Bi kịch nghiệt ngã sau ngày đưa tang bố chồng không lâu
Sau đưa tang bố chồng không lâu, Đạt đi chơi về muộn chẳng may bị tai nạn chấn thương sọ não. Từ ngày đó, anh nửa tỉnh nửa mê…
ảnh minh họa
Linh sợ lắm, những đêm khi chồng cô trở về người nồng nặc mùi rượu. Anh ta chẳng nói chẳng rằng khăng khăng đòi yêu. Nhiều lúc Linh muốn bỏ đi cho khuất mắt, nhưng nghĩ tới hai đứa con, nghĩ tới ân tình của bố chồng đã khuất mà Linh âm thầm chịu đựng. Linh là cô gái xinh xắn lớn lên trong một gia đình nghèo ở Thái Bình. Hết học cấp 3, Linh theo cha lên Hà Nội kiếm việc làm.
Ngày ngày, cha Linh đi làm phụ hồ, còn Linh bán cơm cho một cửa hàng Hàn Quốc. Bởi có hình thức, lại xinh xắn, nên Linh sớm lọt vào mắt xanh của một số gã trai Hà Nội. Tuy nhiên, ngày đó, Linh chẳng để ý tới ai cả. Bởi Linh xác định, làm một thời gian, Linh sẽ xin cha vào Nam để kiếm việc làm, kiếm tiền đi học trở lại. Linh muốn học lắm, nhìn bạn bè đỗ đạt trường nọ, trường kia mà Linh không khỏi buồn lòng.
( ảnh minh họa )
Tuy nhiên, cha Linh lại quen với Đạt, con trai một gia đình giàu có. Có cơ duyên đó cũng bởi ông hiện đang xây biệt thự cho gia đình anh ta. Mấy lần thấy Linh tới tìm cha, thấy Linh xinh xắn, lại đáng yêu nên anh chàng này không ngớt lời khen ngợi, còn lân la xin số điện thoại làm quen. Chẳng bao lâu sau, Linh và Đạt yêu nhau.
Video đang HOT
Ngày đó, Đạt chẳng hứa hẹn gì nhiều. Anh cũng chẳng nói với Linh về tương lai của hai người sau này. Khi căn biệt thự vừa mới xong phần móng, bố mẹ của Đạt chẳng may bị tai nạn, mẹ Đạt qua đời, còn bố Đạt bị tàn phế từ đó. Để có tiền chữa bệnh, Đạt đã phải bán hết tài sản trong gia đình, rồi gán nợ luôn cả căn nhà đang thi công dang dở. Đạt và cha anh chuyển về sống cùng bà nội ở trên phố. Linh thấy thế càng thương Đạt hơn, cô vẫn qua lại thăm hỏi anh. Hơn 1 năm sau, Linh về làm dâu nhà Đạt.
Linh vốn chăm chỉ nên rất được lòng cha Đạt và bà nội anh. Ngày đó, Đạt thương Linh, thương cả đứa con trong bụng cô nên đã chấp nhận theo bạn bè ra nước ngoài làm ăn. Tuy nhiên, những năm bôn ba ở nước ngoài, Đạt quen với đám bạn xấu nên làm được bao nhiêu anh tiêu hết bấy nhiêu. Tháng nào dư dả lắm, anh cũng chỉ gửi về cho vợ được 1-2 triệu đồng. Linh biết chồng thay đổi nên nhiều lần khuyên nhủ, nhưng Đạt vẫn không nghe, anh cáu gắt, mắng chửi Linh là cô vợ lắm lời.
Sau hơn 3 năm bươn chải, Đạt về nước. Anh thay đổi hoàn toàn, trở thành con người khác. Anh chẳng còn là gã công tử điềm đạm xưa kia, mà ăn nói bỗ bã như đàn anh đàn chị ngoài đường. Một câu, hai câu anh xưng mày tao với Linh. Bà và bố Đạt cũng vì buồn đau mà lần lượt qua đời. Trước khi nhắm mắt, bố chồng kịp trăn trối lại với Linh rằng dù có chuyện gì xảy ra, Linh cũng đừng bỏ Đạt, hãy ở bên anh. Rồi ông trao lại cho Linh 3 chỉ vàng để phòng thân, chăm con. Linh khóc như mưa, chẳng ngờ số phận lại đẩy cô vào cảnh nghiệt ngã này.
