Bi kịch chồng phá sản, vợ ngay lập tức tìm trai mới
Lâm nhìn chăm chăm vào lá đơn ly hôn có sẵn chữ ký của vợ trên bàn. Anh không thể tin nổi người phụ nữ anh rất mực yêu thương lại phản bội anh trong lúc đang đứng bên bờ vực phá sản.
Lâm là giám đốc một công ty tư nhân, có tài năng và cả ngoại hình bảnh bao. Anh không thua kém bất kì ai nhưng vẫn cảm thấy mình may mắn khi có được người vợ xinh đẹp, hiền thục, đảm đang. Anh nghĩ Như đến với anh bằng tình yêu chứ không phải vật chất. Thời gian đầu, anh không tiết lộ gia cảnh của mình với Như, nhưng Như vẫn yêu anh. Điều đó làm anh tôn trọng cô hơn bất kì người phụ nữ nào. Thậm chí khi Như biết rõ thân thế của anh, cô lại giận dỗi và nói thà anh làm nhân viên quèn còn hơn, vì như thế cô sẽ không thấy áp lực bởi cô chỉ là gái quê tỉnh lẻ, nhà nghèo.
Hai năm chung sống hạnh phúc và họ đã có một đứa con trai kháu khỉnh, Lâm thấy cuộc sống dường như đang trải thảm đỏ trước mắt mình. Vợ anh lúc nào cũng đằm thắm, cô luôn thay đổi mình và nói cô làm thế để anh không chán vợ. Vì thế, chưa bao giờ anh lăn tăn vì những bộ quần áo đắt tiền, những chiếc ví sang trọng của vợ. Cô đổi xe liên tục cho bằng bạn bằng bè. Cô bỏ ra hàng chục triệu đồng để chỉnh chỗ này, sửa chỗ nọ trên cơ thể, anh vẫn chiều theo ý vợ.
Chỉ khi cô đòi nâng ngực, anh thấy mọi thứ đã quá đà nên mới góp ý với cô. Anh bảo không phải anh tiếc tiền nhưng anh thích vẻ “chân thật” của cô hiện nay. Vừa bị phản đối, Như khóc um lên: “Anh là giám đốc, anh có bao nhiêu người đẹp vây quanh. Em mà không thay đổi, liệu anh có thèm để mắt đến em không? Anh chán em rồi chứ gì?”. Dù có giải thích thế nào, Lâm cũng không thể cải thiện được những suy nghĩ tiêu cực trong đầu vợ. Nhưng cuối cùng thì vợ anh cũng nhún nhường, chỉ lấy tiền đi xăm lông mày và dưỡng da ở spa.
Khi công ty gặp khó khăn, anh phải để ý hơn đến tài chính trong gia đình. Mỗi lần tâm sự với vợ về những vướng mắc trong công việc, Như lại vờ như không có chuyện gì xảy ra. Cô phóng khoáng chi tiêu như khi anh vẫn khá giả và cũng chẳng thèm đoái hoài đến việc anh thức đêm lo lắng vì tiền nong.
Trong khi anh phải lo lương, các khoản chi phí cho công ty từng ngày thì Như vẫn thường xuyên đi spa, mua váy áo hàng hiệu. Có lần giận quá, anh lỡ lời nói với cô: “Em xem lại mình đi, ngày xưa em đâu có đua đòi mốt này mốt nọ. Giờ chồng sống chết thế nào em cũng chẳng bận tâm”. Lâm nói dứt lời thì Như vừa khóc, vừa gói ghém đồ bỏ về nhà mẹ đẻ. Ban đầu, anh còn làm căng, nhưng cuối cùng cũng phải chịu thua đi đón vợ về. Cu Bi còn quá nhỏ, ngày nào cũng đòi mẹ khiến anh như ngồi trên đống lửa, không thể tập trung vào công việc. Biết Lâm thương con, lại bận bịu nên Như cố tình để thằng bé ở lại, vì chỉ cần có con thì cô sẽ thắng.
Video đang HOT
Công ty nợ nần ngày càng nhiều, công việc càng khó khăn thì vợ chồng Lâm ngày càng có nhiều xung đột, cơ bản cũng xuất phát từ việc Lâm không thể cung cấp tiền cho vợ nhiều như trước. Và Như coi đó là thói keo kiệt, bủn xỉn của chồng. Trong một lần cãi nhau, cô còn “đổ vạ”: “Anh cất tiền đem đi cho gái chứ gì, anh không còn yêu tôi nữa phải không?”.
