Bi kịch của cô nàng khi phát hiện bí mật trong quá khứ của bạn trai
Nàng không thể hình dung ra ngay ngày ra mắt nhà bạn trai, lại là ngày mình phải đối mặt với một bi kịch ngang trái như thế.
Nàng mạnh mẽ, yêu đời và có chút bướng bỉnh. Nhiều người đều bảo nàng như thế bởi thấy nàng đã từng yêu nhiều người, bị đá nhưng vẫn không để mình bi lụy và đáng thương. Nàng nghĩ rằng tình yêu đến rồi đi chỉ là duyên chưa tới lúc nồng nàn để níu chân nhau. Vì thế hãy cứ vui vẻ lên để tiếp tục đón nhận những điều bất ngờ khác.
Và rồi trong một lần lượn lờ dạo quanh thành phố, nàng mải mê ngắm nhìn mấy bộ đồ trong cửa tiệm mà vô tình đâm xe vào chàng. Chàng bị ngã nhào xuống đường và ôm chân kêu đau vật vã. Quá hoảng loạn, nàng vội vã bắt taxi để đưa chàng vào bệnh viện. Thật may là chàng chỉ bị chấn thương nhẹ ở đầu gối và chỉ cần nằm vài ngày điều trị là khỏi. Sự việc xảy ra khiến nàng phải sắp xếp đống công việc để vào viện chăm sóc chàng. Năm ngày ở nhà thương, tiếp xúc với người đàn ông gần ba mươi tuổi, làm kỹ sư điện ấy, nàng đem lòng cảm mến. Cả hai trò chuyện với nhau và thấy hiểu nhau kể cả trong công việc lẫn cuộc sống. Tâm sự với chàng nhiều, nàng càng cảm phục trước nghị lực của chàng. Nhất là lòng quyết tâm rời bỏ mảnh đất nghèo khó của miền Trung để tự mình lên thành phố lập nghiệp. Kết quả là chàng đã thành công bằng chính bản lĩnh và sự kiên trì.
Ra viện, chàng và nàng gần gũi nhau hơn và cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm từ lúc nào không hay. Nhiều lần, nàng chủ động mời chàng về nhà mình chơi, bố mẹ và cậu em của nàng tỏ ra rất quý chàng. Bố nàng còn không ngần ngại khi xem chàng như con rể trong nhà. Mẹ nàng lại hồ hởi bảo sau này, nếu cưới nhau thì mong chàng đồng ý về ở rể trong nhà để tiện sinh hoạt hơn. Thấy mọi người ai cũng ủng hộ, nàng phấn khởi lắm vì nghĩ tình yêu của hai đứa đã được chắp cánh vững bền.
Bên nhau được gần hai năm với biết bao điều ngọt ngào và hạnh phúc. Chàng muốn nhanh chóng tính chuyện trăm năm để ổn định cuộc sống. Chàng đã chủ động muốn nàng về quê, tiện thể để ra mắt bố mẹ và họ hàng luôn. Nghe vậy, nàng vui lắm và còn gật đầu lia lịa đồng ý.
Thứ bảy đẹp trời, nàng hì hục chuẩn bị bao nhiêu là quà cáp để về biếu gia đình chàng. Ngồi trên xe cả đoạn đường dài, nàng thấp thỏm, lo lắng vì không biết mình có làm tròn vai trong ngày ra mắt nhà chàng không.
Khi chiếc xe dừng lại trước cổng nhà chàng, nàng choáng ngợp và bất ngờ thấy người thân của chàng đều có mặt. Họ niềm nở, tay bắt mặt mừng vì gặp được con dâu tương lai. Mẹ chàng còn xuýt xoa khen nàng xinh đẹp và lễ phép. Bố chàng thì thì hí hửng xách đồ cho nàng rồi thúc nàng vào nhà nghỉ ngơi.
Sự đón tiếp niềm nở của gia đình chàng khiến nàng vô cùng mãn nguyện và hạnh phúc. Còn gì bằng khi được mọi người tỏ rõ sự yêu thương mình thế chứ! Hướng mắt nhìn ngắm ngôi nhà đơn sơ và mộc mạc của chàng, nàng không chút bận tâm và tỏ ra coi thường. Đối với nàng, dù chàng có xuất thân nghèo khổ, ngôi nhà chỉ là ba gian chật hẹp nhưng tình cảm của những người ở đó luôn rộng mở thì nàng sẵn sàng hi sinh tất cả để dành lấy hạnh phúc này.