Sau đưa tang bố chồng không lâu, Đạt đi chơi về muộn chẳng may bị tai nạn chấn thương sọ não. Từ ngày đó, anh nửa tỉnh nửa mê. Cho tới khi xuất viện, bác sĩ vẫn dặn, Đạt hiện không còn tỉnh táo, anh có thể lên chứng động kinh bất kỳ lúc nào. Đúng như lời bác sĩ, Đạt từ ngày đó không còn sa đà vào những cuộc vui với bạn bè, nhưng tính tình nóng nảy. Anh thường bất mãn, đánh đập hành hạ Linh. Có những đêm, Linh khóc suốt. Linh thương con, nhiều lần muốn về quê, nhưng rồi nhớ lại lời bố chồng, cô không nỡ. Cô vẫn hương khói, giỗ chạp bố chồng hàng năm. Có điều khổ tâm nữa đó chính là chuyện chăn gối của vợ chồng Linh. Đã hơn 3 năm Linh chẳng còn cảm xúc yêu đương, với cô chỉ còn là nghĩa vụ vợ chồng.
Từ ngày cô sinh con thứ 2, cô thấy sợ chồng đến mức điên dại. Cô chẳng dám mở mắt nhìn anh mỗi khi anh lại gần. Tuy nhiên, khi Linh từ chối, Đạt nhiếc móc, nghi ngờ sự chung thủy của cô. Bởi thế, Linh đành phải nhắm mắt cho xong. Hôm qua, Linh lại bị chồng đánh cho tím tái mặt mày vì từ chối chuyện chăn gối. Linh thật sự nản lắm, giờ cô thật sự muốn buông xuôi rồi. Cô không còn tha thiết gì với cuộc hôn nhân này nữa. Tuy nhiên, nếu bỏ, Linh sợ người ta sẽ dị nghị rằng cô bỏ rơi anh khi anh bệnh tật. Còn nếu ở lại, liệu Linh còn phải chịu đựng người chồng này bao lâu nữa?
Theo blogtamsu
Có bao giờ cuộc sống là trọn vẹn
Hạnh phúc xuất phát từ đâu? Cách đây không lâu, cư dân mạng phát sốt với câu chuyện của người phụ nữ lúc nào cũng hạnh phúc. Tôi xin phép được trích dẫn một đoạn như sau...
ảnh minh họa
Đã biết bao lần bạn tự hỏi "Hạnh phúc là gì? Nó ở đâu? Làm sao để có hạnh phúc?"... Và thật sự thì giờ hạnh phúc đang nơi đâu?
Cuộc sống là một chặng đường dài với bao khó khăn, gian khổ và thử thách. Niềm vui, nỗi buồn... mọi thứ chẳng bao giờ là trọn vẹn cả.
Hãy nhắm mắt và nhớ lại xem...
Khi bạn sinh ra, bạn khóc mọi người cười. Họ cười vì họ hạnh phúc khi thấy sự hiện diện của bạn trong cuộc đời này và bạn đang nằm tại vị trí quan trọng trong trái tim họ.Thật hạnh phúc phải không? Một ngày đẹp trời, bạn thức dậy với một tâm hồn tràn đầy hứng khởi và niềm vui. Bỗng dưng, một cuộc gọi từ đâu ập tới, một người bạn hay một người thân của bạn bị tai nạn, bị đau ốm hoặc thậm chí mất đột ngột do bệnh tật ....Bạn có hụt hẫng không? Chắc chắn bạn sẽ rất buồn chứ? Cuộc sống là vậy, không ai có thể biết trước ngày mai sẽ ra sao. Thế nên còn chần chừ gì nữa mà không hạnh phúc mỗi khi thức dậy để ta biết mình có thêm một ngày để yêu thương, để sống và để tận hưởng!
Ai cũng là người muốn hạnh phúc nhưng ai sẽ là người luôn sẵn sàng để hạnh phúc? Bạn có dám chắc rằng mình sẽ luôn vui vẻ trước mọi tình huống không may: Thất nghiệp? Mất tiền?... Tôi cá chắc chắn là không rồi. Vậy thì làm sao để hạnh phúc ngay cả lúc không thể nào hạnh phúc nổi như thế đây?
Hạnh phúc xuất phát từ đâu? Cách đây không lâu, cư dân mạng phát sốt với câu chuyện của người phụ nữ lúc nào cũng hạnh phúc. Tôi xin phép được trích dẫn một đoạn như sau:
"Buổi sáng đi làm, chị nhìn thấy bánh trước của chiếc xe máy bị xẹp hoàn toàn, chị nghĩ: "May quá, nếu xe xẹp lốp trên đường cao tốc thì không biết hậu quả sẽ ra sao".
Vì phải dắt xe đi thay săm nên chị đến công ty trễ mất 15 phút. Bà phó phòng nói rằng giám đốc cho gọi chị. Chị nghĩ: "Nếu giám đốc khiển trách về việc đi làm trễ thì mình sẽ thành khẩn xin lỗi chứ không thanh minh".