Đang ngổn ngang với đủ mối lo, giận quá, Lâm đã thẳng tay tát Như. Khi nguôi cơn giận, Lâm lại chủ động xin lỗi, mong vợ tha thứ. Được đà, cô càng lấn tới. Chồng làm về mệt cô cũng chẳng thèm đoái hoài. Đi đánh tennis về cô lại thay đồ đi uống cafe, đi bar. Đã không cơm nước, nhiều lúc Như lại quên cả đón con. Nhưng chỉ cần chồng nhắc nhở, lập tức cô sấn sổ lên: “Anh định làm gì, anh tính đánh tôi nữa phải không? Loại chồng vũ phu!”. Mỗi lần ấy, cô lại gọi điện tường thuật hết cho mẹ đẻ khiến Lâm bị mẹ vợ “dạy dỗ” không biết bao lần.
Dạo gần đây, Như thường xuyên đi về rất khuya, anh gặng hỏi cô cũng không thèm trả lời. Có hôm về nhà trong trạng thái say mèm, Như chỉ mặt anh thách thức: “Tôi đi uống với một tay giám đốc trẻ. Sao , anh ghen à?”. Không thể chịu đựng được nữa, Lâm cao giọng, định dọa cho vợ sợ: “Có chân thì đi luôn đi, đừng đặt chân về cái nhà này nữa”.
Tưởng vợ sẽ sợ, nào ngờ khuôn mặt Như bỗng lạnh tanh, rồi cô đưa lá đơn ly hôn trước sự ngỡ ngàng của Lâm: “Tôi ký rồi đấy, chỗ trống là phần của anh. Tôi không thể sống chung với người không tiền, không tài. Cu Bi anh có thể nuôi, tôi không muốn bạn trai tôi vướng bận vì nó…”. Lâm nhìn vào vẻ mặt khinh bỉ của vợ dành cho mình: “Thì ra ngày xưa cô lấy tôi cũng chỉ vì tiền, vậy mà tôi đã lầm…”.
Như vẫn trơ tráo: “Đời này làm gì có ai ngây thơ thế. Nghe nói công ty anh phá sản, anh lo cho thân mình còn chưa nổi, làm sao lo được cho tôi…”. Lâm nghe từng lời Như nói mà chân tay rụng rời. Hóa ra bấy lâu nay anh chìm trong mộng tưởng, cứ ngỡ mình may mắn khi lấy được một người vợ tốt và không vụ lợi. Nhưng tất cả đều nằm trong tính toán của cô hết. Lâm thốt lên: “Đồ đốn mạt!”. Vẫn chưa chịu im lặng, Như nói với theo tiếng bước chân Lâm: “Không có tiền anh có sống được không? Đừng có sĩ diện hão, như nhau cả thôi. Anh nghĩ xem có ai dám bám vào một thằng phá sản không?”.
Theo GĐVN
Tôi hủy hôn ngay lập tức khi biết cô ấy từng sống thử
Tôi không thể chấp nhận một cô gái coi hôn nhân là cuộc chơi nhẹ không, vô trách nhiệm đến như vậy.
Gửi em, người con gái mà tôi từ bỏ!
Tôi biết bây giờ em hận tôi. Em có thể coi tôi là thằng đàn ông tồi tệ, hèn hạ, thậm chí là vô lại... Nhưng xin lỗi em, đời tôi có thể lấy người vợ không còn trinh trắng, thậm chí yêu nhiều người nhưng một cô gái đã từng sống thử như em thì... tôi không thể.
Tôi không có tham vọng thời buổi này mà lấy được một cô gái trinh nguyên, chưa từng yêu ai, nhất là khi cả hai chúng ta đều đã nhiều tuổi. Khi gặp em, tôi đã nghĩ mình tìm được một nửa bấy lâu nay chờ đợi. Tôi yêu em chân thành đến thế nào chắc em tự biết. Người khác có thể nhìn vào chuyện chia tay của chúng ta mà cho rằng tôi chỉ yêu em chơi bời nhưng em thì rõ điều đó hơn ai hết. Vì thế, tôi mong em công tâm trong việc nhận định tôi yêu em có thật lòng hay không.
