Bi kịch yêu cháu gái của sếp
Q và cháu gái sếp chia tay nhau chỉ vì “chuyện ấy” không hòa hợp.Văn phòng tôi vốn có khái niệm đã yêu thì yêu cho xa, chớ yêu cùng công sở vì cứ nhìn cặp đôi vừa chia tay ở phòng mà chúng tôi sợ phát khiếp!
Cô bé ấy trở thành tâm điểm của các cuộc buôn bán ở phòng tôi kể từ khi chân ướt chân ráo vào công ty vì vốn là cháu gái của sếp tổng. Cậu kia chỉ là anh nhân viên IT quèn, được cái nhanh mồm nhanh miệng, mặt mũi sáng láng. Chúng tôi vừa một phần là thách cậu ấy tán được cháu sếp, vừa một phần cũng muốn có “dâu vip” cho phòng để sếp biết đến mà ưu ái, thế là ra sức ghép đôi. Từ đi ăn trưa cũng cố để họ đi ăn riêng với nhau, giao việc cũng có liên quan để cậu chàng có dịp tiếp cận.
Đúng là “ba cây chụm lại nên hòn núi cao”, chẳng mấy chốc chúng tôi đã khiến cho họ dính nhau như hình với bóng. Cô bé ấy tưởng kiêu sa đài các, ai dè yêu vào lại nhu mì đến khó tả, cái gì cũng “em hỏi anh Q đã”. Mấy chị em phòng tôi cười thầm, khen số cậu Q kia sướng tự dưng vớ được dâu vừa vip lại vừa ngoan.
Tưởng mọi sự cứ thế ngon lành, tương lai phòng tôi cứ đà ấy mà lên phơi phới, ai dè đùng một cái họ chia tay, cũng chỉ sau khoảng nửa năm chính thức công khai yêu nhau. Chúng tôi hoang mang hết sức, không khí phòng siêu nặng nề, vì thực ra từ khi họ yêu nhau, chúng tôi chỉ có vui vẻ hớn hở cả ngày, cứ nghĩ đôi này ăn chắc mười mươi rồi kia! Tôi được chị em khác giao nhiệm vụ ngồi chất vấn cậu Q nội tình sự vụ vì tính tôi vốn thoải mái, hay quan tâm, chắc cậu chàng cũng không ngại tiết lộ chuyện riêng.
Video đang HOT
Cô bé ấy tưởng kiêu sa đài các, ai dè yêu vào lại nhu mì đến khó tả (Ảnh minh họa)
Sau một vòng quanh quẩn vào đề, cuối cùng tôi cũng tiến được vào trung tâm vấn đề. Cậu Q lấy đủ lý do: Nào là cô ấy hay ghen quá, tính cách lại tiểu thư con nhà giàu, khó chiều. Nghe chưa thuyết phục lắm, tôi đánh bạo dò hỏi tiếp. Mãi cậu mới thẽ thọt thổ lộ, chuyện ấy không hợp! Cô nàng này lúc nào cũng như công chúa cấm cung, thích mà rón ra rón rén làm chàng ta mất hứng và căng thẳng không biết bao lần! Tôi nghe mà tròn cả mắt, hóa ra họ tiến nhanh hơn gấp mấy lần trí tưởng tượng của phòng tôi. Thôi rồi, chuyện này thì quá riêng tư, làm sao mà chúng tôi hỗ trợ được chứ?
Mọi chuyện chưa hết. Cái gọi là hậu chia tay cháu gái sếp mới căng thẳng. Cô nàng rõ ràng là “đuối” hơn vì bị chàng lơ dần, có vẻ vẫn còn thích chàng và hơi cay cú. Trước kia cô ấy vui vẻ với chúng tôi bao nhiêu thì giờ lại khó chịu với cái kiểu đùa “tập thể” nội bộ của phòng bấy nhiêu. Chúng tôi ra vào đều phải để ý, sợ cô ấy giận. Có lần tôi làm mọi thứ đỡ căng thẳng bằng cách mua đồ về phòng ăn, cô ấy đã ngồi cầm đũa lên, vừa thấy cậu Q về phòng, tay vẫn còn cầm điện thoại gọi dở cho cô nàng nào đó, nụ cười trên môi cô ấy tắt ngóm luôn… Từ đó, phòng tôi gặp “dớp” đủ chuyện, liên tục bị thêm việc, gia hạn gấp, sếp liên tục chỉ trích vì lý do này kia. Khổ nhất là anh trưởng phòng, người “đầu trò” vụ gán ghép bây giờ mặt mũi méo xệch khi liên tục bị sếp tổng gọi lên bắt báo cáo. Bới bèo ra bọ. Kiểu gì trong công việc chẳng có lỗi to, lỗi nhỏ để mà mắng và cắt trừ lương thưởng!
