Bí mật động trời chuyện chồng đưa cô thư kí đi công tác liên tục trước Tết
Anh đi gần 1 tuần, tới tận 29 Tết, chị vẫn chưa thấy mặt anh đâu. Bên nước ngoài thì chỉ có anh gọi về được, chị chẳng thể nào gọi cho anh.
Dạo này, chị hay thấy chồng đi sớm về khuya, ít khi về nhà ăn cơm với vợ con, chị bắt đầu thắc mắc. Chị gọi điện hỏi thì chồng bảo, cuối năm công việc bận rộn, công ty nhiều thứ phải quyết toán nên về muộn, rồi lại tiệc tùng liên hoan, không có thời gian rảnh rỗi nữa. Có lúc chị kêu than thì anh bảo &’anh cũng mệt phờ người, chỉ muốn về nhà ăn cơm với vợ, ngủ một giấc thật ngon cho sung sướng cuộc đời, chứ anh ham hố gì chuyện đi ra ngoài rượu chè cho mệt cái thân’.
Thấy anh nói như vậy, chị lại tin và chị chẳng mấy nghi ngờ anh, lại còn thương anh vất vả sớm hôm.
Chuyến công tác lần này, anh nói với chị, anh định đi 1 tuần, sang tận nước ngoài. Chị buồn quá, vì Tết nhất tới nơi rồi, chỉ mong có chồng ở nhà, cả gia đình còn đi sắm đồ đạc cho ông bà đôi bên. Nhưng công việc phải vậy, anh cũng trình bày khó khăn, chị không thể nào không ưng ý. Chị buồn lắm nhưng đâu thể nói gì hơn. Công việc của chồng như vậy, không làm thì ai gánh trách nhiệm đây. Vả lại, anh cũng là người có vị trí lại được trọng dụng. Nên nếu mà chị không tạo điều kiện cho anh thì còn vai vế gì trong công ty nữa.
Vì vợ chồng chị có thói quen không lưu số của nhau, ai cũng nhớ số của người khác nên cô ta không phát hiện ra chị. (Ảnh minh họa)
Anh đi gần 1 tuần, tới tận 29 Tết, chị vẫn chưa thấy mặt anh đâu. Bên nước ngoài thì chỉ có anh gọi về được, chị chẳng thể nào gọi cho anh. Vì chị đâu biết gọi như thế nào, có anh chủ động thì chị biết thôi.
Anh không liên lạc với vợ thì vợ chỉ biết ở nhà mong ngóng mà thôi. Chị lo nếu mà Tết anh không về kịp thì phải là thế nào. Nghĩ ngợi thế nào, buồn chân buồn tay, chị bấm vào số của anh, chỉ là bấm chơi thôi. Thế mà, chị thấy có người nghe máy. Chị hốt hoảng nhận ra, giọng đầu dây bên kia là giọng nữ. Chị không thể tin nổi, nhưng bình tĩnh hỏi &’cô ơi, đây có phải là số của anh T không ạ, tôi là bạn của anh ấy, muốn gọi hỏi anh ấy có chút việc’.
Vì vợ chồng chị có thói quen không lưu số của nhau, ai cũng nhớ số của người khác nên cô ta không phát hiện ra chị. Cô ta bảo &’vâng ạ, đúng vậy chị, anh ấy đang tắm, tôi là… vợ của anh ấy, chị có việc gì không ạ?’.
Video đang HOT
Giọng cô nàng ấp úng, &’tôi là vợ của anh ấy’ khiến chị lặng người. Chị không thể tin nổi khi mình gọi cho chồng lại có người đàn bà tự xưng là vợ của anh. Chị hỏi, &’thế hai người đi du lịch hay sao mà mấy ngày nay, tôi tới công ty tìm anh ấy không có ở nhà’. Cô ta lại hớn hở &’vâng, vợ chồng tôi đang đi du lịch trong Sài Gòn tranh thủ trước Tết mua sắm ít đồ chị ạ, có gì chị gọi lại cho anh ấy sau nhé, chào chị’.
