Bị mất chiếc điện thoại “cục gạch”, vợ tôi sang nhà chị hàng xóm đòi, nào ngờ nhận lại một trận xấu hổ tới mức muốn độn thổ
Giờ thì cả tôi cũng thấy xấu hổ vì tính tình của vợ mình.
Vợ chồng tôi làm công nhân trong khu công nghiệp, hiện đang phải thuê phòng trọ. Ngay từ khi yêu nhau, tôi đã biết tính tình vợ rất tiết kiệm nhưng vẫn lấy, vì cho rằng đàn bà như thế mới giúp gia đình nhanh giàu được. Thế nhưng về sống với nhau thì tôi thấy ngột ngạt và có nhiều điểm bức xúc về tính cách của cô ấy mà tôi không thể thích nghi được.
Mỗi tháng 2 vợ chồng làm được hơn 20 triệu, thế mà bữa tối nào cô ấy cũng cho ăn chay. Khi thì đậu phụ rán, lúc lạc rang, khi thì dưa nấu đậu phụ,… nhiều lúc thèm ăn thịt phải nhắc nhở nhiều lần cô ấy mới chịu mua.
Lấy nhau 3 năm nay, chúng tôi chưa có con, nhiều lần tôi muốn đi khám sức khỏe để xem ai bị vô sinh nhưng vợ sợ tốn tiền, nhất định không chịu đi bệnh viện. Tôi có cảm giác vợ yêu tiền hơn là yêu tôi vậy.
Vợ tôi được xóm trọ mệnh danh là “hai triệu rưỡi”, bởi có lần cô ấy khoe với mọi người là mỗi tháng bỏ ra có 2,5 triệu chi tiêu sinh hoạt và thuê phòng trọ kèm điện nước. Mỗi khi nghe cái tên đó tôi ngại chín mặt, còn vợ lại thấy thích thú cười tít mắt.
Ngày hôm qua tôi vừa đi làm về đến cửa phòng trọ, vợ đã kêu mất điện thoại “cục gạch”. Tôi gọi điện thì không thấy đổ chuông, vợ tìm khắp mọi nơi cũng không thấy. Tôi bảo điện thoại mua có 300 nghìn, giờ bán chắc chẳng ai mua, mất càng có cơ hội mua cái xịn hơn.
Tôi bắt cô ấy qua xin lỗi chị Hằng nhưng vợ không chịu. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bất ngờ vợ trợn trừng mắt quát chồng là hoang phí, còn dùng được sao có thể bỏ, phải tìm cho ra mới được. Rồi cô ấy sực nhớ lúc về, chị hàng xóm tên Hằng có ghé sang vay củ hành, vợ khẳng định chắc nịch là điện thoại bị chị ấy lấy mất.
Tôi bảo không bắt được tay người ta thì đừng có nói năng linh tinh mất tình hàng xóm. Với lại chiếc điện thoại rẻ tiền, giá trị chẳng đáng là bao, đừng làm lớn chuyện.
Chưa nói hết câu vợ đã chạy sang nhà chị Hằng, hỏi chị ấy có lấy điện thoại không, mang trả ngay. Vợ tôi dùng những từ ngữ rất khó nghe trách mắng chị Hằng, cứ như là chị ấy lấy đồ vậy, làm cả xóm trọ chạy lại xem.
Chị Hằng thanh minh không được, liền mang 2 chiếc điện thoại giá trị trên 10 triệu ra cho vợ tôi chọn, thích lấy cái nào thì lấy. Người ta dùng toàn đồ xịn lấy chi điện thoại cùi bắp của vợ tôi.
Vì tính tình nông nổi cạn nghĩ của vợ mà tôi muối mặt với mọi người. Tôi bảo có thể trên đường làm về, vợ đánh rơi điện thoại ở đâu, giờ không nhớ ra lại nghi ngờ linh tinh. Tôi bắt cô ấy qua xin lỗi chị Hằng nhưng vợ không chịu.
Tôi bất lực, không thể dạy nổi cô vợ coi trọng vật chất đến mụ mẫm đầu óc, theo mọi người tôi phải làm sao đây?
(hoanghung…@gmail.com)
Vợ bất ngờ ngất xỉu giữa sân, tôi chưa kịp đỡ thì đã thấy một bóng người vụt chạy tới ôm lấy cô ấy
Hai năm đầu, chúng tôi không quá mong ngóng con. Nhưng đến năm thứ ba rồi thứ tư vẫn chưa có con, lại nghe bố mẹ hai bên thúc giục, vợ chồng tôi càng căng thẳng.
