Bí mật động trời của chị dâu
Nhìn đ.ứa t.rẻ đầu đeo vành khăn trắng mà lòng chị quặn thắt. Rồi lại nghĩ đến người anh trai vừa mất, đến gia đình mình, chị N.T.B không biết nên tuyên bố hay im lặng trước bí mật động trời của chị dâu…
Ngậm ngùi nói về nỗi niềm không biết tỏ cùng ai, chị N.T.B (Ý Yên – Nam Định) cho biết, hiện giờ tâm can chị đang rối bời. Chị không biết mình nên làm gì trước tấn bi kịch của người anh trai đã khuất và sẽ phải làm sao nếu công bố bí mật kia cho cả gia đình đang còn mang nặng nỗi niềm mất mát của mình.
Nhanh tay chặn lại hai hàng nước mắt đang chực lăn xuống, chị N.T.B kể, khi mình còn là học sinh trung học, anh H. – anh trai chị, lúc đó 24 t.uổi, có dẫn một cô người yêu dáng vẻ gầy gò, mặt lưỡi cày, giọng the thé về ra mắt gia đình. Lần đầu tiên gặp mặt và khi nghe anh H. giới thiệu đó là người yêu của mình, cả nhà chị đều chung một cảm giác “không ấn tượng”. “Cả nhà tôi gần như có ấn tượng không tốt bởi chị ấy ăn nói cộc lốc. Hỏi người lớn toàn bằng những câu trống không” – chị N.T.B chia sẻ.
Sau lần gặp mặt đó, qua những người quen biết, mẹ chị N.T.B nhanh chóng điều tra được thông tin cơ bản về thân nhân của cô gái đó. Khi biết được bố mẹ cô gái đó có phần lý lịch gắn liền với tội danh móc túi, lại thêm ấn tượng không tốt về thái độ cũng như hành vi ứng xử thiếu lễ phép của cô gái đó từ buổi gặp trước nên bố mẹ chị N.T.B đã ra sức phản đối.
“Anh trai tôi là con trưởng, là niềm hi vọng để bố mẹ có thể dựa vào sau này thì làm sao bố mẹ tôi có thể chấp nhận được một nàng dâu không có lấy một ưu điểm. Chị ấy quá cộc cằn, vụng về, thiếu lễ độ lại học hành không đến nơi đến chốn… Vì vậy bố mẹ tôi nhỏ nhẹ nhắc nhở anh rằng nếu là bạn thì được, còn là người yêu và lấy làm vợ thì không” – chị N.T.B kể lại.
Theo những gì chị N.T.B còn nhớ thì lúc đó, gia đình chị vẫn đinh ninh rằng tất cả ý tứ, tâm huyết của mọi người đều được anh H. ghi nhận và thực hiện đúng. Thế nhưng một thời gian sau, anh H. một lần nữa đưa cô gái đó về nhà. Và lần này, anh ép bố mẹ phải tới nhà người ta xin cưới đàng hoàng vì cô gái đó đã mang bầu 4 tháng. Choáng và sốc trước sự việc và tình huống ép cưới của con trai nên dù không muốn chấp nhận nhưng “Vốn là cán bộ viên chức, nghĩ con mình đã làm điều xằng bậy, còn đ.ứa b.é trong bụng người ta là cháu mình nên bố mẹ tôi đồng ý để anh ấy cưới xin đàng hoàng. Đám cưới nhanh chóng được tổ chức. Sau đó mười ngày, cô gái ấy chính thức trở thành chị dâu tôi” – chị N.T.B tâm sự.