Giọng của cô ấy đó nhỏ dần rồi tắt máy, còn chị gục xuống, khóc như mưa. Chị không tin người đàn ông, người chồng chị tin tưởng lại lừa dối chị. Anh đã lừa dối bao chị bao nhiêu lần rồi? Anh đưa bồ đi mua sắm, bỏ vợ con ở nhà mong ngóng anh. Xấu xa hơn, anh nói anh đi nước ngoài nhưng giờ anh đang ở Sài Gòn trong men say tình ái. Người con gái đó là ai, cô ta nhận là vợ anh ư, cô ta chỉ là bồ của anh mà thôi chứ không lẽ anh lại có vợ hai?
Chị khóc như một đứa trẻ nhưng bình tĩnh gọi tới công ty anh, nói tìm anh. Chị nhận được thông tin, anh đi công tác cùng với cô thư kí. Vậy là rõ rồi. Anh làm sếp, còn cô ta là thư kí, vậy là hai người họ cặp kè với nhau từ lâu, chứ đâu có chuyện mới được. Vì anh đã leo lên vị trí này từ rất lâu rồi…
Chuyến công tác của anh hạnh phúc thật, vui vẻ thật. Hôm sau đó, anh về. Đã gần Tết, nhưng chị không thể kìm được lòng. Chị gọi cho anh, và bảo anh tìm cô thư kí tới chị có chuyện muốn nhờ vả.
Anh không hiểu chuyện gì xảy ra và cũng làm theo lời chị. Vì thái độ của chị rất chi là hồ hởi. Cô ả vừa tới, chị nhận ra giọng nói của cô ta ngay, không thể sai được. Chị lao tới, tát tới tấp vào mặt cô bồ của chồng &’cô cướp chồng tôi à, cô nhận là vợ của anh ta à? Trừ khi tôi chết, còn tôi đây mới là vợ của anh ta, cô biết chưa? Cái mặt đẹp mà đi lừa chồng người khác trắng trợn vậy hả cô em?’.
Lần đầu tiên anh thấy chị hung dữ như một con hổ. Chị chưa bao giờ làm điều đó, chưa bao giờ nặng lời với ai chứ đừng nói là đánh người ta. Nhưng hôm nay, vì anh, chị đã nổi cơn thịnh nộ. Chị không là được gì hơn nữa, chỉ biết chửi bới, đánh người đàn bà kia cho hả giận. Chị không cam lòng vì chị đã hi sinh quá nhiều cho anh ta. Còn lo lắng cho anh ta cuối năm bận rộn, công việc ngập đầu…
Thật là không thể tưởng tượng nổi, trước Tết, anh còn tranh thủ đi ngoại tình với cô thư kí. Có lẽ, cái Tết nghỉ dài sẽ khiến hai người họ nhớ nhau lắm nên anh mới phải làm thế đúng không?
Nếu anh muốn vậy thì chị cũng chấp nhận thành toàn cho anh. Chị về nhà, dọn đồ đạc, khăn gói cùng con trai về nhà bà ngoại. Trước khi đi, chị không quên gọi cho mẹ chồng &’mẹ ạ, năm nay con xin lỗi, con không về ăn Tết được. Con xin phép mẹ về nhà ngoại, chồng con sẽ về nhà ăn Tết cùng với bố mẹ. Có chuyện gì mẹ hãy hỏi anh ấy thì rõ ạ. Con chào mẹ…’.
