Bi kịch người mẹ đơn thân nghe con nhận án tử hình
Người phụ nữ trung tuổi, mặc đồ bảo hộ lao động khóc vật vã ngoài phòng xử. Bà cố nhìn con qua cửa kính gọi: “Cò ơi, mẹ biết sống thế nào”.
Bà Vũ Thị Xuyến (45 tuổi, ở Thanh Hóa) mặc áo bảo hộ lao động màu xanh, chân không đi dép cứ gào khóc ngoài cửa phòng kín. Phía trong, cậu con trai bà với tên gọi thân thương “Cò” lại là hung thủ Vũ Văn Thành (SN 1989) bị xét xử vệ tội hiếp dâm, giết người. Bị hại của Thành là cô nữ sinh kém bị cáo 6 tuổi cùng quê Thanh Hóa.
Thành phải trả giá bằng án tử hình.
Thành là đứa trẻ thiệt thòi từ nhỏ vì cha không nhìn nhận nên mang họ mẹ. Một mình người mẹ quê nghèo nuôi Thành khôn lớn. Chỉ học hết lớp 9, cậu ta nghỉ học rồi kiếm việc làm phụ giúp mẹ.
Không có nghề gì kiếm sống, Thành nay đây mai đó. Có người con bác ruột đi Đài Loan xuất khẩu lao động, Thành xin mẹ cho đi học tiếng. Đầu năm 2012, Thành ra Hà Nội học ngoại ngữ để đi lao động xuất khẩu thì gặp Trang.
Video đang HOT
Mối tình với cô nữ sinh khiến Thành mê mệt. Thành từng đưa nạn nhân về quê giới thiệu. Tuy nhiên, thời gian yêu nhau, cô nữ sinh trẻ tuổi không chịu nổi thói ích kỷ thái quá của Thành nên đã nói lời chia tay. Nhiều lần liên lạc với Trang không được, Thành nảy sinh ý nghĩ “giải quyết”.
Ngày 20/11/2012, Thành thuê nhà nghỉ ở đối diện ngõ nơi Trang thuê trọ. 2h sáng ngày 21/11/2012, cậu ta trèo cổng vào trong. Gõ cửa phòng người yêu, cô bạn cùng phòng ra mở, Thành xòe luôn dao nhọn, đâm nạn nhân 2 cái.
Sau đó, bạn cùng phòng chạy được ra ngoài, còn Trang vẫn bị người yêu khống chế. Rạng sáng, cảnh sát phá cửa vào thì cô nữ sinh đã bị sát hại.
Sát hại Trang nhưng kẻ nhẫn tâm này không chịu nhận tội lỗi mà vẫn cố tình cãi lý: “Bị cáo chỉ muốn gặp bị hại lần cuối. Bị cáo không chủ ý giết vì nếu không đã mang dao lớn hơn”. Lời khai của Thành trước vành móng ngựa càng làm phía bị hại bức xúc. Trang là người con cả trong gia đình có 4 anh em và em út của bị hại năm nay mới 4 tuổi. Họ yêu cầu phải xử Thành thật nghiêm.
Theo lời Thành, Trang đã cố thuyết phục, ngọt nhạt để được thả ra. Thậm chí, hung thủ ép quan hệ tình dục chị vẫn phải chấp nhận. “Lần đầu tiên Trang quan hệ tình dục, bị cáo bảo sau đó sẽ thả ra nhưng nhìn ra cửa thấy nhiều công an quá nên không mở”, Thành khai. Thành đã giết nạn nhân ngay trên giường ngủ. Sau đó, hung thủ đâm vào người 2 cái nhưng chỉ bị thương nhẹ.
Bị cáo khai rành rẽ mọi việc xảy ra trong căn phòng tối đó. Ngồi dưới nghe con trai khai, bà Xuyến khóc run và cố trấn tĩnh. Nhưng khi nghe đại diện VKS đề nghị mức án tử hình với con thì bà không giữ nổi bình tĩnh. Trong giờ nghị án, Thành được đưa nhanh vào phòng kín. Bà Xuyến nhìn con qua cửa kính khóc gào thảm thiết. Bà chẳng ngờ đứa con duy nhất để trông cậy lúc tuổi già lại gây án rồi lĩnh án tử hình.
Thành nhận án tử, mắt đỏ hoe. Bị cáo vội vã ra xe tù cùng cảnh sát, quẳng lại phía sau tiếng gọi “Cò ơi, Cò ơi…”.
Theo Infonet
Quá xấu, tôi định làm mẹ đơn thân
Đàn ông luôn miệng nói, xấu đẹp không quan trọng, trước đây tôi cũng luôn nghĩ đó là điều thật lòng của họ.
