Bí mật đêm ngoại tình (Phần 10)
Cô luôn cảm thấy không yêu nổi người đó, cô luôn cảm thấy xa lạ. Có một dạo cô thử quen vài người khác, xong chuyện đó lại tiếp diễn. Tình yêu đối với cô giống như một cuộc thử nghiệm, nhưng chưa bao giờ ra kết quả thành công.
Khi tỉnh lại thì đã là mười giờ sáng, trong người Như Ý nôn nao khó tả. Cô chưa bao giờ say, nên giờ đây giống như một đứa trẻ vừa bước vào bài học đầu tiên. Cô đi từng bước, cái bụng cồn cào, như muốn cô nôn ra.
Nhưng đây là đâu? Như Ý nhìn xung quanh, cô phát hiện ra mình đang ở một nơi xa lạ. Sau đó cô nhận được một cuộc gọi của Trinh, chị ta nói:
- Tốt lắm, cô cũng chịu đau giỏi đấy.
- Sao chị…
- Như Ý – Trinh đổi giọng nghiêm túc – Nghe tôi này, tôi có một kế hoạch, tôi muốn cô có con với chồng tôi và rời đi. Tôi biết anh ta sẽ không bao giờ quá yêu một ai đó, tôi biết anh ta sẽ không đau khổ… Trừ khi cô có đứa con trai mà anh ta muốn.
- Nhưng làm sao mà biết tôi có thể có con trai hay không? Với lại chuyện này… không được. Nó quá ác độc.
Trinh im lặng một lúc, chị ta nói:
- Vậy cô chỉ có hai phương án thôi. Một là có con, hai là rời khỏi đó.
- Chị nghĩ tôi không dám hả?
- Sau những gì mà cô và những người khác đã làm, tôi đã nghĩ là cô không dám. Nhưng cô nói đến vấn đề đạo đức với tôi thì tôi nghĩ là cô thật sự nhát gan. Thật đáng thất vọng.
Đúng lúc đó Cường đi vào, Như Ý vội vàng ngắt máy. Cô nhìn anh ta, cười gượng. Trên tay anh là một tô cháo, anh đặt nó xuống chiếc bàn và nói:
- Đêm qua ai đã đánh cô ra nông nỗi này?
Như Ý sờ lên những vết bầm trên khuôn mặt, nó nhói lên khiến cô cau mày. Cô vẫn nhớ ai là kẻ đã đánh mình, nhưng cô không muốn kể tên anh ta ra nên chỉ cười:
- Tôi là người đã gây sự trước.
- Con trai à?
Như Ý gật đầu.
Tôi muốn cô có con với chồng tôi và rời đi. Tôi biết anh ta sẽ không bao giờ quá yêu một ai đó, tôi biết anh ta sẽ không đau khổ… (Ảnh minh hoạ)
Cường vừa thu dọn lại đống chăn chiếu vừa nói:
- Là đàn ông con trai sao phải đánh phụ nữ chứ.
Như Ý ăn cháo, cô quay lại hỏi anh:
- Anh đã bao giờ muốn đánh một người phụ nữ nào chưa? Tỉ như… vợ anh chẳng hạn.
- Đừng có hỏi mấy điều ngu ngốc ấy nữa, mau ăn đi.
Như Ý cười hì hì rồi ăn cháo. Cô không hiểu sao mình lại có thể nhớ trong cơn say mà đến được đây, có lẽ cô đã nhắc đi nhắc lại nó trong thâm tâm.
Đợt còn yêu người đàn ông đó, không có ngày nào là hạnh phúc. Không phải vì anh ta, mà là vì cô. Cô luôn cảm thấy không yêu nổi người đó, cô luôn cảm thấy xa lạ. Có một dạo cô thử quen vài người khác, xong chuyện đó lại tiếp diễn. Tình yêu đối với cô giống như một cuộc thử nghiệm, nhưng chưa bao giờ ra kết quả thành công.
- Này, anh cho tôi ở lại đây đi. – Như Ý vừa ăn vừa nói.
Video đang HOT
- Không được. – Cường từ chối.
- Nếu anh cho tôi ở lại, tôi sẽ sinh một đứa con cho anh. Dù gì anh cũng lớn tuổi rồi, vợ anh không biết khi nào mới về.
Khuôn mặt Cường hơi biến sắc, anh nhìn Như Ý rất dữ dội.