Có thể, hành động này của chị ngày hôm nay sẽ khiến chị vĩnh viễn chia tay anh, nhưng chị cũng chẳng thiết tha gì nữa. Một khi đàn ông đã ngoại tình thì lại ngựa quen đường cũ thôi, có cố níu kéo cũng không có tác dụng gì, đau đớn quá rồi…
Theo Khám Phá
7 năm gặp lại vợ cũ tôi từng đuổi khỏi nhà, tôi bàng hoàng khi biết bí mật động trời
Tôi thật không ngờ, mọi chuyện đều là do mẹ tôi dựng ra, giờ khi bà bệnh tật nằm đó mới chịu thú nhận.
Tôi và Hân yêu nhau từ khi cô ấy đang học năm cuối đại học, tình cảm hai đứa tiến triển rất tốt đẹp. Tôi đưa cô ấy về ra mắt, bố thì bình thường nhưng mẹ lại không ưa. Mẹ tôi chê cô ấy nhà quê, bà đang thích một người khác là con của bạn thân bà nhưng tôi không nghe, tôi nói ngoài Hân ra sẽ không lấy ai khác nữa. Cuối cùng thì mẹ tôi cũng xuôi.
Sống với nhau, tôi biết vợ cũng chịu thiệt thòi nhiều vì mẹ không ưa gì cô ấy nên tôi luôn cố gắng ở giữa, cư xử khéo léo công bằng nhất. Thỉnh thoảng cũng có chuyện nọ chuyện kia xảy ra, vợ và mẹ cũng cự cãi rồi nhưng lại thôi.
Vợ tôi là nhân viên truyền thông trong một công ty lớn, lúc chúng tôi cưới nhau là lúc vợ đang trên đà phát triển nhất, cả hai chúng tôi cũng đồng ý sẽ kế hoạch một thời gian sau đó mới sinh con. Thế nhưng mẹ tôi thì không muốn thế, bà nằng nặc muốn vợ phải sinh con ngay. Vợ tôi thì cá tính, cô ấy cũng chẳng nhịn nhẫn gì, cô ấy nói không sinh là không sinh, cũng vì thế nên hai mẹ con càng như ở hai đầu chiến tuyến.
3 năm sau ngày cưới, mẹ tôi phải mổ ruột thừa, tôi thu xếp nghỉ vào chăm mẹ nhưng vợ bận quá nên cũng không vào đều đặn được. Mẹ tôi trách vợ lắm, tôi nói cô ấy cố gắng nghỉ một hôm vào với mẹ cho mẹ yên tâm nhưng lại đúng đợt vợ đi công tác nên vợ không vào được. Mẹ tôi ra viện, mối quan hệ giữa mẹ và vợ càng tồi tệ hơn. Một lần, tôi đi làm về muộn.
Mẹ đưa cho tôi điện thoại, có chụp bức ảnh vợ và một người đàn ông nữa đang đứng với nhau trước cổng. Bà nói thấy hai người ôm ấp nhau. Tôi giận lắm, đùng đùng hỏi vợ, cô ấy nói không có chuyện đó, tôi không tin, đánh vợ. Mẹ thì khẳng định bà bắt tận tay, nhìn tận mắt. Hôm đó, tôi đuổi vợ ra khỏi nhà, cô ấy khóc lóc thanh minh, giải thích nhưng tôi không tin. Vợ nói là xe cô ấy hỏng, đồng nghiệp đưa về chứ không hề có chuyện gì khác.
Sau đó, chúng tôi ly hôn sau một thời gian ngắn. Tôi ôm mối hận thù kinh khủng vì vẫn cho rằng mình bị vợ cắm sừng, nhất là khi mẹ hàng ngày tỉ tê, bảo thường xuyên thấy dấu hiệu bất thường của vợ, suốt ngày nhắn tin, điện thoại nọ kia, tôi càng tin hơn.
Ly hôn xong, tôi và vợ không gặp lại, không liên lạc gì nữa. Khoảng nửa năm sau đó, mẹ dẫn về một người khác, chính là cô gái năm xưa mẹ vẫn thích và ý tứ muốn tôi tìm hiểu. Tôi cũng chẳng yêu quý hay có tình cảm gì, nhưng thú thực tâm trạng chán lắm, mẹ bảo gì thì nghe vậy. Thế là vài tháng sau tôi đồng ý kết hôn.
