Bi kịch lớn nhất trong cuộc đời người đàn bà
Có biết bao nhiêu người đàn bà như chị. Biết rằng mình khổ, biết rằng chồng mình tệ bạc nhưng vẫn không thể nào dứt bỏ nổi. Họ loay hoay trong chính nỗi đau của mình. Đã bao nhiêu lần dằn vặt, bao nhiêu lần muốn buông bỏ nhưng rồi lại thôi.
ảnh minh họa
Trong cuộc đời của đàn bà giai đoạn nào là khổ nhất? Hẳn mỗi người sẽ có có những câu trả lời khác nhau. Người cảm thấy giai đoạn mình banh da xẻ thịt sinh con là khổ sở nhất. Người cay đắng tột cùng vì bị phản bội, người chán nản vì kinh tế túng quẫn. Nhưng đàn bà, khó khăn vất vả chẳng sá gì nếu được người đàn ông bên cạnh mình yêu thương. Bi kịch lớn nhất cuộc đời người đàn bà không phải lấy nhầm chồng mà là mãi loay hoay với cuộc hôn nhân bất hạnh của mình, không tìm được lối thoát.
Nhiều người đàn bà biết rằng chồng mình tệ bạc nhưng vẫn không đủ mạnh mẽ để buông tay – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà tự ngàn đời này vẫn là những người hạnh phúc với những điều vô cùng bình dị: Những bữa cơm tràn ngập tiếng cười, một ánh mắt lo lắng của chồng khi bệnh, một vòng tay ấm áp… Nhưng đâu phải người phụ nữ nào cũng được may mắn như thế. Biết bao người đàn bà đang thầm khóc, cắn răng chịu đựng trong chính ngôi nhà của mình. Chồng rượu chè, cờ bạc, vũ phu, gia trưởng, đau đớn hơn là chồng ngoại tình.
Video đang HOT
Chị hàng xóm của tôi năm nay 35 tuổi. Tất bật sớm hôm với gánh rau ngoài chợ để có tiền nuôi hai đứa con ăn học. Chồng chị là một người rất tệ. Anh là con ma men, sáng xỉn chiều say. Cả ngày chẳng thấy anh làm gì, chỉ tụ tập với đám “chiến hữu” chén tạc chén thù. Chị nai lưng, gồng mình lên để nuôi con còn nuôi cả chồng. Đã thế, mỗi lần anh ta say xỉn lại về đánh đập chị. Anh thượng cẳng chân, hạ cẳng tay không thương tiếc. Người chị bao nhiêu vết bầm tím cũ mới. Nhiều lần tôi ghé sạp mua rau, thấy chị kéo nón che đi vết rách dài trên trán.
Nhiều người bảo, chồng tệ như thế sao không bỏ? Bởi suy cho cùng, chị lấy chồng nhưng có nhờ vả được gì từ người chồng ấy, lại khổ sở cả thể xác lẫn tinh thần. Bao năm, chị vẫn lầm lũi chịu đựng, lầm lũi với gánh rau để nuôi con. Nhiều lần tâm sự tôi mới biết, chị mang trong mình những nỗi sợ cố hữu của đàn bà: Sợ gia đình tan vỡ, con không cha, rồi hai đứa con chị lớn lên mặc cảm với đời… Thôi thì chị chịu cực một chút, chỉ cần tương lai hai đứa tốt đẹp hơn mẹ!
Xã hội bây giờ khác xưa nhiều lắm. Không ai bắt một người phụ nữ phải công dung ngôn hạnh vẹn toàn, không ai bó buộc người đàn bà phải ăn đời ở kiếp với chồng. Bao nhiêu người đàn bà sẵn sàng chấp nhận mọi khổ đau, mọi sự tệ bạc của chồng chỉ mong gia đình trọn vẹn, con có cha, để thiên hạ nhìn vào không bàn tán xôn xao. Để rồi, sau tất cả, cái người đàn bà nhận được mãi mãi cũng chỉ là nỗi đau khổ tột cùng.
Đàn bà nào khi kết hôn cũng mong muốn cuộc đời hạnh phúc. Thế nhưng mấy người trọn vẹn? Bi kịch lớn nhất không phải lấy nhầm chồng, mà là biết chồng tệ bạc vẫn cố chấp nhận mọi hi sinh, đau khổ về mình. Người đàn bà bản lĩnh là người cầm lên được nhưng cũng dám buông tay. Họ biết được rằng: Không ai tạo dựng hạnh phúc cho mình bằng chính bản thân mình!
Theo Phunusuckhoe
Đàn bà sau ly hôn: Mạnh mẽ là con đường duy nhất
Chị cũng là mẹ, không thể bắt người đàn bà kia phá thai để kết thúc mọi chuyện. Càng không thể giả mù, giả điếc coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra để đón chồng quay về. Ngực như có một tảng đá đè nặng lên khiến chị không thể thở được.
ảnh minh họa
Không một người đàn bà nào kết hôn lại không mong muốn được hạnh phúc, gắn bó với người đàn ông của mình trọn kiếp. Nhưng cuộc đời, nào ai lường trước được những biến cố sẽ xảy ra. Người đàn ông ngày hôm nay vẫn thề thốt, nguyện yêu thương mình suốt đời ngày mai đã công khai ôm ấp nhân tình. Nhiều người đàn bà ngỡ rằng mình là kẻ hạnh phúc, ngày mai đã trào nước mắt vì chồng phản bội.
