây là chia sẻ từ một người đàn ông ở Hà Nội, đã có vợ và hai con trưởng thành, về cuộc sống của mình với người vợ hành hạ anh bằng sự câm lặng và coi thường chỉ vì một chuyện hiểu lầm:
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là nạn nhân của bạo hành gia đình. Tôi chỉ cảm thấy cuộc đời có vẻ bất công khi bắt tôi phải chịu đựng những điều chẳng thể thổ lộ cùng ai.
Tôi 59 tuổi, là giám đốc một công ty tại Hà Nội. Vợ là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi yêu và cưới nhau trong niềm hân hoan của cả hai bên gia đình. Suốt mười mấy năm đầu bên nhau, chúng tôi yêu thương và tin tưởng nhau tuyệt đối. Tôi là người đàn ông biết lo cho gia đình, ngoài thời gian làm việc là giúp đỡ vợ và chăm chút cho con. Vợ tôi cũng là người phụ nữ đảm đang, biết đối nhân xử thế và được nhà chồng quý mến.
Bất hạnh giáng xuống đầu tôi vào mùa hè năm 2006. Năm đó, khi đi nghỉ mát cùng cơ quan, tôi không đưa vợ con theo như mọi năm do cô con gái út bị sốt. Sau mấy ngày đi biển, tôi về nhà trong niềm háo hức sau gần một tuần xa vợ, nhớ con. Cả nhà vẫn vui vẻ ríu rít cho tới buổi đêm, khi dỡ vali hành lý cho tôi, vợ thấy trong đó có một chiếc quần lót phụ nữ. Cô ấy đột ngột quăng mạnh chiếc vali làm đồ đạc tung tóe ra rồi bỏ sang phòng khác.
Video đang HOT
Tôi chết đứng, không hiểu chiếc quần kia ở đâu ra. Nhớ lại những ngày trong kỳ nghỉ, tôi mơ hồ nghĩ đến chuyện một nữ nhân viên có tình ý với tôi nhưng bị từ chối, hôm đi biển có lúc đã mang giùm vali của tôi lên phòng. Có lẽ nào cô ấy đã làm việc này?
Đêm đó, tôi đã ngồi chờ vợ vào phòng để giải thích nhưng cô ấy cố tình ngủ bên phòng con. Sáng hôm sau, không như tôi nghĩ là vợ sẽ giận dỗi, mắt sưng húp vì khóc cả đêm qua, cô ấy bình thản như không, vẫn chuẩn bị bữa sáng như mọi khi. Thế nhưng, từ ngày hôm đó mối quan hệ vợ chồng và cuộc sống của chúng tôi đã hoàn toàn rẽ sang hướng khác. Vợ không bao giờ còn nhìn tôi nữa. Khi có mặt các con hay người khác, nếu tôi hỏi, nói gì, cô ấy sẽ đáp ừ hữ cho xong chuyện để không ai đặt câu hỏi về mối quan hệ giữa chúng tôi.
Tôi tìm đủ cách để có lúc ở riêng với vợ, mong tìm cơ hội thanh minh nhưng cô ấy luôn tránh mặt. Lúc tôi có thể nói chuyện riêng thì vợ nhìn chồng như nhìn một kẻ không quen biết, hững hờ. Tôi bắt đầu nhắc tới “cái quần…” là vợ đã đứng dậy nói “tôi không muốn nghe”. Cô ấy bảo tôi không cần giải thích gì vì chỉ vô ích, niềm tin trong cô ấy đã vỡ vụn và không gì có thể chắp vá được nữa.
Bao năm nay tôi sống cô đơn trong ngôi nhà của chính mình. Chúng tôi vẫn cùng chăm con và vẫn đối tốt với gia đình nội ngoại hai bên nhưng giữa vợ chồng là một chiếc vực ngày càng sâu. Tôi đã nghĩ tới chuyện ly hôn rồi lại thôi. Tôi là lãnh đạo một công ty trong ngành giáo dục, con cái đang tuổi ăn học, mọi người nhìn vào đều thấy đây là một gia đình mẫu mực.
Tôi đi làm cả ngày, ít về nhà hơn. Từ một người không biết uống rượu, tôi hay la cà nhậu nhẹt hơn. Buổi tối, có những hôm tôi ở lại ăn cơm với vợ chồng người bảo vệ, nhà ngay sát cơ quan. Tôi nhìn cặp vợ chồng đó – cũng tương đương tuổi tôi, lúc thì cười nói, khi chảnh chọe nhau, mà thèm khát. Chỉ một – hai năm nữa thôi tôi sẽ về hưu, tôi không biết khi ấy mình sẽ đối diện với cuộc sống cô độc thế nào. Có lẽ, đợi khi các con hoàn toàn trưởng thành, chúng tôi sẽ phải giải thoát cho nhau. Tôi cũng không cần cơ hội thanh minh với vợ nữa.