Tuy vậy khi cảm xúc tràn ngập yêu thương đang đông đầy thì cũng là lúc bi kịch bắt đầu xảy đến. Bữa cơm trưa lúc mọi người đang vui vẻ trò chuyện với nhau thì bà dì của mẹ chàng nhìn nàng rồi chột dạ nói lớn: “Tôi trông con bé vừa xinh vừa lễ phép chứ không như cái thứ mất nết năm nào”. Chưa khỏi giật mình vì không hiểu “cái thứ” mà bà dì nói đến là ai thì cô em họ của chàng lại chen ngang: “Ối giời! Anh hai nhà mình một lần lỡ dại nên mới rước cái thứ vợ ác ôn đó về nhà. Lần này, chắc là anh lựa chọn bạn gái sáng suốt lắm rồi đây”. Đến lúc này thì nàng đã dần hiểu ra vấn đề. Thì ra bao lâu nay chàng cố tình giấu nàng bí mật về chuyện quá khứ rằng chàng đã có vợ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Quá bất ngờ và tuyệt vọng, nàng buông đũa và chạy ra hè ôm mặt khóc nức nở. Nhìn nàng đau khổ, chàng không biết làm gì hơn ngoài hai từ xin lỗi. Chính chàng đã thú nhận mình từng có vợ nhưng do vợ bỏ nhà theo trai nên đã ly hôn được hơn một năm nay. Chàng cay mắt liền ôm nàng vào lòng và thủ thỉ: “Anh không muốn giấu em nhưng vì thấy em quá chân thành, tình yêu anh dành cho em quá lớn khiến anh không thể can đảm nói ra. Anh sợ mất em, sợ mất đi điều điều quý giá nhất mà anh đã vô tình có được”.
Gạt qua những điều chàng nói, nàng một mực đòi bắt xe lên lại thành phố. Trở về nhà sau lần ra mắt thất bại, nàng chỉ biết đóng cửa phòng và khóc. Chưa bao giờ nàng nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như thế. Nàng giận chàng nhưng càng giận, nàng lại càng thương chàng hơn.
Ba ngày trôi qua không gặp được chàng, không bắt máy khi chàng gọi đến, lòng nàng đau nhói vì vết thương mà chàng gây ra. Để rồi càng suy nghĩ, nàng thấy mình thật quá ích kỷ khi đi soi xét và đặt nặng quá khứ của bạn trai mà không chịu mở lòng ra hiểu. Nàng sẽ tìm cách nói chuyện để thuyết phục gia đình chấp nhận cuộc hôn nhân này cũng như chấp nhận quá khứ mà chàng đã trải qua.
Nàng nghĩ rằng, hạnh phúc hiện tại mới quan trọng chứ còn những gì đã xảy ra thì mình đừng bới lông tìm vết làm gì vì sẽ làm cho cả hai thêm đau khổ. Vì tình yêu chân thành của chàng mà suốt gần hai năm qua nàng gìn giữ, nàng sẽ tha thứ cho chàng.
Nàng tung chăn và bật dậy khỏi giường liền vớ ngay chiếc điện thoại để gọi cho chàng với nụ cười mãn nguyện: “Tuần sau, bọn mình đi chụp ảnh cưới nha anh!”.
Theo Afamily
"Về với anh ngay đi, anh sắp... Không chịu nổi nữa rồi!"
"Về với anh ngay đi, anh sắp... Không chịu nổi nữa rồi!" - Giọng nói giống như người đang bị mất hơi nhưng Hà vẫn kịp nhận ra nó quá quen thuộc.
Vì đã từng yêu nhau trong suốt hai năm đại học nên sau khi tốt nghiệp một thời gian, Hùng và Hà đã quyết định dọn về sống chung với nhau. Một là để tiết kiệm chi tiêu, lo cho tương lai sau này. Hai là họ hy vọng, sống thử trước hôn nhân sẽ giúp họ có nhiều kinh nghiệm hơn cho cuộc sống sau này.
Đồng lương của sinh viên mới ra trường khá ít ỏi. Hà phải tìm mọi cách chắt bóp, dè xẻn để phòng những lúc có chuyện. Nhiều khi muốn mua lắm một thứ gì đó cũng không dám bỏ tiền ra. Hùng biết điều đó nên luôn cố gắng nhiều nhất có thể trong công việc. Tan sở chỗ này, Hùng lại lao đến chỗ làm thêm buổi tối ngay. Hôm nào cũng 11, 12h đêm Hùng mới về đến nhà. Nhìn Hà nhiều hôm ngủ gục bên mâm cơm đợi mình mà Hùng thấy mắt mình cay cay.
Những ngày sau đó, Hùng thường nói Hà không cần phải đợi Hùng về nhưng Hà không nghe. Hà nói ăn một mình rất buồn và phải đợi Hùng về, Hà mới thấy yên tâm. Hà càng như vậy, Hùng càng phải quyết tâm hơn để sau này mang lại cho Hà cuộc sống đầy đủ hơn. Nhưng...
Hôm nay công ty Hùng liên hoan, Hùng đã gọi điện báo trước cho Hà và hứa sẽ không về muộn. Nhưng đợi tới 12 giờ đêm rồi, gọi điện lại không thể liên lạc được nên Hà lọc cọc đi tìm Hùng. Công ty Hùng vốn là một ngôi nhà được thuê hết lại nên không có bảo vệ. Hà đẩy cửa bước vào, nhìn hiện trường trước mắt, Hà cũng đoán ra được mọi người đã ăn uống tưng bừng như thế nào. Đèn ở phòng trong vẫn sáng, Hà đoán có người trong đó nên Hà rón rén bước vào để hỏi, biết đâu lại có thông tin về Hùng. Nhưng cảnh tượng trước mắt Hà nhìn thấy thì...
Hà đã ném mạnh nó vào tưỡng, tiếng kính vỡ như tiếng trái tim của Hà vậy. (Ảnh minh họa)
Hùng đang nằm phía dưới một người phụ nữ . Hai người họ vẫn mang quần áo trên người nhưng lại quấn quýt lấy nhau. Hà gần như suy sụp, cô không thể chấp nhận sự thật đang phơi bày trước mặt, nước mắt cô lăn dài trên má. Thay vì lao vào cấu xé hai con người đồi bại kia, Hà lại lẳng lặng quay đi. Không còn yêu nhau nữa thì đánh xé nhau cũng đâu có ích gì.
Hà lặng lẽ thu dọn đồ đạc và chuyển ra ngoài ngay trong đêm đó. Trước khi đi, nhìn thấy bức ảnh chụp mình và Hùng, không kìm nén được hơn nữa, Hà đã ném mạnh nó vào tưỡng, tiếng kính vỡ như tiếng trái tim của Hà vậy.
Hà thuê một phòng trọ trong con hẻm nhỏ, mỗi ngày đi làm và về nhà là chỉ ở nhà. Hà không muốn gặp gỡ, tiếp xúc với bất kì ai. Nhìn số điện thoại của Hùng hiện lên mà Hà ứa nước mắt. Hà quyết định thay số điện thoại mới, chuyển chỗ làm và quên đi tất cả.
1 năm trôi qua...
Nỗi đau kia dường như vẫn chưa lành hẳn nhưng Hà đã có thể mở lòng mình với một tình yêu mới. Hà một người con trai cùng công ty đang tìm hiểu nhau. Hà hy vọng, lần này sẽ không giống như lần trước nữa. Hà đau quá đủ rồi.
Một hôm, Hà nhận được cuộc điện thoại rất lạ:
- Về với anh ngay đi, anh sắp... Không chịu nổi nữa rồi!
Giọng nói giống như người đang bị mất hơi nhưng Hà vẫn kịp nhận ra nó quá quen thuộc. Nỗi đau kia lại dội về. Hà đang định tắt máy thì đầu dây bên kia:
- Đừng tắt máy em ơi! Em tới địa chỉ này ngay đi, anh Hùng, muốn gặp em lần cuối, nhanh lên kẻo không kịp em nhé!
Hà gào khóc trong điên loạn. Muộn rồi, muộn quá rồi... (Ảnh minh họa)
Hà nghe xong ngây ngốc cả người, cô không thể hình dung nổi, một chàng trai khỏe khoắn, phong độ như Hùng lại gặp phải chuyện. Bao nhiêu hận thù như tan biến hết, Hà lao nhanh về căn phòng cũ ngày xưa.
Hùng nằm trên giường, cơ thể rộc rạc, đôi chân... Đôi chân của Hùng... Hình như không còn nữa.
- Tại sao anh lại ra nông nỗi này chứ! - Hà nấc nghẹn
- Anh ấy đi tìm em, gặp phải tai nạn và suy sụp từ hôm đó. Đôi chân không còn, lại mất cả em. Bệnh viện người ta trả về em ạ! Chị xin lỗi, chuyện ngày xưa là lỗi do chị. Vì quá yêu anh Hùng nhưng là đơn phương nên chị đã lợi dụng lúc anh ấy say để bắt anh ấy có trách nhiệm với mình. Nhưng anh ấy lại chỉ gọi tên mình em nên chị biết, có cố gắng cũng không được gì. - Người con gái mà Hà thấy đã quấn quýt với Hùng đêm đó lên tiếng
Chuyện khủng khiếp gì đang xảy ra vậy chứ? Chỉ vì một phút nóng vội, không chịu cho Hùng cơ hội giải thích mà Hà đã đẩy cả hai vào tấn bi kịch này. Hùng mở mắt khó nhọc nhìn Hà, giờ bàn tay gầy guộc chạm vào má Hà mỉm cười rồi buông thõng xuống. Hà gào khóc trong điên loạn. Muộn rồi, muộn quá rồi...
Theo Một thế giới