Bí mật đêm ngoại tình (Phần 18)
Trong khoảnh khắc ấy Như Ý chợt nghĩ hay là vứt bỏ tất cả đạo đức và lương tâm của bản thân, cái thứ chết tiệt vẫn ngăn cản cô và khiến cô chạy trốn bấy lâu nay đi mà theo anh?
Ông ta đưa cô đến một nơi có tên là Phúc Ký trà lầu. Đi vào bên trong có sân vườn rộng rãi, thiết kế giống như những nơi thưởng trà của người Nhật.
Như Ý vẫn đề phòng nhìn người đàn ông này, cô đi theo ông ta mà trong lòng như có lửa. Nếu bây giờ cô chạy trốn thì ông ta sẽ cho người bắt cô lại chứ? Nhưng cô nghĩ mọi chuyện sẽ không lớn đến mức đó.
- Xin lỗi! – Trước khi ngồi xuống Như Ý mở lời – Cháu không biết rốt cuộc bác muốn nói với cháu chuyện gì, nhưng cháu sẽ không làm điều gì có lỗi với mẹ con chị Trinh thêm nữa. Chẳng lẽ chị ấy mang thai lần này là con trai mà còn chưa đủ với gia đình bác hay sao?
Người đàn ông ngồi xuống, sau đó nghếch mặt về tấm nệm đối diện ý bảo cô hãy ngồi xuống. Như Ý không còn cách nào khác là làm theo ông ta. Ông ta muốn nói chuyện với cô.
Sau đó những công đoạn pha trà được thực hiện, trong hoàn cảnh này Như Ý cảm thấy nó rất rườm rà. Cô không có tâm trí để ngồi thưởng trà, cũng không có tâm trạng để đối ẩm, ngâm thơ một cách tao nhã.
Khi người pha trà mang dụng cụ đi, người đàn ông rót cho cô một chén và bảo:
- Uống trà tâm phải tịnh, nếu tâm không tịnh thì không thấy được cái vị của nó ra sao. Như vậy sẽ làm phí cả một vẻ đẹp, một sự tuyệt mĩ. Với câu chuyện này, cũng cần một cái tâm thật bình tĩnh, ta không muốn nói chuyện với những ai hấp tấp, chuyện chưa rõ đã phán bừa hay lồng lộn chửi bới.
Như Ý hiểu được điều ông ta muốn, trước giờ ông ta luôn được sống theo kiểu của mình. Luôn luôn từ tốn trước mọi việc. Nhưng cô không phải người của ông ta, cô có quyền làm gì mà cô thích.
- Nếu bác không vào thẳng vấn đề thì cháu nghĩ cháu phải rời khỏi đây mà không có một câu chuyện nào được bắt đầu.
- Vậy thì cháu cứ việc đi, ta không nghĩ mình cần biết gì thêm ở cháu nữa. Quá rõ rồi.
Như Ý cau mày, cô nghiêng đầu nhìn ông ta. Có đúng là ông ta sẽ thả cho cô đi?
- Nhưng có một chuyện ta muốn cháu hiểu như thế này – Người đàn ông nói – Cháu có thể có quyết định của mình trước, nhưng đôi khi số phận sẽ vận hành theo cách của nó.
- Ý bác là sao?
- Cháu có chắc mình không có tình cảm với con trai bác hay không?
Như Ý không trả lời được câu hỏi này, trái tim cô đập rất mạnh. Yêu là gì? Cô chưa bao giờ cắt nghĩa nó ra. (Ảnh minh hoạ)
Như Ý không trả lời được câu hỏi này, trái tim cô đập rất mạnh. Yêu là gì? Cô chưa bao giờ cắt nghĩa nó ra. Cô nhớ đến những lần ở bên Cường, nhớ đến cái cách anh đối xử với cô. Anh lịch sự, lạnh lùng, không bỗ bã như những tay đàn ông khác. Thật ra cô không nghĩ là anh ta có thói trăng hoa nếu không phải chịu cái áp lực đi tìm một đứa con trai. Anh ấy rất yêu vợ, cô có thể cảm nhận được điều đó. Chỉ là Trinh không hiểu tình yêu đó thôi.
- Cháu nghĩ cháu có quyền giữ câu trả lời này cho mình. Chào bác.
Như Ý đứng dậy ra về, chén trà của cô vẫn chưa được nhấp môi. Nó đã nguội ngắt. Người đàn ông cầm chén trà đó đổ vào trong khay rồi rót một chén mới. Cánh cửa căn phòng đối diện được đẩy ra, Cường xuất hiện. Anh đi tới bàn uống trà, ngồi bằng đầu gối của mình. Anh uống trà như một người thưởng trà lâu năm.
- Con đã nghe thấy rồi đấy, cô ấy là người dữ dội hơn con tưởng. Tình yêu đôi khi không thể thay đổi được chuyện gì cả.
