Bi kịch đau đớn của gái già và 7 tháng ‘bẫy chồng’ giàu có
Khi Thắng ném chiếc va li ra khỏi phòng ngủ là khi cô đau đớn nhận thấy bi kịch từ kế hoạch “bẫy chồng” của mình tan tành.
Bước qua cái tuổi 34, Nhung hốt hoảng giật mình khi bạn bè cô gần như đã yên bề gia thất, con bế con bồng, còn cô vẫn “đi sớm về khuya một mình”. Thậm chí, để hàng xóm đỡ hỏi, đỡ chú ý bố mẹ cô còn mua cho cô một căn hộ riêng tận Diễn để cô ở.
Ngày Nhung dọn ra ở riêng bố cô còn căn dặn: “Con cứ ra đó ở cho thoải mái, giờ con thích lấy chồng hay không bố mẹ không quản nữa. Đó là lựa chọn của con, chỉ mong con ít lui về đây để bố mẹ đỡ mang tiếng ra”.
Nhìn vẻ mặt của bố, Nhung hiểu bố cô vô cùng thất vọng. Bởi sau không ít lần mai mối cho cô với người này người kia ông đều bị cô làm cho bẽ mặt. Không chỉ chê bai người ta trước mặt bố mẹ họ, mà Nhung còn rất cao ngạo khi nói “Nhìn cháu mà phải lấy anh B nhà bác vừa lùn vừa xấu thế à”, “Tiền nhiều nhưng không có hình thức cũng vứt”,..
Nghe những lời Nhung nói, người ta không chỉ bực mình cô mà còn nói thẳng vào mặt bố cô: “Ông chẳng biết dạy con gì cả”, “Láo như vậy ế chồng là đúng rồi. Cho không tôi cũng không lấy”. Không còn mặt mũi nào để nhìn bạn bè, bố cô phẫn uất thề rằng từ đó tới cuối đời chẳng giới thiệu cô cho ai nữa.
Khi Thắng ngỏ lời yêu thương, Nhung vô cùng hạnh phúc (Ảnh minh họa).
Ra ở riêng được 2 tháng, Nhung gặp gỡ và quen với Thắng một người đàn ông từng trải qua một đời vợ. Nghe đâu, Thắng làm chủ một chuỗi nhà hàng đồ ăn nhanh ở Hà Nội. Không chỉ giàu có mà Thắng còn có một cơ ngơi ít ai sánh kịp. Khi Thắng ngỏ lời yêu thương, Nhung vô cùng hạnh phúc.
Hẹn hò được chừng 5 tháng, hai người đi đến quyết định kết hôn. Khi hai người quyết định đi mua nhẫn cưới, Thắng cũng nói với Nhung “Anh yêu em, anh muốn ở bên em, anh có thể cho em tất cả những gì em muốn, duy chỉ có điều anh muốn em biết rằng “Anh chưa muốn sinh con tại thời điểm này”.
Video đang HOT
Ngày đó, Nhung quá hạnh phúc vì lấy được chồng đại gia nên cô chẳng để ý gì tới những lời Thắng nói. Cô cứ gật đầu lia lịa. Còn bố mẹ cô khi biết đứa con gái lỡ thì của mình lấy được chồng giàu, có nhà mặt phố, bố làm to nên không khỏi mừng rỡ.
Đêm tân hôn, cả hai đã rất hạnh phúc. Khi đó, Thắng cũng hứa suốt đời sẽ yêu thương, chăm sóc bảo vệ Nhung dù có bất kỳ điều gì xảy ra. Dù thế, anh vẫn không quên nói với Nhung rằng cả hai sẽ cùng sống cuộc đời son rỗi không vướng bận chuyện con cái, vì Nhung cũng đã qua cái tuổi lý tưởng để sinh con.
Nhung nghe chồng nói vậy không khỏi hạnh phúc. Cô mường tượng về một tương lai sáng lạn. Và chính anh đã giúp cô thực hiện giấc mơ đổi đời, giấc mơ lấy được chồng giàu có, lý tưởng.
