Bí mật đằng sau những cuộc gọi nhầm số vào máy của chồng
Mỗi lần thấy chuông điện thoại của chồng reo mà anh bận, tôi đều là người nghe máy hộ. Nhưng lần nào cũng thấy đầu dây bên kia có người nói &’xin lỗi chị, tôi nhầm số’.
Chẳng hiểu từ bao giờ, tôi bắt đầu nghi ngờ những cuộc gọi nhầm đó. Tôi hỏi chồng tại sao người ta hay gọi vào máy anh nhầm vậy thì chồng bảo, vì máy chồng số đẹp nên người ta gọi nhầm cũng là chuyện bình thường. Nhưng lạ là, có số gọi nhầm tới vài lần vẫn gọi…
Từ ngày lấy chồng, tôi hoàn toàn tin tưởng anh, chưa bao giờ nghi ngờ bất cứ mối quan hệ nào của chồng. Tôi cũng thoải mái với chồng, để anh ra ngoài, vui chơi, công việc, ngoại giao mà chưa từng có một lời phàn nàn. Công việc của chồng cần nhiều mối quan hệ nên tôi cũng không thể nói gì được. Vả lại, tôi hiểu, chồng luôn quan tâm vợ con, chưa bao giờ anh từ chối bất cứ yêu cầu nào của tôi. Dù bận, chỉ cần là vợ gọi có việc thì anh cũng sắp xếp về thật sớm…
Đó là điều khiến tôi cảm thấy hài lòng và yên tâm. Nhưng dạo gần đây, tôi kể chuyện với bạn bè, họ nói tôi phải cảnh giác. Vì bây giờ, đàn bà ranh mãnh lắm, họ có thể lôi kéo đàn ông dù rằng anh ta chung tình cỡ nào. Họ cũng cảnh báo tôi về những cuộc gọi điện thoại nhầm của cô gái lạ. Vì người gọi nhầm toàn là con gái.
Trong lòng tôi ruột gan nóng như lửa đốt. Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo sợ. Tôi tính chuyện theo dõi chồng để phát hiện xem anh có người đàn bà nào khác hay không. (ảnh minh họa)
Tôi vì nghi ngờ chồng nên đã lưu các số điện thoại đó lại và tôi vô tình phát hiện, có những số gọi đến 3-4 lần vẫn nhầm. Có hôm tôi thử, thấy điện thoại chồng kêu mà đúng số đó hiện lên thì thấy chồng trả lời rồi ra ngoài nghe điện thoại. Tôi nghe thấy anh nói rằng &’vầng, sếp gọi em ạ, em đến ngay, sếp đợi em nhé’.
Video đang HOT
Tôi hỏi chồng là ai gọi thì anh bảo sếp của anh, hỏi là nam hay nữ thì anh bảo đó là đàn ông. Tôi tò mò nhưng chưa có bằng chứng và cũng chưa nhìn rõ số đó. Tối về, khi anh ngủ, tôi mới cầm điện thoại của chồng xem và phát hiện, số đó trùng khớp với số tôi ghi trong danh bạ. Chỉ là, người gọi nhầm không phải là đàn ông mà là đàn bà. Nhưng sao hôm nay lại biến thành sếp của anh và là đàn ông vậy?
Trong lòng tôi ruột gan nóng như lửa đốt. Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo sợ. Tôi tính chuyện theo dõi chồng để phát hiện xem anh có người đàn bà nào khác hay không. Tôi nhờ người bạn của mình theo dõi chồng và tỏ ra không hề nghi ngờ gì về anh. Vẫn ngày ngày ân cần, yêu thương chồng, thậm chí còn tỏ ra thờ ơ để chồng không nghĩ ngợi.
Cảm thấy mệt mỏi vô cùng, tôi về nhà và đóng cửa phòng mặc cho anh gọi. Tôi quyết định sẽ l.y hô.n nhưng giờ, còn con tôi, còn gia đình tôi, tôi làm sao b.ỏ chồn.g? (ảnh minh họa)
Một ngày nọ bạn tôi nói, chồng tôi có đi vào nhà nghỉ với một cô gái lạ. Tôi đau khổ vô cùng, lao đến nơi và chứng kiến cảnh chồng đang ôm ấp cô gái kia trong nhà nghỉ. Tôi khóc như mưa trước mặt chồng, không thể nào chịu đựng được cảnh đó. Tôi lao vào tát người đàn bà kia tới tấp, không chịu buông tha cho cô ta và còn chử.i mắng chồng.
Còn chồng tôi, anh cũng quỳ xuống bảo tôi tha cho anh, anh chỉ định vui chơi qua đường. Anh còn lao vào chử.i bới cô bồ kia nói rằng cô ta dụ dỗ anh. Thật là một gã đàn ông vô liêm sỉ. Hóa ra, anh cặp bồ rồi đổ tội cho cô bồ, còn tôi vợ anh thì anh khóc lóc ỉ ôi va.n xi.n.
Cảm thấy mệt mỏi vô cùng, tôi về nhà và đóng cửa phòng mặc cho anh gọi. Tôi quyết định sẽ l.y hô.n nhưng giờ, còn con tôi, còn gia đình tôi, tôi làm sao b.ỏ chồn.g? Bỏ rồi thì thế nào đây? Nhiều khi nghĩ, đàn ông lăng nhăng là bản chất, một lần mà chồng va.n xi.n thì có thể thứ tha nhưng tôi bị ám ảnh lắm. Nghĩ đến cảnh chồng lăng nhăng làm sao mà tôi sống chân thành và hết lòng vì anh được…
Theo Afamily
Mẹ vợ mất, chồng của tôi cũng không về
Đúng là tình huống trớ trêu, tôi cũng không biết nên làm thế nào với người chồng này nữa.
