Bi kịch của cuộc đời làm dâu bắt đầu từ câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng
Cô tưởng như mình sắp bật khóc vì câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng: “Cô đừng tưởng cướp được con trai tôi là đắc ý. Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị đau khổ là như thế nào”.
Bi kịch cuộc đời làm dâu của mình lại chính thức bắt đầu từ sau câu nói ấy. (Ảnh minh họa)
Cô có ngoại hình khá ưa nhìn, công việc lại tử tế với mức thu nhập khá nhưng cái mác con gái tỉnh lẻ đã khiến cô không ít lần thất bại trong tình yêu. Chỉ tới khi gặp anh – chồng của cô bây giờ, cô mới có thể hiểu được thế nào là tình yêu chân thành và hạnh phúc đích thực.
Anh hơn cô 5 tuổi, là một chàng trai thành đạt với chức vụ trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng, lại cộng thêm cái vẻ ngoài đẹp trai, lịch lãm nên anh có rất nhiều cô gái Hà Nội theo đuổi. Nhưng không hiểu sao anh lại chọn cô. Mặc cho cô nhiều lần né tránh, anh vẫn không chịu bỏ cuộc. Biết cô tự ti với xuất thân của mình, anh đã dùng chính tình tình yêu chân thành để cảm hóa con tim cô. Cuối cùng, cô cùng chịu khuất phục trước tình cảm mãnh liệt của anh.
Cô và anh yêu nhau được hơn 1 năm, anh quyết định dẫn cô về ra mắt bố mẹ anh để xin phép làm đám cưới. Hôm về n hà anh , mẹ anh không thèm để ý đến sự có mặt của cô. Trước mặt bố anh và anh, bà không tỏ thái độ gì nhưng khi không có anh, bà thể hiện thái độ coi thường cô ra mặt. Trong bữa cơm, bà liên tục bóng gió cô: “Chắc người nhà quê như cháu chưa từng thấy nhiều đồ ăn ngon như thế này bao giờ phải không?”. Chưa dừng lại ở đó, nhìn vào bộ đồ cô đang mặc, bà buông ra câu nói khiến cô tủi thân vô cùng: “Cháu ăn mặc nhà quê nhỉ. Hôm nào qua đây, bác cho vài bộ quần áo cũ của con gái bác. Nó vứt đi rồi nhưng bác thấy nó hợp với cháu lắm đấy”.
Sau lần ra mắt đầu tiên đó, co đã biết mẹ anh không ưa cô. Cô đã từ chối anh nhưng anh không đồng ý. Anh nói tôi hãy vì anh mà cô gắng lấy lòng mẹ anh. Trước thái độ chân thành của anh, cô cũng không có cách nào khác, đành chấp nhận chịu đựng mẹ anh. Nhưng cô càng nín nhịn, bà càng lấn tới. Cho tới một hôm khi không có anh ở đó, bà đã chỉ thẳng vào mặt cô mà nói: “Cái thứ con gái nhà quê như cô không biết xấu hổ là phải rồi. Đã biết người ta không thích mà cứ cố đeo bám cho bằng được. Cô không thấy là không xứng nổi với một góc của con trai tôi hay sao”. Cô bàng hoàng khi mẹ anh liên tiếp dội những gáo nước lạnh để dập tắt ngọn lửa tình yêu của cô và anh.
Nhưng trước thái độ kiên quyết của anh, cuối cùng bà cũng phải miễn cưỡng đồng ý cho cô và anh lấy nhau. Đá, cưới diễn ra vô cùng hoành tráng khiến gia đình cô được nở mày nở mặt. Cô cũng thầm cảm ơn anh vì điều đó. Khi đám cưới kết thúc, khách khứa đã về hết. Mẹ chồng tiến lại gần cô, nhìn cô bằng ánh mắt sắc lẹm. Cô tưởng như mình sắp bật khóc vì câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng: “Cô đừng tưởng cướp được con trai tôi là đắc ý. Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị đau khổ là như thế nào”. Cô không nghĩ, bi kịch cuộc đời làm dâu của mình lại chính thức bắt đầu từ sau câu nói ấy.
Video đang HOT
Trước mặt anh, bà luôn tỏ ra bình thường, không yêu thương nhưng cũng không làm khó cô, nên cô không có lí do gì để nói với anh. Song sau lưng anh, bà đang tìm mọi cách cô lập cô trong ngôi nhà ấy. Công việc của anh bận rộn, sáng đi sớm, tối mịt mới về nên mẹ chồng càng có nhiều cơ hội hành hạ cô.