Video đang HOT
Chị N.T.B cũng chia sẻ rằng, cả gia đình mình vẫn luôn hi vọng sau khi đã trở thành dâu con trong nhà, chị dâu của chị sẽ thay đổi dần. Mẹ chị thì vẫn hi vọng đích thân bà ra tay chỉnh đốn dần dần thì con dâu sẽ thay đổi được. Thế nhưng thực tế “sỏi đá không thể mài nên ngọc”. Từ khi về nhà chồng đến lúc sinh con và cả những năm tháng sau đó, chị dâu của chị N.T.B vẫn chứng nào tật ấy. Miệng luôn lăm le cãi lại nhà chồng…
Trình độ học vấn không có, chị không thể xin vào bất cứ cơ quan nào. Công việc không có, nhưng khi bố chồng vất vả đi xin cho chị chân công nhân, chị nhất định không làm, chê việc nặng. “Xin cho chị ấy công việc gì, chị ấy cũng từ chối với lý do sức khỏe không đảm bảo. Đến lúc mọi người đành chịu, bảo chị ấy ở nhà lo nội trợ, chị ấy cũng không đảm đương. Cả ngày, ngoài việc đi đón con thì chị ấy dành thời gian chủ yếu ở tiệm gội đầu để sơn móng, tỉa lông mày, gội đầu và chủ yếu là buôn chuyện. Hôm nào việc cơm nước cũng bê trễ nên mẹ tôi đều phải lo cả” – chị N.T.B cho biết.
Vì làm việc và sống xa nhà nên đôi khi chị N.T.B gọi điện về nhà lại được nghe mẹ chị than thở nhiều chuyện về chị dâu. Dẫu biết chắc “không có lửa làm sao có khói” nhưng chị N.T.B cho biết mình vẫn luôn là người trung gian, cố hóa giải mối quan hệ và những điều không hài lòng giữa chị dâu và mẹ mình. Chị luôn cố xua tan nỗi ấm ức của mẹ bằng những câu nói xuề xòa “Tại mẹ hay để ý”, “Tại mẹ khó tính quá, chứ phụ nữ thời nay toàn thế”, và đôi khi chị dùng cả sự cáu gắt của mình để gạt đi sự bực dọc của mẹ.
“Giấc mộng chỉnh đốn nàng dâu không thành, niềm hi vọng trước đây lớn nhường nào thì giờ vỡ tan khiến bố mẹ tôi suy sụp nhường ấy. Bố mẹ tôi càng x.ót x.a hơn khi đứa con trai từng dõng dạc &’sướng khổ con chịu’ khi quyết định cưới bằng được người con gái ấy, cũng dần bộc lộ sự bất mãn, rạn vỡ trong hôn nhân. Rồi bố mẹ tôi gần như xụp đổ hoàn toàn khi anh trai tôi mất chỉ sau khi phát hiện ra khối u ở mắt và nhận kết quả ung thư mắt chỉ trong vòng hơn một tuần…” – chị N.T.B nghẹn ngào nói.
Kể về sự cố khiến mình gần như “c.hết giấc” chị N.T.B nhấn mạnh đến chi tiết chị dâu gặp gỡ một người đàn ông nào đó sau 100 ngày đám tang của anh trai mình.”Lúc đó trời nhập nhoạng tối, khi tôi trên đường đưa bà cô về thì bắt gặp chị dâu tôi nắm c.hặt t.ay con trai, đứng đối diện với người đàn ông đó. Trông bộ dạng có vẻ không được thoải mái bình thường như khi chị tiếp những vị khách khác nên tôi có chút tò mò” – chị kể.
Đến khi chị đi xát lại gần, trực tiếp thấy chị dâu cuồng cuồng xua tay đẩy người đàn ông đó đi, còn anh ta thì cố bẹo má đứa cháu và nói câu “Chào bố đi con trai” mà chị hình dung “Đến c.hết đi sống lại tôi vẫn không tin đó là sự thật. Tôi cũng cố bao biện rằng đó chỉ là hành động đùa vui của bọn họ. Nhưng rồi lấp liếm kiểu gì, tôi cũng không thể xóa tan được sự nghi ngờ ngày một lớn dần trong suy nghĩ của mình…” – chị N.T.B không kìm được cảm xúc, khóc nấc lên.