Lúc này, đầu óc tôi quay cuồng, tôi còn chưa nguôi nỗi đau mất mẹ thì lại thêm sự thất vọng về người chồng. Chồng tôi là một người đàn ông đê tiện, thực sự là tôi phải dùng từ ấy mới xứng với anh.
Tôi và anh lấy nhau được 3 năm. Ngày đầu, tình cảm vợ chồng chúng tôi rất tốt. Anh cũng không phải là người đàn ông ki bo hay khó chịu gì. Chỉ là anh có tính vô tâm. Điều này thì từ khi yêu nhau, tôi cũng đã biết. Nhưng thiết nghĩ, đàn ông thì ai chẳng vô tâm. Mấy ai quan tâm hết mọi thứ của phụ nữ đâu, nên tôi cũng tạm cho qua. Và rồi, cứ thế, mọi điều kiện đều thuận lợi nên chúng tôi lấy nhau.
Chúng tôi đã có với nhau một đứa con gái. Cháu rất ngoan và biết nghe lời bố mẹ. Vì nhà tôi ở xa nên trước khi lấy nhau, tôi đã thỏa thuận với chồng rằng, chúng tôi sẽ thường xuyên về thăm gia đình tôi. Vì như thế sẽ công bằng hơn, chứ không có chuyện, con gái đi lấy chồng là coi như bố mẹ mất con. Với lại, tôi cũng là con, cũng muốn làm tròn bổn phận của người con chứ. Anh đồng ý yêu cầu của tôi.
Nhưng không như thỏa thuận, từ ngày lấy nhau, anh gần như không về nhà tôi. 3 năm làm vợ chồng, anh mới về nhà tôi được 1 lần, đúng là như vậy. Chỉ thi thoảng, tôi giục thì anh mới gọi điện hỏi thăm bố mẹ tôi. Nhưng mà, dần dần, anh cũng không làm việc đó nữa. Bố mẹ tôi cũng góp ý rất nhiều nhưng mà anh không thay đổi. Dường như anh chẳng quan tâm tới chuyện đó, vì là, gia đình xa nhau nên lấy được tôi, anh coi thế là xong. Anh cũng không cần quan tâm nhà vợ nữa vì nghĩ, không về thì thôi, cũng không có gì. Không về thì sau này chẳng giáp mặt nhau, nên không cần thiết.
Đúng là số tôi quá khổ. Con thì nhỏ mà phải li dị chồng nhưng làm sao sống được với người chồng như vậy. (ảnh minh họa)
Anh sống ích kỉ, tôi thì chán nản vì suy nghĩ ấy của anh. Nên lần nào về nhà, tôi cũng tự khắc về. Anh chẳng cản trở tôi, anh bảo tôi có tiề.n thì cứ về, anh không cấm. Mỗi lần như vậy tôi đều tủi thân vô cùng, vì về xóm làng, họ hàng, hàng xóm đều hỏi tôi sao chồng không về. Họ còn nghĩ tôi b.ỏ chồn.g mà giấu họ. Nhưng mà, tôi nghĩ, chuyện này cũng không có gì. Thôi thì cười trừ cho xong.
Tôi mệt mỏi vì thái độ của anh với gia đình tôi. Thôi thì không nói được thì tôi mặc kệ, anh muốn ra sao thì muốn. Tôi chấp nhận tất cả chuyện này, coi như anh không phải là con rể của bố mẹ tôi, là người tách biệt với gia đình tôi. Tôi đã chán ngấy anh rồi, không còn nhắc nhở chuyện phải quan tâm gia đình tôi làm gì.
Nhưng mà, sau 3 năm làm vợ chồng, chuyện mà tôi không thể làm ngơ được đó là, anh đã không về nhà tôi khi mẹ tôi mất.Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Cả họ hàng chắc như đinh đóng cột là tôi b.ỏ chồn.g. Tôi đành gật đầu như vậy vì còn lý do nào nữa đâu, còn lý do nào mà con rể không về viếng mẹ vợ. Tôi cũng xác định, đó là lần cuối cùng tôi gọi anh là chồng, không còn vợ chồng gì với anh nữa. Tôi quyết định từ bỏ tình cảm này, quyết định l.y hô.n sau khi mọi chuyện xong xuôi.
Đúng là số tôi quá khổ. Con thì nhỏ mà phải li dị chồng nhưng làm sao sống được với người chồng như vậy. Tôi hỏi tại sao thì anh bảo, bây giờ anh không muốn quan hệ gì với nhà vợ nữa, để sau này không phải đi lại nhiều. Lấy được tôi, vậy là xong, cần gì phải đi lại này kia. Nếu tôi thích thì tôi tự giác mà về thăm, làm tròn chữ hiếu, anh không cấm.
Đúng là một người chồng đê tiện, tôi không còn lời nào để nói với anh nữa, tôi quá chán rồi. Giờ đây, tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi khi chờ đợi ngày ra tòa l.y hô.n. Chồng gì mà như vậy, thà không lấy chồng còn hơn!
Theo PNVN
Giận chồng, vợ uống say rồi lên giường với người tình cũ Tôi vừa giận vợ vừa trách mình, giá hôm đấy tôi kiềm chế một chút thì có lẽ đã không nên nỗi. Vợ chồng tôi cưới nhau 5 năm, có với nhau một cô con gái xinh xắn. Cuộc sống vợ chồng nhìn chung êm đềm, hạnh phúc. Tất nhiên cũng có lúc xô xát, nhưng sau đó hai đứa lại làm lành...