- Tại sao cô phải làm thế? Có con hoang với một kẻ như tôi.
Như Ý đặt bát cháo xuống, cô nói:
- Chắc anh không biết, tôi là một kẻ sợ người lạ, không thể yêu được ai khác cả. Tôi cũng muốn có con, và không lấy chồng.
- Nhưng nếu vợ tôi về, đứa con ấy sẽ do tôi chăm sóc, cô sẽ không thể chăm sóc nó.
Như Ý cười:
- Vậy sao?
Cô không nói thêm gì nữa. Đó là một việc làm vô đạo đức, khi dứt bỏ đứa trẻ ra khỏi bố hoặc mẹ nó trong hoàn cảnh nó đáng có cả hai người.
Cường yêu vợ đến như vậy, tại sao chị vẫn muốn trả thù anh ta? Có thể anh ấy đã mắc sai lầm, nhưng anh đã biết lỗi và chờ chị quay trở lại. Chúng ta không thể nghĩ đơn giản hơn được hay sao?
- Nhưng tôi vẫn sẽ có con với anh. – Như Ý nhìn anh chắc nịch – Anh đồng ý chứ?
- Tại sao?
- Tôi muốn trả ơn vợ anh. Chị ấy đã không thể có con vì tôi và anh, và những người khác nữa.
Cường nhìn cô thật sâu, anh dịu xuống. Một hơi thở dài thượt vang lên, anh im lặng rất lâu mới có thể nói:
- Tôi biết mình làm sai nhiều điều.
Như Ý bước đến chỗ anh, cô đặt tay lên vai anh:
- Chúng ta hãy cùng sửa sai, được không?
…
Trinh đặt máy nghe xuống, cô ngồi thừ một lúc rồi mới bảo với Nguyện:
- Anh nghĩ cô ta có muốn giúp tôi thật hay không?
Nguyện chỉ cười mà không đáp. Sau đó anh vuốt tóc Trinh và bảo:
- Giờ cô không thể sống vui được hay sao?
Trinh gạt tay Nguyện ra, cô lườm anh.
Nguyện nói:
- Đứa con của cô có thể là một nỗi đau, nhưng Cường không trực tiếp giết nó. Anh ta cũng chỉ là kẻ đáng thương đang điên cuồng vì vấn đề gia tộc của mình thôi. Bố mẹ anh ta cần một đứa con trai, cả dòng họ anh ta cần một đứa con trai.
- Chúng tôi còn lần sau, lần sau và lần sau nữa cơ mà.
- Nhưng anh ta không chờ được.
…
Cường bước vào phòng, tóc anh vẫn còn ướt nước, anh nhìn Như Ý đang trải chăn chiếu xuống dưới đất và nằm đó thì ngạc nhiên:
- Sao cô không lên giường nằm?
- Hôm nay thì không?
Cường ngồi xuống giường và nhìn chằm chằm vào Như Ý. Cô mở mắt ra:
- Có thể anh đang tự hỏi tại sao tôi hứa có con với anh mà tôi lại không ngủ với anh. Nhưng tôi muốn được anh đối xử như một tình nhân. Thật sự, không phải đóng diễn nữa.
- Để làm gì?
- Tôi muốn thế.
Cường bật cười, anh cúi xuống, đặt tay lên má cô và nói đùa:
- Cô thích được vuốt ve và yêu chiều?
Như Ý gật đầu.
Không, thật ra cô không thích như vậy. Cô chỉ muốn để vợ của Cường biết thôi. Cô muốn xác định xem chị ta còn yêu Cường hay không? Nếu chị ta còn yêu, thì khi nghe lén sẽ tự động ghen hoặc có động thái. Nếu chị ta còn yêu, dù cô có con hay không cô cũng sẽ bỏ đi. Vì cô không muốn làm anh hay chị ta phải đau lòng.
- Anh nghĩ rằng Trinh sẽ nuôi con của chúng ta sao?
- Tôi sẽ làm cho cô ấy hiểu.
Như Ý cười nhạt, đương nhiên là chị ta sẽ không bao giờ hiểu được cả.
- Lại đây nào. – Như Ý vẫy tay.
Cường nằm xuống cạnh cô, tóc anh vẫn còn hơi ẩm.
- Tôi rất khó yêu một người – Như Ý bảo. – Tôi không thể quá sâu nặng với ai.