Có thể nói, ly hôn là một lựa chọn đầy đau đớn và khó khăn nhất với đàn bà. Chỉ những ai đã trải qua rồi mới thấu hiểu, quyết định đó cay đắng đến nhường nào. Bao đêm mất ngủ, bao đêm dằn vặt giữa bỏ và buông, giữa níu kéo kẻ tệ bạc cho con có một gia đình trọn vẹn hay dứt áo ra đi.
Người đàn bà nào cũng mong được an yên, hạnh phúc trọn đời với chồng - Ảnh minh họa: Internet
Chị gái tôi không phải là người đàn bà mạnh mẽ. Chị yêu chồng đến độ chỉ cần anh hắt hơi, sổ mũi đã cuống quýt mua thuốc, nấu cháo. Chị bảo mình chỉ thật sự thấy vui khi chồng con được khỏe mạnh, bình yên. Cuộc đời chị không cần những điều to tát, vĩ đại, chỉ cần vợ chồng con cái được sống sum vầy, vui vẻ bên nhau là được. Ấy vậy mà anh rể đã nhẫn tâm cặp bồ với ả đồng nghiệp. Đến khi cô bồ nhắn tin, cái thai trong bụng cô ta đã được 3 tháng, chị như chết đi một phần thân thể.
Chị đau đớn cùng cực. Chồng chị quỳ gối xin lỗi, bảo quen cô ta qua đường. Chị ôm đầu không nghe những lời bao biện. Chị cũng là mẹ, không thể bắt người đàn bà kia phá thai để kết thúc mọi chuyện. Càng không thể giả mù, giả điếc coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra để đón chồng quay về. Ngực như có một tảng đá đè nặng lên khiến chị không thể thở được. Mới ngày nào, anh ta còn quàng tay ôm chị, bảo sắp đến sinh nhật sẽ đưa mấy mẹ con đi chơi...
Chị viết đơn ly hôn nhưng chưa kí. Đêm đêm, nhìn tờ giấy mà lòng chị như dậy sóng. Cứ mỗi lần đặt bút xuống, nước mắt chị ào ào chảy. Người đàn ông đó chị từng thương yêu hơn cả bản thân mình. Hay là chấp nhận tha thứ, để gia đình chị được như trước kia? Những buổi chiều đi làm về, chị sẽ lúi húi nấu cơm, anh sẽ cưng nựng con trước nhà. Rồi những bữa cơm sẽ đầy ắp tiếng cười vui vẻ như xưa?
Nhưng chị không thể chối bỏ một sự thật phũ phàng rằng anh ta là kẻ phản bội. Người đàn bà kia đang có thai. Mà cho dù, cô ta không có con chị cũng không thể sống như kẻ vô tri, chưa từng bị một vết dao đâm vào ngực. Không thể ôm lại người chồng từng ái ân, mặn nồng với người đàn bà khác. Ôm lại kẻ phản bội khác nào ôm cây xương rồng, càng ôm càng đau đớn.
Chị kí đơn và đưa cho anh. Anh ta sững sờ nhìn chị. Anh chưa từng thấy ở người đàn bà mà anh ta từng nghĩ yếu đuối, nhu nhược sự hờn căm và mạnh mẽ như vậy. Chị tôi bảo: "Em chưa từng ở vào vị trí của chị nên em không thể biết chị đau đến mức nào. Gia đình này và cả anh ta là thanh xuân, là cả cuộc đời của chị. Đau lắm, nhưng đàn bà sau ly hôn còn cách nào khác là phải mạnh mẽ. Yếu đuối mãi, khóc lóc mãi thì cũng đâu thể thay đổi số phận...".
Thời gian sau đó, ngày ngày chị vẫn đi làm, chiều đón rồi chơi với con. Mọi thứ vẫn như trước kia, chỉ có điều không còn bóng dáng của người đàn ông đó. Tôi biết chị vẫn còn buồn, tim chị vẫn còn nhói khi tình cờ bắt gặp cảnh chồng cũ chở người đàn bà bụng to sắp đến ngày vượt cạn... Nhưng rồi, sau giọt nước mắt nóng hổi, chị lại tìm đến công việc, bạn bè để quên tất cả.
Đàn bà ngỡ rằng mình yếu đuối nhưng trải qua tổn thương mới biết mình mạnh mẽ đến mức nào. Dù hôm qua, bị vùi dập xuống tận cùng phản bội thì ngày hôm nay cũng phải ngẩng cao đầu mà bước tiếp. Mà đàn bà sau ly hôn, có sự lựa chọn nào khác ngoài sự mạnh mẽ và kiên cường?
Theo Phunusuckhoe
Nhói lòng đọc bức tâm thư của 'người đàn bà không có 8/3' gửi cho nhân tình của chồng Em ơi nhớ ôm anh ấy thật chặt ôm giùm chị đừng buông tay em nhé! Cướp hết rồi thì giữ chặt giùm đi. Nhớ nhận hoa chồng tôi tặng, nhớ nhận quà chồng tôi mua cho em. Ảnh minh họa Mỗi năm 8/3 lại có những câu chuyện, những cảm xúc về gia đình được rầm rộ trên mạng xã hội. Vui...