Bi kịch hậu chuyện ngoại tình
Từ khi chồng thú nhận ‘lăng nhăng’ với cô gái nhà hàng, lòng Diễm lúc nào cũng như có kiến cắn.
Sau khi phát hiện chồng mình thân mật với một “em gái”, không đợi Diễm tra hỏi dài dòng, chồng Diễm nhận lỗi luôn. Nghĩ chồng cũng chỉ “sơ sảy kiểu đàn ông”, lại vẫn còn tình cảm với nhau, trong khi con gái còn chưa đầy một tuổi, Diễm quyết định tha thứ cho chồng. Tuy nhiên khoảng thời gian sau đó, Diễm luôn trong tình trạng bất an, bấn loạn.
Chồng ở nhà có tin nhắn hay điện thoại gọi đến, Diễm phải để ý gắt gao vì sợ chồng lại quen tật cũ. Mỗi khi chồng ra ngoài, chốc chốc Diễm lại gọi điện kiểm tra xem chồng đang ở đâu, làm gì… Có lần, chồng bật loa điện thoại đầy tiếng ồn ào xung quanh bảo: “Đang ăn tối cùng anh em đồng nghiệp trong nhà hàng” nhưng Diễm một mực không tin, cho là chồng mình giỏi quanh co dối trá. Sau một trận cãi cọ, chồng Diễm nói nghiêm túc: “Anh mệt mỏi lắm rồi. Đành rằng anh có lỗi và đang cố gắng sửa chữa. Nhưng có cố cách mấy cũng chẳng làm em tin được. Thôi, chúng ta chia tay thì hơn”. Diễm gào lên nghĩ chồng bỏ vợ con để sống với bồ. Chồng Diễm bảo không phải thế. Hai vợ chồng tiếp tục “chiến tranh” căng thẳng.
“Tôi biết là đã tha thứ thì phải tin chồng nhưng không sao làm được. Lúc nào vắng chồng, trong đầu tôi cũng hiện lên hình ảnh chồng mình đang cười nói với người phụ nữ khác. Hoặc chồng có bảo đi chỗ này, gặp người kia vì công việc nhưng tôi hoài nghi là lại bị chồng phụ bạc. Có lúc ngồi làm việc mà đầu óc tôi toàn tưởng tượng ra cảnh chồng mình đang ăn nằm với người khác. Tôi uất nghẹn rồi chạy vào nhà vệ sinh khóc tu tu”, Diễm chia sẻ.
Video đang HOT
Diễm cho biết, muốn tha thứ cho chồng để gia đình hạnh phúc trở lại nhưng không biết làm sao cho đầu óc thanh thản. Chồng Diễm làm mọi cách để chuộc lỗi với vợ nhưng toàn bị Diễm gây sự. Thành thử cả hai cùng mỏi mệt.
Không dễ tha thứ tội ngoại tình
Khi phát hiện bị chồng lừa dối, chị em thường khó để tin chồng thêm một lần nữa. Đó cũng là tâm lý bình thường. Cho dù người chồng có gắng sức chuộc lỗi vì đã biết trân trọng và không lăng nhăng với người phụ nữ khác thì cũng khó để được vợ tin như ban đầu.
Dù vậy một khi đã xác định tha thứ thì cần học cách tha thứ thật sự. Nghĩa là không nhiếc móc, hoài nghi làm bản thân và cả người bạn đời mệt mỏi. Người bạn đời khi đã nỗ lực mà vẫn không được vợ tin thì nảy sinh tâm lý bực bội, chán nản, có thể tiếp tục dấn chân vào con đường cũ. Hoặc vì chuyện này mà vợ chồng xung khắc nặng nề hơn, dẫn tới mâu thuẫn sâu sắc, thậm chí là bỏ nhau. Nói tha thứ thì dễ nhưng để làm được điều đó thì không dễ.
Bản thân người vợ cần thẳng thắn nhìn nhận rằng, không thể vội vã quên được vết thương lòng, cũng như ngay lập tức tin chồng được. Dần dần thời gian trôi qua sẽ khiến cho nỗi đau được nguôi ngoai. Người vợ cũng nên chia sẻ những bất an, lo lắng của bản thân để chồng hiểu và giúp đỡ. Tránh đổ tội hay vội vã chỉ trích để làm chồng bị tổn thương, xa rời vợ.