Từ ngày lấy chồng, Nhung được đưa đón bằng xe bạc tỷ, được ở nhà lầu có kẻ hầu người hạ. Cô thích quần áo túi xách thương hiệu gì đều được Thắng đáp ứng đầy đủ. Còn Thắng, từ ngày cưới được vợ, anh cũng trẻ hẳn ra, lúc nào cũng vui vẻ. Sự nghiệp cũng vì thế mà phát triển không ngừng.
Cưới nhau được 3 năm, Nhung vẫn chưa có lấy một mụn con. Bố mẹ cô, bạn bè ai cũng thúc giục “Mày nhìn đi, nhìn chồng mày ngày càng trẻ ra lại giàu có nếu không sinh con để trói lão, lắm kẻ gièm pha”, “Con liệu sinh lấy một đứa con mà giữ chồng, chứ nó cứ đi sớm về khuya có ngày mất chồng như chơi”,…
Nhung nghe thấy không khỏi chột dạ, cô bỗng dưng sợ rằng hạnh phúc vừa có được sẽ nhanh chóng tan tành như mây khói. Cô sợ rằng rồi một ngày chồng cô sẽ bỏ cô mà đi theo người khác. Vì thế cô tìm mọi cách để “bẫy chồng” kiếm một đứa con, dù biết ở độ tuổi 37 việc sinh con là một điều rất khó.
Cô cút ra khỏi căn nhà này đi. Cô muốn sinh con ư? Cô có biết tôi bị vô sinh hay không? (Ảnh minh họa).
Sau hơn 7 tháng “bẫy chồng” đủ mọi cách Nhung vẫn không hề có lấy một tin vui. Cô nghĩ tuổi tác chính là nguyên nhân khiến cô chậm sinh con, tuy nhiên các cuộc kiểm tra, thăm khám bác sĩ đều bảo cô bình thường.
Rồi một đêm khi chồng cô vào Vũng Tàu công tác, cô cùng một số đồng nghiệp đi liên hoan. Khi rượu đã ngà, cô trót vụng trộm với một nam đồng nghiệp.
Gần 4 tuần sau đó, cô mừng rỡ khi biết mình đã có tin vui. Cứ nghĩ rằng, Thắng sẽ đón nhận với tất cả niềm hân hoan. Nhưng rồi khi cô đưa cuốn sổ khám cùng với tờ giấy xét nghiệm Thắng đã ném tất cả lên mặt bàn.
Khi cô chưa kịp hỏi gì anh đã chỉ tay vào mặt cô và nói “Cô cút ra khỏi căn nhà này đi. Cô muốn sinh con ư? Cô có biết tôi bị vô sinh từ nhỏ hay không? Vợ tôi, cô ta cũng lừa dối tôi để sinh con cho người khác. Và giờ là cô?… Cút đi cho khuất mắt tôi, đồ đàn bà lăng loàn”.
Nghe tới đây Nhung như chết lặng. Khi Thắng ném chiếc va li ra khỏi phòng ngủ là khi cô đau đớn nhận thấy bi kịch từ kế hoạch “bẫy chồng” của mình tan tành. Cô khóc to vì chẳng ngờ vừa vượt qua cuộc thoát ế ngoạn mục đời cô lại rơi vào bi kịch như thế.
Theo Afamily
Có nên bỏ chồng ngoại tình nhưng giàu có để đến với người rất yêu mình nhưng lại quá nghèo?
Tôi biết, chồng không còn yêu tôi nữa. Chúng tôi sống cùng nhau chẳng qua là vì con, vì tình nghĩa vợ chồng.
Năm 1986, tôi lấy chồng. Chồng tôi tên Tuấn, làm trong quân đội. Tôi không có việc làm, chỉ ở nhà chăn nuôi và trồng trọt. Năm 1989, tôi sinh con trai đầu lòng. Đúng lúc đó thì chồng tôi bị ra quân. Điều này đẩy gia đình tôi vào sự nghèo khó cùng cực. Chồng tôi chán nản sinh ra rượu chè, tôi bận con nhỏ nên không lo làm ăn được.
