Bí mật động trời của vợ bị “phanh phui” trước khi lên bàn mổ
Chẳng nhẽ, cuộc sống phũ phàng với tôi đến vậy. Khi chuyện yêu đương, mụ mị “trót lỡ” chỉ có trên phim ảnh, giờ đang diễn ra trong cuộc sống của tôi. Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong.
Chào độc giả mục tâm sự! Khi kể ra câu chuyện này bản thân tôi cũng có phần ăn năn, hối lỗi. Lẽ ra lúc đó tôi không nên gặng hỏi vợ mình quá nhiều. Cũng bởi tôi chỉ muốn cô ấy ra đi thanh thản. Nhưng nhờ điều kỳ diệu mà vợ tôi vượt qua cơn nguy hiểm, cô ấy hiện đã bình phục, nhưng trong lòng đang day sứt khôn nguôi. Tất cả cũng bởi “quá khứ bất hảo” mà cô ấy đã tiết lộ trong cơn nguy kịch ấy.
Vợ tôi ngã bệnh, cô ấy phải trải qua nhiều lần phẫu thuật mới có hi vọng hồi phục. Nghĩ không qua khỏi, tôi và vợ đã có một cuộc nói chuyện bí mật. Những lời thú nhận của cô ấy khiến tôi như lặng đi. Thế là suốt 15 năm qua tôi đã luôn sống trong sự “ảo tưởng” về một hạnh phúc được cho là tuyệt vời. Giờ tôi mới hay tôi là anh chồng đáng thương, tội nghiệp.
Trước khi đến với tôi, vợ từng yêu Q – cậu bạn nối khố của tôi. Cũng chẳng rõ vì sao họ chia tay nhanh đến như vậy. Khi tôi hỏi, vợ chỉ nói “Anh là lựa chọn cuối cùng của em”. Và rồi, 6 tháng sau chúng tôi cưới nhau. Từ ngày đó, vợ tỏ ra ngoan ngoãn dịu dàng và yêu chồng hết mực. Đi làm về vợ chỉ chăm chăm ở nhà, cơm nước đợi chồng.
Cưới nhau được 2 tuần, vợ đã kêu có bầu. Tôi cũng chẳng nhớ rõ nhưng chỉ biết từng “ăn cơm trước kẻng” với vợ đôi ba lần gì đó. Hạnh phúc vỡ òa khi chúng tôi chào đón con gái đầu lòng ra đời.
Công chúa nhìn giống mẹ, trộm vía yêu lắm. Nhưng vợ thì suốt ngày bảo nó giống tôi quá, tôi nghe cũng phổng mũi “chẳng con anh thì con ai chứ”.
Video đang HOT
Thời gian trôi nhanh, cuộc sống gia đình tôi dần ổn định, vợ chồng tôi dần mua được nhà, có xe đẹp và chào đón thêm 2 thành viên nữa. Là hai cậu con trai. Nhiều người nhìn vào không ngớt lời khen ngợi, vợ chồng tôi là “gia đình hạnh phúc”. Kể ra cũng là trời cho, khi cuộc sống vợ chồng tôi ít cãi vã, mà lại hết mực yêu đương nhau.
Rồi khi con gái lớn tròn 15 tuổi, vợ tôi chẳng may ngã bệnh. Khi tình trạng nguy kịch, bác sĩ cũngbáo tin gia đình chuẩn bị tinh thần nếu xảy ra tình trạng xấu nhất. Tôi đã bật khóc, khi ôm lấy vợ mà nói rằng “Cả đời sống với nhau, chỉ có yêu thương và kính trọng. Em có tâm nguyện gì lớn lao không?”. Vợ nhìn tôi, tay run run, nước mắt rơi trước khi nói một điều gì đó.
Khi mọi người ra ngoài, vợ mới thì thầm “Em không có ý phản bội hay cố tình dấu anh. Nhưng Ly không phải là con anh mà là con Q. Xưa kia em trót mang bầu, nhưng em chợt nhận ra em yêu anh, và cần anh hơn bao giờ hết. Nên em đã dấu anh. Mình vẫn hạnh phúc phải không anh? Anh hãy tha thứ cho em nhé! Sau này, đến một lúc nào đó, anh hãy nói với con sự thật anh nhé! Coi như em cầu xin anh đấy…”.
Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong…Lúc đó, khóe mắt tôi cay cay nhìn vợ (Ảnh minh họa).
Tai tôi ù đi, đôi tay tôi bỗng lạnh ngắt. Chẳng nhẽ, cuộc sống phũ phàng với tôi đến vậy. Khi chuyện yêu đương, mụ mị “trót lỡ” chỉ có trên phim ảnh, giờ đang diễn ra trong cuộc sống của tôi. Tôi khóc cũng không được mà chối bỏ cũng không xong…Lúc đó, khóe mắt tôi cay cay nhìn vợ “Ừ. Anh hứa”.
Vợ tôi mỉm cười rồi bác sĩ đẩy cô ấy vào phòng phẫu thuật. Tôi giận vợ, nhưng vẫn cầu mong cho điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Cô con gái bé nhỏ vừa kịp đến đã ôm bố nói lời “động viên an ủi”. Nó mạnh mẽ hơn tôi nghĩ rất nhiều, nó ngoan hiền, nghị lực khác hẳn với “bố nó”. Rồi con bé đưa ra một hộp cơm do nó tự chuẩn bị “Bố ăn đi còn lấy sức trông mẹ”,…Trong phút chốc đó, tôi chợt nhận ra “một niềm hạnh phúc” khó tả, và đó cũng chính là động lực để tôi có một quyết định cho sau này.
Trải qua những giây phút nguy hiểm, gia đình tôi đón một tin vui bất ngờ vợ tôi qua cơn nguy hiểm. Và nguyện ước của tôi đã được thực hiện. Nhưng nghĩ lại chyện vợ nói, tôi vẫn buồn vô hạn, lẽ ra tôi đừng hỏi cô ấy quá nhiều, cũng tại tôi. Lúc đó, tôi ước giá như cô ấy chưa từng nói gì thì hay biết mấy. Giờ tôi biết sự thật, cô ấy cũng khổ tâm, nhọc nhằn, suy nghĩ.
Mấy ngày sau đó, tôi mang một bó hoa hồng mà cô ấy thích đến, trong khi tôi cắm hoa, vợ vẫn nằm đó nhìn tôi với ánh mắt e ngại. Cô ấy khóc dấm dứt. Còn tôi, mỉm cười “Chỉ cần em hứa, bí mật chỉ hai vợ chồng mình biết. Anh hứa sẽ không bao giờ nhắc lại điều đó nữa. Với anh con bé là một món quà quý giá mà anh phải giữ gìn. Em hứa chứ”. Vợ tôi ra hiệu đồng ý. Một niềm hạnh phúc vỡ òa và tôi cảm nhận được một sự thanh thản từ trong cõi lòng…Tôi biết mình đã có một quyết định tuyệt vời.
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...