Bị lừa, tôi ép anh phải ly hôn với vợ
Anh ta có vợ nhưng giấu tôi. Tôi trao cho anh ta đời con gái của mình. Giờ tôi ép anh phải ly hôn.
ảnh minh họa
Anh ấy đã có vợ và hai con nhỏ nhưng tôi quyết giành anh ta bằng được về phía mình bởi chính vì anh ta mà tôi mất đi thứ quý giá nhất của đời con gái. Anh ta quen và ngỏ lời yêu tôi khi đã có vợ. Điều đó tôi hoàn toàn không hề hay biết. Chính vì thế tôi mới dâng hiến cho anh ta tất cả, đinh ninh sau này sẽ chỉ lấy anh ta làm chồng.
Em không biết rằng anh ta đã có vợ, có con nhưng giấu giếm tôi. Khi biết sự thật đó tôi đau lòng lắm. Em không dám tin đó là sự thật. Em là một người con gái cũng được học hành tử tế, nuôi dạy đàng hoàn nên tôi biết việc là kẻ thứ ba trong hạnh phúc gia đình nhà người khác là không tốt nhưng tôi cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác. Nếu giờ tôi và anh ta chia tay, cuộc đời tôi khó lòng mà tìm được hạnh phúc khác.
Tôi và anh ta đã sống thử cùng nhau một thời gian dài. Vì rất tự hào về người mình yêu nên tôi cũng chẳng giấu giếm mọi người chuyện đó. Tôi đinh ninh chỉ cuối năm nay là hai đứa chúng tôi sẽ cưới nên tôi công khai chuyện ở cùng, sống cùng. Thậm chí có lần tôi đã từng phải đi phá thai 1 lần vì anh ta. Tôi chịu bao thiệt thòi cũng chỉ vì nghĩ anh ta yêu mình và sau này hai đứa thành vợ, thành chồng mà thôi.
Lúc biết anh ta đã có vợ, tôi có cảm giác muốn tìm tới cái chết cho khuây khỏa vì đó là cú sốc quá lớn với tôi. Nhưng rồi vì còn gia đình, họ hàng, tôi không thể làm thế. Sau khi gào khóc, mắng chửi anh ta, tôi cũng nghĩ sẽ phải rời xa vì tôi làm sao có thể chen ngang vào gia đình họ được. Tôi đã thử sống xa anh ta một thời gian nhưng mọi chuyện thật tồi tệ.
Bất kì một người đàn ông nào có ý định đến với tôi nhưng khi biết trước đây tôi đã từng sống thử như vợ chồng với anh ta đều ra đi. Họ không chấp nhận cũng đúng vì làm sao họ có thể chịu đựng nổi một người vợ từng hãnh diện biết bao khi sống thử với một người đàn ông khác. Có thể là số tôi không may mắn để tìm được một người đàn ông yêu thương mình thực sự, chấp nhận bỏ qua quá khứ vì thế hơn 3 tháng sau khi chia tay, tôi không tìm được một ai muốn gắn kết với mình.
Video đang HOT
Trong con mắt của mọi người nhìn tôi, tôi chẳng những là người đàn bà không còn trong trắng mà còn đáng thương vì bị anh ta lừa gạt. Chính sự khinh bỉ của người đời đã khiến tôi phải có hành động như ngày hôm nay. Tôi quyết tâm giành anh ta về phía mình để có một tấm chồng chứ không thể cứ rong ruổi như thế này mãi được. Tôi khó lòng mà tìm được một người để xây dựng gia đình trong khi tôi đã gần bước sang tuổi 30 tới nơi rồi.
Tôi chấp nhận là người đàn bà mặt dày để phá hạnh phúc gia đình của anh ta. Xét cho cùng, chính anh ta đã phá hỏng đời tôi chứ không phải tôi là người chủ động chen ngang vào gia đình họ. Tôi yêu cầu anh ta phải chịu trách nhiệm với cuộc đời tôi, anh ta nói: “Anh yêu tôi nhưng anh đã có gia đình rồi, anh xin lỗi. Giờ anh cũng không biết làm thế nào cả”. Nếu anh ta không biết làm thì tôi sẽ phải làm để giành hạnh phúc cho mình.
