Bí mật đêm ngoạ.i tìn.h (Phần 7)
Cường nhìn chiếc máy nghe nhạc trong tay, anh không nghe nhưng nhìn vẻ mặt có thể đoán được. Cô chỉ là một người đã va phải anh trong lúc say, còn anh thì chỉ đang điên loạn vì vợ mình.
Cường thích cô ư? Cô không tin được. Nếu thích cô, anh ta không cần phải dùng đến những cách rườm rà như thế này. Anh ta sẽ phải như Nguyện, trực tiếp đến và tán tỉnh cô kia.
Như Ý vào phòng và khoá cửa lại, cô lấy máy nghe nhạc và ổ cứng ra. Như Ý nghi ngờ chiếc máy nghe nhạc này cũng là vợ Cường gửi. Chị ta muốn cô tìm ra sự thật, vậy thì cô cũng không nên phụ lòng chị.
Cắm tai nghe vào, những điều đầu tiên mà cô nghe được là những tiếng thở rất mạnh. Không rõ là nam hay nữ. Dần dần xuất hiện những tiếng rên rỉ, tựa như đây là đoạn ghi âm của một cuộc là.m tìn.h. Như Ý buông tai nghe ra, cô nhìn vào file ghi, nó được đán.h số, không hề có bất kỳ dấu hiệu nào khác nữa.
Phân vân một lúc, Như Ý nghe tiếp. Mồ hôi ở lòng bàn tay cô bắt đầu ứa ra. Sau đó người đàn ông cất giọng nói:
“Anh không làm em buồn chứ?”
Đó là giọng của Cường, Như Ý có thể nhận ra.
“Vâng.”
Còn người phụ nữ này cô không rõ, tựa như cô đã nghe thấy ở đâu rồi.
Khi cuộc mây mưa kết thúc, có những tiếng rè rè của hiện trường. Nó giống hệt với tiếng rè rè mà cô từng nghe thấy khi vợ Cường gọi điện tới. Liệu nó có liên quan gì đến nhau không?
Chị ta muốn cô tìm ra sự thật, vậy thì cô cũng không nên phụ lòng chị. (Ảnh minh hoạ)
“Chúng ta đang say phải không?” – Người con gái hỏi.
“Không, chỉ em thôi.”
“Anh đã có vợ rồi à?”
“Ừ.”
“Nếu chị ta biết anh ngủ với em thì sao?”
“ Cô ấy sẽ không để ý đâu.”
“Sao lại thế?”
“Cả ngày cô ấy chỉ nghĩ xem làm thế nào để viết được một tác phẩm để đời thôi.”
“Anh không nghe nói các nhà văn thường rất nguy hiểm sao?”
Như Ý khựng lại, câu này nữa, cô đã từng nghe thấy ở đâu rồi. Mọi thứ rất quen thuộc, nhưng cô lại không thể nhớ ra.
Video đang HOT
“Sao em lại nói thế?” Cường hỏi.
Người phụ nữ kia im lặng một lúc rồi mới nói:
“Bởi vì em cũng là một người viết mà. Những người viết thường nghĩ những điều người khác nghĩ theo một cách khác.”
Như Ý giựt tai nghe ra, cô vứt nó xuống dưới đất. Làm sao cô có thể không nhận ra được tất cả ngay từ đầu chứ? Người phụ nữ này chính là cô. Phải, không ai khác đó chính là cô.
Như Ý vò tóc mình, cơn lo lắng bắt đầu dâng lên. Tại sao lại thế này? Tại sao lại là cô và Cường? Như Ý quờ quạng tìm cái túi xách.
Vội vàng cắm ổ cứng thêm vào máy tính, Như Ý mở file duy nhất được đề tên: “Bí mật đêm ngoạ.i tìn.h” trong đó lên. Ngay từ câu đề từ đã khiến cô phải run sợ.
“Anh ấy không biết tôi đã biết tất cả. Rằng: Anh đang lừa dối tôi.”
Cô không đọc nữa. Như Ý lờ mờ đoán ra được đây là một cuộc trả thù, dù chính cô cũng không thể đoán chắc mình và Cường đã từng có gì. Cô không thể nhận ra giữa anh và cô có một chút gì đó.
Cốc cốc
Như Ý giật mình nhìn ra cửa. Cô bước từ từ tới, nghe ngóng xem.
- Ý, cô ở trong đó phải không?
Là giọng của Cường.
Như Ý vội vàng mở cửa, anh nhìn thấy cô đổ mồ hôi, ánh mắt hoảng hốt và ở đằng sau là máy tính vẫn để mở. Cường vội vàng bước tới, đọc qua một lúc rồi anh lại đi tới chỗ cô.
- Nghe này, chuyện này… Tôi biết chuyện này điên rồ nhưng tôi không cố ý kéo cô vào.
Như Ý lắc đầu:
- Tại sao chúng ta lại từng ngủ với nhau?