- Có lẽ tôi cũng thế.
Cường ôm lấy cô, hai người trao nhau một cái hôn thật sâu. Anh chồm lên cô, hôn lên trán, mũi, mắt và môi. Sau đó dần xuống cổ. Như Ý thì thầm:
- Chị ta sẽ biết được tất cả.
Và cô mỉm cười.
Có thể anh đang tự hỏi tại sao tôi hứa có con với anh mà tôi lại không ngủ với anh. Nhưng tôi muốn được anh đối xử như một tình nhân. (Ảnh minh hoạ)
Trong đêm tối có một tiếng thét chói tai, cùng với đó là một chiếc cốc bị đáp lên tường.
Nguyện giữ lấy tay Trinh, cô ta như phát điên, đầu tóc rũ rưỡi. Khắp nơi là những đồ vật khác, tay cô ta quờ quạng khắp nơi.
- Cô ta cố tình, rõ ràng là cô ta cố tình.
Nguyện cố trấn an cô:
- Nghe này, chính cô đã cài máy nghe lén và cô ta biết được điều đó.
- Không, cô ta cố tình để tôi nghe thấy. Giống như nhiều năm trước, cô ta cố tình làm thế với chồng tôi.
- Chính cô đã muốn cô ta có con với chồng cô cơ mà.
- Không phải là thế này.
Trinh ôm lấy đầu, cuối cùng cô ta ngồi bệt xuống đất khóc. Sau bao nhiêu ngày tháng lên kế hoạch, giờ đây cô phát hiện ra mình vẫn không thể nào chịu được nổi khi chồng mình đã cùng với một người con gái khác.
- Tôi sẽ về gặp anh ta, ly hôn với anh ta. Thế là hết.
- Hãy kiên nhẫn, Trinh. Hãy kiên nhẫn chờ đến lúc anh ta đau khổ và cô xuất hiện như một vị thánh, cô sẽ cứu rỗi anh ta. Cả cuộc đời này anh ta sẽ là của cô.
Trinh ngước nhìn Nguyện, rồi nhắm mắt lại, từ đó chảy ra một giọt lệ.
Rốt cuộc thì những kế hoạch đó đều không phải là để trả thù, mà là cách để trói chặt chân anh ấy lại. Cô đã yêu mù quáng hay là ghen tuông mù quáng đây?
Theo Phuongha/Eva
Chồng mải cờ bạc không đưa vợ đi đẻ, thế mà mẹ chồng vẫn nói được câu này
Tôi bế tắc quá, không biết nên làm gì với người chồng vô tâm và người mẹ chỉ biết bênh con nữa.
Tôi năm nay 28 tuổi, tôi với chồng quen biết qua sự giới thiệu của họ hàng. Anh năm nay 30 tuổi, làm kỹ sư điện ở một công ty lớn. Bố mẹ tôi nghĩ anh là một người đàn ông tốt, có công việc thu nhập khá, lại cư xử đứng đắn, chững chạc. Điều kiện gia đình 2 bên cũng tương đương nhau.
Tuy nhiên, khi mới quen biết được 3 tháng, tình cảm của chúng tôi còn mới chớm, chưa quá sâu đậm thì bố mẹ tôi đã liên tục thúc giục chuyện cưới hỏi. Thấy tôi từ chối, mẹ tôi khóc. Mẹ tôi bảo rằng: "Bằng tuổi con con gái trong làng, trong họ đều cưới và có con hết rồi. Cái Xuân nhà thím Vinh đã tay bồng tay bế 3 đứa con. Con còn định để bố mẹ muối mặt với họ hàng, bà con làng xóm đến bao giờ nữa?"
Không còn cách nào nữa, tôi đành nhắm mắt lên xe hoa với anh. Lúc mới quen, anh có chia sẻ rằng thỉnh thoảng anh và đồng nghiệp ở công ty hay đi ăn và về nhà một người để đánh bài cho vui. Nhưng sau khi cưới về tôi mới biết anh là một con "ma cờ bạc" thực sự.
Tiền lương mỗi tháng anh kiếm được trên dưới 15 triệu nhưng anh chỉ đưa được khoảng 3-5 triệu về cho tôi. Số còn lại anh cầm hết vì anh nói anh cần tiền để ra ngoài giao lưu, quan hệ, tất cả đều phục vụ cho công việc. Vì mới cưới nhau, còn ngất ngây trong men say hạnh phúc nên tôi không muốn làm căng mọi chuyện.