Căn nhà rộng lớn nhưng chỉ có mình cô dọn dẹp. Biết cô cũng phải đi làm nhưng bà nhất quyết không thuê giúp việc. Bà nói bà sợ họ làm bẩn nên muốn chính tay cô làm thì bà mới yên tâm. Chẳng phải bà sợ bẩn gì mà bà chỉ đang tìm cách vắt kiệt sức lực của cô mà thôi. Bữa cơm nào cô nấu bà cũng không hài lòng. Hôm vừa rồi, khi cô đang cầm tô canh nóng, bà còn cố tình chạm vào người cô để tô canh rơi xuống chân cô khiến cô bị bỏng. Vừa đau, vừa tủi thân mà cô cũng không làm được gì vì bà đã chặn đứng bằng một câu xin lỗi.
Bà luôn dò xét, nhìn chằm chằm cô mỗi khi ăn, đi đứng, ngồi uống nước ở trong nhà để sửa lại tư thế, sửa lại cách nói năng của cô khiến cô vô cùng chán nản và mất tự do. Bà nói cô ở nhà bà phải bỏ đi cách sống người nhà quê mà bố mẹ cô dạy cô. Một cô gái được ăn học tử tế, biết cách cư xử như cô lại bị bà mắng nhiếc không thương tiếc, thậm chí là xúc phạm đến bố mẹ cô nên cô đã lên tiếng: “Mẹ không có quyền xúc phạm đến bố mẹ và gia đình con như vậy”. Nào ngờ câu nói vừa dứt, bà thẳng tay cho cô hai cái bạt tai đau điếng.
Mới kết hôn được 2 tháng nhưng cô thật sự mệt mỏi và chán nản với cuộc sống này. Cô không biết sẽ sống sao trong ngôi nhà xa hoa này với mẹ chồng khó tính, ghê gớm. Không hiểu những ngày tiếp theo bà sẽ đối xử với cô ra sao? Cô không biết có nên nói mọi chuyện với anh hay không? Liệu nói ra anh có tin cô hay chỉ làm mọi chuyện phức tạp, rạn nứt thêm mối quan hệ chẳng mấy tốt đẹp của cô với mẹ chồng? Lúc này đây cô hoang mang và bế tắc vô cùng.
Theo blogtamsu
Mẹ chồng giờ chiêu trò "phù thủy" khiến con dâu khốn khổ
Tôi đã nhẫn nhịn mẹ để yên ấm gia đình nhưng mẹ càng trở nên quá quắt với âm mưu nham hiểm.
Trước khi về làm dâu mẹ, tôi vẫn nghĩ mình sẽ không để mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên căng thẳng.
Chúng tôi yêu nhau được 1 năm thì cưới. Vì bên nhà anh chỉ còn mỗi mẹ, anh lại đi làm xa không ai chăm sóc. Có thêm con dâu cho vui cửa vui nhà, lúc buồn hai mẹ con còn có nhau bên cạnh. Biết anh rất thương mẹ nên tôi cũng cố gắng trọn vẹn phận làm dâu, không để mẹ phiền lòng. Mặc dù mẹ chồng hơi kĩ tĩnh nhưng bà cũng hiền lành và đặc biệt lại rất thương con trai. Tôi mong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sẽ trở nên tốt đẹp, mong mẹ hiểu cho phận con dâu.
Nhưng khi về làm dâu tôi mới biết mẹ chồng chẳng được như mình nghĩ. Chồng tôi học lên Thạc sỹ rồi được nhận vào giảng dạy luôn. Còn tôi chỉ học xong Cao đẳng rồi đi làm nên mẹ chồng suốt ngày bóng gió, so sánh hai vợ chồng với nhau.
Tôi biết mẹ rất yêu con trai của mình nên cũng mặc kệ. Tôi thông cảm với hoàn cảnh của mẹ, một mình ở vậy nuôi con từ tấm bé cho lớn khôn. Con lại tài giỏi như vậy, mẹ nào chẳng coi con là nhất. Nhiều khi mẹ có những câu nói vô lí tôi cũng bỏ qua, anh vẫn thường động viên tôi, tính mẹ già rồi nên hơi khó chịu.
Có ngày đi làm về quá mệt mỏi, tôi lên phòng nằm một chút rồi sẽ xuống nấu ăn cho gia đình. Nhưng mẹ chồng thấy tôi nằm nghỉ thì mẹ đã kêu: "Các cô bây giờ thì sung sướng quá rồi, ngày trước tôi làm quần quật cả ngày lại một mình chăm con có dám kêu mệt gì đâu?". Nghe mẹ nói vậy, tôi cũng bước xuống luôn chẳng dám nằm thêm nữa. Đúng là đại chiến mẹ chồng nằng dâu chẳng bao giờ hòa hợp được.