Chị N.T.B cho biết, cũng phải mất một thời gian dài đấu tranh, tự vấn bản thân, chị mới dám quyết định tìm ra sự thật. Sau khi tham khảo lời tư vấn của trung tâm xét nghiệp ADN xác định huyết thống. “Muốn có kết quả nhanh và chính xác nhất nên tôi đã phải xục xạo tìm những đồ vật liên quan đến anh trai mình. Thực sự lúc thu thập mẫu vật rất khó khăn vì gần như mọi đồ vật của anh đã được mọi người chôn hoặc đốt hết. Cuối cùng may thay là chiếc bàn chải đ.ánh răng trong phòng tắm còn xót lại, cùng với mẫu tóc, móng tay của tôi và chiếc cuống rốn khô cong của cháu mình… Khi gửi các mẫu vật đi, tôi vẫn hi vọng là mình nhầm lẫn, mình đa nghi. Nhưng sự thật trớ trêu. Những điều tôi không muốn chấp nhận lại hiện sờ sờ trước mắt mình. Bí mật động trời mà chị dâu tôi che giấu suốt gần 7 năm trời… Tôi không biết, anh trai mình có hay biết gì về sự việc này không…” – chị N.T.B đau khổ cho biết.
Và cũng từ ngày hôm đó, chị không biết mình nên đối diện với gia đình mình ra sao, phải cư xử với chị dâu và đứa cháu như thế nào. Cả gia đình chị đã dồn hết tình thường yêu vào để chăm sóc và bao bọc cậu bé. Hơn ai hết, chị N.T.P hiểu rằng bố mẹ mình không còn sức chịu đựng để đối diện với cú sốc đ.au đ.ớn như thế này. Và đó cũng là lý do khiến chị không nỡ “v.ạch m.ặt” người chị dâu của mình…
Theo VNE
Ngày tình đầu của con tan vỡ!
Con sẽ đứng lên bằng chính đôi chân của mình, và tin là con làm được mẹ nhỉ? Mẹ! Con gái mẹ hôm nay lại khóc rồi, và thức trắng đêm nữa. Cuộc sống không được như mong muốn mẹ nhỉ, không ai đoán trước được điều gì phải không mẹ?
Con buồn, tự nhiên con lại nghĩ đến bố mẹ mà con không dám gọi điện cho mẹ, con sợ đang nói chuyện với mẹ mà con khóc, mẹ lại nghĩ hai chị bắt nạt con. Con tự mỉm cười, rồi con lại nhắn tin than vãn với anh hai mẹ ạ, con chỉ nói sơ sơ tình hình của con hiện tại, vậy mà anh hai hiểu và an ủi con rất nhiều đấy mẹ. Con bật cười vì cái cách anh an ủi con sao mà dễ thương đến thế. Nhưng nước mắt không nghe lời con, nó cứ rơi ấy mẹ ạ, con càng tự lau, nó càng rơi nhiều, rơi nhiều đến nỗi làm con phát bực, con mặc kệ cho nó tuôn trào, để rồi nơi trái tim có một cảm giác gì đó đau nhói!
Mẹ ơi, con lớn rồi mẹ nhỉ? Con không còn là một con nhỏ với mái tóc tomboy, đi phá khắp xóm, suốt ngày theo mấy anh với mấy thằng con trai thả diều, b.ắn bi để mỗi lần như thế, mẹ lại lôi con về nhà, bắt con nằm xuống " Lần này chịu mấy roi?", con vừa ấp úng, vừa khóc nấc " Một roi, nhẹ thôi ạ". Lên cấp 3, con cũng thướt tha với áo dài, với mái tóc lá, dài dài một tẹo mà dễ thương mẹ nhỉ? Chả thế mà con cũng làm ít nhất là 3 cậu bạn chao đảo vì mình, mặc dù con chả giống một đứa con gái gì cả, nói to, lại còn phá phách nữa. Nhưng mà con lớn thật rồi đấy mẹ ạ, con không còn quá bé để bố mẹ, anh hai và hai chị che chở cho con mãi được. Năm 12, con lên TP học, con đã trưởng thành lên rất nhiều, và con đã biết yêu từ cái ngày đấy, con nhớ đó là một ngày SG lác đác mưa, mà trùng hợp là, hôm nay, khi mọi thứ sụp đổ trong con, SG cũng "khóc" mẹ ạ.