Nhưng rồi, càng ngày tôi càng nhận ra, tất cả những lời nói ấy đều là xảo trá, biện minh mà thôi.
Bạn ạ, có thể bạn cho là tôi quá tự ti nhưng tôi nói thật, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có người yêu hay sẽ được ai đó yêu thương. Có người đàn ông nào đó nhắn tin hay điện thoại cho tôi, tôi chỉ nghĩ họ đang tìm cách chơi bời, hoặc luôn đặt câu hỏi tại sao. Vì tôi quá xấu, tôi vừa xấu lại lùn, lại kém duyên.
Tôi cũng học xong đại học, cũng là người có trình độ. Ai cũng nói, xấu nhưng có học thì cũng bớt lo âu. Nhưng cái bằng đại học giờ nhan nhản, chỉ có về quê thì may ra lấy được chồng, mà cũng chỉ là lấy một anh chồng bình thường, không học hành nhiều, còn người có học họ cũng chẳng chịu lấy tôi. Bố mẹ và người thân luôn gọi tôi về lấy chồng, nói giới thiệu cho anh này, anh kia nhưng những người đó cũng chỉ là mấy anh chàng làm công nhân, nông dân này nọ. Tôi không phải là xấu còn chèo cao, thật lòng tôi muốn có một người chồng có công việc trí thức một chút, để sau này con cái đỡ khổ. Chắc bạn sẽ cho là tôi đòi hỏi quá mức đúng không? Liệu tôi có quyền đòi hỏi như vậy không nhỉ?
Bao lâu nay, tôi cứ ôm mộng có người yêu nhưng không thành. Tôi chỉ biết ngồi lặng im, chờ đợi số phận, đi làm kiếm tiền. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi lại bám trụ lại thành phố nên người như tôi thì đúng là cả rừng. Tôi chẳng có ai ngó ngàng. Đi với bạn bè thì người ta chỉ hỏi qua loa tôi vài câu. Có lẽ tôi chỉ làm nền để tôn thêm cái đẹp cho họ. Tôi cảm thấy bản thân mình thật bế tắc, thật xấu hổ. Tôi không muốn nhìn ai vì sợ người ta sẽ không hài lòng về ánh mắt của tôi. Đi với ai tôi cũng chỉ ngồi im không nói. Lúc nào tôi cũng bị tư tưởng, có làm gì thì mình cũng chẳng hơn được họ nên chấp nhận số phận thôi.
Từng ngày qua đi, tuổi tác càng nhiều. Tôi mong muốn có một người đàn ông yêu thương tôi thật lòng. Nhưng chẳng có ai đến bên tôi. Có lẽ, tôi phải đợi bạn bè đi lấy chồng hết, hoặc tìm kiếm người bạn nào đó của riêng mình để tâm sự, chơi bời. Còn đi cùng với chúng bạn, họ sẽ chẳng để ý tới tôi mà chỉ để ý bạn tôi. Tôi buồn lòng, đau khổ vô cùng. Cảm thấy cuộc sống thật bế tắc. Có khi tôi chỉ muốn chết đi vì tại sao bố mẹ lại sinh ra mình xấu xí đến vậy. Đã xấu mặt người lại lùn, tôi không dám hi vọng có ai đó yêu tôi, thương tôi.
Bao lâu nay, tôi cứ ôm mộng có người yêu nhưng không thành. Tôi chỉ biết ngồi lặng im, chờ đợi số phận, đi làm kiếm tiền. Nhưng bố mẹ và gia đình mong ngóng có cháu bồng bế, nhìn bố mẹ mà tôi chua xót trong lòng. Nghĩ tới chuyện lấy một người chồng không yêu cũng lại xấu xí, tôi thật không đành. Tôi sợ con mình sau này cũng sẽ chịu cảnh như tôi.
Tôi đang có ý định làm mẹ đơn thân, không biết các bạn có đồng ý không, có cho rằng đó là quyết định đúng đắn không? Tôi thật sự muốn làm điều đó để bố mẹ thỏa mong ước, cũng không còn đau khổ vì tôi nữa. Nhưng ở quê chưa chấp nhận chuyện này nên không biết bố mẹ tôi có mất mặt không. Thật sự tôi buồn lắm, các bạn nghĩ xem tôi phải làm gì bây giờ, tôi không còn quá nhiều thời gian nữa rồi.
Theo VNE
Lý lẽ của một người mẹ Cảm ơn đời đã có thêm một mẫu người mẹ mới: người mẹ đơn thân. Cảm ơn mọi người đã chấp nhận hình ảnh người mẹ cùng với con mà không cần đến một ông bố hữu hình kè kè bên cạnh. Cụ thể hơn, cảm ơn hàng xóm láng giềng của tôi, khi nhìn thấy hai mẹ con cùng nhau xuống sân...