- Đó là một đêm vào hai năm trước. Trong một lần cãi nhau với Trinh tôi đã ra ngoài và gặp cô. Và chúng ta… Xin lỗi, lúc đó cô say, còn tôi thì mất trí. Tôi không ngờ được cô ấy lại biết tất cả.
- Vợ anh cài máy nghe lén trên người anh, anh có biết không?
Cường nhíu mày, dường như là anh không biết thật. Như Ý cầm cái máy nghe nhạc xuống dưới đất và đáp vào người Cường. Anh ta bắt lấy.
- Đây là cuộc trả thù của cô ấy. Anh thực sự đã đắc tội với vợ mình.
Cường nhìn chiếc máy nghe nhạc trong tay, anh không nghe nhưng nhìn vẻ mặt có thể đoán được. Cô chỉ là một người đã va phải anh trong lúc say, còn anh thì chỉ đang điên loạn vì vợ mình.
- Phần quảng cáo về ngôi nhà trọ này, chắc chắn chỉ mình tôi biết. Và tôi đến đây, và rồi cái đêm tôi say, chúng ta ngủ trên giường cùng nhau cũng là do chị ta. Nó giống hệt với cái đêm hôm đó. Nó giống như một loại ám hiệu. Vậy mà anh lại không nhận ra.
Nhưng nếu mọi chuyện chỉ có vậy, thì tại sao vợ anh ta phải nói muốn cô nhận ra con người thật của anh? Cô chỉ vô tình ngủ với Cường, nhưng không hề có tình cảm với anh ta. Rốt cuộc chị ấy còn muốn cho cô xem gì nữa?
Như Ý hít một hơi thật sâu, cuối cùng cô bảo:
- Tôi phải chuyển khỏi đây. Lần này không còn bất kỳ níu kéo nào nữa.
Khi người ta không biết mình đang làm điều gì, và điều đó đang ngày càng ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta, thì đó là một điều nguy hiểm. Cô nên dừng lại ở đây.
Như Ý dọn đồ và đến ở tạm nhà một người bạn, cô thay đổi số điện thoại cũng như khoá toàn bộ trang blog của mình. Mọi chuyện sẽ trôi vào dĩ vãng, cô không cần phải biết vợ chồng họ là ai, họ đang muốn gì ở cô nữa.
Người bạn của cô đương nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra, cô ta sống với một người bạn trai, thường không về nhà nên nói cô có thể ở đây một thời gian.
Cô chỉ là một người đã va phải anh trong lúc say, còn anh thì chỉ đang điên loạn vì vợ mình. (Ảnh minh hoạ)
- Cô ta đã chạy trốn rồi. – Trinh, người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổ.i nâng ly macchiato lên nhìn. Sau đó cười nhạt – Cô ta hèn nhát hơn tôi tưởng.
Nguyện đặt một đĩa bánh xuống, anh mỉm cười với Trinh:
- Tại sao cô nhất định phải cho Như Ý biết bộ mặt thật của Cường?
- Tôi muốn cho tất cả tình nhân của anh ta biết anh ta là một kẻ ra sao.
Nguyện chống cằm nhìn Trinh, chớp mắt bảo:
- Chuyện không phải đã qua thì nên cho qua và ta phải hướng đến tương lai à?
Trinh quắc mắt, quát lên khiến cho những người trong quán cà phê phải quay lại nhìn:
- Nhưng tôi đã mất đi một đứa con vì anh ta, hiểu không?
Nguyện thở dài, vỗ vai cô để cô bình tĩnh lại. Trinh cũng dịu xuống. Sẽ không ai hiểu được cô ta đã phải chịu đựng những gì từ người chồng của mình.
- Chị là vợ của Cường?
Cả hai người quay lại, phát hiện ra Như Ý đã đứng ở đằng sau tự lúc nào. Cô có thể nhận ra đây chính là người phụ nữ đã xuất hiện thoáng qua tại quán, là người đã đứng nói chuyện cùng với Nguyện. Chị ta luôn ở gần cô đến vậy, mà cô lại không nhận ra.
Trinh cười tự tin, chị nói như thể là người đã biết trước sự xuất hiện của cô:
- Cuối cùng thì chúng ta cũng gặp được nhau.
Như Ý nhìn Nguyện, anh chỉ khẽ cười như đang trấn an cô. Sau đó anh nghếch mặt về phía bàn và bảo:
- Để anh lấy cho em một macchiato.
Nguyện rời đi, chỉ còn lại hai người. Như Ý không ngồi ngay xuống, cô chờ xem chị ta sẽ nói gì với cô. Nhưng Trinh chỉ nhấp môi vào lòng cà phê và im lặng.
Có biết bao nhiêu chuyện chỉ cần hỏi là xong, nhưng liệu chị ta có thể nói cho cô biết?
Theo Eva
Một đêm mất tự chủ, ngủ với sếp để rồi bị biến thành gã trai bao
Hà thẳng thắn đưa ra nguyện vọng muốn Quân trở thành trai bao của mình, bù lại Quân sẽ có được công việc và tiề.n bạc. Nếu Quân từ chối, Hà sẽ gửi clip se.x của họ cho vợ Quân.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Liên và Quân quyết định ở lại Hà Nội lập nghiệp. Liên xin được làm công việc hành chính ở một cơ quan nhà nước. Quân may mắn hơn khi trúng tuyển vào một công ty xây dựng lớn.