Cường không nói gì, anh nhìn vô định về một phía:
- Bố đã lo đầy đủ cho Trinh rồi chứ? Con không muốn cô ấy phải thiếu thốn điều gì.
- Đương nhiên, nó mang trong mình cháu đích tôn của ta, làm sao ta có thể bạc đãi nó.
- Vậy là con đã xong nhiệm vụ, từ nay con muốn được tự do.
Khi Cường đề nghị như vậy, chén trà trên tay bố của anh khẽ rung. Lần đầu tiên anh thấy ông có phản ứng xúc động. Dù rất nhanh thôi.
Cường đặt chén trà xuống rồi anh cúi đầu như đáp lễ và đứng dậy. Khi Cường rời đi, bố anh nhìn theo cho đến khi khuất dạng. Cuối cùng trên môi ông là một nụ cười buồn.
…
Một ngày tháng năm, Như Ý nhận được một cuộc điện thoại của Nguyện thông báo Trinh đã sinh đứa bé, cả hai mẹ con đều khoẻ mạnh.
Video đang HOT
- Cường thế nào rồi? – Đột nhiên Như Ý hỏi dù cô không chủ ý như vậy.
- Rất vui, anh chưa bao giờ thấy anh ta vui như thế.
Như Ý bần thần, cô cúi đầu đáp:
- Tốt rồi.
Sau đó Như Ý cho xuất bản một cuốn sách mang tên “Bí mật” kể về những trải nghiệm mà cô đã trải qua. Cuốn sách được đón nhận nồng nhiệt. Có độc giả hỏi cô rằng người đàn ông tên Hùng (tên nhân vật đã bị cô thay đổi) giờ ở đâu? Anh ta còn yêu Như Ý hay không? Như Ý chỉ đáp lại rằng tất cả đều là hư cấu, anh ta không tồn tại.
Trước những thành công như vậy, mẹ cô lại càng lo lắng hơn cho cô. Bà bắt đầu sắp xếp những buổi hẹn mặt không đâu vào đâu. Cô luôn cố gắng làm cho mình bị ghét hoặc là công khai ghét đối phương.
Thời gian rảnh rỗi, cô lại hẹn Sang đi ăn. Nghe đâu cậu ta đã có bạn gái, một cô nàng xinh xắn.
- Cậu nhận lời tớ bạn gái có ghen không?
Sang liền lấy ra cuốn sách của cô và bảo:
- Cô ấy hâm mộ cậu lắm, còn dặn tớ xin chữ ký của cậu.
- Trời đất, đâu cần làm màu như thế này chứ.
Hai người trở thành bạn thân của nhau lúc nào không hay. Thi thoảng Sang vẫn giới thiệu cho cô một số người bạn của cậu ta, nhưng cô không thích.
Có lần Sang bảo:
- Buổi tiệc lần này có một đại gia trong vùng tham gia. Anh ấy là người độc thân. Cậu xem có thể hợp không?
- Chắc chắn không được. Trừ khi tớ là đại minh tinh hoặc là một người có vẻ đẹp xuất chúng.
Nhưng cô vẫn tham gia buổi tiệc đó, không phải để mong mồi chài được đại gia. Mà chỉ là thích thôi. Lâu rồi cô không tham gia mấy nơi nhộn nhịp. Từ khi về đây cô chỉ đi làm một công việc tẻ nhạt và viết lách, cô thấy mình đang dần khô héo.
Lúc cô đang đứng một góc và nhìn tất cả mọi người thì phụ vụ đi tới đưa cho cô một ly rượu và bảo:
- Thưa chị, có người mời chị ly này.
Như Ý nhìn quanh, thấy người đàn ông mà Sang nhắc đang vẫy tay với mình. Cô mỉm cười, nâng ly rượu lên chúc anh ta từ đằng xa và uống.
Một lúc sau người phục vụ đó lại đi tới và gửi cho cô một ly rượu nữa. Cô nhìn xung quanh, không thấy ai cả. Có lẽ anh ta đã đi đâu đó. Như Ý mỉm cười với phục vụ và uống thêm một ly nữa.
Bất giác từ đằng sau có giọng nói vang lên:
- Khi đi một mình đừng nên uống nhiều như vậy.
Như Ý quay lại nhìn, thấy Cường đang đứng đó. Anh một tay cầm ly rượu, một tay đút túi quần. Anh cũng ở trong buổi tiệc này mà cô không biết. Mái tóc của anh đã bị cắt ngắn, trông anh lạ lẫm biết bao.
- Sao anh lại ở đây?
- Tôi là người phân phối hàng cho nhà hàng của người tổ chức buổi tiệc này.
- Vậy sao?
- Em đang tìm kiếm gì ở nơi này thế?