Nhưng tha thứ không đồng nghĩa với nhu nhược hay nhắm mắt làm ngơ. Vợ chồng cần trao đổi thẳng thắn để người chồng hiểu, người vợ bị tổn thương và không chấp nhận chuyện chồng bồ bịch thêm một lần nào nữa. Một khi người chồng đã cố gắng chuộc lỗi thì người vợ nên nhìn nhận và trân trọng cố gắng của chồng. Bới móc chuyện đã qua chỉ làm cả hai thêm đau khổ và rạn nứt tình cảm nhanh hơn.
Vợ chồng quan trọng là tin tưởng, yêu thương và tôn trọng nhau. Do đó tốt nhất vợ chồng ngay từ đầu nên biết trân trọng tổ ấm, tránh phát sinh những tình cảm ngoài luồng để làm tổn thương nửa bên kia, cũng làm mình bị mất lòng tin, rất khó để lấy lại.
Theo VNE
Gia đình tan vỡ, em mất niềm tin vào hôn nhân
Bố bỏ rơi mẹ con em nên 21 năm em không biết mặt bố, vì vậy em không muốn sai lầm để sau này con em phải có hoàn cảnh giống mẹ.
Em năm nay 21 tuổi đang là sinh viên đại học. Em và anh ấy yêu nhau khi em là cô sinh viên năm nhất qua sự giới thiệu và quen biết của hai bên gia đình. Chúng em yêu nhau đã được ba năm. Anh ấy hơn em 10 tuổi, làm ngành xây dựng, công việc không ổn định một chỗ.
Chuyện không có gì cho đến năm nay anh và gia đình anh ấy ráo riết muốn làm đám cưới vào lúc em còn 5 đến 6 tháng nữa mới tốt nghiệp. Bởi vì lý do sang năm không hợp tuổi mà anh ấy nhiều tuổi rồi. Em thực sự rất phân vân.
Em cũng thương anh ấy, cũng muốn ổn định để hướng tới tương lai. Nhưng trong lòng em rất lúc này lúc kia mọi người ạ. Cũng bởi vì gia đình em không hạnh phúc, bố bỏ rơi mẹ con em nên đã 21 năm em không biết mặt bố, bên cạnh đó các dì, chị, cậu... mọi người trong họ hàng ai cũng vài lần đò. Thêm nữa bạn trai của em thì bình thường, còn em thì theo nhận xét của mọi người thì khá nổi bật, khá xinh xắn, học hành đàng hoàng.
Công việc anh ấy thì cứ công trình liên miên, em thực sự rất hoang mang mọi người ạ. Một bên thì vì tình yêu còn một bên thì em không tin vào hôn nhân. Cảm giác lúc nào cũng rất bất cần, nhiều lúc em nghĩ không hiểu sao người ta sống lâu với nhau mà lại không chán nhau. Em cũng đã đồng ý năm nay cưới, vì em nghĩ đó là cách tốt nhất. Giờ nhà em có rất nhiều điều để mẹ phải lo lắng nên theo lý trí thì em muốn có người để dựa dẫm lúc mình ra trường. Người yêu em cũng đã mua được nhà ở thủ đô, nếu lấy nhau cũng sẽ sống ở đây.
Nhưng điều em băn khoăn nhất là nhiều lúc em không hiểu nổi tình cảm của bản thân, lúc này lúc khác, không phải không yêu, nhưng cũng không đến mức sâu đậm. Em chỉ không biết khi tình cảm của mình chưa đến mức muốn tới hôn nhân thì sau này rất khó khăn khi ở với nhau.
Em viết tâm sự này mong mọi người tư vấn cho em cách xem lại tình cảm của mình với người ta, bởi em không muốn mình có một bước sai lầm để sau này con cái em lại phải sống trong hoàn cảnh như em. Còn về phần bạn trai thì em khẳng định anh ấy yêu thương em thật lòng, ngoài việc cục tính ra thì thương em, chịu khó, không hút thuốc riệu chè cờ bạc. Em cũng đã về nhà anh rất nhiều lần, gia đình anh cũng rất tốt và quý em.
Theo VNE
Cuộc sống của tôi đầy cạm bẫy Người chưa vợ cũng như có vợ, lớn tuổi hay kém tuổi chỉ chăm chăm vào "sex" khi làm bạn với tôi. Tôi không đồng ý, y rằng họ chẳng cần tôi làm bạn nữa. Tôi sinh ra và sống ở Hà Nội, ăn chay trường từ nhỏ do sợ thịt cá. Học xong lớp 12, tôi học tiếp trung cấp và chơi...