Không có tiền để bồi bổ, tôi không có sữa cho con bé. Những ngày ấy, con tôi còn ẵm ngửa. Tôi bế con đi xin bú nhờ nhà hàng xóm. Miệng con bị nhiệt nên hàng xóm không đồng ý cho con bú nhờ mà vắt sữa ra cốc thủy tinh. Nhìn chút sữa lờ đục trong cốc thủy tinh, tôi ôm con khóc thương mà không biết phải làm sao. Ấy vậy mà con tôi cũng lớn lên khỏe mạnh.
Khi con trai tròn một tuổi thì chồng tôi dứt được khỏi những cơn rượu dai dẳng, anh bắt đầu cùng tôi làm lụng, lo cho gia đình. Tôi chạy chợ bán rau củ quả. Hàng ngày, chồng và tôi phải dậy từ 3 giờ sáng để ra chợ đầu mối lấy hàng. Cuộc sống có vất vả nhưng tôi thấy mừng vì vợ chồng cùng bên nhau, đồng tâm đồng sức lo liệu mọi chuyện. Chạy chợ được vài năm, chồng tôi vay mượn mua một chiếc xe tải để chở vật liệu xây dựng.
Nhờ bạn bè, chồng tôi có nhiều mối làm ăn. Từ chỗ lái xe để chở vật liệu, chồng tôi bắt đầu nhận thầu các công trình xây dựng. Có vẻ như vận may bắt đầu đến với gia đình tôi. Việc làm ăn của chồng rất thuận lợi. Tôi không còn phải dậy sớm chạy chợ nữa mà được chồng mở cho một sạp vải, buôn bán nhàn nhã.
Chỉ trong mười năm, cuộc sống của vợ chồng tôi thay đổi hoàn toàn. Chúng tôi có nhà biệt thự, có xe riêng. Chồng xin cho tôi vào làm ở một công ty nhà nước, lo chuyện giấy tờ nhẹ nhàng. Còn chồng tôi đi miết với những dự án, công trình, các bữa tiệc ngoại giao...Tôi có thai đứa con thứ hai. Đó là một bé gái. Sau khi sinh con, người tôi yếu hẳn đi. Chuyện chăn gối vợ chồng, tôi cũng không còn ham muốn. Chồng tôi cũng không đòi hỏi. Điều này đủ để tôi biết, chồng mình có "tình tang" ở bên ngoài.
Đã có lần, tôi hỏi thẳng anh. Anh không hề chối mà thẳng thắn: "Nếu cô chiều được tôi thì tôi đã không thế". Ngẫm thấy đúng là do lỗi của mình nên tôi không dám nói gì. Hơn nữa, giờ mọi chuyện trong nhà đều phải theo ý chồng tôi vì chồng tôi là người làm ra tiền còn tôi chỉ như kẻ ăn bám.
Vì sức khỏe không tốt, tôi chỉ ăn đồ luộc mà không bao giờ ăn đồ chiên, xào, nướng. Có lẽ điều này cũng khiến chồng tôi chán nản. Những khi anh đi công tác thì không nói nhưng khi rảnh rang, anh cũng hiếm khi ở nhà. Chồng tôi tới nhà bạn ăn cơm, ngủ nghỉ rồi thi thoảng ghé qua nhà. Chuyện ăn mặc của chồng, tôi có muốn mua quần áo cho anh cũng không được vì anh nhờ hết vợ của bạn với lí do thẩm mỹ của tôi không tốt. Không biết từ bao giờ, hai chúng tôi đã không còn tìm được tiếng nói chung, thời hai vợ chồng cùng chở nhau đi lấy củ quả, cùng ăn với nhau bữa cơm trong niềm vui tiếng cưới hệt như chưa từng tồn tại.