Sự việc gần đây nhất khiến giọt nước tràn ly, đó là cậu Q không hiểu có cố tình trả đũa cô bé hay không, điềm nhiên lôi một cô nàng mới toe về phòng giờ nghỉ trưa, rồi để chúng tôi bắt dính cảnh chàng và nàng đang tình tự. Chuyện lan ra ngoài, chỉ sau đó mấy hôm, cô bé kia cũng chẳng kém cạnh, đã thấy tay trong tay với trưởng phòng kế hoạch, hơn cô tới cả chục tuổi! Mọi thứ khiến chúng tôi đau đầu kinh khủng. Trưởng phòng quyết định họp và đề nghị cậu Q chuyển sang phòng khác. Cô bé kia sau đó cũng không làm ở công ty nữa, nghe đâu sếp tổng lo cho chỗ ngon lành hơn ở công ty thành viên khác. Chúng tôi lúc đó mới yên ổn được phần nào. Cả phòng từ đó cạch đến già: Không gán ghép, không hẹn hò cùng cơ quan nữa. Tốt đẹp thì chẳng lợi lộc gì, mà đổ bể thì cả phòng chịu báng!!!
Theo VNE
Vợ hậu đậu
Anh không muốn về tổ ấm, để rồi ngộp thở và bức bối bởi sự lười biếng và chậm chạp của vợ. Hồi mới cưới, có hôm anh viện lý do này nọ để trốn bữa tối ở nhà. Anh mặc kệ chị, để chị tự xoay xở.
Anh cưới chị mười năm nay, ý định ly hôn đã thoáng qua đôi ba lần. Anh đến với chị không phải vì tình yêu, chỉ đơn giản là "nhắm mắt đưa chân" cho yên bề gia thất, cộng thêm việc bố mẹ hối thúc, rồi khen chị ngoan hiền, tốt tính. Mười năm qua, anh chưa từng phủ nhận điều tốt đó của chị. Anh thấy chị biết nhẫn nhịn, tốt bụng và hiền như hoa cỏ đồng nội, nhưng có một điều khiến anh luôn áp lực và căng thẳng: vợ anh rất hậu đậu.
Nhiều khi, anh chỉ ước chẳng bao giờ có cái gọi là "tan sở". Anh không muốn về tổ ấm, để rồi ngộp thở và bức bối bởi sự lười biếng và chậm chạp của vợ. Hồi mới cưới, có hôm anh viện lý do này nọ để trốn bữa tối ở nhà. Anh mặc kệ chị, để chị tự xoay xở. Nhưng từ ngày có hai nhóc, anh đành phải về nhà đúng giờ giấc để đón con bên bà ngoại, chăm lo bữa tối cho chúng. Chị thường về muộn hơn anh, hôm nào cũng tối mịt mới tới nhà. May mắn, có hôm chị tan sở sớm. Anh về đã thấy vợ lui cui trong bếp. Anh mừng thầm, nhưng ngay tắp lự là sự thất vọng tràn trề. Chị nhặt mớ rau muống một cách tỉ mẩn, nhẹ nhàng, chậm rãi như sợ rau... đau, rau xót. Anh dặn, khi vội muốn luộc rau phải đặt sẵn nồi nước lên bếp, rồi hẵng nhặt rau. Rửa rau xong nước sôi lên là vừa.
Ảnh minh họa
Mấy hôm sau anh vừa về tới nhà, dựng được cái xe, đã nghe chị gắt gỏng: "Tất cả là tại anh đấy. Em làm theo ý anh, mà cạn hết ba nồi nước rồi". Anh ngã ngửa, không ngờ vợ lại chậm chạp và chậm hiểu đến vậy.
Cuối cùng mọi việc lại đâu vào đấy. Bữa trưa, anh chị đều ăn ở cơ quan, hai con ăn cơm ở trường, bữa tối anh phải lo. Chuyện tắm rửa của hai nhóc, chuyện dọn dẹp nhà cửa, chuyện giặt giũ... phải đến tay anh mới nhanh gọn, ngăn nắp.
Đi chợ, chị mua hàng tá thức ăn về, rau cũng phải năm bảy bó mới đành. Dẫu chỉ là mấy bó rau thôi, nhưng mỗi lần mang rác đi đổ, anh tiếc đứt ruột và thấy buồn.
Chị tính toán chi tiêu cũng chẳng chu toàn, gọn ghẽ, khiến lúc nào anh cũng phải cáu bẳn. Lương anh, anh giao chị giữ, nhưng đôi lúc chục triệu cứ không cánh mà bay, làm anh phát hoảng. Ấy vậy nhưng chị hay đôi co bốn nghìn, năm nghìn với bà đồng nát chỉ vì thùng chai lọ bỏ đi.
Nếp nhà có vững bền, yên ấm là từ bàn tay người vợ mà nên. Thấy vợ hậu đậu, thoáng nghĩ đến vợ của đồng nghiệp, bạn bè, anh lại chạnh lòng.
Theo VNE
Cười ngặt với những ông chồng thích "chọc" vợ Biết vợ có tật ngủ say là ngáy, anh Trung (Phú Nhuận - TP.HCM) thường lấy đó làm thú vui và rất hay tranh thủ trêu chọc vợ. Chiêu trò anh thường xuyên áp dụng nhất là bịt mũi khiến vợ bật dậy vì không thở được sau đó giả vờ ngủ tít như không biết chuyện gì xảy ra. Sáng hôm sau,...