- Không có gì, đi cho bớt buồn thôi. Nghe nói vợ anh sinh rồi.
Như Ý nâng ly lên nhằm chúc mừng anh, nhưng Cường không đáp lại. Anh uống luôn và nói:
- Trinh không còn là vợ của tôi nữa.
- Vậy hả? – Như Ý đã biết điều đó.
- Bố tôi từng đến gặp em phải không?
Như Ý gật đầu:
- Ông vẫn nói những câu triết lý sáo rỗng.
Cô không ngần ngại đả kích người khác, chỉ bởi vì họ có quan điểm điểm sống khác và cô cho là hơi sai lệch. Bình thường cô ít khi muốn đối đầu với ai, nhưng nếu đã là một người gây cho cô ác cảm thì cô không ngại khiến họ phật lòng.
- Bố tôi có quyền làm điều ông muốn. Tôi chưa bao giờ giận ông cả.
- Đó là việc của anh mà. – Như Ý nhún vai.
Cường nhìn cô thật lâu, anh thở dài:
- Chúng ta lâu lắm mới gặp lại nhau.
- Cũng không lâu lắm.
- Nhà em ở đâu? Chốc nữa tôi sẽ đưa em về.
- Tôi muốn về nhà ngay rồi.
Chính Như Ý cũng không hiểu tại sao mình phải nói chuyện một cách hiếu chiến như vậy nữa. Cô chỉ cảm thấy có một áp lực trong người, nó nén lại hết tất thảy những xúc động khi gặp lại anh. Nó đẩy anh ra xa cô.
- Vậy để tôi đưa em về ngay bây giờ.
Không nói không rằng, Cường bước ra ngoài.
Chính Như Ý cũng không hiểu tại sao mình phải nói chuyện một cách hiếu chiến như vậy nữa. (Ảnh minh hoạ)
Như Ý không biết anh mượn xe của ai ở thành phố này. Đó không phải là xe chở hàng. Trên đường về, anh nói với cô rằng:
- Em đang yêu ai rồi? Hay là vẫn chưa?
- Anh hỏi để làm gì?
- Để xem anh còn có cơ hội hay không?
Sự thẳng thắn của Cường khiến Như Ý khó xử. Lâu lắm rồi họ mới gặp lại, cô không nghĩ anh vẫn theo đuổi cô.
Xe dừng lại trước cửa nhà. Cường không mở chốt cửa cho cô ngay. Đáng ra cô có thể tự mở, song chính cô cũng không muốn.
- Tôi muốn hỏi anh một câu có được không?
- Em có thể hỏi bất cứ điều gì em muốn.
- Những lời đồn về anh, những người phụ nữ… là thật sao?
- Đều là bố anh chọn và tìm về.
- Tại sao anh lại nghe lời bố anh đến vậy?
- Đây là trọng trách. Phụ nữ không thể nào hiểu được.
Như Ý cười nhạt, đúng là cô không hiểu cho nên mới thấy nó nực cười làm sao. Thời buổi nào rồi mà vẫn còn con trai để nối dõi?
- Nghe này Như Ý – Cường nói – Em có thể chửi bới tôi, nhưng riêng em, chỉ riêng em là nằm ngoài vòng kiểm soát của bố. Đó là lý do ông muốn gặp em. Tôi phải lòng em là lỗi của tôi, tôi không nghĩ mình có gì tốt đẹp, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa thể quên em dù muốn.
Như Ý định mở cửa nhưng Cường đã kéo tay cô lại, cô thở dài:
- Vợ anh… tôi còn nghĩ anh rất yêu Trinh.
- Đúng là vậy. Nhưng nếu chọn, tôi vẫn sẽ chọn em. Chuyện vợ chồng có nhiều điều khó nói, tình yêu không phải là giải pháp trong hôn nhân đâu.
- Vậy cái gì mới là giải pháp?
Cường nhìn sâu vào trong mắt cô mà bảo:
- Sự thấu hiểu. Cô ấy chưa bao giờ hiểu tôi.
Như Ý im lặng. Dưới ánh sáng mờ ảo này, cô đã nghĩ cô yêu anh.
Hai người tiến gần sát về nhau, cho đến khi đôi môi chạm vào. Những nhớ nhung lâu ngày xa cách bắt đầu bung ra. Trong khoảnh khắc ấy Như Ý chợt nghĩ hay là vứt bỏ tất cả đạo đức và lương tâm của bản thân, cái thứ chết tiệt vẫn ngăn cản cô và khiến cô chạy trốn bấy lâu nay đi mà theo anh?
Theo Eva
Cô bồ đứng trước căn biệt thự nói vọng vào: "Tôi bầu con trai rồi, chị nhường chồng đi"
Anh với chị kết hôn đến nay đã được gần 8 năm, hai vợ chồng có với nhau được một cô con gái và đang có kế hoạch có thêm một đứa con trong thời gian sắp tới. Anh làm trưởng phòng kinh doanh nên thu nhập cũng khá cao.