Tôi và Nhi lấy nhau đã 4 năm nhưng vẫn chưa có con. Hai năm đầu, chúng tôi không quá mong ngóng con, nghĩ là cứ để mọi chuyện tự nhiên. Nhưng đến năm thứ ba rồi thứ tư vẫn chưa có con, lại nghe bố mẹ hai bên thúc giục, vợ chồng tôi càng căng thẳng. Nhi khuyên cả hai nên đi thăm khám nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Tôi khỏe mạnh thế này, chẳng có bệnh gì mà phải đi đến những chỗ đó. Nghe Nhi nói nhiều lần, tôi tức giận quát lên:
"Anh không có vấn đề gì hết, lỗi là tại em mà, không phải sao?".
"Anh không có vấn đề gì hết, lỗi là tại em mà, không phải sao?" - Ảnh minh họa: Internet
Vợ tôi nhìn tôi chết sững. Tôi biết mình nói quá lời nhưng cũng chẳng nói xin lỗi vợ vì tôi không nói sai. Trước khi lấy nhau, Nhi từng phá thai vì bị người yêu bỏ rơi, điều kiện cô ấy lúc đó cũng không thể một mình nuôi con. Lúc yêu nhau, nghe vợ thật thà chia sẻ như thế, tôi chưa từng chê bai, thậm chí còn thấy thương cô ấy. Nhưng giờ đã lấy nhau 4 năm vẫn không có con thì tôi lại thấy hối hận.
Vì chuyện con cái không thuận lợi nên tình cảm vợ chồng tôi càng bị rạn nứt. Tôi chán nản, quyết định chuyển công tác đến một thành phố khác. Từ ngày xa nhà, tôi rất ít khi chủ động gọi điện cho vợ. Tôi từng nghĩ đến chuyện ly hôn vợ nhưng lại không nỡ, dù sao cũng đã bên nhau lâu như thế rồi.
Mới hai tháng sống xa vợ, tôi sa vào mối quan hệ với một người phụ nữ khác. Đó là cô hàng xóm ở cạnh phòng trọ của tôi, cô ấy từng có một đời chồng. Tôi không quá yêu người phụ nữ này, chỉ thấy vui được lúc nào thì tính lúc đó. Nào ngờ vợ tôi bất ngờ lên thăm tôi thì chứng kiến màn ngoại tình của chồng. Cô ấy tức giận bỏ về, không nói một lời nào. Ban đầu tôi cũng chẳng hoảng loạn, nhưng ngay hôm sau tôi đã trở về nhà. Tôi vẫn không muốn ly hôn với vợ.
Tôi định chạy vào thì bất ngờ thấy một bóng người vụt chạy tới, đỡ lấy vợ tôi - Ảnh minh họa: Internet
Khi tôi về đến đầu ngõ, tôi nấn ná một lúc chưa bước vào nhà. Tôi thấy vợ đang quét sân thì bỗng dưng loạng choạng như sắp ngất. Tôi định chạy vào thì bất ngờ thấy một bóng người vụt chạy tới, đỡ lấy vợ tôi. Đó là anh hàng xóm kế bên nhà tôi bấy lâu nay.
Cơn ghen tuông trông tôi trỗi dậy. Tôi hùng hổ chạy tới kéo vợ về phía mình. Tôi trừng mình nhìn anh ta. Chẳng ngờ anh ta không sợ, còn một mực nắm lấy tay vợ tôi. Anh ta nói:
"Anh có quyền gì mà nổi giận. Anh bỏ rơi vợ rồi lăng nhăng bên ngoài thì đừng có về đây nữa. Tôi nói cho anh biết tôi nhịn anh lâu rồi, giờ tôi sẽ bảo vệ mẹ con cô ấy, anh đừng hòng có cơ hội lần nữa".
Tôi chết sững nghe cụm từ "mẹ con cô ấy" từ miệng tên hàng xóm kia. Tôi nhìn vợ trân trối như hỏi lại vợ rốt cuộc tôi có nghe nhầm không. Vợ tôi hất tay tôi ra, lạnh giọng nói:
"Đúng là tôi có thai, là con của anh đó. Nhưng tôi không ở với anh nữa, tôi viết đơn ly hôn rồi, anh về rồi thì vào ký đơn đi".
Nhưng tôi không ở với anh nữa, tôi viết đơn ly hôn rồi, anh về rồi thì vào ký đơn đi - Ảnh minh họa: Internet
Cảm xúc trong tôi lúc đó lẫn lộn giữa vui mừng, hối hận và hoảng sợ. Tôi biết mình có lỗi với vợ, tôi biết mình ích kỷ nhưng đến cùng tôi cũng không muốn ly hôn vợ mà. Nhưng giờ tôi phải làm sao để vợ tha thứ, làm sao để giành lại cô ấy đây?
Nghe tiếng chuông cửa dồn dập, tôi kiểm tra camera thì chết sững khi thấy chồng đang nghiêng ngả trước cổng Nhìn chồng như thế, tôi thật sự mỏi mệt và bất lực. Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày...