Bi kịch của cô nàng khi phát hiện ra bí mật trong quá khứ của bạn trai
Nàng không thể hình dung ra ngay ngày ra mắt nhà bạn trai, lại là ngày mình phải đối mặt với một bi kịch ngang trái như thế.
ảnh minh họa
Nàng mạnh mẽ, yêu đời và có chút bướng bỉnh. Nhiều người đều bảo nàng như thế bởi thấy nàng đã từng yêu nhiều người, bị đá nhưng vẫn không để mình bi lụy và đáng thương. Nàng nghĩ rằng tình yêu đến rồi đi chỉ là duyên chưa tới lúc nồng nàn để níu chân nhau. Vì thế hãy cứ vui vẻ lên để tiếp tục đón nhận những điều bất ngờ khác.
Và rồi trong một lần lượn lờ dạo quanh thành phố, nàng mải mê ngắm nhìn mấy bộ đồ trong cửa tiệm mà vô tình đâm xe vào chàng. Chàng bị ngã nhào xuống đường và ôm chân kêu đau vật vã. Quá hoảng loạn, nàng vội vã bắt taxi để đưa chàng vào bệnh viện. Thật may là chàng chỉ bị chấn thương nhẹ ở đầu gối và chỉ cần nằm vài ngày điều trị là khỏi. Sự việc xảy ra khiến nàng phải sắp xếp đống công việc để vào viện chăm sóc chàng. Năm ngày ở nhà thương, tiếp xúc với người đàn ông gần ba mươi tuổi, làm kỹ sư điện ấy, nàng đem lòng cảm mến. Cả hai trò chuyện với nhau và thấy hiểu nhau kể cả trong công việc lẫn cuộc sống. Tâm sự với chàng nhiều, nàng càng cảm phục trước nghị lực của chàng. Nhất là lòng quyết tâm rời bỏ mảnh đất nghèo khó của miền Trung để tự mình lên thành phố lập nghiệp. Kết quả là chàng đã thành công bằng chính bản lĩnh và sự kiên trì.
Ra viện, chàng và nàng gần gũi nhau hơn và cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm từ lúc nào không hay. Nhiều lần, nàng chủ động mời chàng về nhà mình chơi, bố mẹ và cậu em của nàng tỏ ra rất quý chàng. Bố nàng còn không ngần ngại khi xem chàng như con rể trong nhà. Mẹ nàng lại hồ hởi bảo sau này, nếu cưới nhau thì mong chàng đồng ý về ở rể trong nhà để tiện sinh hoạt hơn. Thấy mọi người ai cũng ủng hộ, nàng phấn khởi lắm vì nghĩ tình yêu của hai đứa đã được chắp cánh vững bền.
Bên nhau được gần hai năm với biết bao điều ngọt ngào và hạnh phúc. Chàng muốn nhanh chóng tính chuyện trăm năm để ổn định cuộc sống. Chàng đã chủ động muốn nàng về quê, tiện thể để ra mắt bố mẹ và họ hàng luôn. Nghe vậy, nàng vui lắm và còn gật đầu lia lịa đồng ý.
Thứ bảy đẹp trời, nàng hì hục chuẩn bị bao nhiêu là quà cáp để về biếu gia đình chàng. Ngồi trên xe cả đoạn đường dài, nàng thấp thỏm, lo lắng vì không biết mình có làm tròn vai trong ngày ra mắt nhà chàng không.
Video đang HOT
Khi chiếc xe dừng lại trước cổng nhà chàng, nàng choáng ngợp và bất ngờ thấy người thân của chàng đều có mặt. Họ niềm nở, tay bắt mặt mừng vì gặp được con dâu tương lai. Mẹ chàng còn xuýt xoa khen nàng xinh đẹp và lễ phép. Bố chàng thì thì hí hửng xách đồ cho nàng rồi thúc nàng vào nhà nghỉ ngơi.
Sự đón tiếp niềm nở của gia đình chàng khiến nàng vô cùng mãn nguyện và hạnh phúc. Còn gì bằng khi được mọi người tỏ rõ sự yêu thương mình thế chứ! Hướng mắt nhìn ngắm ngôi nhà đơn sơ và mộc mạc của chàng, nàng không chút bận tâm và tỏ ra coi thường. Đối với nàng, dù chàng có xuất thân nghèo khổ, ngôi nhà chỉ là ba gian chật hẹp nhưng tình cảm của những người ở đó luôn rộng mở thì nàng sẵn sàng hi sinh tất cả để dành lấy hạnh phúc này.
Tuy vậy khi cảm xúc tràn ngập yêu thương đang đông đầy thì cũng là lúc bi kịch bắt đầu xảy đến. Bữa cơm trưa lúc mọi người đang vui vẻ trò chuyện với nhau thì bà dì của mẹ chàng nhìn nàng rồi chột dạ nói lớn: “Tôi trông con bé vừa xinh vừa lễ phép chứ không như cái thứ mất nết năm nào”. Chưa khỏi giật mình vì không hiểu “cái thứ” mà bà dì nói đến là ai thì cô em họ của chàng lại chen ngang: “Ối giời! Anh hai nhà mình một lần lỡ dại nên mới rước cái thứ vợ ác ôn đó về nhà. Lần này, chắc là anh lựa chọn bạn gái sáng suốt lắm rồi đây”. Đến lúc này thì nàng đã dần hiểu ra vấn đề. Thì ra bao lâu nay chàng cố tình giấu nàng bí mật về chuyện quá khứ rằng chàng đã có vợ.
Quá bất ngờ và tuyệt vọng, nàng buông đũa và chạy ra hè ôm mặt khóc nức nở. Nhìn nàng đau khổ, chàng không biết làm gì hơn ngoài hai từ xin lỗi. Chính chàng đã thú nhận mình từng có vợ nhưng do vợ bỏ nhà theo trai nên đã ly hôn được hơn một năm nay. Chàng cay mắt liền ôm nàng vào lòng và thủ thỉ: “Anh không muốn giấu em nhưng vì thấy em quá chân thành, tình yêu anh dành cho em quá lớn khiến anh không thể can đảm nói ra. Anh sợ mất em, sợ mất đi điều điều quý giá nhất mà anh đã vô tình có được”.
Gạt qua những điều chàng nói, nàng một mực đòi bắt xe lên lại thành phố. Trở về nhà sau lần ra mắt thất bại, nàng chỉ biết đóng cửa phòng và khóc. Chưa bao giờ nàng nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như thế. Nàng giận chàng nhưng càng giận, nàng lại càng thương chàng hơn.
Ba ngày trôi qua không gặp được chàng, không bắt máy khi chàng gọi đến, lòng nàng đau nhói vì vết thương mà chàng gây ra. Để rồi càng suy nghĩ, nàng thấy mình thật quá ích kỷ khi đi soi xét và đặt nặng quá khứ của bạn trai mà không chịu mở lòng ra hiểu. Nàng sẽ tìm cách nói chuyện để thuyết phục gia đình chấp nhận cuộc hôn nhân này cũng như chấp nhận quá khứ mà chàng đã trải qua.
Nàng nghĩ rằng, hạnh phúc hiện tại mới quan trọng chứ còn những gì đã xảy ra thì mình đừng bới lông tìm vết làm gì vì sẽ làm cho cả hai thêm đau khổ. Vì tình yêu chân thành của chàng mà suốt gần hai năm qua nàng gìn giữ, nàng sẽ tha thứ cho chàng.
Nàng tung chăn và bật dậy khỏi giường liền vớ ngay chiếc điện thoại để gọi cho chàng với nụ cười mãn nguyện: “Tuần sau, bọn mình đi chụp ảnh cưới nha anh!”.
Theo Afamily
Bi kịch của cô nàng hạnh phúc với chồng nhưng không quên được tình cũ
Người cũ nói vẫn còn yêu tôi nhiều lắm, đã ly hôn và đang cố gắng tìm hạnh phúc mới nhưng không được bởi cái bóng của tôi trong lòng anh quá lớn.Người cũ nói vẫn còn yêu tôi nhiều lắm, đã ly hôn và đang cố gắng tìm hạnh phúc mới nhưng không được bởi cái bóng của tôi trong lòng anh quá lớn.
Cuộc sống gia đình ấm êm, công việc tốt đẹp, ấy vậy mà đôi khi tâm trạng tôi rất tệ, vẫn còn nghĩ đến anh - người yêu cũ. Tôi không biết vì sao , rõ ràng mình hạnh phúc với chồng, rất thương chồng cơ mà.
Cách đây hơn năm năm, tôi quen anh khi đang học tập ở nước ngoài, anh lớn hơn tôi 11 tuổi, chỉ sang đó công tác một năm, anh là người Hà Nội. Sống chung với nhau được bảy tháng tôi mới phát hiện ra anh từng có vợ con ở Việt Nam, lúc đó đang ly thân. Vợ là do ba mẹ anh chọn, anh từng cố gắng yêu thương vợ nhưng không thể, chị hiền lành, hay khóc, anh lại sợ nước mắt đàn bà. Vì muốn chứng minh cho tôi thấy những gì anh nói là sự thật, anh đã mở loa ngoài khi nói chuyện với vợ con cho tôi nghe.
Sau khi nghe cuộc nói chuyện của họ, tôi biết những gì anh nói là thật nhưng lại thấy thương người phụ nữ đó. Tôi nghĩ mình may mắn có nhiều thứ, không có anh rồi đời tôi sẽ ổn, tôi còn một tương lai rất dài phía trước; chị mất anh rồi tương lai chắc sẽ vất vả, nhiều khổ cực. Tôi quyết chia tay, lý do tôi đưa ra vì anh đã lừa dối. Tôi khuyên anh nên suy nghĩ lại, khi về Việt Nam hãy cố gắng hàn gắn, vun đắp tình cảm với vợ, hãy vì gia đình, con cái, đàn ông bỏ vợ sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp về sau.
Tôi dọn ra ngoài sống, anh níu kéo nhưng tôi vẫn dửng dưng, lạnh lùng. Anh viết mail trách tôi vô tình, sắt đá, sao có thể dứt tình dễ dàng thế dù thật ra lòng tôi không êm ả chút nào, nhớ anh rất nhiều, luôn phải dặn lòng rồi sẽ qua thôi. Không biết bao đêm tôi khóc vì nhớ anh đến khi ngủ thiếp đi. Tôi về lại Việt Nam, nhanh chóng tìm được chỗ làm tốt trong một công ty nước ngoài và quen chồng tôi bây giờ, anh lớn hơn tôi tám tuổi, là đối tác công ty tôi. Anh rất thông minh, giỏi giang, điển trai và lịch sự, theo đuổi tôi được một năm thì chúng tôi chính thức yêu nhau.
Bên cạnh anh tôi rất vui vẻ, anh yêu tôi bởi sự thông minh, lạc quan, biết quan tâm người khác và khéo léo trong cách cư xử, đó là anh nói vậy. Anh cũng trưởng thành và chín chắn nên gia đình luôn mong anh sớm kết hôn. May mắn bố mẹ hai bên đều vừa ý, bố mẹ anh rất quý tôi, thương yêu tôi như con ruột. Bố mẹ và em trai tôi cũng thương anh. Chín tháng từ ngày chấp nhận yêu anh, chúng tôi tổ chức lễ đính hôn.
Ảnh minh họa.
Người yêu cũ từ lâu chúng tôi không còn liên lạc nhưng thật sự lòng tôi vẫn còn đau khi nghĩ về chuyện xưa, tôi biết mình nặng lòng với tình cũ lắm. Lần đó, người cũ vào Sài Gòn công tác, tìm đủ mọi cách liên lạc, mong tôi cho được gặp mặt rồi bảo chỉ muốn xem dung nhan tôi giờ ra sao, tôi đồng ý gặp, dĩ nhiên đưa cả chồng sắp cưới đi theo. Người cũ đau khổ khi thấy tôi đã đính hôn và vợ chồng tôi đẹp đôi. Tôi nói với chồng sắp cưới anh này là bạn cũ khi tôi ở nước ngoài, thật sự không muốn chồng suy nghĩ nhiều vì anh khá ghen.
Chồng tôi vẫn tinh ý nhận ra và hỏi người này từng yêu tôi phải không? Tôi trêu chồng, bảo: "Đàn ông yêu em nhiều lắm, còn em chỉ yêu mỗi anh thôi". Tôi kết hôn gần hai năm, vì công việc nên vợ chồng chưa muốn có con. Bản thân lại mới nhận được học bổng cao học ở nước ngoài nên dự định khi 30 sẽ sinh con, lúc ấy chồng tôi 38, cũng không muộn gì. Cuộc sống vợ chồng tôi rất tốt, bố mẹ hai bên tôn trọng ý kiến của chúng tôi nên không áp lực chuyện sinh cháu. Dù bận rộn, tôi luôn cố gắng tự mình nấu cơm tối cho chồng chứ không thuê giúp việc.
Chồng tôi rất thương vợ, chia sẻ công việc nhà với tôi, cuối tuần còn vào bếp cùng tôi làm bánh, nấu bún riêu, phở, nếu không sẽ đi ăn ngoài hay qua thăm bố mẹ hai bên. Mỗi ngày hết giờ làm chồng đều về nhà, dành thời gian với vợ, xong rồi chồng chơi game, tôi coi sóc nhà cửa, đọc báo, làm việc, cả hai đều tôn trọng không gian riêng của nhau. Chồng luôn hết lời khen vợ dù chỉ riêng với tôi hay trước mặt bạn bè, người thân trong gia đình. Cuộc sống gia đình ấm êm, công việc tốt đẹp vậy mà đôi khi tâm trạng tôi rất tệ, vẫn còn nghĩ đến anh người yêu cũ.
Tôi không biết vì sao, rõ ràng mình hạnh phúc với chồng, rất thương chồng cơ mà. Nhiều khi ngồi vào máy làm việc tôi khóc thầm, không biết mình có ngoại tình tư tưởng hay không. Tôi bị ám ảnh ánh mắt đau khổ của người cũ khi quyết định chia tay. Trong một lần yếu lòng tôi đã nghe điện thoại của người đó (thường tôi không bắt máy).
Người cũ nói vẫn còn yêu tôi nhiều lắm, đã ly hôn và đang cố gắng tìm hạnh phúc mới nhưng không được bởi cái bóng của tôi trong lòng anh quá lớn. Tôi vẫn dửng dưng bảo mình rất hạnh phúc, hãy quên tôi đi, cố gắng lên, rồi anh sẽ hạnh phúc, hãy để tôi yên, thế mà sau đó tôi lại khóc một mình. Nhiều khi muốn tâm sự với chồng mà lại sợ chồng buồn, sẽ nghĩ tôi không toàn tâm toàn ý yêu chồng nên lại thôi. Tôi biết chuyện gì đã qua hãy để nó qua, phải nghĩ đến tương lai và hạnh phúc gia đình hiện tại, quý trọng những gì mình đang có mà sao lòng tôi cứ không yên.
Theo Đời sống pháp luật
Bi kịch bắt đầu từ ngày kết hôn đầy nhục nhã Tôi không thể quên được cái ngày diễn ra hôn lễ của hai đứa. Hôm tổ chức tiệc vu quy ở dưới quê tôi, bố mẹ chồng đến dự nhưng khuôn mặt chẳng nở một nụ cười. Năm 27 tuổi tôi kết hôn. Cuộc hôn nhân của hai đứa ban đầu không được nhà anh chấp nhận. Đơn giản vì tôi vốn xuất...