Người ta nói cấm có sai, nhà cao cửa rộng gia đình vợ đẹp con ngoan nhưng vẫn có thú vui ngoại tình. Dĩ nhiên anh cũng chỉ ngoại tình lấy đó làm thú vui chứ bản thân anh thừa hiểu không bao giờ anh bỏ vợ con mình để lấy một cô bồ đến sau.
Anh biết rất rõ vị trí của mình với vợ và vợ trong lòng mình. Chị cũng hiểu anh, chị tin tưởng anh không phản bội mình. Vậy mà vẫn có ngày anh làm điều đó khiến bản thân chị vô cùng tổn thương và đau lòng. Không hiểu lý do gì khiến anh có thể làm việc có lỗi với chị mà không mảy may nghĩ ngợi đến điều gì.
Cái chuyện bi hài có lẽ nó nằm ở chỗ cô bồ của anh cả gan đến đòi chị nhường chồng. Thật không ngờ tưởng anh chơi bời vu vơ mà cuối cùng không phòng tránh đến nỗi cô bồ của anh mang bầu.
Cô bồ anh đến tận nhà với gương mặt hồ hởi lắm đứng trước căn biệt thự của anh chị nói vọng vào:
-Tôi có bầu con trai rồi, chị nhường chồng đi là vừa. - người vợ như chị cũng khá sốc. Thế nhưng chị xử lý tình huống ấy quá nhanh và suất sắc vô cùng khi đi ra cầm theo 200 ngàn dúi vào tay cô bồ rồi nói:
- Chồng tôi nhờ gửi cho cô chút tiền đi phá nhé!! - cô bồ tròn mắt kinh ngạc trước những gì mình được nghe mới lắp bắp:
(Ảnh minh họa)
- Chị, chị đùa tôi sao?? Đừng có lừa tôi, anh ấy nói yêu tôi, anh ấy nói sẽ lấy tôi thay chỗ chị. - chị cười nụ cười có chút chua chát, có phần thương hại nói tiếp:
- Nếu không tin cô có thể gọi điện cho chồng tôi đến để nghe anh ấy nói nhé. Còn tôi chỉ chuyển lời giúp anh ấy thôi.
- Anh Hoàng, anh ra đây cho em...
- Cô gọi cái gì, định làm loạn à?? - chồng chị đi ra, chị đứng đó, cô bồ nước mắt ngắn nước mắt dài trông đến tội hỏi:
- Anh nói sẽ lấy em mà, sao anh lại đối xử với em nhưu vậy?? - chồng chị quát:
- Cô điên à mà tôi lấy cô. Tôi đâu có ngu mà bỏ vợ đi lấy người khác. - chị nhìn cô ta rồi khuyên:
- Về đi em, đừng ở đây thêm bẽ mặt. Biết rằng anh ấy đã có vợ con rồi còn cố tình xen vào hạnh phúc của gia đình người khác. Đấy là cái giá xứng đáng mà em phải trả cô gái ạ.
Anh nắm tay chị vào nhà. Vào đến nhà chị cũng hất tay anh ra luôn. Thật ra chị biết đã là phụ nữ khi yêu thì đều tổn thương. Cái sai của cô gái đó là yêu một người đàn ông đã có gia đình. Còn cái sai của chị chính là quá tin tưởng người đàn ông của mình để có ngày bị người đàn ông ấy phản bội.
Giờ mọi chuyện đã giải quyết với cô bồ xong. Còn ông chồng phản bội thật sự nghĩ mãi chị vẫn chưa nghĩ ra mình nên giải quyết thế nào. Nếu cho qua có vẻ dễ dàng quá. Nếu làm căng thì chị nên dừng ở đâu để có thể giữ cuộc hôn nhân này. Dù gì, chị vẫn muốn con chị có một mái ấm. Sự cố gắng hi sinh của chị suốt những năm qua không thể nào ra đi mà tay trắng được nên chị cần giữ người chồng này ở lại. Chị chỉ muốn cho anh biết, một lần này thôi sẽ là lần duy nhất và cuối cùng anh phản bội tình yêu thương của mẹ con chị.
Theo thể thao xã hội
Tôi muốn bảo vệ vợ dù cô ấy gây tan vỡ một gia đình Chồng cô ta từng có mối quan hệ với vợ tôi, giờ gia đình cô ta không thể hàn gắn, người chịu trách nhiệm chính sẽ là vợ tôi. Tôi 44 tuổi, vợ 38 tuổi, chúng tôi lấy nhau được 14 năm và có một bé gái 12 tuổi. Tôi làm kỹ sư trong một công ty nhà nước, vợ là giáo viên...