Nhưng không có một lời khiển trách nào cả. Sếp gặp chị để mong chị thông cảm rằng lẽ ra hôm nay chị phải nhận được quyết định tăng lương, vì đã đến hạn, nhưng vì mục tiêu chống lạm phát nên Chính phủ đã cắt giảm nhiều hạng mục đầu tư công, trong đó có một dự án của công ty. Do vậy, tình hình tài chính của công ty có gặp khó khăn nên chị và một số người đáng lẽ được tăng lương đợt này nhưng phải lùi lại một thời gian và sẽ được đền bù vào kỳ tăng lương sau.
Chị về phòng làm việc với một niềm vui nho nhỏ: "Vẫn là may. Nhà nước cắt giảm đầu tư công tới hơn 41.000 tỷ đồng, nhiều doanh nghiệp lao đao, phải giảm lương của cán bộ công nhân viên, thậm chí có đơn vị phải cắt giảm nhân lực. Mình không bị giảm lương, lại còn được đền bù vào kỳ tăng lương sau, thế là may. Cái may thứ hai là mình được làm việc với một ông giám đốc tài ba và rất tử tế".
Buổi chiều, chị mua hải sản, làm một bữa cơm thịnh soạn để cả nhà ăn mừng ba cái may trong ngày của chị. ....."
Đó chỉ là một ví dụ nhỏ mà thôi, thực chất hạnh phúc theo tôi nghĩ chẳng phải là điều gì quá xa xỉ, nó luôn gần gũi và hiện diện trong cuộc sống thường ngày, Chỉ có điều, chúng ta có cảm nhận và lắng nghe được chúng hay không mà thôi.
Bạn đứng đó và mong chờ hạnh phúc đến với mình ư? Không! Hạnh phúc đâu có dễ tính như thế. Bạn phải làm điều gì đó nếu bạn muốn được hạnh phúc chứ? Bạn cô đơn vì chưa tìm được một tình yêu đích thực trong cuộc đời mình? Vậy hãy đứng lên và đi tìm lấy hạnh phúc mà bạn mong muốn, dù bạn là con gái hay con trai, điều ấy có gì quan trọng nào? Miễn sao chúng ta được hạnh phúc. Bạn buồn vì vừa chia tay người yêu? Bạn cảm thấy suy sụp, bạn muốn có hạnh phúc? Vậy đừng ngồi đó khóc than, ủ dột, hãy ra ngoài kia tìm lấy những niềm vui cho bản thân mình, và biết đâu trên dòng đời tấp nập ấy, bạn sẽ tìm được hạnh phúc mới cho chính mình. Và nếu như bạn đang thất nghiệp, hết tiền hay gặp phải bất cứ chuyện buồn nào đi chăng nữa, hãy tự nhủ với bản thân mình "Tôi hạnh phúc!" ... và mỉm cười thật tươi .
Có phải bạn đang cười vì thấy tôi ngớ ngẩn không? Đang chán mà phải bảo mình hạnh phúc ư? Định đánh lừa bản thân sao?
Hãy thử đi rồi bạn sẽ biết. Trong lúc bạn đang buồn chán và ngồi đấy kêu ca thì ở bệnh viện bao nhiêu người đang nguy kịch, ngoài đường phố bao vụ tai nạn đã xảy ra, các công ty cũng hàng trăm người nghỉ việc ....Vậy bạn buồn cho ai? Buồn cho tất cả những điều đó hay sao? Bạn thật biết chia sẻ, nhưng ai sẽ chia sẻ cùng bạn đây? Hãy hạnh phúc và đem lại hạnh phúc cho những người bạn yêu thương...Rồi sẽ tới một lúc bạn chẳng cần tìm thì hạnh phúc vẫn luôn bên cạnh bạn.....
Ngày hôm nay, tôi hạnh phúc vì mình đang được sống, ngồi đây và viết những dòng tâm sự ngắn này dành cho bạn và tôi hạnh phúc nếu như bạn có thể đọc những điều tôi chia sẻ....
Theo Iblog
Buồn đau nhưng tuyệt đối không tuyệt vọng Mặc dù buồn nhưng dặn lòng không được nói... Mặc dù nhói nhưng tuyệt đối không được để nước mắt rơi... 1. Mèo Kitty Hồng Tôi "được" bắt cóc. Một lệnh tuyên bố bắt cóc gói gọn trong câu chúc mừng sinh nhật. Sinh nhật tuổi hai mươi, tôi sẽ phải xách vali lên đường, đến với xử sở Kim Chi và tự...