Những chuyện trên chỉ là chuyện nhỏ. Chuyện khiến tôi đau lòng nhất là anh ngoại tình rất công khai. Ở thành phố nhỏ này, hễ ra đường là gặp người quen, vậy mà chồng tôi cứ ngang nhiên đưa bồ vào khách sạn giữa ban ngày ban mặt. Nhiều lần, tôi được người quen gọi điện thông báo, rằng "em thấy chồng chị đi cùng người này, người kia vào khách sạn này, khách sạn kia"...Tôi nghe xong chỉ biết cười trừ bởi tôi tự thấy bản thân mình không có tư cách gì để đánh ghen, để giữ chồng. Cuộc hôn nhân của chúng tôi bây giờ duy trì chỉ để các con có đủ bố, đủ mẹ. Mọi chuyện có lẽ sẽ cứ lặng lẽ mãi như vậy nếu tôi không nảy sinh tình cảm với một người đàn ông tên Huân, là cấp dưới của chồng tôi.
Có thể coi Huân như là thư kí, là tài xế, là chân chạy việc vặt của chồng tôi. Huân hơn tôi 2 tuổi, đã từng lập gia đình nhưng chưa có con, vợ đã mất 6 năm trước trong một tai nạn giao thông. Anh là người hiền lành, thật thà, lại rất tình cảm. Vì là chân chạy việc vặt cho chồng tôi nên Huân qua lại nhà tôi luôn và tôi nói chuyện với Huân còn nhiều hơn với chồng. Mới đầu, khi phát hiện ra thứ tình cảm lạ kì mà mình đang có với Huân, tôi nghĩ, đó đơn giản là niềm cảm động nhẹ nhàng bởi Huân luôn lắng nghe và chia sẻ những tâm sự bức bối trong lòng tôi nhưng sau đó, tôi hiểu rằng, ở Huân, tôi tìm được sự đồng cảm, sự quan tâm và cả sự trân trọng.
Huân cũng có tình cảm với tôi. Anh muốn xây dựng gia đình với tôi. Tôi thấy đó là điều không tưởng. Việc chúng tôi có tình cảm với nhau đã là chuyện không đúng. Vậy mà giờ Huân còn muốn tôi bỏ chồng để có thể tự do đến với anh. Huân nói: "Anh không giàu có nhưng anh có thể lo cho em. Đời người ngắn lắm. Em đừng chịu khổ mãi như vậy". Ngẫm lại quãng thời gian đã qua, tôi thấy, đời tôi trải qua đủ mọi thăng trầm, buồn có, vui có. Đó là quy luật tất yếu của cuộc sống mà thôi. Tôi không đủ dũng cảm để từ bỏ gia đình này, người chồng này.
Huân nói, anh sẽ đợi tôi cho đến khi các con tôi lớn khôn, trưởng thành để chuyện li hôn của bố mẹ không ảnh hưởng nhiều đến các cháu. Nhưng tôi không muốn như vậy. Tình yêu theo thời gian sẽ dần cạn đi và lỡ như đến ngày các con tôi lớn khôn, tôi không còn muốn gắn bó với Huân nữa thì tôi phải làm sao? Thực tình, tôi không biết phải giải quyết mọi việc thế nào. Tôi muốn bỏ chồng để đến với Huân nhưng không đủ can đảm sống một cuộc sống thiếu thốn, phải lo nghĩ về tiền bạc. Tôi phải làm như thế nào mới được?
Theo Afamily
Rũ bỏ tình yêu 6 năm, theo đuổi cháu gái của giám đốc giàu có Sau 6 năm bên nhau, chăm chút cho người yêu ăn học cuối cùng tôi bị người yêu rũ bỏ khi anh ta đi làm, có chút vật chất. Anh ta tiếp tục theo đuổi cháu gái xinh đẹp, giàu có của một vị giám đốc. Chúng tôi có một mối tình tính đến nay là 6 năm. Hôm qua là ngày đánh...