Dạo gần đây, về nhà thấy mẹ khác lạ lắm, ngồi nói chuyện điện thoại với ai đó rất tình cảm. Một hôm, tôi về nhà sớm hơn thì bắt gặp một cô gái trẻ trung, sành điệu, đang ngồi trong nhà. Lại còn rất nhiều túi nhỏ, túi to, dường như mới đi mua sắm về.
Mẹ chồng chẳng bao giờ hài lòng với con dâu vi năng lực chẳng bằng chồng.
Mẹ và cô ấy nói chuyện rất vui vẻ. Nhưng thấy tôi về đến nhà thì mẹ lại đổi ngay thái độ. Biết mẹ không ưa nên tôi cũng chỉ chào hỏi qua loa lấy lệ. Tôi biết đây là người yêu cũ của chồng đã từng bỏ rơi anh để đi theo người khác. Vậy mà mẹ vẫn đón tiếp niềm nở chẳng khác gì con gái ruột của mình.
Tối hôm đó, tôi đi xuống nhà uống nước thấy mẹ vẫn còn chưa ngủ. Mẹ vẫn còn đang nói chuyện thì thầm qua điện thoại với cô ấy: "Con cứ từ từ nhé, thằng An cũng dễ xiêu lòng lắm, chỉ cần con chủ động nhanh là được rồi. Con dâu của mẹ thì cũng phải xứng tầm như con với con trai mẹ chứ. Con dâu cũ nhà này chỉ đang xách dép cho con thôi". Tôi đau đớn, cố gắng bịt mồm lại để không bật khóc.
Mẹ nhẫn tâm muốn đuổi tôi ra khỏi cái nhà này. Không ngờ, mẹ lại có dã tâm như vậy. Chẳng nhẽ, con dâu chỉ đi làm kế toán, chỉ có bằng Cao đẳng thì không phải là người có học à? Chẳng nhẽ mẹ lại coi trọng cái chức tước, danh ảo đến thế kia.
Tôi đem chuyện này đi nói với chồng thì anh bảo tôi tào lao. Mẹ anh chẳng bao giờ làm thế, lại còn cho rằng tôi kiếm cớ gây chuyện với mẹ để gia đìnhbất hòa. Tôi biết anh chỉ tin mẹ thôi nhưng sao tôi thấy đau lòng quá. Chồng chẳng chịu hiểu cho nỗi lòng người vợ.
Mẹ chồng tôi diễn giỏi lắm, trong bữa ăn bao giờ mẹ cũng ân cần, ngọt ngào với tôi trước mặt chồng. Mẹ còn dặn dò con dâu đủ kiểu, ai mà biết được mẹ chồng lại toan tính như vậy. Có hôm cả ba đang ngồi xem phim thì mẹ chồng lôi ra hai cái áo bảo là mua cho tôi. Mẹ bắt tôi mặc vào để mẹ ngắm xem có hợp với dáng người không, chồng tôi thấy thế thì vui lắm. Nhưng vài hôm sau tôi mới biết được, bộ đồ đó chẳng phải của mẹ mua mà là của cô người yêu cũ đem qua cho mẹ. Mẹ đang diễn vai bà mẹ chồng tâm lý, thương con mà tôi thấy hãi hùng.
Tôi thấy sợ hãi khi mẹ chồng diễn màn tâm lý với con dâu.
Khi có hai mẹ con thì mẹ lại đay nghiến, rủa tôi không tiếc lời. Mẹ định làm cho chồng thấy tôi là đứa con dâu hư, có mẹ chồng chiều chuộng mà không biết điều suốt ngày cãi mẹ nhem nhẻm. Quả là chiêu bài độc của mẹ chồng tâm lý.
Tôi phải làm sao để chống lại âm mưu đó bây giờ. Mẹ chỉ cần biết vẻ xa hoa, hào nhoáng mà thôi. Mẹ chỉ cần biết có học vị, chức tước cao thôi chứ chẳng cần đến tấm lòng hay nhân đức. Sống trong cái cảnh bị tra tấn về tinh thần thế này tôi phát sợ. Nhiều lúc tan giờ làm, tôi chẳng muốn bước chân về đến nhà. Nhưng tôi không thể để mất chồng được, chẳng nhẽ tôi cứ giả câm, giả điếc để sống trong căn nhà này hay sao?
Theo Him
Bi kịch cuộc đời làm dâu bắt đầu từ câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng Cô tưởng như mình sắp bật khóc vì câu nói đầy nham hiểm của mẹ chồng: "Cô đừng tưởng cướp được con trai tôi là đắc ý. Tôi sẽ cho cô nếm trải mùi vị đau khổ là như thế nào". Cô có ngoại hình khá ưa nhìn, công việc lại tử tế với mức thu nhập khá nhưng cái mác con gái...