Người ta cứ nói mối tình đầu mong manh lắm, nhất là nó lại bắt nguồn khi đó là tình yêu t.uổi học trò. Con không tin điều đó, con đã muốn tự mình chứng minh điều người ta nói là không đúng, con ngốc mẹ nhỉ? Con dành tình cảm cho cậu ấy thật nhiều. Ngày cậu ấy tỏ tình với con, con vui đến mất ngủ, khiibg phải vì con cũng thích cậu ấy, mà chỉ là vì cậu ấy ít nói, ít biểu lộ cảm xúc, lại hay bắt nạt con, thế mà... con bất ngờ quá mẹ ạ. Thế rồi con đồng ý, ít nhiều thì dần dần con cũng dành hết tình cảm cho người ta. Rồi con cũng biết thế nào là yêu, là nhớ, là cố gắng, là mạnh mẽ, là nghị lực, là kìm lòng, là khóc vì đau, là "tự nâng lên thì có thể tự bỏ xuống", con đứng lên được sau tất cả, chứng tỏ con lớn rồi mẹ nhỉ?
Con đành phải đổ cái lỗi này cho hai từ "số phận" (Ảnh minh họa)
Thất tình, con khóc muốn ngập lụt cả SG, nhưng sau gần 2 tiếng đồng hồ đ.ánh mất mình ấy, con lại cười nhiều hơn, nói nhiều hơn và bỗng thấy mình lạnh lùng, vô cảm đến đáng sợ. Con nói với hai chị là con sẽ cắt tóc, con ngốc thật mẹ nhỉ? Sao con lại có một phút yếu lòng suy nghĩ như thế để đ.ánh mất mình? Ai cũng khen con dễ thương, nên thôi mẹ ạ, con từ bỏ cái mơ ước cắt tóc tomboy cho một cuộc tình đã không như con mong đợi.
Người ta bảo, vết thương là ta đ.au đ.ớn như thế thì đừng cố tỏ ra mạnh mẽ và kiên cường nhưng khóc nức nở để cầu mong sự thương hại của người khác không phải là bản chất của con. Níu kéo người khác càng không phải tính cách của con. Tại sao con phải nhìn về phía sau khi đôi mắt mẹ sinh con ra đã ở đằng trước mẹ nhỉ? Con tỏ ra mạnh mẽ, kiên cường là đúng mẹ nhỉ? Con không sai mẹ nhỉ?
Con sẽ cố gắng mẹ ạ, con muốn nhà mình và bạn bè an tâm về con, và cả cậu ấy nữa. Con không muốn cậu ấy bận tâm về con, con không muốn cậu ấy đau lòng x.ót x.a cho con, con thấy mình đã từng khiến cậu ấy mệt mỏi, là gánh nặng cho cậu ấy. Chắc con tàn nhẫn với cậu ấy lắm mẹ nhỉ. Nhưng biết sao được, con đành phải đổ cái lỗi này cho hai từ "số phận".
Rồi con cũng sẽ đứng lên được phải không mẹ? Chẳng có yêu thương nào là mãi mãi, chỉ có khoảnh khắc bên nhau là trường tồn vĩnh cửu. Không phải trên bờ cát thời gian mà trong nhưng ngách sâu của hồi ức mỗi khi con nhớ về... đau đáu và khôn nguôi. Con sẽ chấp nhận đâu phải người nào cũng có thể thương yêu nhau cả đời. Đôi khi vai trò người này trong cuộc đời người kia chỉ đơn giản là đi chung một đoạn đường, ngắn hay dài sau đó đều phải nói lời tạm biệt.
Bạn ấy và con không còn chung một con đường, con cũng chả biết sau này đâu sẽ là yêu thương rất thật nhưng hãy cứ nhớ là con đã dành tình cảm hết cho cậu ấy là được phải không mẹ? "YÊU KHÔNG HỐI TIẾC" mẹ nhỉ?
Con sẽ đứng lên bằng chính đôi chân của mình, và tin là con làm được mẹ nhỉ?
Theo 24h
Anh chỉ là một gã nghèo Giờ đây anh nhận ra một điều rằng "Em không thể bên một thằng nghèo mãi được". Vậy là đã gần 4 năm mình yêu nhau rồi em nhỉ! Chỉ còn vài tháng nữa là khoảnh khắc giao mùa sẽ đến. Những cơn mưa bắt đầu với bao nhiêu kỉ niệm của chúng mình thay phiên nhau lướt qua trong tâm trí của...