Vì hạnh phúc của mình, tôi quyết phải ép anh bỏ vợ (Ảnh minh họa)
Tôi gặp người vợ yêu cầu chị ta chia tay với chồng vì hai người không có hạnh phúc sống như vậy chỉ làm khổ nhau mà thôi. Chị ấy có vẻ buồn, nói rằng tùy anh ấy quyết định, chị ấy là người đàn bà cam chịu, không dám quyết định điều gì. Có nhiều lần chị ấy gọi điện nói với tôi rằng hãy để cho gia đình chị ấy được yên. Chị ấy cần giữ cho các con một tổ ấm. Thú thực tôi cũng rất thương chị ấy, nhưng còn cuộc đời tôi thì sao? Sau này tôi sẽ phải sống như thế nào khi không có ai chấp nhận lấy một người con gái không còn trong trắng như tôi?
Tôi bỏ qua mọi lời đàm tiếu, dị nghị để quyết tâm đeo đuổi mối tình này đến cùng. Cho tới giờ đã gần 1 năm qua đi kể từ khi tôi chính thức xen ngang vào gia đình họ. Anh ta nói tình cảm với vợ không còn nhưng còn các con nên không lỡ. Chính câu nói đó của anh ta khiến tôi nảy sinh ý định. Tôi muốn có một đứa con, tôi sẽ dùng đứa con đó để ép anh ta phải đến với mình. Thú thực, điều duy nhất mà tôi lo sợ là nếu như có con mà anh ta vẫn không chịu thì hoàn carnhc ủa tôi còn bi đát hơn. Nhưng nếu không cứ như thế này tôi không biết đến bao giờ mới giành được anh ta về phía mình. Theo mọi người tôi nên làm thế nào để hợp lí nhất?
Theo VNE
Vì thủ dâm, tôi đã mất chồng
Khi chồng chỉ vào mặt tôi và nói: "Tôi sợ cô quá rồi, cô định làm trò bậy bạ này tới bao giờ?" thì tôi biết, mình thực sự đã mất anh.
Người đàn ông tôi yêu thương nhất cuộc đời này cuối cùng lại bỏ tôi ra đi nhưng không phải lỗi tại tôi mà là tại chính anh. Nhưng anh không hiểu, anh luôn đổ tội cho tôi, cho rằng, tôi chính là nguyên nhân gây ra chuyện này.
Còn nhớ lần đầu tiên, khi anh đang nằm bên cạnh và thấy tôi có động tác lạ, anh đá hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một ngườiphụ nữ như tôi, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều tôi mong muốn nhất. Nhưng chính anh, chồng của tôi đã không thể khiến tôi cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào tôi cũng cảm thấy mình bị ra dìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ. (ảnh minh họa)
Nghe anh nói tôi thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Tôi thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản tôi cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến tôi chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng tôi, khiến tôi phải thủ dâm.
Tôi nghi ngờ về sinh lý của anh, chẳng có người chồng nào lại chịu để cho vợ vài tuần không động vào người nếu như anh ta thật lòng yêu vợ. Hay là, anh ta có người khác bên ngoài, đó là suy luận của tôi.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được tôi thủ dâm, chồng đều la toáng lên trong đêm. Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng.
Tôi không biết như vậy có phải là tôi dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, tôi cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến tôi hài lòng. (ảnh minh họa)
Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng.
Tôi đã làm gì sai chứ, có phải tôi cần anh là sai không? Ai chẳng như tôi, chỉ có anh là lạ, chính anh đã khiến tôi thành ra thế này, sao anh còn nghĩ tôi bị bệnh. Đó đâu phải bệnh. Tôi đang lo sợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì vợ chồng chúng tôi sẽ sợ nhau, không thể hòa thuận được nữa và lâu dần, hôn nhân sẽ chấm dứt. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh xin lỗi vợ vì cái tát Có lẽ, đó là cái tát đầu tiên anh dành cho phụ nữ mà lại là người phụ nữ anh yêu thương nhất. Khi anh đưa tay lên, anh đã có chút hối hận và muốn dừng lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Bàn tay ấy quá nhanh, cái tát ấy cũng quá vội vàng để em phải chịu tổn thương quá...