2 tháng sau khi cưới, tôi phát hiện mình mang thai, chồng tôi vui lắm, anh ôm tôi vào lòng và nói sẽ cưng chiều tôi như bà hoàng. Thật vậy, anh đi chợ, nấu cơm, giặt đồ cho tôi và không bắt tôi làm bất cứ việc gì trong nhà. Nhưng chỉ được mấy tuần, anh lại lấy lý do bận việc không đi chợ, nấu cơm được và bảo tôi đi làm về thì đi ăn hàng. Nhiều lần như vậy tôi sinh nghi, qua một lần theo dõi anh, tôi biết được hết giờ làm là anh lại đến nhà bạn để đánh bài.
Quá ham mê cờ bạc, đêm nào anh cũng về muộn và gần như chẳng quan tâm gì đến mẹ con tôi nữa. Tôi nhiều lần góp ý thì anh bỏ ngoài tai và nói rằng anh chỉ chơi cho vui.
Nói chồng chẳng được, tôi chỉ biết tự chăm sóc bản thân mình để đứa con trong bụng có thể được sinh ra khỏe mạnh. Tôi ở nhà vẫn tự giặt giũ và nấu nướng chứ không cần nhờ đến chồng.
Tôi nghỉ làm trước ngày dự kiến sinh 10 ngày. Trước đó, tôi đã nói với chồng rằng tôi sắp đến ngày sinh nở, mong anh về nhà sớm với tôi phòng khi tôi chuyển dạ bất ngờ. Chồng tôi nói chắc như đinh đóng cột: "Em yên tâm, em chỉ cần gọi điện 1 cái, 5 phút sau anh có mặt tại nhà để đưa em đi đẻ liền".
Vậy mà đến hôm tôi chuyển dạ, tôi gọi cho chồng hàng trăm cuộc, anh ấy không bắt máy. Tôi nhắn tin anh cũng không nhắn lại. Thấy đau bụng quá, tôi đành gọi bố mẹ đẻ đến đưa tôi vào bệnh viện. May mắn rằng chỉ sau đó 3 tiếng, tôi đã sinh con trai. Lúc đó, bố mẹ chồng và chồng tôi mới tất tả vào bệnh viện. Thấy chồng tôi xuất hiện với bộ dạng mệt mỏi, trên má còn sưng và rớm máu nhưng tôi giận quá nên không hỏi han gì.
Chưa hết mệt mỏi, đau đớn vì mới sinh con, bị khâu nhiều mũi ở tầng sinh môn tôi đã điên tiết khi mẹ chồng tôi vừa đến đã nói với mẹ tôi như sau: "Vừa nghe chị gọi là tôi bỏ cả cửa hàng chạy ù vào đây ngay. Cái Ngân nó chẳng biết quản lý, bảo ban chồng để thằng Trung nó ham mê cờ bạc quá. Hôm qua nó ngồi đánh bạc đến khuya xong cả đám còn cà khịa, gây gổ với nhau. Vợ thì mới đẻ."
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi và mẹ tôi tức như bị chọc họng. Nếu mẹ con tôi không kiềm chế, chắc đã cãi nhau to ở bệnh viện. Không hiểu mẹ chồng tôi nghĩ gì mà lại thốt lên những câu như vậy. Tôi là vợ chứ đâu phải mẹ anh ấy mà bảo ban, quản lý. Anh ấy cũng 30 tuổi đầu rồi, đâu còn bé bỏng gì nữa đâu mà không ý thức được những việc làm của mình. Mấy ngày nay tôi bực bội, bức xúc quá. Không biết tôi phải làm thế nào với người chồng vô tâm và người mẹ chồng chỉ biết bênh con này.
Theo Phunutoday
Tuyên ngôn 'sống chết cũng không ở với mẹ chồng' của cô nàng hiện đại và cái kết Trong lúc nàng ngồi ngây ra, cố gắng "tiêu hóa" cơn mưa phân tích, chỉ trích chàng vừa nói thì chàng đã đứng dậy, trả tiền cà phê và mất hút sau cánh cửa... Ảnh minh họa Chiều cuối tuần lộng gió, nàng và chàng thảnh thơi tản bộ trên con phố vắng người lại qua gần khu phố cổ. Nàng và chàng...