Yêu em, tôi đâu có tiếc thứ gì. Em muốn gì là tôi mua tặng, kể cả là những thứ đắt tiền.Vì thế, tôi mong em đừng cho rằng tôi chỉ yêu em vì lợi dụng hay không chân thành. Em thử nhìn xem, bạn bè của em, đã ai được yêu thương và chiều chuộng như tôi đã yêu em? Chúng ta yêu nhau không quá dài nhưng tôi tin em đã nhận được không ít từ tôi, bao gồm cả tình yêu và vật chất.
(Ảnh minh họa)
Tôi đâu phải là gã đàn ông ngờ ngệch tới mức không biết em đã không còn sự trong trắng khi đến bên tôi?
Với gia đình em, tôi cũng đã làm tròn bổn phận của một "chàng rể tương lai". Dám chắc vì tôi đã quá tận tâm mà giờ khi tôi bỏ em, không chịu cưới bố mẹ em mới tiếc nuối đến như vậy. Nhìn chung, tôi thấy trong vai trò là người yêu của em, tôi chẳng có chút gì thất thố. Chính em cũng luôn tự hào với bạn bè vì có một người yêu như tôi. Thế là đủ thấy rồi, đúng không em?
Tôi đâu phải là gã đàn ông ngờ ngệch tới mức không biết em đã không còn sự trong trắng khi đến bên tôi? Nhưng đã bao giờ tôi hỏi em về điều đó hay chưa? Bởi vì tôi không coi trọng nó, tôi không nghĩ điều ấy là vấn đề nên hỏi rõ ràng. Chuyện tôi và em vượt rào cũng giống như nhiều cặp đôi khác yêu nhau vẫn làm. Và bây giờ, nói không hổ thẹn với lòng mình, khi quyết định lên giường cùng em, tôi vẫn nghĩ sẽ cưới em về làm vợ.
Cho tới khi... tôi biết em đã từng sống thử với một người đàn ông khác.
Với tôi, chuyện sống thử không đơn giản là em dọn nhà về sống với người đàn ông đó, là em lên giường với anh ta và mất đi sự trong trắng... Em sống thử nghĩa là em khao khát làm vợ anh ta, khao khát được sống như vợ chồng với anh ta... Hôn nhân với em dễ dàng đến thế cơ mà? Thích lên là em chẳng cần đợi sự đồng ý của mẹ cha, sự công nhận của họ hàng, sự cho phép của pháp luật, em có thể phi đến và sống bên anh ta như một người vợ đích thực. Xin lỗi em... Em có thể lên giường với người em yêu nhưng em cần phải biết trân trọng hôn nhân. Hôn nhân không phải là thứ mang ra để thử, chán thì xách balo lên và ra khỏi nhà như thế.
Với tôi, điều đó là không thể chấp nhận được. Vì thế khi biết em đã từng sống thử, từng coi hôn nhân là một cuộc dạo chơi như vậy, tôi đã chia tay mà không hề tiếc nuối. Tôi có thể tha thứ và chấp nhận một cô gái từng yêu nhiều, từng trao đi tất cả nhưng không thể chấp nhận một cô gái coi hôn nhân là cuộc chơi nhẹ không, vô trách nhiệm đến như vậy.
Thế nên, mong em đừng buồn, cũng đừng giận hờn. Nếu với một người em đã từng sống với anh ta như vợ chồng mà em còn bỏ được thì một thằng chỉ lên giường cùng em, chỉ hứa hẹn cưới em như tôi có lẽ cũng chẳng đáng để em buồn lâu đâu.
Xin lỗi vì tôi đã từng hứa sẽ cưới em. Xin lỗi vì tôi đã làm em thất vọng. Một lần nữa, cảm ơn và chào em!
Theo Khampha
Bí mật bên trong bao lì xì của mẹ chồng khiến tôi bật khóc Cô sẽ mãi mang trong mình ác cảm với mẹ chồng cho tới đêm 30 Tết, cầm trên tay bao lì xì đỏ của bà, cô mới vỡ lẽ tất cả. Lá thư bên trong bao lì xì khiến cô không cầm được nước mắt. Từ khi yêu anh, tôi đã nghe tiếng hàng xóm cảnh báo mẹ chồng tôi cực kỳ khó...