Theo Blogtamsu
Có nên lấy người đàn ông đã trải qua 2 đời vợ?
Tôi cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình, nhưng chỉ lăn tăn anh đã trải qua 2 đời vợ...
Tôi thường hay đọc mục tâm sự trên báo điện tử, nhưng chưa bao giờ viết lên đây. Hôm nay tôi muốn tâm sự câu chuyện của mình, rất mong nhận được lời khuyên từ các anh, chị.
Có nên lấy người đàn ông đã trải qua 2 lần vợ (Ảnh minh họa)
Năm nay tôi 31 tuổi, ở tuổi của tôi bạn bè đã yên bề gia thất, con cái đề huề. Còn tôi, không phải là một cô gái quá xấu, hay kém cỏi. Hình thức của tôi cũng không đến nỗi tệ, tôi cũng có trình độ công việc tương đối ổn định, nhưng có thể là duyên chưa tới, nên vẫn chưa lấy chồng.
Khoảng 1 năm trở lại đây, tôi có quen một người đàn ông qua qua bạn bè giới thiệu. Nói là hẹn hò hay yêu đương thì cũng không hẳn, nhưng thi thoảng chúng tôi cũng cùng nhau đi uống cà phê, nói chuyện về cuộc sống. Cũng đã vài lần anh mời tôi đi chơi cùng mấy người bạn của anh.
Anh nói với tôi, nếu tôi không ngại và đồng ý thì anh sẽ cưới tôi làm vợ và đám cưới sẽ được tổ chức vào năm sau, khi tôi 32 tuổi. Tôi cũng không còn trẻ, anh cũng là một người đàn ông hiền lành, có công việc khá ổn định, tôi cũng cảm thấy quý mến anh, nhưng chỉ có điều anh đã trải qua 2 lần vợ và nếu tôi lấy anh tôi sẽ là đời vợ thứ 3 của anh.
Anh nói, người vợ đầu tiên của anh bị chết do tai nạn giao thông khi hai người vừa mới cưới chưa đầy một năm, hai người cũng không có con với nhau. Còn người vợ thứ 2 thì có với nhau một đứa con gái nhưng hai người đã chia tay do không hợp tính, chị ấy là người phụ nữ sống phóng khoáng, trong khi anh lại là người khá kín kẽ, hai người thường hay xảy ra mâu thuẫn và đã chia tay với nhau. Hiện con gái đang ở cùng mẹ, anh vẫn chu cấp tiền cho vợ hàng tháng để chăm sóc con. Có lần anh còn đưa con gái đến gặp tôi và mời tôi đi uống nước cùng hai bố con.
Người bạn giới thiệu tôi với anh cũng nói như thế, và khen anh là người đàn ông tốt, có trách nhiệm với gia đình. Họ khuyên tôi hãy đến với anh ấy và chắc chắn anh ấy sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi.
Tôi cũng không còn trẻ, và rất muốn có một người đàn ông để sẻ chia những vui buồn trong cuộc sống. Tôi cũng cảm nhận được anh là một người đàn ông đứng đắn, nhưng vẫn rất băn khoăn có nên nhận lời làm vợ anh không vì cứ cho rằng người vợ đầu của anh không may qua đời do tai nạn giao thông, nhưng còn người vợ thứ 2 của anh thì sao, chẳng nhẽ chỉ vì một lý do duy nhất là không hợp nhau rồi chia tay, hay còn lý do nào khác khiến chị ấy không thể chấp nhận được anh?.
Liệu tôi đến với anh, cuộc hôn nhân của chúng tôi có bền vững hay không, xin các anh chị hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi xin cảm ơn!
Theo Đất Việt
Đau đớn, xấu hổ vì hành động lỗ mãng, ích kỷ thiếu văn hóa của con gái với gia đình thông gia Mấy ngày qua, lòng tôi chẳng thể yên, khi con gái tôi vì sự ích kỷ, hẹp hòi mà tạo nên một vết rạn nứt tình cảm lớn với gia đình chồng tương lai. Là một giáo viên, đi dạy kiến thức, dạy đạo đức cho biết bao thế hệ nhưng chẳng dạy nổi con gái chữ nhẫn, chữ vị tha. Tôi năm...