Lấy nhau về, vợ chồng chẳng có tình cảm gì nên sống hờ hững. Cô ấy đi suốt, có chồng rồi nhưng vẫn thích chơi bời, mua sắm. Rồi vợ có bầu, mẹ tôi mừng ra mặt, mẹ chăm chút cô ấy lắm. Chẳng bao giờ phải động chân động tay việc gì. Cho đến khi vợ đẻ, cũng là một tay mẹ tôi lo. Thú thực, tôi thấy mẹ còn bận rộn hơn gấp vạn lần ngày trước, từ việc nhà, cơm nước, chăm con, chăm cháu. Tôi xót mẹ, bảo hay thuê giúp việc nhưng mẹ nhất định không nghe. Nhìn mẹ thế tôi xót xa lắm, bảo vợ thì cô ấy câng câng lên đáp, ai bảo thích đẻ thì cô ấy đẻ cho, giờ nếu bà nội không chăm được thì để cô ấy mang con về cho bà ngoại chăm.
Vợ chồng tôi sống không hạnh phúc, vợ chồng trục trặc, cãi vã rồi chia tay, đó là khi con tôi hơn 2 tuổi. Thật sự đến lần chia tay thứ 2 này, tôi cũng chẳng còn cảm giác đau buồn gì nữa, chỉ thấy chán nản cùng cực, nghĩ là thôi ở vậy nuôi con, chẳng cưới xin gì nữa.
Bố tôi già rồi, sức khỏe ngày càng yếu. Mẹ cũng có tuổi, bị cao huyết áp, lại thêm lần mổ xẻ cũng khiến sức khỏe giảm sút nhiều, nay lại chăm cháu nhỏ nên rạc người đi nhiều lắm. Tôi muốn thuê ô sin nhưng bà không cho vì không yên tâm người ngoài trông cháu.
Cứ thế mấy năm, khi con lớn hơn chút, chuẩn bị vào lớp 1 thì mẹ tôi tai biến nặng, liệt nửa người, may mắn là còn tỉnh táo. Tôi thành trụ cột chính, vừa kiếm tiền nuôi gia đình, vừa chăm con, chăm bố mẹ, nhiều lúc cảm thấy suy sụp lắm.
Rồi vô tình tôi gặp lại vợ cũ, nhìn cô ấy khác nhiều, trẻ đẹp hơn, có một con trai nhỏ, hỏi ra mới biết vợ đã tái hôn với một người đàn ông thành đạt. Tôi không còn giận vợ nữa, nỗi hận thù xưa đã cũ, vợ cũng vui vẻ với tôi. Biết mẹ bệnh, cô ấy đòi đến thăm. Sau lần đó, mẹ khóc, bà đã kể với tôi một sự thật động trời, rằng năm đó thực ra không nhìn thấy vợ ôm ai cả, là do bà bất mãn nên nói thế để chúng tôi chia tay mà thôi.
Nghe mẹ kể, tôi như chết cả phần hồn. Cảm tưởng như muốn phát điên lên được, hóa ra là tôi trách nhầm vợ, là tôi không tin tưởng cô ấy, là tôi ngu muội tự đánh mất hạnh phúc của mình... Tôi ân hận lắm nhưng mọi chuyện đã hết thật rồi.
Theo KhoeDep
Choáng với sự đào hoa của chú em chồng Bây giờ cả nhà tôi bất lực trước chú em chồng và cả cô "em dâu nhặt được" này. Cả nhà tôi bất lực trước chú em chồng và cả cô "em dâu nhặt" này. (Ảnh minh họa) Tôi mới lấy chồng cách đây nửa năm, cuộc sống ở nhà chồng không vất vả lắm. Một phần vì tôi đi làm cả ngày,...