Sau khi ổn định, Liên và Quân tổ chức đám cưới. Vì được Liên động viên, Quân thỏa sức cống hiến cho công việc. Quân không ngại khổ, được giao nhiệm vụ là Quân đều cố gắng hoàn thành một cách xuất sắc.
Vì vậy, Quân nhanh chóng được đồng nghiệp tin tưởng và sếp hết lòng tin yêu. Được sếp quý mến, sau 2 năm ra trường, Quân được cân nhắc lên chức trưởng phòng, lương tăng gấp đôi. Quân và Liên đều vui mừng và nghĩ rằng cuộc sống của hai vợ chồng sẽ bớt khó khăn hơn.
Được sếp quý mến, sau 2 năm ra trường, Quân được cân nhắc lên chức trưởng phòng, lương tăng gấp đôi. (Ảnh minh họa)
Sếp của Quân tên là Hà, là một người phụ nữ mạnh mẽ, Hà ly dị 4 năm trước do hai vợ chồng bận rộn không có thời gian dành cho nhau. Từ đó, Hà sống một mình nuôi con, tìm niềm vui của cuộc sống trong công việc.
Vào thứ 7 tuần trước, Hà đột nhiên gọi điện cho Quân và nói rằng chị đang có chuyện buồn, muốn rủ Quân đi ăn tối để tâm sự. Quân mới được thăng chức nên không thể từ chối lời mời của chị. Quân vội vàng đến nhà hàng. Khi Quân vừa đến nơi, đã thấy Hà ngà ngà say.
Hai người họ ngồi tâm sự với nhau rất nhiều chuyện. Hà mở lòng mình kể về cuộc hôn nhân không hạnh phúc, về người chồng vô tâm, lăng nhăng. Cuối cùng, chị thú nhận đang rung động trước một người đồng nghiệp.
Hà mở lòng mình kể về cuộc hôn nhân không hạnh phúc, về người chồng vô tâm, lăng nhăng. (Ảnh minh họa)
Nhắc lại những kí ức buồn, Hà không cầm được nước mắt và liên tục uống. Sau bữa ăn, Quân thấy Hà đã say, lái xe nguy hiểm nên đã lái xe trở Hà về nhà.
Sau khi dìu Hà nằm xuống giường, Quân đang định ra về thì đột nhiên Hà chạy đến ôm Quân. Hà không ngượng ngùng mà đề nghị Quân ở lại, Hà sợ cảm giác cô đơn trong căn nhà rộng.
Quân cũng đã uống nhiều nên mất tự chủ và phát sinh quan hệ với sếp. Sáng sớm thức dậy, Quân sợ hãi khi phát hiện ra mình vừa làm một điều có lỗi với vợ. Quân vội mặc quần áo rồi rời khỏi nhà sếp, anh về nhà thay đồ sau đó mới đến công ty.
Quân thường tránh né sếp trong khi Hà lại cứ viện lý do để gặp. (Ảnh minh họa)
Những ngày tiếp theo, Quân thường tránh né sếp trong khi Hà lại cứ viện lý do để gặp gỡ. Tối qua, Quân nhận được tin nhắn phải đến nhà để phục vụ nhu cầu tìn.h dụ.c từ sếp Hà. Hà cũng thẳng thắn đưa ra nguyện vọng muốn Quân trở thành người tình của mình, bù lại Quân sẽ có được công việc tốt và tiề.n bạc. Nếu Quân từ chối thì Hà sẽ gửi clip se.x của họ cho vợ Quân.
" Kĩ năng là.m tìn.h của em giỏi lắm, chị cảm ơn em, bao năm rồi chị mới lại được thỏa mãn như vậy.", đọc tin nhắn của Hà mà Quân sợ xanh mặt, tim đậ.p chân run.
Một thanh niên tài năng mà giờ lại chấp nhận làm trai bao, Quân không cho phép bản thân đốn mạt đến vậy. Nhưng nếu không như thế, mọi chuyện vỡ lở ra, Quân sẽ mất tất cả, đặc biệt Quân không thể đán.h mất người phụ nữ anh yêu là Liên...
Theo Afamily
6 dấu hiệu của cặp vợ chồng HẠNH PHÚC, nhà nào không có nổi 2 cái thì sớm muộn gì cũng bỏ nhau Một cuộc khảo sát mới đây đã cho thấy, những cặp vợ chồng hạnh phúc nhất định sẽ có những "tín hiệu yêu thương" sau. Tắm cùng nhau Nhiều cặp đôi sống với nhau bao năm, có mấy mặt con rồi mà vẫn chưa từng "tắm chung". Điều đó có nghĩa là giữa 2 người vẫn còn rất nhiều khoảng cách, chưa thực...